'Đừng nhiều lời! Nói mau nơi này rốt cuộc là cái gì!?'
Hồng Nhiên khẽ quát, Hệ Thống mang theo giọng điệu có chút chột dạ đáp:
[ Túc chủ, người bình tĩnh đây là nhiệm vụ mà ta bị thiết lập trước đó nhưng không thể thông báo trước, đây cũng không hoàn toàn là lỗi của ta nha người bớt giận.
]
'Hảo, ta không giận.
Nói đi, thế giới này...là một quyển sách thôi đúng không?'
Tuy đây cũng không phải chuyện gì lớn nhưng khi biết bản thân chỉ là một nhân vật được tạo ra bởi một người khác, hành động đã được thiết lập thì ai mà không bất ngờ cho được.
Nghe được Hồng Nhiên nói thế Lão Thống bắt đầu phân tích:
[ Túc chủ, nói thế giới này là một quyển sách cũng đúng nhưng chưa trọn vẹn cho lắm.
]
'Vậy thì như thế nào ngươi nhanh nói nói sao!?'
[Vâng, thật ra mỗi quyển sách và tiểu thuyết được ưa chuộng sẽ được chọn làm một tiểu thế giới riêng biệt, vì vậy mỗi sự sống đang diễn ra điều được tái hiện một cách thật nhất có thể.
Tiểu thế giới này sẽ được vận hành theo cốt truyện mà tác giả đã viết, nhưng sẽ chỉ diễn ra xoay quanh các nhân vật cốt yếu.
Nếu người không muốn đi theo cốt truyện cũng được nhưng cần thiết tránh cho gặp mặt hoặc quen biết với các nhân vật xuất hiện trong truyện.
Tuy nhiên người đã tiếp xúc nên tiểu thế giới sẽ tự hành loại bỏ mọi sự quấy rối nếu không muốn bị tiêu trừ khỏi thế giới này người cần phải hòa mình vào cốt truyện và tự tạo một câu truyện của riêng mình.]
'Hòa mình vào cốt truyện? Ta đã bao giờ tiếp xúc với các nhân vật trong cốt truyện đâu...?' Hồng Nhiên hơi suy nghĩ liền nhớ ra một sự kiện: 'Lẽ nào là nàng!?'
[Đúng vậy Túc Chủ, người đó là Tử Tầm.
Nàng là một nhân vật phụ trong cốt truyện, đáng lẽ ra Tử Tầm đã chết trong lần bị thương đó để có thể thúc đẩy cốt truyện phát triển nhưng người đã cứu nàng nên cốt truyện hay có thể nói là trật tự của thế giới này đang dần thay đổi, còn thay đổi tốt hay xấu thì Hệ Thống ta vẫn chưa đủ quyền hạn để biết thêm.]
'Ta đã từng xem truyện này chưa? Sao ta lại không nhớ chứ!? Còn nữa Tử Tầm sẽ chết sao, tại sao chứ? Mọi chuyện sao cứ rối thành một đoàn vậy!?'
Cô không biết, cô không biết gì cả mọi chuyện đang diễn ra ngoài tầm kiểm soát của cô! 'Đúng rồi ta là người xuyên không nhưng tại sao ta lại xuyên? Tại sao? Trước kia ta là ai? Sao ta không nhớ được gì hết vậy Hệ Thống!?' đột nhiên cô dường như phát hiện ký ức của cô không còn nguyên vẹn nữa mà đã mất đi một phần rồi.
Hồng Nhiên đang dần giải phóng linh lực, đầu cô đang đau như muốn nức ra luôn rồi!
[Cảnh báo! Cảnh báo! Cảm xúc của Túc Chủ đang mất kiểm soát, Hệ Thống được lệnh cưỡng chế gây mê!]
- -------------------------------
Cách nơi Hồng Nhiên và hai đứa nhóc đang sống không xa có một đám người khoảng sáu nam nhân đang đuổi theo một vị nữ tử mình đầy thương tích cùng máu tươi.
Đám người đang truy đuổi điều vận cùng một kiểu lam y có thêu các ngọn lửa ở tay áo nhìn vào liền biết bọn họ là một cái tiên môn nhưng không biết được chính xác là môn nào, còn nữ tử kia thì đang không ngừng chạy trong tay dường như đang ôm một cái gì đó, cô đăm chiêu nhìn.
Hồng Nhiên quan sát một lúc tìm được thời cơ liền lao ra đánh ngất được tên đang chạy dẫn đầu cũng là tên có tu vi cao nhất của đám tiên môn.
Xung quanh đột nhiên như đình chỉ thời gian chỉ có tiếng gió không ngừng thổi quét qua từng góc áo.
Một trong số đó tay nắm trường kiếm một bộ hành hiệp trượng nghĩa nhìn cô bịt mắt liền nhẹ giọng hỏi: "Xin hỏi vị này đạo hữu cớ sao lại đã thương đại sư huynh của bọn ta!?"
Hồng Nhiên chưa trả lời hắn ngay mà là lấy ra một lọ đan dược đến gần nữ tử dường như đã vắt kiệt sức mà ngã khụy ở sau cô rồi cho vị nữ tử này ăn lên hai viên.
Xong hết thảy cô ung dung gọi: "Tinh Tuyết, Tinh Ân đỡ vị cô nương này về nhà chúng ta đi thôi" vừa dứt lời hai đứa nhóc liền xuất hiện ngay bên người nữ tử kia rồi lại biến mất nhanh chóng cùng nàng.
Mọi chuyện dường như diễn ra quá nhanh khi đám tiên môn vừa định thần lại liền hoảng loạn mà xoay quanh tìm kiếm thân ảnh vị nữ tử ấy.
Tên vừa hỏi lúc nảy giờ phút này như bị người ta giết tam tộc giận đỏ mặt mà quát: "Hàm hồ! ngươi có biết bọn ta là ai hay không!? Dám phá hoại nhiệm vụ của bọn ta, ngươi chắc chắn xong rồi!"
"Vậy sao? Thì ra nhiệm vụ của tiên môn là truy giết nữ tử nhà lành a." Hồng Nhiên nói với giọng giễu cợt cùng lúc đó dần dần phía sau cô không ngừng xuất hiện từng đạo kiếm quang số lượng cứ tăng chứ không giảm.
Đám người kia thấy thế liền biết chính mình đá phải ván sắt liền có một tên mắt một mí bước ra hơi hoãn giọng mà thương lượng: "vị này đạo hữu chúng ta là đệ tử của THANH HUYỀN KIẾM đang chấp hành nhiệm vụ bắt giữ phản đồ của phong chủ Hiền đạo chân nhân, mong vị này đạo hữu hiểu cho mà giao ra phản đồ."
Cô nghe vậy không khỏi muốn cười, thật là sẽ biên a, nếu cô không biết trước hết hướng đi cốt truyện thì không chừng đã bị lừa rồi.
"Lôi cả tiên môn ra uy hiếp ta giao người là cách hành sự của tiên đạo các ngươi sao? Nếu ta nói ta cũng đang chấp hành nhiệm vụ là phải bảo vệ vị cô nương kia đâu, ngươi tin sao?"
"Ngươi nói dối! Là ngươi đột nhiên xuất hiện còn đánh ngất đại sư huynh của bọn ta, bọn ta còn chưa tính đâu, đừng ỷ bọn ta dễ nói chuyện liền lừa gạt!"
Trong đám người liền một tên gầy gò xuất hiện mà nói.
"Vậy cớ sao ta lại phải tin các ngươi? Ta đây còn không phải là thấy bạo liền nghĩ diệt trừ hay sao, ta đâu có sai."
Dừng một chút cô nói tiếp: "Nếu các ngươi còn cố chấp muốn người liền bước qua xác ta đây này!"
Đám người kia nghe vậy liền cùng nhau truyền âm, rút kiếm, dù gì xung quanh đây đều là khu vực cô hay hoạt động nên trận pháp được bày tứ phía với cả bọn người này tu vi đối với cô mà nói cũng không đáng kể nên cô liền nghe được những gì bọ chúng nói chủ yếu là "nàng là cái người mù, chúng ta thế đông lực mạnh còn sợ không trị được cô ta hay sao!?" cũng có tên có chút kiến thức nói: "Ngươi đừng nhìn nàng mù liền đánh giá nàng, xem phía sau nàng kìa, số lượng kiếm đó không phải muốn tạo là tạo được đâu."
"Nếu vậy bọn ta cũng không khách khí! Lên!" tên mắt hí hô lên rồi bọn chúng liền toàn bộ xong lên đủ loại màu sắc linh lực, chiêu thức lóa mắt hiện ra nhưng giá trị sát thương lại cực thấp.
Hồng Nhiên tâm khẽ niệm, kiếm quang liền như hổ đói mà hướng về bọn người tiên môn phá tan đòn tấn công, không dừng lại nơi đó từng đạo như đang lựa chọn con mồi mà hướng về từng tên tiên môn bay đi.
Không lâu sau, đúng như dự đoán bọn họ dần yếu thế từng tên cạn linh lực ngã khụy xuống bị mũi kiếm kề yết hầu không dám động đậy.
Hồng Nhiên nhìn thế cục đã hảo liền thu kiếm quang mà nói:
"Ta cần các ngươi về báo lại tông môn các ngươi rằng: nữ tử kia ta hộ, muốn tìm cứ đến Tuế Lăng môn tìm ta."
Dứt lời Hồng Nhiên liền thuấn di về nhà.
Vừa bước vào cửa đột nhiên có một nguồn linh lực không xem là lớn nhưng cũng không thể xem thường bay thẳng tới Hồng Nhiên cũng may cô tránh kịp thời nếu không mặt cô chắc đã bị hủy luôn rồi.
Tiến vào trước sảnh lại gặp cái kia nữ tử đang không ngừng đấu pháp cùng Tinh Ân còn Tinh Tuyết thì đứng phía sau giữ vật mà nàng mang bên người lúc chạy trốn.
Nhìn Hồng Nhiên bước vào nữ tử cùng Tinh Ân cũng liền dừng tay, Tinh Tuyết truyền âm thuật lại ngắn gọn câu truyện.
Đại khái là sau khi mang nữ tử về biết nàng gọi Phong Thủy Kiều, tên nàng thì Hồng Nhiên đã biết trước nên cũng không lắm quan tâm mà nghe tiếp, sau khi biết tên Tinh Tuyết phát hiện vật nàng đang cầm trên tay có ma khí đang không ngừng vận chuyển liền cảm thấy nguy hiểm nên lấy ra định tạo một tầng bảo hộ ngăn ma khí rò rỉ không ngờ Phong Thủy Kiều liền bật dậy lao tới tấn công Tinh Tuyết nên Tinh Ân mới bắt đắc dĩ mà lên ngăn cản nên mới thành ra thế cuộc lúc này đây.
Hồng Nhiên thầm thở dài làm gì mà cái nữ nhị này nóng tính như thế chứ.
Nhìn Hồng Nhiên hơi cau mày Tinh Ân và Tinh Tuyết liền tới bên cạnh cô đứng chờ xem Hồng Nhiên định giải quyết như thế nào.
Còn Phong Thủy Kiều thì thở phì phò vì thương thế chưa lành cộng với linh lực hao hụt nhưng mắt vẫn cứ nhìn đăm đăm vào vật hình cầu trên tay Tinh Tuyết.
Hồng Nhiên vươn tay lấy quả cầu chứa ma khí này chậm rãi đến trước mặt Phong Thủy Kiều đưa lại cho nàng.
Phong Thủy Kiều hơi ngơ ngẩn mà hỏi: "Các ngươi rốt cuộc là người nào?"
Nhìn nàng ôm thật chặt quả cầu liền giải thích.
"Là những người hảo tâm nha, nếu lúc nảy ta không ra tay ngươi đã bị bọn họ bắt rồi không phải sao? Hơn nữa một đệ tử tiên môn sao lại ôm một khối ma khí không ổn định chạy khắp nơi thế kia." vừa nói vừa đến cái ghế bên cạnh ngồi xuống, thấy Phong Thủy Kiều như suy tư gì đó cô lại nói tiếp:
"Cô không muốn nói cũng được đến đây ngồi xuống một chút đi, cả Tinh Tuyết và Tinh Ân cũng ngồi đi làm gì cứ đứng hoài thế.
À còn ta là Hồng Nhiên, ngươi muốn gọi như nào cũng được." giọng cô mang chút lười biến nhăm nhi tách trà cam thảo độ ấm vừa phải nghe Hệ Thống báo cáo.
[Chúc mừng túc chủ hoàn thành nhiệm vụ cao cấp đầu tiên.
Thưởng: 200 tích phân]
Phong Thủy Kiều yên lặng ngồi xuống nhưng thân mình vẫn cương cứng giọng nói lãnh đạm kể với Hồng Nhiên:
"Thật ra trong đây là sư muội của ta, nàng cùng ta là cùng nhau lớn lên, cùng nhau gia nhập tiên môn, thế nhưng nàng một cái bán ma vì mẫu thân nàng là ma tộc còn phụ thân thì là đệ tử tiên môn nên trong người nàng cất chứa ma khí cũng là truyện bình thường.
Nhưng vì tham gia tiên môn nên nàng đã sử dụng phong ấn ma khí mỗi tháng ma khí sẽ được giải phóng một lần và nàng sẽ biến thành dạng hình cầu như thế này, mọi chuyện vẫn ổn cho đến lần giải phóng tháng này nàng bị người phát hiện hơn nữa còn muốn đưa nàng đến tru ma đài.
Là ta hộ nàng không chu toàn làm nàng bị phát hiện, ta chỉ còn cách thừa đêm khuya mang nàng chạy trốn đến cánh rừng này không ngờ lại bị phát hiện sớm như vậy.
Không biết các ngươi có tin hay không nhưng ta vẫn đa tạ các ngươi cứu chúng ta."
_______.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...