Lâm Triết đang ngồi xổm cầm bộ phận liên lạc cố lắng nghe xem Tạ Dư Quang nói cái gì nên nhất thời không để
Ý.
Ở phía sau cậu, cánh cửa phòng bất khả xâm phạm đột nhiên mở ra, bên trong tối om, có một đôi mắt màu hổ phách như phát sáng nhắm thẳng tới Lâm Triết.
Nhân lúc cậu không để ý đã bị người cao lớn sau lưng bế lên, một tay Adios bóp nát bộ phận truyền âm kia rồi quay vào phòng.
Lâm Triết bị bế lên thì giật mình mất thăng bằng bám chặt lấy cánh tay người kia.
Trong đầu cậu vẫn còn đang load, kỳ phát tình cái gì cơ? Kỳ phát tình...!chẳng lẽ là thượng tướng tới kỳ phát tình?
Đợi cậu định thần lại thì đã bị Adios đem về phòng đóng sầm cửa lại.
Lâm Triết liều chết giãy sụa nhảy thoát ra khỏi vòng tay của Adios.
Trong bóng đêm không nhìn rõ đối phương, cậu chỉ cảm thấy có một hơi thở rất nóng, tiếng thở dồn dập và đôi mắt màu hồ phách ẩn ẩn đang nhìn cậu vô cùng nguy hiểm.
Lâm Triết nhớ đường nên không cần nhìn cũng chạy đúng về phía cái cửa, cậu định vặn cửa để thoát ra thì đột nhiên phần khóa cửa bằng hợp kim siêu bền bị một lực tàng hình bóp vặn vẹo không thể mở ra được nữa.
Lâm Triết nuốt nước bọt, cả người bắt đầu run sợ.
Cậu cố mỉm cười quay đầu lại nhìn Adios cách mình khoảng hai mét nói " Ngài thượng tướng, tôi...!tôi là Lâm Triết đây mà".
Adios bước chầm chậm vườn quanh tới gần cậu một con hổ đang trêu đùa con mồi không thể chạy thoát của mình.
Khi anh tới đủ gần, Lâm Triết nhìn thấy khuôn mặt Adios cùng với hai răng nanh dài của Alpha đã mọc ra khiến cậu sợ tới ngừng thở.
Lâm Triết giơ hai tay chống lên ngực Adios muốn ngăn anh lại gần dù biết cũng vô dụng mà thôi.
" Thượng tướng, tôi...!tôi...!tôi là Beta, không bằng ngài mở cửa ra, tôi...!tôi đi tìm một Omega mang tới cho ngài...A!!".
Adios đột nhiên chống mạnh hai tay lên cửa áp sát Lâm Triết, tiếng động lớn làm cậu giật mình hét lên.
Lần trước khi ngài ấy phát bệnh cũng không đáng sợ tới như vậy.
Lâm Triết quay lưng lại, cậu cố vặn mở cửa nhưng không tài nào lay động được chút nào.
Adios nhìn cái cổ trần trụi đặt trước mắt, anh cúi xuống liếm một cái.
Dây thần kinh trên người Lâm Triết như bị điện giật, cảm giác này giống như lúc đi ngủ Adios muốn cắn cậu vậy.
Lâm Triết phản ứng nhanh nhạy, cậu lập tức dùng hai bàn tay ôm chặt lấy sau cổ.
"Aaa!!".
Adios cắn trúng mu bàn tay trái của Lâm Triết, cậu đau đớn la lên.
Adios thấy vậy thì không vui chút nào, anh thở mạnh hơn dùng hai tay giữ chặt lấy tay Lâm Triết kéo ra.
Sau đó anh cúi xuống hít lấy mùi hương sau cổ Lâm Triết, cảm giác hơi thở ấm nóng thổi qua khiến Lâm Triết cảm thấy rùng mình.
Lâm Triết nhắm chặt mắt lại, cậu cắn chặt môi không để bản thân quá thảm.
Adios nhằm ngay vào cổ Lâm Triết cản một cái thật sâu, máu đỏ từ đó róc rách chảy ra.
"Ư..Ưm!!!! Đau quá!".
Hai tay Lâm Triết buông thõng xuống, Adios cũng không giữ tay cậu nữa mà dùng tay để ôm cậu nhấc bổng lên cao để anh không cần phải cúi xuống nữa.
Răng nanh vẫn cắm trong thịt cổ, từ răng nanh của Adios chảy ra Pheromone thể dịch truyền thẳng vào người
Lâm Triết.
Pheromone của Alpha đỉnh cấp cùng một lúc truyền một lớn dịch thể như vậy khiến một Beta như Lâm Triết cũng giác như có thứ gì đó như tĩnh điện chảy dọc theo máu trong người khiến cậu có cảm giác lầng lâng khó tả.
Vài phút sau, Adios mới chịu nhả răng ra, anh phát ra âm thanh trầm khàn mê người " Lâm Triết...!Lâm Triết...!Lâm Triết...!Lâm Triết..".
Cả người Lâm Triết xụi lơ trên người Adios, cậu yếu ớt đáp lại " Tôi ở đây".
Vết cắn sau cổ sưng đỏ lên, có một cổ nhiệt nóng bao vây lấy toàn cơ thể Lâm Triết.
Adios xé toạc cái áo cậu đang mặc rồi bế quay người cậu lại, hai mắt anh đỏ ngầu, bộ phận trong quần phồng lên hiện rõ qua lớp quần.
Adios giữ lấy đầu Lâm Triết rồi hôn lên môi cậu gặm cắn, nụ hôn triền miên rất lâu, ướt át, nóng bỏng khiến người ta như mất trí.
Sau khi hôn xong tách ra, một sợi chỉ bạc mỏng kéo dài.
Adios lại cúi xuống cắn một cái nữa lên cổ Lâm Triết khiến cậu đau đớn chống tay đấm lên ngực anh.
"A! Adios...!Đừng cắn nữa mà...!Tôi là Beta...!Không phải Omega".
Adios bế Lâm Triết tới bên giường, trông anh lúc này như biến thành một người khác vậy, quyến rũ và nguy hiểm, mạnh mẽ và điên cuồng.
Adios thì thầm bên tai Lâm Triết " Không, em là của tôi rồi, em là người của tôi rồi".
6)
Vừa nói anh vừa dùng ngón tay ấn lên vết cắn trên cổ Lâm Triết rồi cúi xuống hôn lên đó.
Lâm Triết đau cắn chặt môi ứa nước mắt.
" Hức...!Đau".
Adios cúi xuống hôn lên khắp người Lâm Triết, vừa hôn vừa gặm cắn đánh dấu chủ quyền, sau đó anh anh dừng lại trước hai viên tròn đỏ trước ngực Lâm Triết, mở miệng ngậm lấy một bên, một bên dùng tay xoa nắn.
"Đừng...!đừng mà...!A".
Sau một hồi, Adios cắn lên đó một vết.
Lâm Triết bị anh khơi lên ngọn lửa trong người, cậu sợ thêm một lúc nữa sẽ mất đi tỉnh táo mà thuận theo sự kích thích của Adios mất.
Adios nhẹ nhàng cởi sạch quần của Lâm Triết, dáng người cậu so với Omega thì chẳng phải là đẹp nhưng cũng không tới nối nào.
Anh nắm lấy cậu em của Lâm Triết xoa nắn, mặc dù sự tỉnh táo không nhiều nhưng Adios vẫn cố kiềm chế bản thân, tự nhắc nhở Lâm Triết là Beta, sẽ không dễ dàng đút vào được như Omega cho nên anh phải giúp cậu chuẩn bị thật kỹ.
Lâm Triết lần đầu tiên bị người khác chạm vào thằng em của mình khiến cậu rùng mình, cảm giác kỳ lạ, khoan khoái tới nỗi cậu không nhịn được ưỡn cong người lên.
"A~ a..
Khoan..
tôi...a...a~".
Chẳng qua bao lâu Lâm Triết đã phun ra tinh hoa, cậu không có nhiều kinh nghiệm về chuyện giường chiếu, bình thường cũng ít khi tự xử cho nên lâu rồi chưa có làm.
Adios giữ chặt dịch thể Lâm Triết bắn ra trong tay đưa xuống bên dưới, định dùng thứ này để giúp cậu mở rộng.
Nếu không phải thứ kia của anh quá to, sợ làm Lâm Triết bị thương thì cũng không cần phải phức tạp tới như vậy.
Ngay khi Adios vừa cắm một ngón tay vào cúc hoa Lâm Triết thì cậu đột nhiên vươn tới dùng hai ống thuốc cắm thẳng lên vai anh.
Thật ra từ khi Adios đùa nghịch với ngực cậu thì Lâm Triết đã tranh thủ anh không để ý với tay vào ngăn kéo đầu giường, nơi này cậu đã đặt mấy ông thuốc ức chế và thuốc an thần liều ở trong đó phòng hờ có chuyện xảy ra, không ngờ lại được dùng vào lúc này.
Nhưng thuốc cũng cần có thời gian ngấm vào.
Mặc dù bị Lâm Triết tập kích bất ngờ nhưng ngón tay của Adios cũng vẫn cắm vào bên trong cậu khiến cậu sợ hãi, thể hình anh cao lớn, bàn tay cũng to hơn người bình thường.
Da Adios sẩm màu nhìn tương phản hoàn toàn với màu da mông trắng nõn của Lâm Triết, loại tương phản này khiến người ta có cảm giác vô cùng kích thích.
Hành động của Lâm Triết đương nhiên đã chọc giận Adios, anh không thương tiếc dùng một ngón tay đâm vào chạm đúng điểm nhạy cảm của Lâm Triết khiến cậu trợn ngược mắt lên bắn ra một lần nữa trong sự ngỡ ngàng, cả người run rẩy liên hồi một lúc.
Vài phút qua đi, Adios có công dụng của thuốc cộng thêm có Lâm Triết ở đây khiến anh dần dần đồ người xuống nhắm mắt lại mất đi ý thức.
Ở bên ngoài biệt phủ, Tạ Dư Quang âm thầm cầu mong cho Lâm Triết chạy thoát nhưng khi trong không khí màn đêm tỏa ra mùi Pheromone rượu mang tính chất gợi tình lan tỏa khắp nơi thì anh ta liền biết Lâm Triết xong rồi.
Chỉ là chẳng qua bao lâu thì Pheromone này liền mỏng nhạt dần rồi biến mất.
Chẳng lẽ...!Adios yếu sinh lý?
Tạ Dư Quang còn tưởng sẽ phải chiến đấu hai ngày hai đêm cơ.
Không lẽ trên đó xảy ra chuyện gì rồi sao?
Lâm Triết bị Adios ngã đè lên người nặng gần chết, con chim sẻ của cậu còn đang cọ sát vào chim đại bàng của ngài ấy.
Lâm Triết dùng hết sức bình sinh đẩy được Adios lăn sang bên cạnh, cậu xuống giường mà chân vẫn còn run lên bần bật vì lần lên đỉnh vừa nãy.
Thầm nghĩ, người này vậy mà có thể khiến cậu ra chỉ bằng một ngón tay, Beta từ lúc nào lại có thể nhạy cảm như thế.
"Suyt nữa là mất trinh đuýt rồi, nguy hiểm thật".
Là một trợ lý chuyên nghiệp, Beta Lâm Triết đương nhiên biết Alpha đến kỳ phát tình mà không được thỏa mãn nhất đính sẽ có ảnh hưởng rất lớn tới sức khỏe, thậm chí là mất mạng.
Cậu nhân từ độ lượng tạm thời bỏ việc Adios cắn cậu, còn suýt lấy mất trinh đuýt của cậu mà trèo lên giường lại.
Lâm Triết bật đèn ngủ lên nhìn Adios tuy đang ngủ những khuôn mặt nhăn nhó vô cùng khó chịu, mồ hôi chảy ướt cả mảnh lưng.
Ngay cả khi chưa cởi quần thì thứ bên dưới đã như hình in 3D nổi lên khỏi quần trông vô cùng đáng sợ.
Lâm Triết cắn môi cởi quần của anh ra, cái khóa này có chút khó cởi.
Lâm Triết phải cúi xuống nhìn cho kĩ mới tháo được nó ra, chỉ là cậu không ngờ tới ngay khi quần được cởi ra thì thứ hung khí kia to hơn cả bắp tay cậu bật thẳng lên đập lên mặt của cậu.
Lâm Triết sợ hãi lùi lại nhìn nó, cái bóng do đèn ngủ chiếu lên rèm khiến nó trông còn kinh khủng hơn.
Lâm Triết thầm tạ ơn trời đất cái thứ này không cắm vào mông của cậu.
@
Lâm Triết muốn giúp thượng tướng giải tỏa, cậu dùng tay như lúc tự xử giúp ngài ấy, nhưng tới khi Lâm Triết mỏi tay đổi sang tay khác, lại đổi qua đổi lại như vậy vài lần mà Adios vẫn không có dấu hiệu gì.
Ngày mai nhất định phải đòi thêm tiền bồi thường.
Lại qua một lúc sau, Lâm Triết bất lực hai tay tê dại mỏi nhừ.
Ở đây không có ai, thượng tướng cũng đã bất tỉnh chắc không ai biết đâu nhỉ, chỉ cần giải quyết được vấn đề là được.
Lâm Triết liều mình nhắm chặt mắt cúi đầu xuống dùng miệng ăn chim đại bàng, nhưng căn bản nhét không hết được.
Nhưng cách này có vẻ hiệu quả hơn cách kia, chỉ khoảng nửa giờ sau thì cuối cùng con chim đại bàng cũng phun ra đầy miệng cậu rồi đi ngủ.
Lâm Triết dùng khăn giấy lau miệng, cảm thấy vô cùng buồn ngủ cứ như say rượu vậy, cậu lảo đảo vài cái rồi cũng ngã lên người Adios ngủ mất tiêu.
Nhưng ở nơi Lâm Triết không biết, cửa sổ phòng vẫn mở, tuy được rèm che lại nhưng mất đi sự bảo vệ của kính một chiều.
Ánh đèn ngủ rọi cái bóng của cậu và Adios lên rèm cửa, mấy người ở dưới đều nhìn thấy cái bóng to lớn của chim đại bàng và Lâm Triết đã làm gì với nó.
Q
Chỉ sau vài chục giây, Tạ Dư Quang hoàn hồn lại ra lệnh cho binh lính rút về sở nghiên cứu.
Bản thân ở lại nhìn thêm nửa tiếng, cảm thấy thật tội nghiệp Lâm Triết vất vả làm việc, sau đó mới tiếc nuối rời đi.
(1)
Cũng may nhờ có Lâm Triết nên lần này coi như Adios lại tai qua nạn khỏi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...