Phương Khởi cau mày nhìn Nhâm Tòng Phi, Phong Thắng lại không có một gợn sóng mà liếc nhìn lại, khinh thường Nhâm Tòng Phi, biết ngay tra nam sẽ không yên phận mà, ngay dưới ánh mắt khiêu khích của Nhâm Tòng Phi, Phong boss không chút do dự lần thứ hai giơ bảng lên, gấp đôi giá tiền lên, nghĩa là gấp bốn lần số tiền lúc trước!
Mọi người trong hội trường ồ lên, giá này cao có thể sánh với mua siêu xe rồi đó, thật kích thích!
Phương Tiểu Khởi hiền lành tiết kiệm liền cảm thấy đau lòng, kéo kéo tay áo nam nhân nhà mình, bỏ đi!
Phong Thắng động viên vỗ vỗ tay tức phụ nhi, khí phách mở miệng, “Nhâm tổng còn muốn tiếp tục không, Phong mỗ xin phụng bồi, giá cả của tôi vĩnh viễn sẽ gấp đôi giá của Nhâm tổng, Nhâm tổng tùy ý!”
Hội trường lần thứ hai ồ lên, người chủ trì cũng bị sợ đến ngây người. Có điều mọi người cũng có thể hiểu được, vừa tới thị trường Trung Quốc, Phong Thắng đã cho Nhâm thị ăn nhiều vố đau như vậy, đương nhiên là oán hận chất chứa đã lâu, coi như là có thể xem kịch vui rồi!
Nhâm Tòng Phi cũng không ngu, công ty lấy đâu ra nhiều tiền như vậy cho hắn tiêu, cũng không dây dưa quá lâu!
Thế nhưng giá vẫn là bị tăng tám lần, làm Phương Tiểu Khởi xót xa lại cảm động không thôi!
Tinna hiếm thấy khen ngợi boss của mình, “Ồ, không tệ, cư nhiên lại bá khí trắc lậu như thế!”
Phong Thắng nhếch khóe môi, khốc soái nhíu mày!
Vậy nên, quần chúng vây xem không khó tưởng tượng, trong tương lai không xa, cảnh tượng hoành tráng Phong Thắng một nhà ba người, cộng thêm nhị mao được dắt đi bên cạnh! Độ hài hòa của gia đình này làm cho người ta không dám nhìn thẳng, làm người ta chua đến tận răng hàm!
Giữa lúc bầu không khí của buổi đấu giá lên tới đỉnh điểm, đồng hồ thông minh trên cổ tay Hồ boss đột nhiên chớp sáng! Lúc trước ghen tị với Phong Thắng phu phu đeo đồng hồ tình nhân show ân ái, Hồ boss cũng đi làm riêng một đôi đồng hồ cao cấp thông minh.
Đây chính là công cụ liên lạc với vợ nhỏ một cách tình thú, có thể định vị, gửi tin nhắn, gọi điện thoại, vậy mới nói, thế giới của những kẻ lắm tiền người bình thường sẽ không thể hiểu nổi!
Cũng may là Hồ boss vẫn đeo đồng hồ, mang điện thoại ở nơi như thế này, nhất định sẽ không cảm giác được điện thoại rung.
Hồ Trạch Thành ấn nút, một tin nhắn làm cho Hồ boss lập tức đứng bật dậy, kích động suýt chút nữa làm đổ ghế ngồi! Mọi người lập tức nhìn sang, Hồ Trạch Thành ổn định tâm tình, giơ tay ra hiệu cho mọi người tiếp tục, mình thì bước ra ngoài một chút. Hồ boss đã góp rất nhiều tiền, mọi người đương nhiên để y đi!
Hồ Trạch Thành tất cả khí khái gì đó đều rơi mất, lăn lộn trong giới kinh doanh nhiều năm như vậy, tư duy chưa từng hỗn độn như lúc này, trong đầu chỉ còn lại tin nhắn của Lục Tiểu Mã gửi tới: “Nam thần cứu mạng, em ở quán mỳ ký tại số XX đường XXXX.”
Phong Thắng Phương Khởi cũng theo ra, gấp gáp hỏi là có chuyện gì xảy ra. Hồ Trạch Thành chỉ biết đưa tin nhắn cho họ xem, trong đầu nhanh chóng nghĩ sách lược!
Thở một hơi thật dài, Hồ Trạch Thành chậm rãi trấn định lại, “A Thắng Tiểu Khởi, làm phiền hai người tới cục cảnh sát, lập tức mang vài cảnh sát tới đây, gọi điện thoại sợ rằng sẽ mất nhiều thời gian, anh tin tưởng thân phận của em có thể nhanh chóng huy động bọn họ. Anh bây giờ lập tức lái xe đi đến chỗ kia, cảm ơn!” Nói xong nhanh chóng hành động!
Phương Tiểu Khởi còn chưa kịp nói gì, Hồ Trạch Thành sẽ không dong dài, không thể làm gì hơn là lo lắng, “Chỗ đó có thể có tay chân, một mình Hồ tổng có thể an toàn trở lại không?”
Phong Thắng ôm lấy vai tức phụ nhi an ủi, “Không sao đâu! Karate của A Trạch rất tốt, anh đã được nếm thử, đối phó với một đám người vẫn thoải mái! Đi, chúng ta đến cục cảnh sát!” Đối với trình độ của bạn gay tốt Phong boss rất tự tin, dù sao hai người thường thường tranh tài, đánh cho đối phương đến sưng mặt mũi, quả là vô cùng bạo lực!
Trở lại phía Tiểu Mã sau khi tiễn Hồ boss đi đến buổi gặp gỡ xong. Tâm tình thật tốt Lục tham ăn rất dễ dàng đói bụng, kết quả là, lúc hơn 11h, liền lén lút trốn việc, tìm đồ ăn ngon. Vậy mới nói, phu nhân boss gì đó hoàn toàn không có chút kỉ cương, đến muộn về sớm hai tay đút túi quần, luôn luôn lắc lắc lư lư, thậm chí còn có thể ra ngoài đường mua đồ ăn vặt, chậc chậc, quả thực ngu ngốc không có cách chữa trị!
Quần chúng vây xem thật ước ao, chúng tôi cũng muốn được bao dưỡng, oa oa oa~
Ngồi trên chiếc xe đại chúng của mình, lắc lư trên phố ăn uống. Thị giác của kẻ tham ăn đặc biệt nhạy cảm, ngay cả cửa hàng nhỏ chỉ lộ ra một góc cũng không chạy thoát nhãn pháp của Tiểu Mã.
Cách thời gian ăn trưa còn sớm, phố ăn uống còn chưa quá đông. Tiểu Mã định ăn chút điểm tâm gì đó lót dạ, muộn chút còn có thể ăn thêm bữa cơm, bản tính của kẻ tham ăn chính là đáng đánh như vậy đấy! Dung lượng của dạ dày vô cùng khả quan!
Một cái bảng hiệu cửa hàng mới tinh chuẩn xác lọt vào trong đôi mắt hợp kim titan điện tử của Tiểu Mã, đại não tìm kiếm tin tức liên quan tới quán ăn này. Ồ ồ, có vẻ như đây chính là quán ăn nghe nói mới khai trương, mấu chốt là có phúc lợi, nhưng mà cửa hàng hơi nhỏ một chút, thật đúng với tên gọi “Quán mỳ ký”!
Chính là nó, mỹ thực chân chính nhất định phải ẩn giấu trong một cửa hàng nhỏ khuất trong góc! Kết quả là, Lục Tiểu Mã thành thục đỗ xe dưới bóng cây, men theo mùi hương tỏa ra bước vào cửa!
Quán mì được trang trí kiểu truyền thống cổ điển bàn đơn giản cùng băng ghế dài, nhìn rất sạch sẽ, có điều so với tay nghề của Phương Tiểu Khởi, ở đây mùi dầu mỡ khó nồng nặc, làm cho người ta có chút không muốn ăn!
Không gian ăn mỳ này rất nhỏ, cho nên Lục Tiểu Mã là khách hàng duy nhất, phục vụ ở quầy tiếp tân nhiệt tình mời, “Vị tiên sinh này muốn ăn gì, ở đây chúng tôi cái gì cũng có, đảm bảo ngài sẽ thích!”
Nhìn chằm chằm menu, Tiểu Mã trầm tư, nếu muốn nếm thử tất cả thì phải làm sao bây giờ, nhưng không thể ăn nhiều như vậy, nếu nam thần ở đây thì tốt rồi, có thể ăn cùng nhau, động một chút là lại nghĩ tới nam thần rồi, đúng là trực tiếp show ân ái!
Kẻ tham ăn chứng phân vân nổi lên, xoắn xuýt hồi lâu, cuối cùng không thể làm gì hơn là hỏi phục vụ, “Cửa hàng của cậu có gì đặc sắc nhất, mang ra đây thử xem!”
Phục vụ này vừa nhìn là biết tính tình nôn nóng, nhìn Tiểu Mã lâu như vậy còn không gọi món, có chút thiếu kiên nhẫn, đúng là không phải phục vụ được huấn luyện chuyên nghiệp, trình độ còn cần được nâng cao! Nếu như nhìn kỹ, sẽ phát hiện trên gáy cậu ta xăm một hình xăm đầu lâu mờ mờ, trực giác không giống thanh niên đàng hoàng, tám phần mười là xã hội đen không có việc làm chỉ có thể làm nhân viên ở quán mỳ kiếm sống!
“Đặc sắc nhất là mỳ Vũ Hán, tuyệt đối chính tông, ông chủ chúng tôi tự tay xuống bếp, đảm bảo thỏa mãn ngài ~~ ”
“Vậy đi.”
Tiểu nhị nói xong liền xuống nhà bếp, Tiểu Mã lặng lẽ lườm một cái, thái độ của phục vụ này, một cốc nước cũng không có. Ông chủ xuống bếp nghe có vẻ tốt, nhưng phỏng chừng cũng là tiết kiệm tiền thuê đầu bếp!
Là một kẻ tham ăn chuyên nghiệp, đối với mùi vị và hình thức bên ngoài luôn có yêu cầu rất cao, còn cả thái độ của nhân viên phục vụ. Cũng may Tiểu Mã hôm nay tâm tình tốt, chỉ cần vệ sinh không có vấn đề gì, cũng có thể miễn cưỡng bỏ qua chi tiết này!
Ngồi xuống cái ghế dựa lớn, Tiểu Mã theo thói quen lấy điện thoại trong túi quần ra, định lướt weibo, lại phát hiện mình vội vã muốn đi ăn, để quên điện thoại trên xe, kết quả là, Tiểu Mã chán nản hai mắt phóng ra xa, bắt đầu thả hồn.
Nghĩ đến vẻ mặt thâm tình vừa rồi của nam thần, Tiểu Mã kìm lòng không đặng nhếch miệng cười khúc khích; lại nghĩ tới thái độ ngạo kiều của mình, cảm thấy mình quả thực đàn ông, có thể nuốt tươi nam thần! Từ lúc biết cho đến bây giờ, tất cả thật giống như mới chỉ ngày hôm qua. Chẳng trách nam thần từ lúc gặp mặt đã đối với mình thật tốt, bởi vì yêu nên anh ấy mới coi trọng mình, hết cách rồi, mình lớn lên đẹp trai tiêu sái, mị lực muốn ngăn cũng không ngăn nổi! Lại bắt đầu tự luyến!
Tiểu Mã nói sai một điểm, không phải từ lúc vừa gặp mặt, mà là từ lúc Tiểu Mã vẫn còn là một tiểu anti-fan, liền bị đại boss theo dõi! Tương ái tương sát, muốn giết nhau liền yêu nhau gì đó, quả thực chính là tình tiết kịch tính chỉ có trong phim Hollywood!
Mùi dầu mỡ trong không khí ngày càng nặng, làm cho Tiểu Mã ngày càng không sảng khoái, tới lúc sắp bạo phát, người phục vụ liền xuất hiện.
“Tiên sinh này, ở đây hơi ngộp, trên tầng chúng tôi có một gian phòng nhỏ, có quạt, ngài có muốn lên trên ăn không. Mỳ ông chủ chúng tôi đã nấu xong, lập tức cho người bê lên.”
Phục vụ này thái độ không niềm nở lắm, không thích hợp làm nhân viên phục vụ, có điều thức ăn ngon có thể bù đắp cho chuyện này, kết quả là, Tiểu Mã tự nhiên vui vẻ đáp ứng.
Trên tầng quả thật có một cái phòng nhỏ, có một cái bàn tròn nhỏ, có điều ngược lại càng giống như có người thuê nơi ở hơn. Tiểu Mã đi tới cửa nhìn một chút liền cảm thấy vẫn là thôi đi, đóng gói mang về ăn thì hơn!
Nhưng giây tiếp theo, Lục Tiểu Mã liền bị một lực đẩy mạnh ngã xuống đất, còn chưa kịp phản ứng lại, trong miệng liền bị nhét vào một hạt đen thùi lùi giống như phân chuột, tiếp theo túi quần cũng bị người sờ soạng một lần, sau đó cửa gian phòng cũng bị khóa lại!
Tiểu Mã từ dưới đất bò dậy, nôn nửa ngày cũng không ra thứ kia, được nam thần nuông chiều quá mức Tiểu Mã đặc biệt không có chút khí phách đàn ông, mũi ê ẩm, có chút hoảng loạn, cũng rất sợ, đặc biệt mong nhớ nam nhân của mình. Ra sức đập cửa, rống lớn kêu, hy vọng có thể có người qua đường nghe thấy, vào cứu mình.
Ngọa tào, mình đi ăn cả trăm lần, thế mà lại có thể vào phải hắc điếm, sau này ông đây không bao giờ đến mấy chỗ nhỏ ăn cơm, có đi thì sẽ tới nhà hàng năm sao, có nam thần, đắt thế nào mình cũng có thể ăn được, mấu chốt là mình còn có thể nhìn thấy nam thần được nữa không đây! Em trai mày, rốt cuộc là ai nói nơi này không tồi, không phát hiện đây là hắc điểm sao. Còn có cục công thương đầu có lỗ sao, hắc điếm thế này mà cũng cho hành nghề!
“Ngọa tào, bọn khốn khiếp chúng mày, hắc điếm thối tha này, thả ông ra ngoài, đừng để đến lúc hối hận quỳ xuống gọi tao một tiếng ông nội cũng đều vô dụng! Mở cửa!!” Tiểu Mã đạp hết lực, vô cùng kích động!
Cách cánh cửa dày cộp, giọng nói bỉ ổi của phục vụ truyền tới: “Ôi Lục tổng, chúng tôi thật sự bị dọa sợ rồi đó nha!” Ngữ điệu lại thay đổi, “Dám trêu chọc ông chủ bọn tao, còn muốn thoát ra khỏi nơi này? Coi như là có thể ra ngoài, tao xem tên Hồ kia có thể tìm ra nơi này không! Thành thật ở trong đó đi, ngoan ngoãn chút, gia mới có thể thương mày, không thì cứ hưởng thụ thật tốt đi!”
Ngọa tào, cư nhiên biết mình và tên của nam thần, nói như vậy cũng không phải là hắc điểm định cướp của. Chẳng trách sờ sờ túi quần của mình một chút cũng không quan tâm nữa, không thèm lấy tiền lẻ và chìa khóa xe, đại khái là muốn lấy điện thoại di động của mình! Nhưng mình xưa nay chưa từng chỉnh ai, coi như là bị Hồ thị thu mua cũng không cần phải liên lụy đến mình chứ, nhiều nhất là tìm mấy lưu manh đến đánh cho mình một trận là được rồi!
Có thể là ai chứ! Tiểu Mã tận lực bắt mình bình tĩnh lại, nơi phong bế như thế này chỉ có thể dựa vào trí tuệ của mình thoát ra ngoài. Run rẩy ngón tay nắm chặt thành nắm đấm, cưỡng bách bản thân tập trung lực chú ý, làm theo suy nghĩ! Cái thứ màu đen kia rốt cuộc là cái gì vậy, ít nhất đến bây giờ vẫn không có bất kỳ phản ứng gì không tốt! Lần đầu gặp phải loại tình huống nguy hiểm này, đôi môi Tiểu Mã run rẩy, cắn chặt hàm răng, nhất định phải có khí phách đàn ông, không được sợ, mình nhất định sẽ sống ra ngoài gặp lại nam thần, nghĩ đến chuyện nửa giờ trước còn ôm nam thần ôn nhu của mình, Tiểu Mã lần thứ hai đỏ cả vành mắt, hàm răng càng dùng sức, cắn môi tạo thành một vệt hồng thẫm.
Nếu như Hồ Trạch Thành thấy được, nhất định sẽ đau lòng đến chết!
Tiểu Mã nỗ lực nghĩ đến chuyện gần đây đã đắc tội với ai, đột nhiên trong đầu linh quang hiện lên, quán mỳ kí, vần với…? Tiến vào từ đằng trước?!
Tiểu Mã đầu rỗng phút chốc trở nên vô cùng tốt, nhất định là hắn, biết đối phương là ai, Lục Tiểu Mã thở phào nhẹ nhõm, hơn nữa nhìn bộ dạng phục vụ trong cửa hàng của Tiến vào từ đằng trước, ông đây cho dù có đồng quy vu tận cũng phải phế lão! Đốt ngón tay của Tiểu Mã vang lên kèn kẹt, gã bỉ ổi đó!
Nói đến chuyện Tiến vào từ đằng trước bị Hồ Trạch Thành phong sát, công ty đóng cửa không nói, ngay cả những công ty trong ngành cũng không dám thu lưu lão, ngoại trừ quét đường làm việc vặt ở ngoài, không còn nơi nào có thể đi. Ở công ty dưới một người trên vạn người lão làm sao có thể làm mấy việc tầm thường, bị buộc không có biện pháp, không thể làm gì hơn là mở một quán mì, tính toán trốn một thời gian, đợi tiếng xấu bị quên mất mới trở lại, bắt đầu kế hoạch trả thù của mình, Hồ thị gì đó, Mã Lực gì đó, hết thảy đều sẽ bị xử lý!
Vậy mới nói, tự luyến đến cực hạn, chính là quên mất không soi xuống vũng nước tiểu mà xem xem bộ dạng mình có bao nhiêu phân lượng. Muốn trả thù Hồ Trạch Thành mà bây giờ còn chưa tiến vào giang hồ, quan trọng nhất là, gã hói đầu bỉ ổi thế mà lại bước chân vào giới thực phẩm, quả thực chính là sỉ nhục đối với thức ăn của người khác!
Không nghĩ tới oan gia ngõ hẹp, còn không đợi Tiến vào từ phía trước chuẩn bị kỹ càng xuống núi, Tiểu Mã xui xẻo túng hóa lại tự tìm tới cửa, cũng khó trách sau khi gã bỉ ổi đầm đìa mồ hôi trong trang phục đầu bếp nhìn thấy người tới là ai, trong mắt vừa vui mừng lại vừa tràn ngập hận ý!
Nên tới tóm lại sẽ đến, sớm một chút xử lý xong gieo vạ cũng tốt. Nhưng mà tốt xấu cũng phải tìm mình lúc đang ở cạnh nam thần chứ, mình chỉ ở có một mình rất đáng sợ đó nha, từ đó sinh ra ám ảnh tâm lý với các quán ăn nhỏ thì biết làm sao?!
Vậy nên đại khái chính là trời cao cho Lục tham ăn một bài học, cho ngươi tham ăn này, cho ngươi đắc ý này, nếu như không tham ăn đi tìm chỗ ăn vặt, sao có thể gặp phải chuyện này?
Lại nói đến viên đen đen giống như phân chuột kia chính là dược vật, là dược vật tình thú mà Tiến vào từ đằng trước đặt mua, công năng thế nào mọi người đều hiểu! Là một lão hõi đầu bỉ ổi, đúng là hợp với biệt danh và khí chất của lão không phải sao?
Có điều cũng may là Tiến vào từ đằng trước lúc mua vội vã, mua phải hàng giả giá tiền thấp, hiệu quả yếu ớt. Có điều cho dù là như vậy, hưng phấn ít nhiều vẫn có, chỉ có điều cần phải mất rất nhiều thời gian mới phát tác mà thôi!
Tiểu Mã vẫn sợ sệt căng thẳng, nhưng vẫn giả bộ làm đại gia vắt chân ngồi trên ghế, chứ không chật vật ngồi dưới đất! Điều kiện cho phép nhất định phải thể hiện ra, nhất định khí thế không thể thua!
Tay không không có gì, làm thế nào để liên lạc với người bên ngoài đây! Lẽ nào thật sự muốn mình đánh nhau để ra ngoài! Có tiểu lưu manh vừa rồi, hơn nữa bộ dáng nhìn rất đáng gờm, mình muốn toàn vẹn trở ra tám phần là không thể!
Tiến vào từ phía trước chậm chạp không xuất hiện, xem ra là có khách nên mới khóa cửa vào trước, cũng coi như là trời giúp mình, nhất định phải dành thời gian nghĩ biện pháp! Vào giờ phút này, tế bào não của Lục Tiểu Mã chết nhiều nhất, ngay cả năm đó thi đại học cũng không hại não như vậy, rất đáng ghi lại vào sử sách cho hậu nhân học tập!
Tay vô ý thức sờ sờ mò tới cổ tay đeo đồng hồ! Lục Tiểu Mã mắt sáng lên, kích động đến sắp rơi lệ, vội vàng vén ống tay áo ra, lộ ra đồng hồ cao cấp, chính là đồ tình nhân với nam thần của mình! Xem ra nam thần đúng là luôn đồng hành cùng mình, Tiểu Mã nắm lấy nhánh cỏ cứu mạng, nhấn lên đồng hồ đeo tay tay đều run rẩy!
Người liên lạc chỉ có một, chính là nam nhân của mình, dùng hết số lượng từ ngữ ngắn ngủi, gửi tin nhắn cầu cứu, cầu xin nam thần của mình có thể có linh cảm mà nhìn thấy tin nhắn!
Vậy mới nói, ở cái thời đại công nghệ hoành hành này, điện thoại di động gì đó quả là không cần thiết, đồng hồ đeo tay cao cấp mới là mấu chốt! Còn nữa, nếu muốn trở thành một kẻ bắt cóc hợp lệ, thì không nên đơn thuần chỉ soát điện thoại di động, phải biết đối với phu nhân boss mà nói, đồ có thể liên lạc với bên ngoài không chỉ có điện thoại. Bởi vậy, trời cao cũng coi như quan tâm Tiểu Mã, cho hắn một kẻ bắt cóc… ngu xuẩn như vậy!
Việc duy nhất có thể làm lúc này cũng chỉ có vậy, Tiểu Mã thả ống tay áo xuống, che kín đồng hồ đeo tay, nội tâm cầu nguyện nam thần có thể nhanh một chút nhìn thấy tin nhắn của mình. Tiểu Mã may mắn thông minh ở chỗ, hắn biết nơi gặp gỡ ầm ĩ, nhắn tin vào di động có thể không để ý, cho nên Lục tham ăn trực tiếp gửi đến đồng hồ đeo tay của nam thần, bởi vì hắn hiểu rõ tính tình của nam thần, thích kéo ống tay áo lên, khoe đồng hồ trên cổ tay ra, khoe khoang đồ tình nhân, cũng dễ xem thời gian hơn, boss luôn là một sinh vật nhạy cảm với thời gian, bởi vì một giây đồng hồ ngắn ngủi cũng có thể liên quan tới lợi nhuận kiếm được!
Nhưng mà, Hồ Trạch Thành cũng không làm cho vợ nhỏ thất vọng, ngay lập tức thấy tin nhắn. Vậy mới nói, linh tính giữa phu phu vẫn là có chỗ sử dụng được!
Đương nhiên, Tiểu Mã tuy nói chỉ có thể chờ đợi, cũng không ngồi chờ chết, mà là dùng sức giậm chân, hy vọng khách hàng ở dưới có thể nghe được động tĩnh mà phát hiện ra, đương nhiên, đôi tình nhân dưới tầng ăn mì cũng nghe thấy, thế nhưng không nghĩ tới phương diện này, nhanh ăn xong liền đi, trong lòng bất mãn, quán ăn kiểu gì vậy, sau này không thèm tới nữa!
Tiến vào từ đằng trước nghe thấy liền hơi lo lắng, tiễn đôi khách này đi, lập tức kéo cửa cuốn không tiếp tục kinh doanh nữa, mặt đen lại, toàn thân đầy mùi dầu mỡ bước lên tầng!
Nghe thấy sau cửa có tiếng người nói chuyện, Tiểu Mã bắt đầu lo lắng, hơn nữa càng thêm khủng hoảng, bởi vì hắn rõ ràng cảm thấy thân thể mình không đúng lắm, có chút nóng thậm chí có chút hưng phấn không rõ, trán rịn ra một lớp mồ hôi mỏng, ngay cả kẻ ngu cũng biết là tác dụng của sản phẩm kia. Tiểu Mã chỉ có thể mắng mười tám đời tổ tông lão bỉ ổi, lại vẫn không thể thoát khỏi trạng thái khó xử này! Bộ dáng này của mình, tay không chế phục người rất khó, nam thần anh nhất định phải mau tới, không thì sẽ chỉ có thể nhặt xác cho vợ anh thôi, hu hu hu ~~
Trong chớp mắt cửa mở, Tiểu Mã vẫn thẳng sống lưng, dũng cảm sắc bén nhìn thẳng gã bỉ ổi, quần chúng vây xem cũng không nhịn được vỗ bàn khen hay, khí chất này, tựa như bộ đội không chịu khuất phục trước quân thù, giống như võ lâm chính phái luôn ngẩng cao đầu trước tà ma ngoại đạo, chúng tôi rất bội phục, rất cảm động!
Không nhịn được liền lệ nóng doanh tròng một phen!
Mới nửa tháng không gặp, Tiến vào từ phía trước gầy đi không ít, tóc liền rơi mất mấy sợi, đầu trọc lại càng trọc hơn, nhưng sự hèn hạ cùng với phẫn hận trong mắt làm cho người ta phải sợ hãi!
Tiểu Mã có chút kinh sợ, miễn cưỡng bình ổn khí chất cao lãnh của mình!
Kế sách bây giờ đương nhiên là phải kéo dài thời gian, nhất định không thể chọc tức gã bỉ ổi, vì vậy Tiểu Mã nhịn lời thô tục đã trào lên đến lưỡi, không hề có một tiếng động trầm mặc! Thật uất ức, nếu không phải rơi vào tình cảnh này, ông đây mới không bỏ qua cơ hội đánh lão!
“Ồ, đây không phải là ông chủ Lục sao? Ôi, không đúng không đúng, phải gọi là Lục tổng mới đúng! Mấy ngày không gặp, Lục tổng có vẻ ngày càng được người ta yêu thích rồi đó, thực sự là làm cho anh trong lòng ngứa ngáy khó nhịn!”
Thấy lớp mồ hôi mỏng của Tiểu Mã, Tiến vào từ phía trước càng cười đến bỉ ổi, “Khó chịu à? Không biết Hồ tổng có từng cho em dùng loại tốt nhất chưa, có phải là càng hiệu quả hơn cái này? Có điều không vội, một hồi sẽ qua, ca ca sẽ cho em càng thêm thoải mái, còn có thể kêu to nha, cho em thoải mái cũng không cần rời khỏi đây nữa, Hồ Trạch Thành kia thì đáng gì?! Chúng ta cần gì hắn nữa?!” Nói đến tên Hồ boss tự nhiên là một phen nghiến răng nghiến lợi!
Tiểu Mã rốt cuộc nhịn không nổi, nhân cách của mình bị vũ nhục, danh dự của mình bị làm hạ thấp, thậm chí ngay cả nam thần của mình cũng bị liên lụy mà hạ thấp giá trị, thật sự không thể nhẫn nhịn được nữa!
Kết quả là, Lục Tiểu Mã không hề thở gấp mà bắt đầu mắng toàn bộ những lời thô tục nhất mà mình từng nghe được từ khi sinh ra đến nay, xã hội văn minh, xin được tỉnh lược 1000 chữ, chợt cảm thấy sảng khoái hơn không ít, có điều cảm giác khó chịu ngày càng rõ ràng! Ngọa tào, gia sắp không chịu được nữa rồi! Loại thuốc lậu này sẽ không phải bỏ thêm mấy thứ như ma túy vào chứ? Sẽ không làm suy gan các loại chứ? Trời ạ, ông đây còn chưa từng lăn giường với nam thần, cứ như vậy mà đánh mất hạnh phúc, đừng thê thảm như vậy chứ!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...