Sau đó, nam nhân đã phải ra ngoài để mua vải bông cho nàng.Mà Noãn Noãn cũng dần nhận ra, cô nam quả nữ ở chung như vậy, thật sự là không ổn một chút nào.
Chưa hết, tên người xấu đó suốt ngày cứ giữ khư khư cái mặt nạ ở trên mặt, nghe giọng nói ắt hẳn chưa tới tuổi trung niên.
Không biết dung mạo đằng sau cái mặt nạ ấy sẽ như thế nào… Khụ… khụ… Cho dù có anh tuấn đẹp trai thì chắc chắn hắn vẫn là một kẻ đáng ghét!Đông Phương Úc Ngọc cũng không phải là không nhìn thấy sự tránh né của tiểu cô nương, nhưng hắn cũng không chủ động chọc thủng bầu không khí ngượng nghịu này.Dù sao người vẫn ở đó, cũng chẳng chạy đi đâu đc.…Thời gian thấm thoát như thoi đưa, tiểu cô nương ngày nào nay đã trưởng thành trở thành một thiếu nữ vô cùng xinh đẹp.“Ta… Muốn uống… Ợ… Thêm nữa… Ợ…”Noãn Noãn cầm lấy chén rượu, nuốt ừng ực xuống dưới bụng.“Đừng uống nữa, nàng say rồi.”Đông Phương Úc Ngọc cướp lấy chén rượu trong tay nàng.
Thân thể của nha đầu này từ khi sinh ra đã ốm yếu nhiều bệnh, khó khăn lắm mới điều dưỡng tốt lên được một chút, không thể để nàng tự làm hại bản thân được.“Ngươi… Ợ… Cái đồ xấu xa này… Ợ…”Noãn Noãn lại không cho là đúng, đưa tay chỉ về phía nam nhân.“Ta làm sao?”Hiếm khi mới thấy mặt đáng yêu này của nàng, Đông Phương Úc Ngọc không khỏi có chút hứng thú.“Ngươi… Ợ… Suốt ngày bày ra… Ợ… Cái bản mặt đáng ghét đó… Ợ…”“Còn… bắt nạt… ta… Ợ… Ta ghét ngươi… chết đi được… Ợ…”“Ha…”Đông Phương Úc Ngọc bật cười thành tiếng, ngày thường nha đầu này lầm lì ít nói, không ngờ lại có một mặt đáng yêu như thế này.“Vậy thì… Ta đền bù cho nàng được không?”“Đền bù… Ợ… Cái gì?”Hai mắt Noãn Noãn trở nên mê ly, nàng đã hoàn toàn say rồi, cũng không thể tự hỏi được điều gì nữa.Sau đó, cả người nàng bị nhấc bổng lên, mùi thảo dược nồng đậm phả vào trong mũi.“Là do nàng yêu cầu đấy nhé.”…Trên giường, có hai cơ thể trần trụi đang quấn lấy nhau, nữ nhân liên tục thốt ra những tiếng rên rỉ.“Ưm…”“Thoải mái không?”Nam nhân dùng tay xoa nắn bộ ngực to tròn.
Hắn thật sự không ngờ đằng sau mấy lớp áo lại là một phong cảnh tuyệt đẹp đến mức này.Một bàn tay không thể nắm hết, lại căng mềm vừa đủ, có thể nói là hoàn mỹ cực kỳ.
Hai núm vú màu hồng phấn hoàn toàn chưa trải sự đời, giữ nguyên nét ngây thơ của thiếu nữ, như mời gọi người tới ăn.Đông Phương Úc Ngọc cũng đã không nhịn được.
Hắn cúi đầu xuống, hé miệng ngậm lấy một bên vú.Non mềm, lại thơm ngát mùi thảo dược…Nam như như si như say, hai bàn tay ép chặt bộ ngực sữa, khiến hai hạt hồng mai kề sát vào nhau, sau đó hắn mới thỏa mãn ngậm chúng vào trong miệng.“A… Thoải mái…”Cả người Noãn Noãn ửng hồng.
Vì quá say, nàng cũng không hề hay biết người đang làm trò đồi bại với mình lại chính là người mà nàng ghét nhất.Lúc này, nàng đã hoàn toàn đắm chìm trong sự thoải mái mà nam nhân mang lại, không chút ngại ngùng mà bật thốt ra từng tiếng rên rỉ.Mút đến khi hai núm vú trở nên sưng đỏ, ngạo nghễ đứng thẳng, Đông Phương Úc Ngọc mới hài lòng nhả ra.Hắn liếm một đường xuống dưới bụng, si mê cảm nhận từng bộ phận trên cơ thể nàng.“Nhột… nhột quá…”Noãn Noãn có chút ghét bỏ đẩy đầu của nam nhân ra.
Thật khó chịu, không muốn!Đông Phương Úc Ngọc ngẩng đầu lên, một tay đặt lên trên mặt nạ.“Noãn Noãn, nàng có muốn ta tháo chiếc mặt nạ này xuống không?”Giọng nói ấm áp như gió xuân vang lên bên tai, Noãn Noãn mơ màng nhìn về phía nam nhân, sau đó không chút do dự gật đầu.“Muốn… Muốn nhìn…”“Nhưng mà nàng phải chịu trách nhiệm với ta… Nàng… có đồng ý không?”Nam nhân đã cởi dây cài đằng sau, chỉ chờ câu trả lời của Noãn Noãn.“Ta… Ta đồng ý… Ngươi… ngươi mau… tháo xuống đi.”Tò mò hại chết mèo, Noãn Noãn coi như đã tự mình bước vào hố lửa..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...