Bên A Xin Đừng Hắc Hóa!
Thời gian lại thấm thoát trôi qua được một lác lâu, Bạch Phong Lãng thấy dáng vẽ này của An Mật Mật liền nở một nụ cười ôn hòa cũng không trêu chọc cô nữa.
Phía dưới thân Bạch Phong Lãng nhẹ nhàng điều chỉnh cái vật to lớn đầy gân guốc kia tiến vào bên trong nơi tư mật của cô.
"Ưm..ưm...Anh nhẹ một chút."
An Mật Mật cảm nhận được cái vật to lớn đầy gân guốc kia đã tiến sâu vào tận cùng nơi tư mật đang ẩm ướt của mình vậy nên không kìm được mà khóe miệng nhỏ mở ra vang lên âm thanh nỉ non làm cho người nghe phải đỏ mặt.
Phía dưới thân Bạch Phong Lãng chậm rãi đầy nhẹ nhàng điều chỉnh cái vật to lớn đầy ấm nóng ra vào bên trong nơi tư mật đang ẩm ướt của cô một cách nhẹ nhàng, bàn tay to lớn của Bạch Phong Lãng chẳng biết từ lúc nào đã duy chuyển lên phía trên xoa bóp lấy cặp bồng đào căng tròn đang vểnh cao kia.
Chiếc miệng tham lam kèm theo ánh mắt đầy nhu tình của Bạch Phong Lãng cúi xuống hôn nhẹ lên tấm lưng trần trắng noãn kia của An Mật Mật một lác lâu.
Âm thanh đầy nỉ non kèm theo va sát da thịt không ngừng vang lên truyền khắp căn phòng sang trọng, nhìn từ phía xa có thể nói đây là một khung cảnh tuyệt diễm nhất trên đời.
Bỡi vì An Mật Mật đã bị cái tên kia dày vò nhiều lần nên chỉ sau một chút toàn thân cô co giật liên hồi rồi lại ủ rũ rục nằm úp xuống chiếc nệm mềm mại chậm rãi khép đôi mắt.
An Mật Mật tuy đã nhắm mắt nghĩ ngơi nhưng cũng chẳng thể nào ngủ được bỡi vì chẳng biết từ lúc nào Bạch Phong Lãng đã nằm úp lòng ngực rắn chắc của hắn vào tấm lưng trần trắng noãn kia của cô.
Bạch Phong Lãng như ngựa quen được cũ đôi tay to lớn của hắn nhanh chóng mở rộng cặp mông căn tròn đang vểnh cao kia ra hai bên cái vật to lớn ấm nóng đầy gân guốc của hắn đã chủ động tiến vào nơi tư mật ẩm ướt kia.
Bạch Phong Lãng điều chỉnh cái vật to lớn đầy ấm nóng ấy nhịp nhàng vào tận cùng nơi tư mật ẩm ướt của cô, bàn tay to lớn của hắn như một sở thích mà xoa bóp lấy đôi gò bồng đào căn tròn kia của An Mật Mật.
Chiếc miệng của Bạch Phong Lãng hung hăn cúi đầu xuống hôn mạnh vào chiếc cỗ của An Mật Mật một lác lâu mà l.iếm l.áp giống như mật ngọt vậy.
" Ưm..ưm.."
An Mật Mật đầu óc lân lân chẳng còn suy nghĩ gì nữa cả mà trên khóe miệng chỉ phát ra những âm thanh đầy nỉ non làm cho Bạch Phong Lãng càng thêm hưng phấn, chẳng biết là thời gian đã trôi qua được bao lâu toàn thân An Mật Mật lại căng cứng một lần nữa rồi lại mềm nhũng toàn thân ra tinh thân như chết lặng vì cái cảm giác đầy vi diệu này.
Mà Bạch Phong Lãng cảm nhận được từ tất da thịt săn chắt ẩm ướt kia của An Mật Mật siết chặc lấy cái vật ấm nóng đầy gân guốc của mình, chỉ sau vài hơi thở hắn cũng chẳng kìm được cảm xúc cảm mình mà giật liên hồi rồi những dòng tinh hoa ấm nóng tiến thẳng vào bên trong ngập tràng nơi tư mật kia của An Mật Mật.
Bạch Phong Lãng chậm rãi xuống khỏi người An Mật Mật đưa bàn tay vuốt ve lấy mái tóc đen mềm mại kia của cô, hắn chậm rãi đặt lên bờ môi mềm mại kia của cô một nụ rồi hôm nhẹ rồi chậm rãi khép mờ đôi mắt.
Mà An Mật Mật cảm nhận được sự ôn nhu kia của hắn ánh mắt cô liền lười biến mở ra hướng bàn tay mềm mại ấy về chiếc eo rắn chắc của hắn có chút mệt mỏi nói.
" Hay để tôi dùm miệng làm sạch nó giúp anh được không ?"
Âm thanh ôn nhu đầy mềm mại của cô truyền đến bên tai đôi mắt đen nhánh của Bạch Phong Lãng lười biến mở ra nhìn vào khuôn mặt xinh xắn của cô, bàn tay hắn vô thức vuốt ve lấy tấm lưng trần mềm mại của An Mật Mật khóe miệng Bạch Phong Lãng mở ra ôn nhu nói.
" Không cần, em mệt rồi nên ngủ một chút vài ngày sau chúng ta hẳn về nhà."
An Mật Mật nghe thế cũng chẳng chống đối gì mà ngoan ngoãn gục đầu vào lòng Bạch Phong Lãng khép mờ đôi mắt mà ngủ say nhưng trên khóe miệng vẩn nhàn nhạt nhếch lên một nụ cười thỏa mãn.
Mắt trăng xuống, ánh mặt trời ló dạng chiếu sáng khắp mọi ngõ rẽ rồi lại chiếu thẳng vào khung cửa sổ rơi vào hai thân hình trần truồng đang ôm chầm lấy nhau mà ngủ ngoan lành.
" Reng...reng...!"
Âm thanh điện thoại vang lên truyền đi khắp căng phòng sang trọng, An Mật Mật trong cơn mơ màng theo phản xạ có điều kiện mà đưa bàn tay ngọc cầm lấy đưa vào bên tai nói.
" Alo..Ai thế ?"
Mà đầu truyền bên kia một giọng nói của thanh niên đáp có chút ủ rủ nói.
" Mật Mật , chúng ta có thể nói chuyện một chút được không ? Anh có chuyện muốn nhờ em giúp ?"
Âm thanh này truyền đến bên tai làm cho An Mật Mật hoàn toàn tĩnh lại đôi đồng tử màu trà mở ra bình thản đáp.
" Chí Khiêm , chúng ta đã chia tay lâu lắm rồi lại nói anh đối gia thế của anh còn có chuyện nhờ tôi giúp hay sao ?"
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...