Bé Phượng Hoàng Được Cả Nhà Cưng Chiều


Chuyện này rốt cuộc là sao chứ?

Cha Túc chỉ dẫn xong mọi chuyện cho Phong yêu xong không khỏi dặn dò thêm một câu: “Tình huống nhà chúng tôi đặc biệt, không được sử dụng phép thuật trước mặt
nhóc Lê, cũng không thể nhắc chuyện liên quan tới Yêu tộc với thằng bé, điểm này phía Cục quản lý yêu quái đã nói với cậu rồi chứ?”

Phong yêu hơi chần chừ, muốn nói lại thôi.


Bên kia Túc Lê không cho gã nói với Túc Thanh Phong, bên này Túc Thanh Phong bảo gã đừng nhắc tới chuyện Yêu tộc trước mặt con non, nhà họ Túc này bị sao vậy
chứ?⊙_⊙

Cha Túc hỏi: “Còn có vấn đề gì khác sao?”

Phong yêu nghĩ tới bí mật trên người Túc Lê, gã cẩn thận mà lựa chọn ngậm miệng không nói, chỉ trả lời đơn giản: “Không thành vấn đề.



Cha Túc ngừng một chút rồi nói: “Cậu biết ngự phong không?”

Ngự phong là bản lĩnh trời sinh của Phong yêu, gã cảm thấy cha Túc hỏi câu này thật quá dư thừa: “Ngài Túc nói vậy là có ý gì?”

“Tôi cũng không có ý gì khác.

” cha Túc sờ sờ mũi: “Quy định bên ngoài là không được sử dụng pháp thuật, nhưng dường như con non nhà tôi thích xem cậu thổi gió
lắm.



Phong yêu: “?”

Cha Túc cười cười vỗ bả vai Phong yêu: “Lúc rảnh cậu có thể thổi chút gió cho thằng bé vui, đương nhiên là đừng trêu chọc đến Cục quản lý yêu quái.




Hai người đang nói giữa chừng thì một tiếng “Bùm” vang lên.


Cha Túc vội vàng quay đầu lại, chỉ thấy Túc Lê không biết đã rời khỏi sô pha từ bao giờ, cậu đang đứng trước tủ TV chống tường nắm lấy rìa TV mà lung lay như thể nó sắp rơi xuống vậy.


“Bé con!” Cha Túc nôn nóng bế Túc Lê lên: “Hù chết cha rồi.



Ông ôm con vào lòng dỗ dành: “Muốn xem phim hoạt hình thì gọi cha mở cho con xem.



Cha Túc bế con về lại sô pha rồi cầm lấy điều khiển từ xa bấm mở.


Bấm một cái không có phản ứng, ông lại bấm thêm vài cái nữa.


“Kỳ lạ.

” Ông để con trên sô pha rồi đi qua xem tình hình.

Phong yêu đứng bên sô pha nhìn con non, chợt nhìn thấy vẻ chột dạ hiếm thấy trên mặt cậu.


Gã hơi dừng lại quay đầu qua nhìn, chỉ thấy màn hình TV lóe lên hai cái, phát ra tiếng rè rè sau đó dần tỏa ra một mùi cháy khét.



Cha Túc lặng thinh.


Ông quay sang nhìn Phong yêu một cái: “Cậu biết sửa TV không?”

Phong yêu: “! ?”

Lúc Túc Úc đi học về nhìn thấy có thợ sửa chữa đến nhà sửa TV, anh kinh ngạc đứng bên cạnh nhìn rồi chỉ vào TV hỏi: “Sao nó lại hư được?”

Thợ sửa chữa nói: “Bị cháy hư, chắc do trận mưa to sấm chớp mấy ngày trước gần nhà, ngày thường mọi người dùng điện cũng nên chú ý an toàn.



Ông ta xách thùng dụng cụ đi đến bên kia, cầm lấy điều khiển từ xa bấm thử: “Điều khiển nhà cậu cũng hư rồi, ngày mai tôi sẽ mang cái mới đến.



Túc Úc: “???”

Chẳng phải điều khiển từ xa mới thay mấy tuần trước thôi sao? Lần trước vẫn là bị thằng nhóc thúi Túc Minh bạo lực đập nát.


“Làm phiền anh rồi.

” Cha Túc tiễn thợ sửa chữa ra ngoài.

Túc Úc gãi gãi đầu rồi chuyển mắt sang nhìn Túc Minh đang ôm bóng cao su chơi gần đó.


Túc Minh ngủ một buổi trưa nên bây giờ tinh thần của cậu nhóc đang rất dồi dào, thấy Túc Úc nhìn mình cậu nhóc lại càng hăng say hơn, đi sang túm lấy anh trai đòi ra ngoài chơi:

“Anh ơi, chúng ta ra ngoài chơi bóng bóng đi!”

“Chơi bóng cái gì?” Túc Úc không chút lưu tình mà từ chối Túc Minh, lúc anh đang định vào phòng thì bỗng nhiên chú ý tới Túc Lê phía bên kia.


Trước mặt Túc Lê đặt máy tính bảng của cha, trong đó đang phát phim hoạt hình.


Máy tính bảng không dày vậy mà có thể nhét được rất nhiều thứ vào trong, lúc trước khi cha Túc thao tác nó mở phim hoạt hình cho cậu xem, cậu còn trông thấy rất nhiều khoanh tròn kỳ quái, bên trong là những mặt người khác nhau.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui