Từ Hiểu nhắc nhở Từ Phượng, nhưng trong mắt hắn ta lại lộ ra vẻ khinh thường, lạnh lùng nói: “Trong mắt con, cậu ta chỉ là một người chết thôi!”
Xoẹt!
Lúc này Từ Phượng nhìn về phía Diệp Phàm, lạnh lùng nói:" Ra tay đi, để tôi xem rốt cuộc cậu có thực lực lớn đến mức nào, dám nói ra những lời ngạo mạn muốn tiêu diệt Viêm Tông của tôi!"
Diệp Phàm nắm chặt nắm đấm, trực tiếp xông về phía Từ Phượng, lúc này sức mạnh trong người hẳn đã cạn kiệt, chỉ có thể dựa vào sức mạnh của cơ thể để chiến đấu.
Nhưng thân thế của hắn đã không ngừng được tôi luyện, sức mạnh thân thể của hắn từ lâu đã không kém gì sức mạnh tu luyện, cho nên cú đấm này tung ra vẫn có uy lực kính người!
Bùm!
Khi Diệp Phàm tung ra một quyền này, sắc mặt Từ Phượng lạnh lùng, trong cơ thể hắn ta đột nhiên bộc phát ra một lưỡng hơi thở đáng sợ, toàn thân bốc lên một ngọn lửa nóng bỏng, tản ra một luồng áp lực cực kỳ đáng sợi
"Thiên Viêm Chiến Thể? Phượng Nhi thật sự đã thức tỉnh Thiên Viêm Chiến Thể?”
Lúc này, Từ Hiểu ngạc nhiên nhìn Từ Phượng.
Thiên Viêm Chiến Thể là một loại thể chất cực kỳ mạnh mẽ, thuộc về vương thể!
Khỏi phải nói về sức mạnh của vương thể, một thân thể như vậy đủ để khiến người đó kiêu ngạo trước các quần hùng!
Nhưng không phải ai cũng có thể thức tỉnh vương thể, hầu hết các thiên tài nhiều nhất cũng chỉ có được linh thể, để thức tỉnh vương thể thì căn phải có cơ duyên!
Và Từ Phượng hiện đã thức tỉnh Thiên Viêm Chiến Thể, một trong các vương thể!
Loại thể chất này có điểm cộng lớn cho người tu hành cảm nhận được sức mạnh của thuộc tính hỏa, hơn nữa sức chiến đấu cực kỳ mạnh mẽ, nếu không thì tại sao lại được gọi là chiến thể?
"Con trai ta có vương thể, khi bảng yêu nghiệt mới được mở ra, nó chắc chắn sẽ lọt vào top 100, đến lúc đó, Viêm Tông của ta sẽ được xếp vào Cửu Trọng Thiên!"
Lúc này, Từ Hiểu tỏ ra vô cùng phấn khích, đôi mắt sáng ngời, trong lòng dâng lên một cảm giác tự hào mãnh liệt.
Bùm!
Từ Phượng cũng tung ra một quyền, cú đấm của hắn ta chứa đựng sức mạnh của Thiên Viêm Chiến Thể, bùng phát ra ý chí chiến đấu đáng sợ, rực cháy và không thể ngăn cản.
Khi nằm đấm của cả hai chạm vào nhau, phát ra một âm thanh lớn đủ để xé rách màng nhĩ.
Cộp cộp cộp!
Dưới cú đấm này, cả hai bên đều đồng loạt lui vẽ phía sau.
Trong mắt Diệp Phàm mang theo tia lạnh lùng nhìn chằm chằm Từ Phượng, người kia thì nhìn hắn lạnh lùng nói: "Không nghĩ tới sức mạnh thân thể của lại mạnh như vậy, xem ra cậu còn là một tên thể tu giả!"
"Nhưng thật ngại quá, cậu lại gặp phải tôi, hôm nay cậu nhất định phải chết!"
Sau khi Từ Phượng nói xong, hẳn ta vung nắm đấm, mang theo sức mạnh của Thiên Viêm Chiến Thể, đánh về phía Diệp Phàm.
Bùm bùm bùm!
Lúc này, hai thiên tài bắt đầu một trận chiến đối đầu trực diện.
Mà Từ Phượng sở hữu Thiên Viêm Chiến Thể, sức chiến đấu của hắn ta không kém gì cường giả Niết Bàn Cảnh cấp ba. Hơn nữa, Thiên Viêm Chiến Thể mang lại cho hẳn ta một ý chí chiến đấu mạnh mẽ, khiến hắn ta chiến đấu vô cùng hung hãn.
Nhưng Diệp Phàm lại không hề sợ hãi, hẳn đã trải qua vô số trận chiến, ý chí chiến đấu cũng không kém gì đối phương, hơn nữa thân thể hiện tại của hẳn đã được rèn luyện bởi tám giọt tỉnh huyết của tổ vu, đồng thời lại hấp thu một đống máu của các cường giả cổ xưa ở chiến trường cố, cộng thêm ma khí tôi luyện của Ma Thần Xi Vưu, sức mạnh của thân thể này đã đạt đến đỉnh cao từ lâu rồi, cho dù là vương thể thì cũng có thể trấn áp được!
Bùm bùm bùm!
Trong nháy mắt, Diệp Phàm và Từ Phượng đã chiến đấu kịch liệt hàng trăm chiêu, họ không hề sử dụng bất kỳ vũ khí hay linh kỹ nào, đây là cuộc đối đầu bằng thân thể trực tiếp nhất!
Dưới đợt oanh tạc điên cuồng này, sức mạnh trong thân thể của Diệp Phàm đã hoàn toàn được giải phóng, có thể nói là càng đánh càng mạnh mẽ, trực tiếp áp chế Từ Phượng, đánh cho hẳn ta liên tục lùi về phía sau.
Bùm!
Khi một tiếng sấm rền vang lên, Diệp Phàm và Từ Phượng lần lượt lùi về phía sau, trong mắt Diệp Phàm tràn đầy ý chí chiến đấu mãnh liệt, còn khóe miệng Từ Phượng thì đã có một tia máu tràn ra, vẻ mặt vô cùng khó coi.
Từ Phượng hoàn toàn không ngờ rằng sức mạnh thân thể của Diệp Phàm lại khủng bố đến mức ngay cả Thiêm Viêm Chiến Thể của hẳn ta cũng không thể chống lại được, đây còn là cơ thể của một con người sao?
Diệp Phàm hét lớn, đã lâu hẳn không được đánh nhau vui vẻ như vậy, tế bào chiến đấu trong cơ thể hoàn toàn bị khơi dậy, hắn lại lao ra lần nữa và điên cưỡng tung cú đấm vẽ phía Từ Phượng.
Bùm bùm bùm!
Trong chớp mắt, hai người lại đối đầu với nhau bằng hàng trăm cú đấm, Từ Phượng đã kích thích sức mạnh của Thiên Viêm Chiến Thể đến cực hạn, nhưng vẫn không thể ngăn cản được Diệp Phàm, ngược lại bị đánh đến mức không ngừng hộc máu!
Bùm!
Một tiếng nổ vang như sấm, hư không nổ tung ra, Từ Phượng nhanh chóng lùi lại, hai chân trượt trên mặt đất, cày ra hai khe rãnh thật dài, hẳn ta kêu lên một tiếng, nửa quỳ trên mặt đất, miệng nôn ra máu, bị thương rất nặng!
"Phượng Nhi!"
Nhìn thấy con trai mình bị thương, Từ Hiểu vội vàng đến bên cạnh và lo lắng kêu lên.
Sau đó trong mắt Từ Hiểu tràn đầy sự tức giận nhìn chằm chằm Diệp Phàm, đang muốn ra tay, lại bị Từ Phượng ngăn lại, hẳn ta nói: "Cha, trận chiến giữa con và cậu ta vẫn chưa kết thúc!”
Lúc này Từ Phượng lau máu trên khóe miệng, lại đứng lên, lạnh lùng nhìn chấm chấm vào Diệp Phàm: "Sức mạnh của cậu vượt ngoài dự kiến của tôi, nhưng trận chiến thực sự chỉ mới bắt đầu thôi!”
"Tiếp theo, tôi sẽ cho cậu nếm thử tuyệt kỹ mạnh nhất của Viêm Tông, Nộ Hỏa Chỉ Liên!"
Từ Phượng nhìn Diệp Phàm, lạnh lùng hét lên.
Lời nói của hẳn ta khiến Từ Hiểu và những người của Viêm Tông có mặt tại đó đều kinh ngạc, họ nhìn hẳn ta với vẻ mặt đầy khó tin.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...