Xem rất nhiều bộ phim nhưng không được áp dụng vào thực tế chính là những miêu tả chân thật về một thiếu niên 18 tuổi trong đất nước này.
Đáng ra việc này không có gì đáng để phải xấu hổ, nhưng giờ phút này Hàn Nặc Đông lại có cảm giác hơi tự ti không thể diễn tả thành lời, cậu nghĩ, nếu hiện tại bố của cậu Hàn Bách Tân đang ở đây, chỉ sợ hắn sẽ đánh chết đứa con trai bất hiếu này… Dám câu dẫn dì nhỏ, vi phạm luân thường đạo lý, làm chuyện đồi trụy! Nhưng nếu bố của cậu chịu thiệt thòi chấp nhận hướng dẫn cậu nên làm gì để lấy lòng Chu Yến, thì Hàn Nặc Đông tình nguyện quỳ gối trước mặt bố cậu mà cảm động đến rơi nước mắt.
Nhưng cho dù trong lòng Hàn Nặc Đông có hỗn loạn, cảm thấy hoang đường đến mấy thì cậu cũng không hề có biểu hiện của một người chưa từng nhìn thấy phụ nữ bao giờ.
Trời sinh cậu đã lạnh lùng xấu xa và thô bạo, vì thế, cậu tách hai chân của Chu Yến ra sau đó cúi đầu xuống liếm mút vừa nhanh vừa tàn nhẫn, cậu còn cắn một cái vào giữa hai mảnh môi âm hộ mềm mỏng giống như đang cắn vào cánh môi của cô… Dâm thuỷ đặc sệt tràn vào trong miệng, cậu run rẩy mút vào.
“A…”
Cơ thể của Chu Yến run rẩy, cô cảm thấy kinh ngạc sợ hãi, thằng nhóc này sao dám… Dám cắn cô như vậy!
“Hàn Nặc Đông… Ưm… A…” Cô hé miệng cầu xin mà không được, oán giận cũng chẳng xong, cơ thể của cô như giống như một cái khoá đang bị người khác cạy mạnh ra, chiếm giữ toàn bộ cả cơ thể, bao gồm cả những nơi riêng tư, từ bộ phận sinh dục cho đến cúc huyệt đều trần trụi phơi bày ở trước mặt thiếu niên, để mặc cho cậu tham lam ngắm nhìn, gặm nhấm, liếm láp, cắn mút…
Hàn Nặc Đông cảm thấy khoái cảm càng được khích lệ hơn sau khi nghe tiếng kêu rên đau đớn của cô, đầu lưỡi của cậu cong lên liếm láp khe thịt sau đó liếm đến âm đế tròn tròn nho nhỏ kia, cậu lại liếm một vòng, từ trên xuống dưới, từ trái sang phải.
Môi của cậu dán lên âm đế khiến vật nhỏ kia phồng lên, dâm thuỷ tràn ra ngoài, lúc này trong đầu cậu xuất hiện tâm tư muốn đùa giỡn với cô, ngón tay của cậu ấn mạnh vào bên trong, ai ngờ, đầu ngón tay như chìm vào trong nước, da thịt mềm mại ở bên trong nhão ra như bùn, lúc này chúng giống như cái miệng nhỏ đang mấp máy hút chặt lấy ngón tay của Hàn Nặc Đông.
Cậu rút ngón tay ra ngoài, đầu lưỡi lại vươn ra liếm láp viên thịt tròn trịa kia sau đó lại mím môi để ngậm âm đế vào trong miệng….
Hồn của Chu Yến giống như bị chặt đứt làm đôi, mọi giãy giụa lúc nãy của cô đều tốn công vô ích, cơ thể cô không nhịn được mà cong lên, vòng eo lắc lư như muốn tránh né môi lưỡi nóng bỏng bá đạo của cậu, nhưng cô không hề biết bản thân giống như một miếng thịt thơm ngon mà cho dù sống hay chết thì cậu cũng không thể buông bỏ được, cậu chạy theo cô.
Phần bụng của cô cong lên làm đầu lưỡi trơn ướt của cậu trượt xuống phía dưới, cậu ép chặt mông của cô xuống, đầu lưỡi liếm láp đến cái động nhỏ kia.
Cuối cùng, thay vì trốn tránh thì cô lại chào đón cậu, cố tình để cho cái lưỡi của cậu liếm láp hoa huyệt, còn cắn mạnh một cái, liếm láp, sau đó lại mút mạnh một cái… Ah!
Hai chân của Chu Yến run lên, ngón chân cuộn tròn lại, cô duỗi tay xuống bên dưới sờ soạng, nhưng khi sờ đến cái gáy của Hàn Nặc Đông, thì cô đè đầu của cậu lại.
Cái miệng nhỏ phía bên dưới của cô hé mở, một dòng dâm thuỷ nóng bỏng phun ra ngoài….
Cô đã phun vào miệng của cậu rồi sao? Chuyện này cũng quá là điên cuồng rồi!
Đầu óc của Chu Yến vang lên những âm thanh chấn động, những tiếng rên rỉ phát ra từ trong cổ họng giống như đã bị cậu chinh phục mà phát ra một tiếng khẩn cầu, nghe rất đáng thương.
Trong lòng của cô cảm thấy rất uất ức, nước mắt cứ thế lăn từ đuôi mắt xuống bên dưới.
Khóe miệng của Hàn Nặc Đông bóng loáng, hai mắt giống như đang bốc cháy, cậu duỗi eo liếm nước mắt của cô đi.
“Con làm dì đau sao? Hay là dì cảm thấy thoải mái? Thôi mà, dì nhỏ, con sai rồi…”
Lời này nghe rất thành khẩn, nhưng nếu tin những lời mà Hàn Nặc Đông nói thì đúng là bị trúng tà, lúc này cô trợn tròn mắt không dám tin thằng nhóc này lại dám cởi quần ra, một tay vẫn còn xoa nắn cặp vú của Chu Yến, những cái hôn liên tục rơi xuống, cậu còn liếm láp cơ thể của cô.
“Dì nhỏ, con rất thích thịt của dì, quá mềm, con thèm ăn đến mức phát điên rồi…”
“Muốn chết à!” Chu Yến muốn duỗi tay tát cậu một cái, nhưng không biết tại sao khi bàn tay rơi xuống lại trở thành một cái vỗ nhẹ.
Cơ thể của cô lại bị cậu bế lên, cái miệng nhỏ bị cậu ngăn chặn lại, đầu lưỡi vươn ra quấn lấy cái lưỡi của cô, những âm thanh ưm a tràn vào trong khoang miệng của cậu.
Hàn Nặc Đông nắm lấy dương vật đang sưng to của mình, cậu tìm được hoa huyệt đang khép chặt lại, dương vật của cậu cọ lên hai mảnh môi âm hộ, dâm dịch từ bên trong mắt ngựa chảy vào bên trong, trơn trượt ấm áp.
Hàn Nặc Đông đẩy nhẹ vào bên trong hoa huyệt, lúc này cậu mới nhận ra những bộ phim ngắn mà mình xem hàng ngày đều là giả dối lừa đảo, nam nữ làm tình đâu có dễ như vậy, rõ ràng phía trước của cô vẫn còn ngăn cản lại, da thịt dán sát vào nhau, nóng rát, lúc này cậu tiến vào cũng không được mà rút ra cũng không xong, cơ thể của cậu đã đổ đầy mồ hôi.
“Đừng, đừng mà!” Chu Yến ngượng ngùng trốn tránh, cô cảm thấy ngày thường bọn họ có náo loạn đến mức nào đi chăng nữa thì cùng lắm cũng chỉ dám làm ra mất hành động vui đùa hơi ái muội quá mức.
Nhưng nếu Hàn Nặc Đông thật sự tiến vào, thì cô và người này đã xảy ra quan hệ thật sự, đến lúc đó cô không còn một chút trong sạch nào nữa, cô sẽ trở thành kẻ đồng lõa của thiếu niên đang gây hoạ này, nếu như làm vậy cô cũng không thể tha thứ cho bản thân được nữa.
“Dì sợ sao? Yến Yến, hửm?” Cậu cũng không dám tiến sâu vào bên trong, cậu chỉ đè bả vai của cô xuống, bóp chặt cằm cô, nhìn chằm chằm vào lớp sương mù mờ mịt trong ánh mắt đen láy của cô, khiến linh hồn của cô bị hành hạ.
“Chúng ta không thể… Nặc Đông, buông dì ra.” Cô không thể động đậy, cũng chẳng dám nhìn cậu.
Cô cụp mắt không còn chút tự tin nào, rốt cuộc thì những lời này đều là những lời cô tự nói với chính bản thân mình…
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...