"Bệ hạ cứ coi như đây là một bí mật nhỏ của ta đi," Thẩm Úc ngẩng đầu, nhìn lên Thương Quân Lẫm, "Một thứ....Giống như bất cứ bí mật nào khác mà bệ hạ đã từng hỏi, nhưng lại không cố chấp tìm hiểu nó."
(Chém.)
"A Úc cũng biết mình giấu trẫm rất nhiều chuyện à," Thương Quân Lẫm cúi đầu, hôn lên trán của Thẩm Úc, cưng chiều nói, "Được, trẫm sẽ không tiếp tục cố chấp với nó nữa, trẫm sẽ chờ một ngày ngươi chấp nhận nói cho trẫm."
Thẩm Úc đã lọt vào tầm mắt của hắn, hắn cũng có đủ thời gian để chờ Thẩm Úc chủ động mở rộng cửa lòng.
Thương Quân Lẫm dựa gần vào người Thẩm Úc rồi ngồi xuống, xem kĩ lại các nội dung: "Mấy thứ này ở Đại Hoàn không có, rất khó làm sao?"
"Không khó, Thẩm Nguyệt sẽ chỉ cho chúng ta cách làm, còn có một ít cách chế tác khác, chỉ là mấy thứ này không nên lấy danh nghĩa của triều đình để làm." Thẩm Úc lấy một chồng giấy, bên trên đã được Thẩm Nguyệt viết rõ quá trình chế tác ra những thứ đó.
"Mấy thứ này A Úc xử lý đi, nếu thiếu người hoặc thiếu cái gì cứ trực tiếp nói với trẫm là được, ngươi đã cho trẫm rất nhiều thứ rồi, những thứ này ngươi cứ giữ ở trong tay đi."
Thương Quân Lẫm ôm eo Thẩm Úc, hắn nghĩ nếu so sánh những đồ vật lúc trước Thẩm Úc đã lấy ra và những thứ Thẩm Nguyệt đưa thì quả thật những thứ Thẩm Nguyệt đưa sẽ hợp với việc nằm trong tay một cá nhân hơn.
"Cũng đúng." Thẩm Úc cũng không từ chối, "Dù sao của ta cũng là của bệ hạ."
Hầu hết những thứ Thẩm Nguyệt đưa đều là những những vật phẩm được nữ tử chào đón, ví dụ như là son môi, xà phòng thơm, đồ đắp mặt......!Thẩm Úc sửa sang mấy thứ này lại một chút, y tìm ra mấy thứ khiến mình cảm thấy hứng thú.
Cồn.
Cũng là cồn nhưng dùng để tiêu độc, Thẩm Úc nhớ trong quyển sách kia đã từng nói qua, thế giới Thẩm Thanh Nhiên ở trước khi xuyên qua y thuật phát triển mạnh, chính Thẩm Thanh Nhiên cũng từng nói những bệnh tật có thể cướp đi mạng người ở triều đại này thì ở thời đại của bọn họ rất dễ chữa khỏi.
"Bệ hạ, có lẽ thứ này có thể sử dụng được trong quân đội," Thẩm Úc lấy phương thuốc về cồn ra, "Nếu có thể làm ra loại cồn theo như những gì viết trên này thì sẽ có thể giảm bớt rất nhiều thương vong không cần thiết trên chiến trường."
Thương Quân Lẫm buông tấu chương trong tay ra, hắn hơi hứng thú mà thò qua nhìn: "Cồn? Là rượu sao? Hoá ra rượu còn có tác dụng như vậy?"
"Là cùng một loại với rượu nhưng cũng không phải loại rượu mà bình thường chúng ta thường uống, trên này đã viết về phương pháp chế tạo ra nó, bệ hạ ngài xem thử xem." Thẩm Úc đưa cách chế tạo cho Thương Quân Lẫm.
Thương Quân Lẫm nhìn mấy hàng chữ kia, mày hơi nhăn lại, trên đó viết rất kỹ càng và tỉ mỉ, nhưng có mấy từ hắn còn chưa từng nghe qua.
Ví dụ như "Chưng cất", "Tinh luyện", "Pha loãng"......
"Bệ hạ muốn gọi Thẩm Nguyệt tới đây để hỏi mấy câu hay không?"
"A Úc cũng không biết mấy thứ này sao?"
"Bệ hạ thật sự cho rằng ta là vạn năng sao," Mặt mày Thẩm Úc cong lên, "Ta cũng không biết mấy thứ này."
Thẩm Nguyệt cho rằng Thẩm Úc cũng là người xuyên qua giống như nàng nên lúc viết cũng viết theo như cách nói của kiếp trước, nếu nàng không có được một phần kí ức của chủ nhân thân thể này nên biết viết chữ của Đại Hoàn và lo viết chữ giản thể sẽ mang đến phiền toái thì chắc nàng cũng không dùng chữ của Đại Hoàn để viết mấy thứ này.
Đừng thấy nội dung không nhiều lắm mà nhầm, nàng cũng rất vất vả mới viết ra được, còn phải cảm tạ mình của kiếp trước rất thích xem tiểu thuyết nên đã xem rất nhiều những thứ như chuẩn bị kỹ năng trước khi xuyên qua, nhiều ít gì cũng có thể nhớ thêm được chút.
Sau khi giao đồ cho Thẩm Úc xong thì trong lòng Thẩm Nguyệt cũng không ngừng thấp thỏm, nàng không biết mấy thứ này Thẩm Úc có cần dùng hay không, nếu Thẩm Úc cảm thấy không dùng được thì nàng nên làm cái gì bây giờ?
Cũng may không để nàng chờ quá lâu, Ngọc Chương Cung đã phái người tới gọi nàng qua đó.
Tiểu thái giám dẫn đường vẫn là người lúc trước nhưng lại đối xử với nàng nhiệt tình hơn không ít, vì vậy Thẩm Nguyệt cũng cảm thấy yên tâm hơn một chút.
Tiểu thái giám mang nàng đi vào chủ điện rồi sau đó nhỏ giọng lui ra, Thẩm Nguyệt lấy lại bình tĩnh rồi thỉnh an với Thẩm Úc và Thương Quân Lẫm.
"Không cần đa lễ," nếu Thẩm Úc muốn thì y có thể mang lại cho người khác cảm giác thoải mái khi ở gần y, "Hôm nay tìm ngươi tới là vì muốn hỏi ngươi một chút chuyện về cồn."
Thẩm Nguyệt đoán được một ít, nàng đã nghe được chuyện của đương kim hoàng đế qua lời của thái phi nên cũng biết hắn chém giết từ trên chiến trường đến ngôi vua, vì vậy nàng cũng suy xét rồi quyết định viết cồn vào.
Ở hiện đại, cách làm ra cồn rất đơn giản là bởi vì ở đó có rất nhiều dụng cụ tinh vi, còn ở Đại Hoàn thì không có gì hết, nếu muốn làm ra cồn thì trước tiên cần phải làm ra những thiết bị tương ứng đã.
"Ngươi có suy nghĩ gì về việc tinh luyện và pha loãng?"
"Thật ra chúng ta có thể trực tiếp tinh luyện rượu trắng để lấy được công nhưng trước hết chúng ta phải biết được số độ của rượu trắng, nhưng ta không thể xác định được rượu ở nơi mấy độ vì vậy chỉ có thể chọn phương pháp khác.
Trước tiên cứ làm ra cồn nguyên chất rồi sau đó cứ dựa theo tỉ lệ để pha với nước cất là được."
Lại có thêm rất nhiều từ không thuộc về Đại Hoàn, Thẩm Úc rũ mắt: "Ngươi có thể làm ra nó sao?"
"Nếu có thể có công cụ tương tự thì ta có thể." Thẩm Nguyệt biết mấy thứ này cũng là bởi vì nàng đã từng có một khoảng thời gian xem tiểu thuyết đến mê mẩn, luôn ảo tưởng một ngày nào đó mình có thể xuyên qua, vì vậy đã học không ít đồ vật dễ làm và dễ sử dụng.
Ví dụ như chế tạo xà phòng thơm, dần dần sẽ có cả nước hoa, nhưng nước hoa thì cần phải có cồn.
"Ngươi miêu tả kỹ càng những thứ ngươi muốn ra đi, trẫm sẽ sai người làm cho ngươi." Thương Quân Lẫm trầm giọng nói.
Thẩm Nguyệt thử tìm kiếm trong trí nhớ của chủ nhân thân thể này thì phát hiện ở Đại Hoàn đã có pha lê, nhưng vẫn có chênh lệch so với thứ nàng muốn.
"Thưa bệ hạ, những món đồ nô tỳ muốn cần phải có lưu li, nhưng nó không quá giống với lưu li hiện tại mà mọi người có, cần phải có cái loại trong suốt, nô tỳ biết cách làm thế nào để chế tạo lưu li trong suốt, nói tỳ cũng sẽ viết ra."
Thẩm Nguyệt cố gắng nhớ lại ký ức trong đầu rồi nói, "Đúng rồi, về loại rượu tinh khiết mà nô tỳ đã nói thì chắc chắn phải phối ra đúng với tỉ lệ đã được viết đó thì mới có thể giảm bớt khả năng nhiễm trùng ở miệng vết thương."
"Trẫm biết rồi."
Cung nhân lấy giấy bút ra rồi đi tới thiên điện cùng Thẩm Nguyệt.
"Bệ hạ, hay là lập ra một bộ riêng để nghiên cứu những thứ mới lạ này đi, cũng không thể giao hết mọi chuyện cho Công Bộ làm được, một bộ riêng chỉ có những cấp dưới của bệ hạ, như thế sẽ không bị các thế lực đó quấy nhiễu."
Nói đến cùng thì Công Bộ cũng lệ thuộc vào Đại Hoàn, bên trong người nhiều mắt tạp, quả thật có vài thứ không tiện để bọn họ nghiên cứu và chế tạo, Thương Quân Lẫm suy tư một lát rồi nói: "A Úc nói cũng đúng."
Thẩm Nguyệt tới thiên điện rồi viết biện pháp mình có viết ra giấy, viết về cốc pha lê trong suốt có thể chịu nhiệt, bình để chưng cất và vẽ thêm một sơ đồ đơn giản.
Làm xong tất cả, Thẩm Nguyệt lật xem thành quả mình bận rộn nửa ngày, cảm thán trong lòng: Không ngờ mình thật sự đã xuyên qua, lúc trước cũng không biết mình mang tâm tư gì mà đi học những thứ này, còn bị người khác mắng học toàn mấy thứ không dùng được, không ngờ lại có một ngày thật sự sử dụng đến chúng.
Lúc Thẩm Nguyệt cầm đồ ra thì chỉ còn thấy Thẩm Úc.
Một thanh niên mặc trang phục xanh lam đang đưa lưng về phía nàng, đứng ở bên cửa sổ, khí thế quanh thân giống như các công tử thuộc dòng dõi quyền quý trong tưởng tượng của Thẩm Nguyệt.
Y thật sự xuyên từ hiện đại tới giống như mình sao?
Thẩm Nguyệt không nhịn được mà nghĩ.
Thẩm Úc quay đầu lại, vừa lúc nhìn thấy sự nghi ngờ trong đáy mắt của Thẩm Nguyệt, y nói: "Có phải ngươi đang muốn hỏi ta cái gì hay không?"
Trong phòng có cung nhân hầu hạ, hiện tại Thẩm Nguyệt cũng đã cẩn thận hơn so với trước kia nhiều nên cũng không định trực tiếp hỏi ra suy nghĩ của mình, nàng chỉ mịt mờ hỏi: "Vì sao quý quân lại tình nguyện nhường cơ hội này cho ta?"
Thẩm Úc biết nàng sẽ nghi ngờ, y đã nghĩ ra cớ từ trước: "Trước kia thân thể ta không tốt, rất ít khi ra khỏi cửa, nhà ta cũng quản rất nghiêm, không cho ta làm rất nhiều chuyện, nếu ta mà biết những thứ ngươi nói đó thì chắc chắn ta sẽ lấy nó ra."
Nói xong, Thẩm Úc khẽ thở dài.
Thẩm Nguyệt tưởng rằng mình đã nói đến chuyện khiến y đau lòng liền cắn cắn môi: "Xin lỗi......"
"Không có gì phải xin lỗi cả," Thẩm Úc chuyển chủ đề, "Đường xi măng đã được sửa xong, ngươi muốn đi xem thử không?"
"Ta có thể đi sao?" Thẩm Nguyệt đương nhiên rất muốn, không nói đến những chuyện khác, chỉ riêng chuyện được rời cung đã rất có sức quyến rõ đối với nàng.
Thẩm Úc nhìn ra sự chờ mong trong đôi mắt của Thẩm Nguyệt, y hơi cong môi: "Đương nhiên là có thể, chờ ta sắp xếp xong sẽ sai người đến chỗ thái phi để kêu ngươi."
"Ta có thể dạo những chỗ khác của kinh thành không?" Giờ trong đầu Thẩm Nguyệt chỉ toàn là chuyện được rời cung, đâu còn nghĩ đến sự hoài nghi mới vừa dâng lên đối với Thẩm Úc.
Hơn nữa ở Đại Hoàn đã có một con đường bằng xi măng, nàng không cần phải nghi ngờ mãi, Thẩm Úc chịu giúp nàng còn không phải là vì tình nghĩa của những người đến từ cùng một nơi sao?
Nghĩ vậy, Thẩm Nguyệt lại sinh ra chút hổ thẹn từ tận đáy lòng vì đã nghi ngờ chuyện này, nàng còn thầm đưa ra quyết tâm, muốn nhanh chóng làm ra những món đồ có ích để báo đáp ân tình của Thẩm Úc.
"Có thể, đến lúc đó ta sẽ cho ngươi một ít thời gian tự do hoạt động, nếu ngươi lo mình không quen với kinh thành thì ta có thể kêu Mộ Tịch đi dạo với ngươi."
"Được, được!"
Niềm vui của Thẩm Nguyệt đã lộ ra ở bên ngoài, sau khi nàng trở lại cung của thái phi, thái phi chỉ liếc mắt một cái đã nhìn ra tâm trạng của nàng.
Thái phi gọi người qua rồi hỏi: "Chuyện gì mà vui vẻ như vậy?"
"Quý quân đồng ý mang ta rời cung xem thử, ta còn chưa từng thấy được bộ dáng của kinh thành đâu đấy." Trong mắt Thẩm Nguyệt hiện lên chí hướng, nơi nàng đang sống cuộc đời thứ hai của mình sẽ có bộ dạng thế nào đây?
"Rời cung à," Trong nháy mắt, thái phi cảm thấy hơi hoảng hốt, "Đi ra ngoài xem thử cũng tốt, Phương Dung, đưa cho Thẩm Nguyệt ít bạc đi, ra ngoài chơi cho thật vui, nhưng mà nhớ kỹ, đừng chọc phiền phức về cho quý quân."
Thái phi cũng không nghi ngờ, trong cung có rất nhiều cung nữ đã vào cung từ khi còn nhỏ, các nàng đến từ khắp nơi trên Đại Hoàn, chắc là chưa từng thấy toàn bộ cảnh vật của kinh thành, vì vậy các nàng muốn ra ngoài cung cũng rất bình thường.
"Ta sẽ ngoan mà!" Thẩm Nguyệt trịnh trọng gật đầu.
Những đồ dùng dành cho nữ tử mà Thẩm Nguyệt đưa cho cũng không khó làm, Thẩm Úc lại có không ít cửa hàng, sau khi làm ra thành phẩm là có thể đưa cho cửa hàng bán.
"Bệ hạ, hôm nay sẽ định ra chức quan của Phương cô nương và những người khác sao?"
Chuyện này đã kéo dài hơn mười ngày, hôm nay là ngày cuối cùng của kỳ hạn, Thương Quân Lẫm muốn để Phương Gia Di đi vào Viện Hàn Lâm theo đúng trình tự như những người khác, nhưng mấy gia tộc quyền thế kia vẫn cứ không chịu, hầu hết những chức quan bọn họ đưa ra đều là những chức râu ria, ý định của bọn họ rất rõ ràng, cứ tìm bừa một vị trí không quan trọng rồi giao cho nàng là được.
"Đã định ra rồi, vẫn sẽ giống như những năm trước, nàng, Giang Hoài Thanh và Hạ Thừa Vũ sẽ cùng nhau bước vào Viện Hàn Lâm." Thương Quân Lẫm buông bút trong tay ra, xoa vào giữa mày, "Còn về phần Dịch gia thì xét thấy lần này là do đứa nhỏ trong nhà không hiểu chuyện nên phạm phải sai lầm, vì vậy nên chỉ trừng trị người phạm sai lầm thôi."
"Còn Dịch Giản Minh thì sao?" Thẩm Úc đi đến phía sau Thương Quân Lẫm, ấn huyệt Thái Dương giúp hắn, y có thể nhận thấy Thương Quân Lẫm đã bỏ ra rất nhiều tâm tư vì chuyện này.
"Bị hủy bỏ thành tích lần này, coi như răn đe và cảnh cáo." Đây là kết quả cuối cùng sau khi các gia tộc quyền thế bất đắc dĩ phải lui một bước.
"Xem ra lần này bệ hạ đã thắng, lăn lộn lâu như vậy cuối cùng cũng trần ai lạc định*, chúc mừng bệ hạ."
Tuy rằng sau này còn phải đôi mặt với rất nhiều vấn đề nhưng ít nhất bước đầu bọn họ đã thành công, còn việc sau này Phương Gia Di sẽ phát triển như thế nào thì hoàn toàn dựa vào chính nàng.
"A Úc tính chúc mừng trẫm thế nào?" Thương Quân Lẫm vòng qua tay Thẩm Úc, kéo người đến trước người rồi ôm y lên đùi mình, hắn thân mật áp sát vào tai y, "Hơn nữa chuyện này vẫn là do A Úc đã kiến nghị, cũng coi như trẫm đã hoàn thành tâm nguyện của A Úc, A Úc có nên làm gì đó để khen thưởng trẫm hay không?".
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...