Lâm Triết về lại phòng nghỉ, bắt đầu đau đầu nghĩ cách kiếm việc làm.
Ai ngờ vừa ra khỏi thang máy đã thấy Phàm Huấn đang đứng ở trước cửa phòng cậu.
" Anh tới đây làm gì? Hai chúng ta đã kết thúc rồi".
Phàm Huấn vừa sốt ruột vừa đi tới trước mặt Lâm Triết, mới qua một ngày thôi mà trông anh ta đã tiều tụy đi nhiều.
Lâm Triết không bị dáng vẻ này của anh ta làm mủi lòng, cậu còn nhớ rõ ràng ánh mắt của anh ta hôm qua lúc thắt nút với Giác Á.
" Anh! Anh lo lắng cho em ở bên ngoài sẽ xảy ra chuyện".
Lâm Triết vẫn còn bực mình chuyện gã quản lý, hiện tại lại tới một cái Phàm Huấn, cậu sắp bị tức chết.
" Lo lắng cho tôi, anh không thấy buồn nôn à, xách cái đũng quần của anh về với Omega kia đi, đừng có làm phiền tôi, nếu không tôi gọi cảnh sát tới đấy".
" Lâm Triết! " Phàm Huấn gọi tha thiết nhưng Lâm Triết không đáp lại, cậu mở cửa rồi bước vào, ngay lập tức đóng cửa lại cái rầm đập vào cái mũi của kẻ định tiến vào phía sau.
" Thật là, thấy mình chưa đủ phiền hay sao chứ?" Lâm Triết nằm bò ra giường, cậu bắt đầu mở tài khoản ngân hàng của mình ra xem còn bao nhiêu tiền, tính toán xem với số tiền đó cậu có thể sống trong bao lâu.
Yêu đương chỉ là phù du, kiếm tiền mới là chân ái.
Sau khi tính toán xong, Lâm Triết lại lên mạng tìm kiếm việc làm.
Những việc trông ổn ổn thì năng lực của cậu lại không đủ, những việc năng lực cậu đủ dùng thì trông không được ổn cho lắm, thậm chí mấy cái còn có mùi lừa đảo.
Lâm Triết nhắn tin liên hệ với mười cái thì hết 8 cái là lừa đảo, bọn họ thậm chí còn không thèm sáng tạo thêm nội dung, tám bản tin nhắn paste y xì đúc được gửi tới.
Nếu chỉ một cái thì Lâm Triết may ra sẽ trúng chiêu nhưng từ khi tin nhắn thứ hai giống hệt xuất hiện cậu liền hiểu vấn đề, tới cái thứ năm là cậu thuộc luôn cả bài của bọn họ.
Bài cũng thuộc luôn rồi, liệu họ có tuyển cậu không nhỉ.
Mà thôi, thất đức lắm.
Lâm Triết hào phóng tặng mỗi người một vé tố cáo với ban quản trị mạng.
Trong lúc lướt tìm, Lâm Triết vô tình ấn trúng vào một mục tìm người làm có ghi đỏ rõ ràng chữ chỉ tuyển Beta.
Công việc là làm người giúp việc ở một biệt phủ giàu có, công việc cũng nhàn hạ mà lương lại cao, được bao ăn bao ở, đặc biệt chỉ tuyển Beta.
Vốn dĩ Lâm Triết cho rằng lại gặp lừa đảo định tăng thêm một vé tố cáo thì nhìn thấy tên của một người.
Thượng tướng Adios.
Từ khi Lâm Triết đam mê đọc truyện thì hình mẫu Alpha trong tưởng tượng của cậu chính là ngài Adios.
Dáng người cao hai mét, cơ bắp sắn chắc đẹp đẽ, khuôn mặt góc cạnh điển trai mang tính đàn ông trưởng thành đầy cuốn hút, đặc biệt ngài ấy có làn da sẫm màu do gen, mái tóc màu đen hơi xoăn huyền bí và đôi mắt màu vàng nổi bật cuốn hút.
Không chỉ cậu mà rất nhiều người trên toàn tinh tế đều yêu quý ngài ấy, ngài ấy quang năm ra chiến trường rất ít khi ở lại hành tinh trung tâm này.
Nhưng nghe nói thượng tướng Adios vừa rồi đã bị thương khá nặng nên phải trở về để điều trị một thời gian.
Nghe nói ngài ấy là Alpha cấp SSS, vô cùng mạnh mẽ và hiếm có trên thế gian này, một người quá thừa tiêu chuẩn để làm nam chính trong bất kỳ bộ truyện nào.
Chắc không có ai dám lấy danh tiếng của ngài ấy ra để lừa đảo đâu nhỉ.
Dù sao cứ đăng ký thử xem, chưa chắc cậu đã được tuyển mà, nếu trúng thì sẽ có cơ hội được gặp thượng tướng, quá tốt luôn rồi.
Năm nay Lâm Triết mới hai mươi ba tuổi, thượng tướng Adios năm nay đã ba mươi tám tuổi, so với tuổi thọ trung bình của người dân tinh tế thì vẫn còn rất trẻ, ở đây con người có thể sống tới một trăm năm mươi hoặc hai trăm tuổi là điều rất bình thường.
Không biết có phải do phía bên kia đang rất gấp hay không mà đơn của cậu lập tức được qua, thời gian này có khi họ còn không thèm nhìn CV của cậu, chỉ nhìn một chữ Beta liền thông qua, hiếm khi Lâm Triết thấy bản thân là Beta lại là chuyện tốt như vậy.
Đương nhiên cũng không hoàn toàn dễ như cậu nghĩ, bên kia gửi tin sang nói, cậu sẽ được huấn luyện một thời gian ngắn, sau khi thông qua huấn luyện mới được sắp xếp việc làm.
Lâm Triết đương nhiên không có ý kiến, nhất là khi bên kia còn ghi rõ ràng địa điểm huấn luyện khép kín nên có bao ăn và ở trong ba ngày huấn luyện.
Lâm Triết đang túng thiếu, ăn trực được bao nhiêu bữa thì tốt bấy nhiêu.
Cuộc sống mà, lúc lên voi lúc xuống chó, nhưng mà không được bỏ cuộc.
Đó là câu bà nội nói với cậu.
Năng lực của cậu kém như hiện tại một phần cũng nhờ bà nuôi dạy tốt, bà nói " Những người giỏi thường thức khuya dậy sớm, như con dậy sớm thức khuya cũng có giỏi được đâu nên cứ ngủ đi".
Mặc dù năng lực không tốt nhưng Lâm Triết tự tin bản thân là một người công dân tốt, đạo đức tốt, nhân sinh quan vẫn gọi là tốt.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...