Bệ hạ, không thể

Chương 9: Huyệt nhỏ tràn nước
 
Nhiễm Diên có mơ cũng không ngờ sẽ có ngày dây dưa với kẻ thù Quý Thịnh như thế này, buổi đêm quái dị này, còn chưa hết...
 
Nam nhân cởi vương bào ra lộ vẻ cường tráng khiến người ta kinh ngạc, lúc Quý Thịnh ném đi mảnh quần áo lụa cuối cùng trên người, Nhiễm Diên càng đỏ mặt. Không thể phủ nhận, Quý Thịnh thật sự là trời sinh tuấn tú, vóc người cũng là tỉ lệ vàng, cơ ngực cứng cáp, đường nét mạnh mẽ, nhìn dần xuống quần lụa mỏng manh có một nơi cứng lên thành một cái buồm lớn, ngang ngược phát sợ.
 
"Phu nhân hài lòng không?"

Hắn tìm vị trí ánh sáng tốt nhất để phơi bày vẻ đẹp của mình, nhìn nàng nuốt nước bọt đầy mờ ám, Quý Thịnh tà mị nở nụ cười, gảy gảy núm vú đã đỏ sẫm dựng cao trên ngực nàng.
 
"Á ~ Từ từ đã, chờ chút!" Nàng đau đến nhíu chặt mày, hai cổ tay bị trói chặt trên thành giường đau nhức vô cùng, hai chân còn bị hắn kẹp tới tê dại, thở dốc yếu ớt.
 
Quần lụa của Quý Thịnh kéo tới bên hông, chỉ cần buông tay, mãnh thú trong đó sẽ sổ lồng mà ra.
 
"A Diên còn gì muốn nói? Có điều, nàng muốn nói gì, đêm nay ta cũng không tha cho nàng."
 
Hắn làm liều như vậy khiến nàng tuyệt vọng, đôi mắt mờ nước lườm hắn: "Ngươi như vậy, chỉ khiến ta hận ngươi!"

 
Thật không ngờ, lời nói ấy chọc giận hắn, Quý Thịnh lạnh lùng cong môi: "Thế thì hận đi."
 
Cự long nổi giận ưỡn cao lên, hai hòn ngọc đánh mạnh vào giữa chân nàng, nàng nhắm chặt mắt run rẩy không ngừng, lông mi dài rung rinh như cánh bướm sắp rụng, quần lót nàng thoáng cái liền bị hắn cưỡng ép lột ra, lực rất mạnh, ý nói hắn vô cùng giận dữ.
 
Giữa hai chân thấy sự lạnh giá, Nhiễm Diên theo bản năng khép lại che chắn chỗ kín đáo, Quý Thịnh không cho nàng làm như vậy, bàn tay nắm hai chân dài trắng như ngó sen kéo rộng ra.
 
"A á!"
 
Nhiễm Diên giãy loạn lên, cũng không ngăn được hắn nhìn nơi thầm kín nhất của nữ nhân.
 
"Nơi này của A Diên, đẹp quá..."
 
Hoa tâm óng ánh trong trẻo vô cùng, sắc màu hồng phấn dịu dàng, lông tơ thưa thớt mềm mại, cái khe nhỏ chưa từng bị nam nhân chạm vào đang đóng chặt, cửa mình non mềm hút hồn, giống như kẻ đi tìm ngọc trai, chỉ cần mở ra, là sẽ tìm được viên ngọc đẹp nhất.
 
Quý Thịnh cầm lòng không được đưa tay xoa nắn, cửa mình hút hồn kiều diễm vô cùng, bàn tay hơi lạnh vừa chạm vào, cánh hoa đã run rẩy dữ dội, chỉ thấy miếng thịt đỏ bừng bên trong mở ra, đoạt hồn hắn.
 
"Tránh ra tránh ra! Ưm!"
 
Trên người tránh không nổi, Nhiễm Diên chỉ còn biết đá loạn chân lên, nơi kín đáo nhất bị nam nhân nắm vuốt, nàng xấu hổ tới mức hai tai ong lên, mới chạm vào mấy lần, liền bị Quý Thịnh nắm lấy âm hạch nho nhỏ, nàng liền run rẩy xụi lơ.
 
"Đừng, đừng mà ~"
 
Cảm giác ngứa ngáy tê dại còn hơn cả ngực, trong sâu hoa huyệt vọt lên, đây là cảm giác kích động của tình dục trước nay nàng chưa biết, ánh mắt đẫm lệ của nàng nhìn Quý Thịnh, thân thể trắng noãn run rẩy không ngừng.
 
"Chỗ này của A Diên chưa từng bị đàn ông sờ qua đúng không? Nhìn xem, ướt hết rồi."
 
Ngón tay linh động lại móc vào khe nhỏ, chọc vào lỗ bé dưới cửa mình, mật dịch trong suốt chạy tràn ra khỏi cơ thể, ướt hết đầu ngón tay hắn.

 
"Ngươi ngươi!" Nhiễm Diên váng cả đầu, thở gấp kéo căng hai chân, chỉ thấy tim đập thình thịch, một cảm giác khô nóng kì dị chạy khắp người, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng lên, mồ hôi mỏng túa ra.
 
Nàng chưa bao giờ trải nghiệm nhục dục, đã động tình theo bản năng rồi.
 
Cửa mình mềm mại căng tràn càng động vào lại càng phun đầy nước, chẳng bao lâu hoa tâm ướt trơn một mảnh, Quý Thịnh nhìn mà miệng đắng lưỡi khô, đôi mắt tối tăm thoáng một tia sáng, ép hai chân của nàng về phía khuỷu tay, còn nâng cái mông ngọc lên cao nhất.
 
"Ngươi làm gì vậy! Không, đừng! A a~"
 
Thân thể nàng vốn đã mềm, hạ thân rất nhanh đã bị kéo cao, Quý Thịnh đặt môi lên hoa môi, nàng như phát điên, cái lưỡi to linh hoạt đã chui vào trong động nhỏ.
 
"Ứm a~ Buông ra.... Đừng mút nữa ~"
 
Động hoa chưa bao giờ bị vật lạ xâm nhập siết chặt lại, lưỡi Quý Thịnh xoay tròn liếm láp, dùng sức hút sâu nước ngọt trong huyệt, lưu luyến cảm giác trơn bóng thơm ngọt giữa răng môi, khiến hắn đỏ bừng hai mắt.
 
Chụt, chụt~
 
Tiếng mút dâm mị không ngừng vang lên, tiếng kêu kinh sợ của nàng đã biến thành tiếng thở dồn nén, tình dục xa lạ như dầu đổ vào lửa lớn, môi của hắn không ngừng mút, hàm răng cắn nhẹ, lưỡi đùa bỡn, trên âm hộ ngập hơi thở nóng rực ồ ồ của hắn, sống mũi cao thẳng chạm vào điểm sưng nóng ở trước hạch thịt, Nhiễm Diên thấy mình chịu hết nổi rồi.
 
Nàng cứ trơ mắt nhìn hắn dùng lưỡi liếm láp âm hộ mình! Bốn mắt giao nhau, nàng thấy dục hỏa trong mắt hắn.

 
"Mật nước của A Diên thật quá thơm ngọt, nàng có thích được liếm vậy không?"
 
"Không được, không chịu nổi ~ Buông ra đi!"
 
Cái sự đùa bỡn liên tục này nàng chịu không nổi, vặn vẹo giãy giụa một cách mệt mỏi, cuối cùng trước khi lên đỉnh, lại bị Quý Thịnh đặt xuống giường.
 
"Á!"
 
Mông trắng như ngọc đặt hẳn lên bắp đùi cứng cáp, nhiệt độ nóng rực lại khiến nàng lạnh run, còn chưa kịp nhúc nhích, eo nhỏ đã bị hắn nắm chặt lấy, nàng sợ hãi ngẩng đầu, chỉ thấy cái thứ to lớn giữa chân hắn, đang dần hướng về cửa mình nàng...
 
Đò là thứ đáng sợ nhất nàng từng thấy, so với vẻ đẹp trai của Quý Thịnh chẳng có chút ăn khớp nào, thân thể đỏ tím cùng gân xanh méo mó, thứ vĩ đại đó phải to bằng cánh tay trẻ con.
 
"Đừng!"

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui