Bé Đạo Sĩ Biết Bắt Quỷ Xuống Núi Được Cả Nhà Cưng Chiều Tận Trời


Bé con nện bước chạy về hướng thư phòng, gõ gõ cửa.


"Cha.

"

"Cha.

"

Hiện tại đã toàn bộ giao cho Khương Nhược Thần phụ trách, nhưng Khương Quảng Thịnh ngẫu nhiên sẽ giúp đỡ xử lý một số việc, đưa ra một số kiến nghị.


Khương Quảng Thịnh đang xử lý văn kiện nghe được giọng nói của bảo bối, tháo kính xuống đứng dậy đi mở cửa.


"Cha, cha, đã xảy ra chuyện.

"

Khương Quảng Thịnh thấy bên hông bé treo một cái hồ lô nhỏ, giọng điệu nôn nóng, vội vàng bế bé lên còn đóng cửa thư phòng lại.


"Làm sao vậy, nói cho cha.

"

Bé con chỉ vào bên ngoài cửa sổ: "Hắc khí, hắc khí thật lớn, nó xuất hiện khẳng định có người xấu.

"

Khương Quảng Thịnh nhìn về phía bên ngoài cửa sổ, cái gì cũng không có thấy, như cũ nhìn thấy trời sáng choang thôi.


Nhưng bảo bối nói khẳng định có.


"Đi, cha đưa con đi xuống nhìn xem.

"

Khương Quảng Thịnh ôm bé đi xuống lầu, theo chỉ dẫn của bé mà đi tới nơi, quản gia cũng đi theo cách đó không xa.



"Cha, bên kia.

"

"Chính là bên kia.

"

Bé con chỉ vào căn nhà cách đó không xa, biểu tình nghiêm túc.


Khương Quảng Thịnh dẫn bé đi qua, phát hiện căn nhà kia, chỉ là hiện giờ đồ vật bên trong bị dọn sạch, dư lại vẫn là cái vỏ rỗng.


Vốn dĩ muốn đem căn nhà này sửa chữa cải tạo căn nhà thành nhà giải trí cho bảo bối.


Không ngờ còn chưa khởi công đã có chuyện xảy ra.


Bé con vùng vẫy tìm kiếm tin tức trên mặt đất, đi về phía cánh cửa đóng kín, lá bùa trong tay vứt ra, phách một tiếng cửa liền mở ra.


Hắc khí nháy mắt liền đánh về phía bé.


Bé giơ tay cầm hồ lô, mặc niệm chú ngữ.


"Hút!"

Hắc khí nồng đậm nháy mắt bị hút vào trong hô lô, ở trong hồ lô không ngừng giãy giụa lộn xộn.


Bé con đánh một cái vào hồ lô bên người, kim quang hiện lên, hồ lô nháy mắt bất động.


Thu hồi hồ lô, bé con ngẩng đầu nhìn về phía phòng ở, kiên định đi vào.


"Bé ngoan.


"

Khương Quảng Thịnh cũng muốn tiến vào nhưng bị bé con ngăn cản.


"Cha, người ở bên ngoài đi.

"

Nơi này không biết có cái gì.


Vạn nhất tiến vào bị dọa sợ rồi sao?

Bước vào trong nhà lần nữa nhìn thấy hương nến được thắp lên, không có đồ vật cung phụng nhưng trên tường vẽ một ký hiệu rất lớn, hình như là trận pháp.


Đột nhiên pháp trận hiện lên ánh sáng đỏ, giống một ác thú há mồm đỏ như máu ra hướng về phía bé phóng tới, nháy mắt liền đên trước mặt.


Bé nhẹ nhàng lay chuông nhỏ trên tay, chuông nhỏ phát ra tiếng vang, nháy mắt vâng ánh sáng đỏ phát ra đem ác thú đánh lui.


Lại vứt ra bùa ra, năm lá bùa theo thủ thế của bé lơ lửng giữa không trung, lá bùa phát ra kim quang.


"Niêm phong.

"

Lá bùa theo tiếng nhanh chóng bay về phía tường.


Kim quang chợt lóe, trận pháp trêm tường bị chặt chẽ phong bế.


Bé lại ném ra một lá bùa, lá bùa thiêu đốt, bức tường bị phong ấn cũng nhanh chóng bốc cháy, thực nhanh pháp trận huyết sắc trên tường biến mất.


Cùng lúc đó ở một góc trong biệt thự Khương gia một người đàn ông ăn mặc quần áo màu xám phun gia một búng máu.


Là ai, là ai có khả năng phá giải pháp trận của hắn.


Chẳng lẽ Khương gia có cao nhân tồn tại?

Vì sao hắn không nhận được chút tin tức nào?

Ở một nơi khác trong một biệt thự xa hoa, một người đàn ông đang thu thập hành lý, đột nhiên khí huyết cuộn trào, một ngụm máu tươi phin trên mặt đất, sau đó thân thể lảo đảo rơi vào hôn mê.


Bé con giải quyết pháp trận liền, dập tắt hương nến mới xoay người rời đi.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận