Bi Ẩn Tại Trường Quý Tộc Np


Bạch Tử Thừa nhìn thấy vẻ mặt ngạc nhiên của cô, hài lòng bước ra ngoài.
Hắn vừa ra khỏi cửa, Lý Ngâm Thấm không nhịn được xì một tiếng nói: “Tuổi còn trẻ, khẩu vị nặng thật!”
Cô ăn xong bữa trưa, xoay người lên lầu dọn dẹp phòng mình, có rất nhiều thứ sắp xếp nên có chút tốn công, khi cô làm xong thì thời gian cũng đã rất trễ.
Bạch Tử Thừa trước tiên đi thư viện lấy vài cuốn sách, sau đó lại đến quán bar Piano thường ghé, uống rượu trò chuyện với bạn bè.

Nhưng khi trò chuyện mọi người đều nhận ra hắn quá khác lạ, bình thường ít nói nhưng vẫn rất chú ý lời nói của mọi người, nhưng hôm nay hình như tâm trí treo ngược cành cây, luôn ngây ra không theo kịp trọng tâm câu chuyện.
“Anh họ, sao hôm nay có cảm giác anh khác lạ vậy?”Một cô gái ăn mặc khá xinh đẹp đến gần hỏi.
Cô ấy là Triệu Vân Vân, con của em gái ruột cùng cha khác mẹ với mẹ Bạch Tử Thừa, mà nhà họ Triệu cũng là gia đình giàu sang quyền thế hàng đầu trong các Công Ty Logistics, có mối quan hệ tốt với nhà họ Bạch.
Một người đàn ông đẹp trai lịch sự khác bước tới, ôm chầm Triệu Vân Vân nói: “Có lẽ là đầu xuân đi.”
“Có ý gì?” Triệu Vân Vân không nhịn được hỏi.
Bạch Tử Thừa trợn mắt liếc nhìn người đàn ông, lạnh lùng nói: “Chu Lập Phàm.”

Chu Lập Phàm nhận được ánh mắt hình dao của Bạch Tử Thừa, thờ ờ đổi chủ đề, mang Triệu Vân Vân đi.
Trong vòng nhà giàu của họ, tình nhân bẩn thỉu sẽ không được nói đến một cách công khai, đặc biệt là trong những dịp có mặt cô tiểu thư nhà tài phiệt như Triệu Vân Vân.
Trước khi kết hôn, những cô tiểu thư thích hợp kết hôn này, trong lòng nhiều ít biết rõ về đối tượng tương lai mình, nhưng nền giáo dục của nhà giàu dạy cho họ phải đoan trang tự chủ, đến mức bạn trai đã bí mật thu vào bao nhiêu tình nhân, đã quan hệ bao nhiêu đối tượng, đều nằm ngoài phạm vi động chạm của họ.
Sở dĩ, toàn bộ bí mật bẩn thỉu, đều phải chờ đến thời điểm cuối cùng của việc lớn, mới có thể giải quyết vấn đề riêng tư.
Suy cho cùng, nếu tình nhân của ai đó làm rùm lên sẽ rất khó coi, nhưng mọi người trong lòng đều biết rõ, từ bậc cha chú ngay cả cha ông cũng có sự việc như vậy.

Đây chính là vòng thương tâm của những gia đình giàu có, hưởng thụ lợi ích, gánh vác nghĩa vụ, bình thường mạnh ai nấy chơi, nhưng khi thời gian đến vẫn phải cùng nhau sinh ra người thừa kế đúng huyết thống.
“Huyên náo chiều hôm nay khá lớn tiếng, cảm giác cũng không tệ lắm? Lần sau dẫn tới cho tôi nhìn xem được không?” Một người đàn ông trông có vẻ ngạo nghễ bất cần đời, kéo Bạch Tử Thừa sang một bên nhỏ giọng nói.
Bạch Tử Thừa không thích thảo luận cùng người khác, đẩy tay hắn ra thấp giọng cảnh cáo: “Lôi Lâm!”
“Anh Bạch, đừng hung dữ thế này, người của anh sao tôi có thể động vào! Tôi chỉ tò mò người đẹp kiểu nào, có thể khiến anh Bạch nhà chúng ta vừa ý còn chơi hăng say như vậy!” Lôi Lâm giả vờ xoa xoa bàn tay bị vỗ, tò mò nói tiếp.
Lúc trước Lôi Lâm nhìn thấy ở trường bên cạnh Bạch Tử Thừa đều không có ai, vốn định giới thiệu vài người cho hắn giải sầu nhưng không ngờ mắt Bạch Tử Thừa rất cao, trông quá trong sáng không muốn, trông quá quyến rũ cũng không được, mà còn nhất định phải là gái trinh.

Ngay cả hoa khôi nổi tiếng của trường thật khó mới giải quyết cũng đều bị từ chối.
Bạch Tử Thừa quả thật là khó chơi trong khó chơi, hắn cũng đã từ bỏ ý nghĩ chăm sóc người anh em.
“Bây giờ gái trinh khó tìm lắm, lẽ nào là sinh viên mới?” Mấy ngày nay mới bắt đầu nhập học, Lôi Lâm đã nóng lòng muốn thử từ lâu, nhưng không ngờ tay chân người anh này còn nhanh hơn hắn.
“Ừ.”Cả buổi tối trong đầu Bạch Tử Thừa đều hiện lên sự phóng đãng của cô khi bị hắn đè dưới người, cô mặc áo trắng quần jeans ngồi ăn ở bàn ăn.

Nghĩ đến cô đang ở nơi anh ở hiện tại, nửa thân dưới của hắn đã có chút không kiềm chế được.
Lôi Lâm cũng kinh ngạc, người này không thích hoạt động xã giao như vậy, làm sao tìm được sinh viên mới hưởng thụ.


Với lại đánh hạ gái trinh thường rắc rối hơn, chẳng những phải vun đắp cảm tình, mà còn phải dùng thế tấn công chút tiền bạc, vừa nhập học sao hắn có thể ngay lập tức làm được!
Nội tâm hắn có trăm ngàn câu hỏi tại sao, nhưng nhìn thấy sắc mặt Bạch Tử Thừa lại không dám mở miệng hỏi.

Suy cho cùng, nhà họ Bạch là đối tượng không thể đắc tội nổi.

Nếu hắn không muốn nói, Lôi Lâm cũng không thể ngu ngốc lại hỏi lần thứ hai.
Bạch Tử Thừa cảm giác được nửa thân dưới của mình rục rịch, ở trong hội trường vòng một vòng, đánh tiếng chào hỏi một vài người bạn thân rồi rời đi sớm trở về ký túc xá.
Dọc suốt đường đi, hắn không biết tại sao lại đều nghĩ cô sẽ dùng tư thế gì đợi hắn về nhà, hoặc như hắn dự đoán, cô căn bản không để hắn trong lòng?
Bạch Tử Thừa còn chưa vào cửa, nhìn thấy nơi ký túc xá của cả tòa biệt thự đen tuyền u tối, liền biết cô căn bản sẽ không đợi cửa.

Khó hiểu, Bạch Tử Thừa có chút tức giận, hắn mang theo lửa giận đi lên lầu không biết từ đâu ra, gõ cửa phòng cô.
Bên trong truyền tới giọng nói êm dịu mang theo ngái ngủ của Lý Ngâm Thấm: “Đợi chút, tới liền.”
Một lúc sau, Bạch Tử Thừa đang đứng ở cửa mới nhìn thấy cô thản nhiên mặc bộ đồ ngủ gợi cảm dường như lộ ra khẩn trương hỏi: “Ngài Bạch, có chuyện gì không?”

Bạch Tử Thừa cười nhạt: “Tôi tìm cô có thể có chuyện gì?”
“...” Lý Ngâm Thấm không ngờ hắn đúng là một ông chủ chất lượng kém.
Buổi chiều đã làm một lần, buổi tối lại còn muốn làm thêm giờ.

Thân dưới của cô đã bôi lên chút thuốc nhưng vẫn cảm thấy đau đớn của xé rách, đúng là cái tên hoàn toàn không biết thương hoa tiếc ngọc.
Bạch Tử Thừa kéo cô tới, mạnh bạo xé toạc hai mảnh ren căn bản không che được bầu ngực tuyết khổng lồ trước ngực cô, đưa tay nắn bóp bầu vú giọt nước trắng nõn mà hắn đã suy nghĩ cả buổi tối.
“Ưm~” Vết chai mỏng trên ngón tay hắn, liên tục kích thích đầu vú nhạy cảm trước ngực Lý Ngâm Thấm, khiến cô không nhịn được lên tiếng rên rỉ.
Bạch Tử Thừa đẩy cửa phòng cô ra ngã xuống giường, cởi quần để lộ thân dưới đã sớm to lớn mạnh mẽ.
“Ngậm nó.” Bạch Tử Thừa ra lệnh, hắn đứng ở mép giường, Lý Ngâm Thấm dùng tay chống đỡ giường há miệng ngậm lấy dương vật hơi vểnh lên của hắn.
Cái tư thế này, cực kỳ kích thích các giác quan.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui