Bệnh kiều luôn tìm cách giết tôi mỗi ngày

Trống không, khu rừng hoàn toàn không có gì thay đổi, chỉ có ngọn gió thổi khiến lá cây phát ra tiếng xào xạc.
 
Một con hồ ly đột nhiên chạy ra dưới tàng cây cọ, móng vuốt vỗ một cái, khiến vỏ cây lõm vào, dáng người nhanh nhạy, chạy xuyên qua cánh rừng tươi tốt.
 
Tùng Nhai phát hiện ra nó, năm tấm linh phù đồng thời bắn ra khỏi cổ tay áo, ánh sáng sắc lạnh như kiếm, linh phù bay nhanh, tạo ra một đạo kim quang thật dài, xuyên thẳng vào rừng cây.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
Ngọn yêu hỏa sau lưng lại tiếp tục đánh úp về phía Tùng Nhai, xem ra, trong khu rừng này, không chỉ có một con yêu.
 
Tùng Nhai tung ra gương bát quái trong cổ tay áo, nhưng anh ấy chưa kịp phát động sức mạnh của nó. Một con hồ ly đột nhiên bắn ra từ ngọn cây, trên đỉnh đầu còn có vài cái lá cây làm ngụy trang. Trong miệng nó ngậm năm tấm linh phù, da lông có màu nâu, một thân sáng bóng, móng vuốt sắc bén duỗi dài, đánh thẳng về phía Tùng Nhai!
 
Tùng Nhai khiếp sợ: “Sao lại có thể……”
 

Một khi linh phù đã hoá thành kiếm, sẽ nhắm thẳng vào người yêu quái, yêu quái tuyệt đối không có khả năng thoát khỏi!
 
Ngọn yêu hỏa vẫn liên tục không ngừng tấn công từ phía sau lưng. Phần lưng và tứ chi giống như bị một chưởng đánh nát, Tùng Nhai che bụng, có cảm giác hít thở không thông, thân hình cao lớn ngã từ giữa không trung xuống.
 
Con hồ ly kia nhân lúc Tùng Nhai bị thương suy yếu mà muốn lấy mạng anh ấy. Tùng Nhai bắt lấy một cành cây, huy quyền đánh lại. Lại không ngờ, móng vuốt sắc bén của nó túm được cánh tay phải của Tùng Nhai, cào thật mạnh xuống!
 
Cánh tay xuất hiện ba vết máu. Roẹt một tiếng, móng vuốt gần như đã cắm sâu vào tận cốt tủy của anh ấy, máu đen vẩn đục chảy xuống theo miệng vết thương. Con hồ ly giống như thuốc cao bôi trên da chó, cực kỳ dính người, vung vẩy thể nào thì nó vẫn bám chắc cánh tay anh ấy không bỏ. Làn da của Tùng Nhai đã bị nó cào ra mấy vết máu sâu không thấy đáy.
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Tùng Nhai dùng toàn lực, hất còn hồ ly trên cánh tay xuống. Cả người anh ấy đang lơ lửng giữa không trung, treo trên ngọn cây dương xỉ cao 3 mét, cánh tay trái dùng sức bám trụ thân cây. Đang lúc Tùng Nhai nhướng người leo lên, một ngọn lửa nóng bỏng lại lan tràn trên cổ anh ấy.
 
Chờ anh ấy nghĩ ra cách đối phó với ngọn yêu hỏa kia thì đã chậm. Phần cổ đau đớn muốn chết, cảm giác như bị bỏng, Tùng Nhai buông lỏng cánh tay, rơi khỏi ngọn cây dương xỉ.
 
Hồ ly đã tránh trước một bước, giờ nó đang đứng vững trên ngọn cây, biến thành hình người.
 
Dưới tàng cây, Nguyên Tuấn Sách túm lấy tóc của Tùng Nhai, không hề tốn chút sức lực nào đã có thể nhấc cả người Tùng Nhai lên.
 
Gương mặt anh vẫn lạnh nhạt như cũ, bóp chặt cổ anh, móng tay dần dần mọc dài ra, biến thành màu đen. Cặp vào da thịt, dọc theo đường cong cơ thể, xé rách làn da người trước mặt. Phần da trên gáy của Tùng Nhai trực tiếp bị xé xuống, cả da lẫn thịt bị xé mất một khối to hình quạt. Làn da bị xé xuống thẫm đẫm máu, huyết da!
 
“A a a a!”
 
Những con chim đậu xung quanh chứng kiến cảnh tượng kinh dị này đột nhiên bị một tiếng hét kinh ngạc thất thanh dọa sợ, trực tiếp vươn người ba đi chỗ khác.
 

Cổ tay áo của đạo bào khá to rộng, cánh tay trái lộ ra đồ đằng to đến khoa trương. Từng đường nét được xăm cẩn thận, phủ kín một màu đen, vô s hình thù ký hiệu kỳ quái được xăm lổn ngổn từ cánh tay trái của Tùng Nhai mãi cho đến toàn thân.
 
Móng tay dài của Nguyên Tuấn Sách nhéo lên khối huyết da kia, ngó trái ngó phải. Tuy rằng, trên phần da này cũng có vài ký hiệu, nhưng cái này không ảnh hưởng đến việc anh sử dụng chúng.
 
Sống sờ sờ để cảm nhận nỗi đau da thịt bị lột xuống, gương mặt của Tùng Nhai từ màu hồng biến thành màu tím. Cơ thể như bị vỡ nát, trên người hẵn còn cảm nhận được sự nóng bỏng thiêu đốt của ngọn lửa và sự sắc bén lạnh lẽo của đầu móng tay sắc như đao, sống không bằng chết.
 
Từng khối da đẫm máu lớn nhỏ không đồng nhất được xé xuống từ cánh tay và gáy. Vết thương khủng khiếp, dữ tợn.
 
Nguyên Tuấn Sách ném tóc xuống, nhặt gương bát quái bị rơi trên mặt đất, mặc kệ Tùng Nhai hơi thở yếu ớt đang quỳ rạp trên mặt đất: “Yêu chính là yêu, ở đây giả bộ làm đạo sĩ làm cái gì? Tính ăn cướp vừa la làng sao?"
 
Trên ngọn cây, Hồ Anh Tài cầm tấm da người còn nóng hôi hổi đó vừa bị xé xuống, lắc lư trước mắt: “Chất lượng đã của tên này thoạt nhìn không tồi, nhưng mà giờ lại dính máu, hơi bẩn.”
 
Ầm vang ——
 
Giữa không trung đột nhiên xuất hiện một Thái Cực Đồ cực lớn, hai bên trắng đen xoay tròn, phát ra ánh sáng chói mắt. Các ngọn gió to vô danh không biết từ đâu thổi tới, ngọn cây rung động, lá cây cũng bị gió cuốn bay loạn xạ.
 

Toàn bộ rừng rậm bị cơn gió càn quét, lộ ra vẻ tiêu điều u tĩnh, trong nháy mắt lặng ngắt như tờ, tốc độ xoay tròn của Thái Cực Đồ càng lúc càng nhanh. Kèm theo đó là sức gió cũng càng lúc càng lớn, không thể nào bỏ qua, giống như nó muốn cuốn hết mọi vật sống trong thiên địa vào đó.
 
Hồ Anh Tài chảy mồ hôi lạnh, lỗ tai hồ ly  cụp xuống, một bộ hổ thẹn không bằng, cười mỉa: “Nè…… Thứ đồ chơi này, ta không đánh lại.”
 
Lại cúi đầu nhìn xuống, dưới tàng cây nào còn bóng dáng của Nguyên Tuấn Sách, đến một chút yêu khí cũng không lưu lại!
 
“Đồ chết dẫm này cư nhiên dám trốn ta chạy trước!”
 
Hóa thành hồ ly, Hồ Anh Tài miệng ngậm phần da người vừa mới cắt xuống, lòng bàn chân như bôi dầu, chạy trối chết trong rừng rậm.
 
Trước mặt Tùng Nhai xuất hiện một góc áo của đạo bào, anh ấy dùng hết toàn lực, ngón tay suy yếu chậm chạp bắt lấy góc áo bào, giọng nói khàn khàn, còn nhuốm rõ đau đớn, hô hấp run rẩy, trầm thấp mà bi ai khẩn cầu: “Phương trượng, cầu ngài, cứu ta.”

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận