Năm thứ hai sau khi kết hôn, kết tinh tình yêu của họ cuối cùng cũng đã đến.
Ở giai đoạn đầu khi mang thai cũng không quá rõ ràng, Trần Tương cùng Giang Diệp yêu cầu Hứa Tiếu Vi chuyển về nhà họ Giang, họ cũng chăm sóc cô ấy rất tốt, nên Hứa Tiếu Vi liền nghe theo.
Từ khi Hứa Tiếu Vi mang thai, Giang Tấn hầu như mỗi ngày đều ở nhà để chăm sóc cô, Hứa Tiếu Vi thấy vậy liền hỏi trợ lý, cô ấy tỏ vẻ đau khổ, nói: "Chủ tịch Giang hiện đang xin nghỉ dưỡng thai".
Ở tháng thứ ba, Giang Tấn cảm nhận sâu sắc được sự quấy rối vô lý của phụ nữ khi mang thai, Hứa Tiếu Vi vốn ôn nhu, mà mấy ngày nay lại vì ánh trăng chưa đủ tròn, hoa hồng trắng trong sân không đủ trắng, TV không tốt, các bài hát không hay, hay rất nhiều nguyên nhân không thể hiểu được mà cáu kỉnh.
Mỗi khi Hứa Tiếu Vi mất bình tĩnh vì một lý do khó giải thích nào đó, Giang Tấn sẽ kiên nhẫn an ủi cô, hoặc đưa cô đi dạo, trò chuyện với cô, nhưng có một ngày đến cả hắn cũng không thể an ủi cô bằng lời nói được, Giang Tấn liếc nhìn tạp chí ẩm thực mà Hứa Tiếu Vi đang đọc ở trên bàn cà phê, liền yêu cầu cô đợi một lát, để hắn đi nấu bữa ăn nhẹ lúc nửa đêm cho cô ăn.
Dì Vương nghe thấy động tĩnh thì đi xuống lầu, đụng phải Giang Tấn đang bận rộn trong bếp, vội vàng cầm lấy thứ trong tay hắn, "Thưa ngài, ngài muốn ăn cái gì có thể bảo với tôi một tiếng, tôi sẽ làm cho ngài."
"Không có việc gì."
Dì Vương bị thuyết phục lên lầu, Hứa Tiếu Vi đã ổn định cảm xúc đi ra khỏi phòng, nghe thấy tiếng bếp núc, cô mới nhớ tới những gì Giang Tấn nói với cô vừa rồi.
Hứa Tiếu Vi ghé vào cửa bếp nhìn lén người đàn ông đang vội vàng cắt rau cho vào nồi nấu nướng.
Mặc dù hắn lớn như vầy rồi nhưng thật sự thì những hiểu biết của hắn về việc vào bếp vẫn là dốt đặc cán mai, Dì Vương còn nói với Hứa Tiếu Vi rằng Giang Tấn không bao giờ đến gần nhà bếp.
Hứa Tiếu Vi nhìn lén ở ngoài cửa trong vài phút trong lòng liền âm thầm khẳng định những gì mà Dì Vương đã nói.
Sau khi cô lấy điện thoại ra chụp một vài bức ảnh, thấy Giang Tấn định ném miếng thịt đã cắt vào nồi, nhưng có vẻ dầu đã bắn chạm vào tay của hắn, liền theo bản năng đem cái bát trong tay ném sang một bên.
Nhìn thấy vậy, Hứa Tiếu Vi chạy tới giúp hắn tắt bếp lửa, sau đó đem tay của Giang Tấn đi ngâm nước lạnh.
"Đau sao?"
Giang Tấn dường như không đoán được cô sẽ xuất hiện, có chút kinh ngạc nói: "Sao em lại xuống đây?"
Hứa Tiếu Vi tắt nước, sau đó ôm chặt lấy hắn, "Giang Tấn, cảm ơn anh, anh thực sự rất tốt với em, mấy ngày này đối với sự gây rối vô cớ của em mà anh đều có thể chịu đựng được."
Giang Tấn không muốn chạm vào tay Hứa Tiếu Vi khi tay mình đang dính nước lạnh, liền dùng mặt cọ cọ vào tóc cô, " Trên đời này chỉ có duy nhất một người là Hứa Tiếu Vi, anh không đối xử tốt với em thì phải đối xử tốt với ai đây?"
Nói xong, Giang Tấn cúi đầu hôn lên môi cô.
Hai người đang ở trong bếp tạm thời bỏ xuống mọi cảm xúc mà ôm hôn, bỗng nhiên từ phòng khách truyền đến âm thanh mở cửa, Hứa Tiếu Vi cho rằng Giang Diệp hoặc Trần Tương từ trên lầu xuống dưới, liền sợ hãi kết thúc nụ hôn.
Giang Tấn ôm Hứa Tiếu Vi bảo cô đừng sợ, khi chuẩn bị đưa cô lên lầu, Hứa Tiếu Vi liềm chú ý tới động tĩnh trong phòng khách tối om, trước khi Giang Tấn nói, cô liền che miệng hắn ra hiệu cho hắn nhìn ra bên ngoài.
Phòng khách không có bật đèn, chỉ có ánh đèn cảm biến mờ nhạt ở cửa ra vào, làm Hứa Tiếu Vi cùng Giang Tấn mơ hồ hơn chính là hai thân ảnh đang từ từ tiến vào, hơn nữa họ còn đang hôn nhau say đắm hơn cả bọn họ...!
Nhìn kỹ, thấy chân của người phụ nữ vòng qua eo người đàn ông, người đàn ông một tay ôm cổ cô ấy, tay còn lai kéo hông của cô ấy cao lên, sau đó liền hôn sâu hơn.
Từ ngoài hiên đến phòng khách, động tĩnh của hai người không lớn nhưng cũng không nhỏ, nhưng trong phòng khách yên tĩnh phá lệ khiến âm thanh của người phụ nữ trở nên rõ ràng.
Hứa Tiếu Vi nhẹ giọng hỏi Giang Tấn người đó là ai.
Giang Tấn hình như thấy rõ ràng, còn chưa kịp nói cho cô, Hứa Tiếu Vi liền nghe thấy âm thanh từ trong góc tường của phòng khách.
"Đừng, đừng ở chỗ này......"
"......!Đi đến phòng của anh đi."
"Không cần......!Giang Nhất Thành em......"
"Chúng ta kết hôn đi."
Giọng nói càng lúc càng nhỏ dần, Giang Nhất Thành đã loạng choạng bước lên lầu trong khi ôm hôn người phụ nữ trên người mình.
Khiến Giang Tấn đang ở trong bếp cũng ngạc nhiên không thua gì Hứa Tiếu Vi.
Đây rốt cuộc là tình huống như thế nào?
Người anh họ tuyên bố không tin vào tình yêu đó thực sự đã đề nghị kết hôn?!
Điều đáng kinh ngạc hơn nữa là một tuần sau, Giang Nhất Thành đã thẳng thắn nói với Giang Tấn việc mình đã cùng Thẩm Y Nhạ đi lãnh chứng.
Hứa Tiếu Vi sửng sốt một hồi, sau đó quay đầu nhìn bãi cỏ xanh tươi ngoài cửa sổ.
Mùa xuân dường như đến rồi.
——END——.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...