Cam cưỡi ngựa đến khu trại mà bộ tộc người Gypsy đã từng ở, nay bị bỏ hoang bên bờ sông. Vết tích của khu trại vẫn còn đó: những bánh xe ngựa hằn lên thành những con đường mòn, những vạt cỏ bị những con ngựa gặm thành vòng tròn, các hố đốt lửa nông choẹt đầy tro tàn. Và khắp nơi là âm thanh bì bõm, xô vào bờ, làm ướt mặt đất mềm của dòng nước sông.
Anh nhảy xuống rồi giúp Amelia xuống ngựa. Theo chỉ dẫn của anh, nàng ngồi xuống một khúc gỗ bạch dương, trong khi anh làm một cái lều trại tạm. Nàng chờ đợi với hai bàn tay xếp gọn gàng trong lòng, quan sát mọi chuyển động của anh khi anh kéo ra một bó chăn từ yên ngựa. Chỉ sau một vài phút, anh đã nhóm được một cái bếp lửa bằng cách xếp quây tròn những viên đá và đặt một nệm rơm bên cạnh đó.
Amelia vội vã đến bên nệm rơm, chui vào dưới bên dưới lớp lông cừu và bông trần. “ Ở đây có an toàn không?” nàng hỏi, giọng như bị nghẹn lại.
“Em an toàn với tất cả mọi thứ, trừ anh.” Mỉm cười, Cam ngồi xuống bên cạnh nàng. Sau khi cởi giầy, anh chui vào dưới chăn với nàng và kéo nàng vào sát anh. Nhắc nhở chính mình về những phần thưởng sẽ đạt được nếu kiên nhẫn, anh ôm nàng thật chặt và chờ đợi.
Từng giây, từng giây trôi qua, cơ thể Amelia nép sát hơn vào anh. Nàng cảm thấy thật kỳ lạ vì anh không làm gì một hồi lâu. Anh lắng nghe hơi thở của nàng, cảm thấy không khí ban đêm lạnh lẽo di chuyển trên họ, trong khi sự ấm áp của cơ thể họ dần tích tụ bên dưới những tấm chăn. Họ chìm vào trong một sự tĩnh lặng gần gũi, một khoái cảm yên ả mà Cam chưa từng biết trước đây. Từng nhịp đập của anh trở nên nặng nề hơn, như trống cuộn, hơi nóng dày nên giữa từng nhịp đập. Anh cảm thấy hông nàng ngập ngừng ép sát vào anh, nâng niu cái hình dáng cứng rắn khuấy động của anh, ấn vào gần hơn. Nhưng anh vẫn không chuyển động, chỉ ôm ấp và vuốt ve, kéo nàng sát vào anh cho đến khi anh căng thẳng và bị khuấy động dữ dội.
Ngọn lửa bùng lên, những tia lửa vàng suộm bật tanh tách, phủ lên đám gỗ sồi và gỗ bạch dương. Nóng ... anh chưa từng thấy nóng như thế trong cuộc đời anh. Khi vừa cân nhắc cởi áo sơ mi ra, anh chợt cảm thấy bàn tay của Amelia lần lần dưới vạt áo. Những ngón tay nhỏ nhắn, mát lạnh lang thang khắp làn da nóng bỏng của anh. Bất cứ nơi nào nàng chạm vào, những múi cơ ở đó lại gợn lên và thít chặt lại, và cảm giác tuyệt vời đến mức Cam thốt ra một tiếng rên rỉ ngây ngất trên mái tóc nàng. Nàng túm lấy áo sơ mi của anh và kéo lên trên. Không do dự, anh ngồi dậy, lột cái áo ra và ném nó qua một bên.
Nàng trườn vào lòng anh, mái tóc dài chảy dọc trên bờ ngực trần, bao phủ trên vai anh tựa như một tấm lưới mềm như lụa. Bị mê hoặc, Cam giữ bất động khi nàng ép bờ môi lên ngực anh, vai anh, cổ anh, bằng những nụ hôn đùa giỡn đầy tinh tế.
“Amelia...” bàn tay anh ôm lấy đầu nàng, giữ nàng lại. Những gợn sóng ấm áp của mái tóc nàng trượt trên cánh tay của anh, khiến anh sởn gai ốc.
“Monisha,” anh thì thầm, “Anh sẽ không làm bất cứ điều gì em không muốn. Anh chỉ muốn đem lại khoái cảm cho em thôi.”
Khuôn mặt nàng đỏ bừng trong ánh lửa, đôi môi của nàng có màu đỏ của những trái nho. “Từ đó có nghĩa là gì gì?”
“Monisha? Một sự say mê.” Anh khó có thể suy nghĩ mạch lạc. “Một người digan nói từ đó với người phụ nữ mà anh ta có quan hệ thân mật.”
Đôi tay nàng tìm đến tay anh, các ngón tay trượt vào khoảng không gian giữa các ngón tay anh. Họ nắm tay nhau, môi họ tạo nên những từ ngữ vô thanh, miệng họ tìm kiếm nhau trong những hơi thở nóng bỏng, ướt át.
Cam kéo nàng xuống đống chăn, trong vũ khúc của ngọn lửa đam mê. Và anh thì thầm bằng một ngôn ngữ cổ xưa, nói với nàng rằng anh muốn theo đuổi nàng như mặt trời đuổi theo mặt trăng trên khắp bầu trời, anh muốn lấp đầy nàng cho đến khi họ kết nối thành một, được hợp nhất với nhau. Anh chỉ nhận thức được một nửa những gì mình đang nói, đắm say trong mùi hương và cơ thể nóng bỏng của nàng.
Anh cởi áo choàng và áo ngủ của nàng, mơ màng kéo vạt vải mềm ra khỏi đường cong sâu thẳm của ngực và eo nàng. Nàng rất đẹp, căng tràn nhựa sống và rắn chắc, làn da trắng mờ bóng lên dưới ánh lửa.
Bóng tối khêu gợi chìm vào những nơi anh khao khát được chạm vào và nếm thử. Anh áp miệng mình theo những vệt đỏ hồng đang lan khắp người nàng, đeo đuổi việc cuốn theo sắc đỏ nhạy cảm ấy. Nàng rùng mình bên dưới anh, bàn tay nàng nắm lấy những bắp thịt phồng lên trên khuỷu tay anh.
Anh khum lấy ngực nàng, và trêu chọc hai đỉnh vun vút với hơi thở và lưỡi của mình cho đến khi chúng cứng lại và ẩm ướt. Nhẹ nhàng, anh ngậm một bên núm vú giữa kẽ răng, giữ nguyên cho đến khi nàng rên rỉ và cong người lên.
Cam kéo những lớp áo ngủ lộn xộn giữa họ ra. Hõm rốn xinh xắn dâng lên và hạ xuống theo từng hơi thở của nàng. Di chuyển miệng một cách chậm chạp trên nó, anh đánh đầu lưỡi thành một đường vòng khít khao, lấp đầy cái hõm nhỏ bé ấy.
“Cam ... ôi, chờ đã anh ...” Nàng quằn quại, sốt sắng đẩy anh ra.
Anh tóm lấy tay nàng và ép chặt chúng vào hai bên sườn của nàng, hơi thở nặng nề áp trên bụng nàng.
Đấu tranh để tự kìm chế, Cam kề má xuống làn da nàng với tất cả sự dịu dàng mà anh có thể. “Anh sẽ không làm tổn thương em,” anh thì thầm. “Anh chỉ đang hôn em ... cảm nhận em. ..”
Giọng nói của nàng nghe rên rỉ “Không phải ở đó”
Cam không thể ngăn một nụ cười. Điều này thật mới mẻ, trộn lẫn giữa sự thích thú và khêu gợi. “Đặc biệt là ở đây.” Anh để những ngón tay trượt qua hông và đùi của nàng, tiếp xúc với những lọn tóc mềm mại. “Anh muốn biết mọi phần của em, monisha. Yên nào, em yêu, đúng thế, tình yêu của anh, yên nào.” Anh di chuyển xuống dưới, lắc nhẹ đầy ham muốn mãnh liệt. Những mùi hương thân mật ngan ngát và làn da phụ nữ mịn màng đã nhen lên ham muốn không thể chịu nổi nơi anh. Miệng anh vuốt ve thân mật phần da thịt mềm mại khép kín ấy. Lưỡi anh lách vào, khiến chúng mở ra, thọc sâu vào nơi tận cùng của sự nóng bỏng, nếm trải khoái cảm của nàng.
Amelia không thể thốt nên lời nào ngoại trừ những hơi thở hổn hển đứt quãng của nàng, hai chân nàng kẹp cứng bên hông anh, một cách vô vọng, nàng rướn người theo những chuyển động uốn éo của lưỡi anh, toàn bộ cơ thể nàng cong lên vì khao khát. Anh dỗ dành nàng, khiêu khích nàng, miệng anh chơi đùa với nàng, chấp chới như một con thiên nga đang bay. Hơi thở anh dồn dập trên miền da thịt ướt đẫm, căng phồng và tỏa ra một mùi hương khêu gợi của nàng. Anh trượt một ngón tay vào nơi mềm như lụa ấy.
Nàng thốt ra một âm thanh bải hoải khi nàng mất hết sự kiểm soát, và anh hãnh diện về điều đó, miệng vẫn nhẹ nhàng hành hạ nàng. Anh cố kéo dài sự dày vò ấy cho đến khi những tiếng than vãn đầy nữ tính mềm mại ấy vỡ òa thành những tiếng nức nở. Nàng căng cứng và quằn quại, những ngón tay nàng nắm lấy tóc anh, hông nàng rung động trong những chuyển động bất lực khi anh liếm và rúc sâu vào hơn nữa.
Sau một lát, anh chuyển động để ôm nàng sát vào anh hơn. Nàng với xuống những cái khóa quần ống túm của anh, loay hoay với chúng cho đến khi cái quần lỏng ra xung quanh hông anh. Chiều dài cứng ngắc của anh nảy ra, vươn mình tới tự do. Tay nàng ôm xung quanh hình dáng đang nở bừng ấy, vuốt ve cho đến khi Cam giật nảy ra phía sau với một tiếng thở hổn hển gấp gáp.
Gương mặt nàng đầy vẻ kích động, đôi mắt khép hờ. Nàng chạm vào anh lần nữa, thúc giục anh nhanh hơn. Một cách bản năng, hông và hai chân nàng tạo thành một cái nôi mở ngỏ cho anh. Anh cưỡng lại, giữ trọng lượng của mình lơ lửng trên nàng, che chắn nàng khỏi ánh nhìn của mặt trăng khi anh xòe rộng những ngón tay và quét chúng trên ngực nàng. Nàng rùng mình khi đầu ngón tay út của anh vuốt ve nụ hoa nàng. Anh vạch một vòng tròn xung quanh nó và quan sát cái nụ căng cứng.
“Nếu em muốn anh, em yêu,” anh thì thầm, “Thì hãy nói với anh bằng tiếng digan đi. Xin em đấy.”
Mò mẫm, Amelia quay đầu và hôn lên đường cong trên cánh tay anh “Em nên nói cái gì?”
Anh thì thầm những từ ngữ đầy trữ tình và mềm mại, kiên nhẫn chờ đợi khi nàng lặp đi lặp lại chúng, nhắc lại khi nàng ấp úng. Cùng lúc đó, anh cúi mình sát vào nàng, thấp hơn, chặt hơn và ngay khi những âm tiết cuối cùng rời khỏi đôi môi nàng, anh đẩy mạnh mẽ vào bên trong nàng.
Amelia chùn lại và kêu lên đau đớn, và Cam bị giắng xé giữa cảm giác hối tiếc sâu sắc vì làm nàng bị đau, và khoái lạc dữ dội của việc ở bên trong nàng. Miền da thịt trinh trắng của nàng ghì chặt xung quanh cuộc xâm lược xa lạ, hai bên hông nàng nâng lên như thể muốn hất tung anh ra ngoài, nhưng mọi chuyển động chỉ càng khiến anh đâm sâu hơn. Anh cố gắng làm dịu những tổn thương, vuốt ve nàng, hôn cổ và ngực nàng. Ngậm một cái đỉnh hồng hồng vào trong miệng, anh mút nhẹ, đánh lưỡi trên nó, cho đến khi nàng thư giãn bên dưới anh và bắt đầu rên rỉ.
Cam không thể dừng lại. Anh quên sạch mọi thứ. Điều còn lại duy nhất trong anh lúc này là nhu cầu đẩy sâu hơn vào miền da thịt nồng nàn êm ái, là đôi chân ấm áp vòng quanh anh, là cái miệng hổn hển ngọt ngào bên dưới anh. Anh thì thầm trên môi nàng, một từ, hết lần này đến lần khác, cực khoái dâng cao cao mãi.
“Mandis ... mandis ...”
“Của anh. Của anh”
Cảm thấy sự giải phóng mãnh liệt sắp bắt đầu, Cam rút ra và đâm mạnh vào phần bụng mượt như nhung đang run rẩy của nàng. Hơi nóng phun trào và tỏa giữa họ. Cam rúc vào cằm và vai nàng, rên rỉ. Không cảm giác nào gần gũi đến vậy, anh nghĩ một cách choáng váng. Không gì có so với cảm giác này.
Khoái cảm còn kéo dài ngay cả khi nhịp tim của anh đã trở lại bình thường và anh đã ít nhiều lấy lại khả năng suy nghĩ rõ ràng của mình.
Amelia thả lỏng bên dưới anh, lơ mơ và thở dài sườn sượt. Anh đã phải buộc bản thân mình rút ra, khi tất cả những gì anh muốn là được hoan lạc trong nàng.
Anh dùng một chiếc khăn tay lau sạch cho nàng, mặc áo ngủ cho nàng và thổi bùng thêm ngọn lửa. Khi anh quay lại nằm bên dưới đống chăn, Amelia rúc vào vòng tay anh.
Ngắm nhìn đám lửa đang cháy tanh tách, tận hưởng trọng lượng đầu nàng gối trên vai mình một cách đầy tin cậy, Cam vuốt ve mái tóc của nàng khi nó phất phơ qua tay anh. Nàng ngủ say, trong khi đám lửa đổ bóng từ hàng mi dài dọc xuống đôi má. Cam nhìn khắp thân hình nàng với sự chăm chút của một người tình, say sưa với từng chi tiết, đường ngôi tóc thẳng mượt, sự trang nhã của cái mũi nghiêng nghiêng, đôi tai nhỏ bé. Anh muốn gặm nhấm đôi tai nàng, vui đùa với nàng, nhưng anh sẽ không làm gì để làm phiền giấc ngủ của nàng.
Anh kéo một tấm chăn lên cao qua vai nàng, vuốt túm tóc đang mắc lại trên tai nàng ra sau. Mọi thứ đã thay đổi, anh nghĩ. Và đã không còn đường lui nữa.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...