Bảy Thói Nghiện


  Căn phòng rộng kinh khủng, vô số các đồ đạc sắp xếp trang trí. Error càng nhìn chung quanh, càng thấy vô vọng trong việc tìm kiếm. Thế nhưng mặc kệ tình huống trớ trêu, Ink vẫn hăm hở kiểm tra từng ngóc ngách một.

  Poillodon chỉ im lặng xem, quay sang Error nàng hỏi:

  "Cậu không định giúp Ink sao?"

  "Cớ gì chứ? Tên này chắc chắn sẽ tìm ra sớm thôi."-Error chớp mắt, nhớ về câu đố, đối mắt thần.-"nếu nó thực sự trong căn phòng này."

  Poillodon cong mắt, lắc đầu.

  "Nếu cậu nghĩ nó không ở đây thì cậu nhầm to rồi."

  "… tôi đâu có nói vậy đâu. Nhưng thần chưa nghĩ tới trường hợp Artlamis lấy đi mất à? Xem chừng hắn ta chẳng ưa gì tôi với Ink…"

  Bỗng Ink kêu lên, khiến cả hai nhìn, té ra cậu chỉ tìm thấy một cái hộp đồ chơi khi mở sẽ có con rối nhảy bổ vào mặt.

  "Đúng là Artlamis nghĩ ra câu trả lời cho câu đố ngay lúc nghe nó và còn làm ít trò với nó, nhưng chưa từng thực sự động chân động tay."

  "… giải? Tôi tưởng câu đố này là do hai người tạo ra để thách thức những người như chúng tôi…?"-Error nghiêng đầu, mắt nheo lại.

  "Ồ không, nó là của một người khác. Tất cả các câu đố này đều đến từ một người chủ bí ẩn."-Poillodon nháy mắt, làm hắn khó hiểu nhăn nhó mặt.

  "Ai?"

  "Xin lỗi, khi đã ăn máu uống thề rồi thì có thành chim nướng ta vẫn chẳng thể nói."-Poillodon lắc đầu.

  Ink gãi đầu, nhấc tấm thảm mặt trăng treo trên tường lên, thấy dòng chữ "xem chừng con biết mò mẫm rồi nhỉ, Appar nhỏ bé của cha?". Cậu choáng váng, chạy ngược lại về phía mặt trời, được treo cao hơn. Đúng như Ink nghĩ, khi nhấc lên liền thấy dòng chữ "cao to phết rồi đấy. Con hãy thử nghiệm làm những hiện tượng giữa mặt trời và mặt trăng đi. Giường của con sẽ là Trái Đất nhé. Cha yêu con."

  Ink dấy loạn trong lòng đôi chút xót thương và ghen tị, cậu chưa bao giờ gặp cha mẹ, chỉ có tộc trưởng đóng cả hai vai trò cùng một lúc.

  Ink lắc đầu, ghi chú vào trong sổ.

  Cậu nhấm nháp đầu bút lông, gãi gãi đầu, xoa má làm vết mực lan ra. Error chán đời, mãi mới đứng dậy tới gần cậu hỏi han:

  "Thế nào rồi?"

  "À, tôi cho anh cái này thú vị lắm."

  Nói rồi Ink lần lượt cho Error đọc các dòng chữ khắc dưới tấm treo thảm. Hắn xoa cằm, cười nhẹ.

  "Xem ra tên này còn nhiều nhân tính phết."

  "Nhiều hơn anh với tôi không?"

  "… còn lâu? Ít ra là hơn mi."

  Ink bĩu môi, mặt cau có.

  "Rốt cuộc Atta muốn Appari làm thí nghiệm với cái gì cơ chứ?"
 
  "Biết chết liền."

  Cậu chạy lon ton tới gần Poillodon.

  "Popo!"

  "Ừ?"

  "Xem nào… giường của Appo ở đâu thế?"

  "Appo?"-Poillodon vẹo cổ.

  "Nó là một kì tích vì tên này hãn đúng được chữ đầu."-Error vuốt mặt.-"giường của Appar. Con hai người, đúng chứ?"


  "… Appar. Ừ, đúng rồi."

  "Vậy giường của Appar ở đâu?"

  "Quá đơn giản, ta sẽ để các cậu tự giải là hơn."

  Error thở hắt, đi quanh phòng một vòng, mắt rảo khắp mọi ngóc ngách.

  "Popo, Trái Đất ở giữa mặt trời và mặt trăng à?"

  "Có thể cho là vậy."

  "Vậy chính xác nhật thực là sao?"

  "Là khi mặt trăng ở giữa Trái Đất và mặt trời, che khuất một phần bóng trên Trái Đất."-Poillodon tận tình giảng giải, mắt hiền dịu nhìn cậu hăm hở ghi chép.

  "Có bao giờ kiểu mặt trời ở giữa Trái Đất và mặt trăng không?"-Ink lại hỏi tiếp.

  "Không được."

  "Ể? Tại sao…?"

  Poillodon cười phớt, mỏ cắn nhẹ má Ink.

  "Mặt trời được Trái Đất quay xung quanh, và mặt trăng thì lại quay xung quanh Trái Đất."

  "Trời đất! Bao giờ cho tôi lên vũ trụ ngó nghiêng được không?"

  Error ra từng góc phòng một, để ý cây móc treo có treo ngôi sao.

  "Được chứ, khi khoa học phát triển tới mức tạo ra tàu phi hành gia. À, lúc đấy cậu sẽ phải làm kĩ sư và tập huấn để đi tàu vũ trụ…(?)"

  "Hả?"

  Poillodon nháy mắt, làm cậu bối rối vô cùng.
 
  Error nghe ngóng cuộc trò chuyện, nhìn tổ Poillodon, nhìn tấm thảm treo. Bỗng đầu hắn dấy khởi ý tưởng, hắn kêu lên, tự trách bản thân không đoán được điều hiển nhiên.  Ink để ý, bèn đến gần hắn, hồ hởi mong đợi.

  "Tổ Appar là Trái Đất! Là cái tổ!"

  "À ừ, hợp lí đấy."

  "Thế thì hai tấm thảm treo này chắc hẳn là mặt trăng và mặt trời!"

  "Ừ…!!?"-Ink kìm mình khỏi kích động, não nở nhiều suy đoán, nhìn ra bốn góc phòng.

  "Bộ không đoán ra được à??"-Error mất sự kiên nhẫn, mắt căng đét, đuôi đập trái rồi phải.

  "Đây đây để tôi đoán, là…là… dùng mấy tấm thảm đúng không??"-Ink bị gấp theo.

  "Ừ ừ? Để làm gì…? Thôi được rồi, đi lấy mặt trời đi, tôi đi lấy mặt trăng."

  Ink chưa rõ ý Error là sao, nhưng nhanh chân vắt cẳng chạy, vẽ thêm cái cầu thang để bỏ tấm thảm mặt trời xuống. Poillodon cong mắt, thấy hắn hơi khó khăn bèn rời tổ lấy hộ.

  Error chớp chớp mắt, nhận lấy.

  "Không có gì."-Poillodon ngoảnh mặt, ngồi lại về tổ. Nàng rũ cánh, trở về thành người, co giãn cơ thể.

  Ink luộng thuộng đem tấm thảm về.

  "Ố, ai đây?"

  "… Poill… Popo."

  "À à, tại thần cứ ở dạng chim nhiều quá thần có dạng giống người."-Ink cười xuề, chạy tới Error.


  "Được rồi, đầy đủ đồ đạc đúng không? Đọc lại câu đố đi!"

  Ink giở sổ, dõng dạc đọc:

  ˝Đêm hẳn có ngày,
  Bất kể theo chiều ngược.
  Nhật thực,
  Dương Nguyệt hội ngộ sóng đánh trống ăn mừng,
  Triều kém,
  Dương giương cánh với tới Nguyệt, níu kéo ;
  Nguyệt thực,
  Dương đối diện nhưng chỉ thể đứng ngắm bóng Nguyệt.˝

  "Được rồi, đặt đè chúng lên nhau thôi. Cây mắc treo của cái nào nhỉ…"-Error xoa cằm, ngó nghiêng.

  Ink nhìn ra đằng sau Poillodon, bấy giờ nhận thấy gương tròn tại chỗ treo thảm mặt trăng.

  "Cái kia!"-Ink bất giác chỉ lên.

  "Tại sao? Bên kia mà chẳng được?"

  "Tin tôi. Đây là thí nghiệm mà, cần có chút thú vị chứ!"

  Error đành nghe lời, xem cậu tạo cầu thang treo thảm mặt trời. Điều kì diệu thật sự xảy ra, căn phòng lập tức tràn đầy ánh nắng, hình vẽ mặt trời chói chang khiến cả hai phải nheo mắt. Error choáng váng, tới phiên hắn lên chứng kiến.

  "Làm sao được…? Ngoài kia vẫn mưa mà!"-Hắn dỏng tai, ngoài trời vẫn sấm chớp bão tốc, chiếc gương này còn cho hắn nhìn được phía bờ biển.

  "Sẽ sớm tắt thôi. Ta đã nghỉ đủ, chốc nữa sẽ lên kia đánh bay bão sang biển. Mong hôm nay tất cả ngư dân đã về."-Poillodon bẻ tay răng rắc.

  "Quá thú vị luôn!! Oẹ!"-Ink che miệng, nuốt chửng dịch mực xuống.

  "… đưa mặt trăng đây."-Error chìa tay, treo mặt trăng đè lên mặt trời.

  Lạ lùng thay, căn phòng vẫn sáng trưng, chỉ duy nhất một điểm bóng khuất tại tổ chim. Ink trố mắt, đi qua đi lại. Error hé đầu dòm sóng biển phản ánh trong gương, tựa tiếng trống đập vang dội, thậm chí nâng cao hơn. Ink trèo lên theo, chen lấn xem. Error giật toáng mình, ngã bịch xuống.

  "Cái tên này…! Phải bảo trước chứ!?"-Error tức tối.

  "Hê hê, xin lỗi, tại thú vị quá."

  "Hừ! Lấy tấm mặt trăng đi."

  Ink lấy lại thảm mặt trăng, nhìn sang hai bên.

  "Theo vòng kim đồng hồ đi. Bên phải của mi."

  Ink lấy đà, nhảy tới treo lên. Nguyệt thực kết thúc, sóng dịu nhẹ đi, ảm đạm lạ thường. Poillodon ngồi yên xem hai người giải đố, lòng thấp thỏm vì muốn đi đuổi bão.

  "Được rồi, cuối cùng là tách rời."

  Ink cau mày, đứng yên.

  "Sao vậy?"

  "Cảm giác như này… có gì đó quá tốt."

  "Hả!?!?"

  "˝bất kể theo chiều ngược˝… anh không nghĩ người ra câu đố có ẩn ý gì khi viết dòng này sao?"-Ink vuốt tóc mái, suy luận.

  "Ý mi là sao?"


  "Anh không thấy kì lạ sao? Sao mặt trăng lại ở chỗ mặt trời và mặt trời ở chỗ mặt trăng từ ban đầu…?"

  "Chỉ để Appar thử nghiệm chứ gì!"

  "Không không… à không, có thể đấy chứ. Nhưng tôi không nghĩ đơn giản là vậy."

  "Thì cứ làm cho xong vòng luân hồi này đi đã."

  Ink đồng ý, lấy thảm mặt trăng xuống, tới bên đối diện treo. Căn phòng trầm lặng hẳn, không còn tiếng động gì. Ánh mặt trời không còn lan toả quanh, khiến mọi nơi đen xì, tuy nhiên các ngôi sao lại lấp lánh. Mặt trời chiếu ánh sáng nhẹ tới mặt trăng, Ink chỉnh thêm để mặt trăng chính thức thành trăng tròn.

  Error choáng ngợp, mắt rạng ngời, thích thú ngắm. Poillodon mỉm cười.

  "Cậu rất thích trời trăng, đúng chứ?"

  "Nó là thứ duy nhất khiến tôi trụ vững tới tận lúc này…"-Error bị thôi miên bởi vẻ đẹp huyền ảo, tay động vào thử mô hình ngôi sao.

  "Uây…"-Ink ấn tượng, chợt để ý thứ gì đó rơi xuống tổ chim. Cậu nhanh chân chạy tới, thất vọng khi chỉ thấy đó là một bức thư cuộn dọc.

  Ink dò xét khắp phía, liền thấy cạnh ghi "gửi Poillodon và Appar tương lai".

  "Popo, thư của thần này."

  Poillodon nhận lấy, mở ra. Ink hiếu kì, cố tình hé mắt xem trộm.

  "Không sao, để ta đọc."

  "Á, à ừm, được thôi."-Ink ngại, nhìn sang bên khác. Cậu thấy Error mơ màng hão huyền, bèn giựt áo lấy sự chú ý.

  "Đừng phá đám, dạo không được ngắm đấy."-giọng Error nhẹ nhàng lạ thường.

  "Lắng nghe Popo đọc thư kìa!"

  "Vẫn đang nghe."

  Poillodon gằn giọng.

  ˝Bonjour, Polly và Appar tí hon.

  Xem ra con đã lớn phết đấy chứ, Polly thực sự biết cách chăm em bé lắm, đến ta đây còn bị ả ta chăm như em bé. Hừ! Còn trẻ trung gì đâu chứ.

  Con đã hoàn thành một vòng lặp và giải câu đố, rất thông minh! Ta tự hào lắm, chắc chắn cha con cũng sẽ rất tự hào. Thằng chả luôn hóng ngày con ra đời. Tới nỗi, ta trêu "con sinh ra chắc chắn hạnh phúc lắm, bố nó phải bế quả trứng đi tham quan cây ba vòng, nhảy từ đỉnh cây nhảy xuống biển năm lần thì mới nở."

  Arte đã thực sự làm vậy… nhục nhỉ, ta chứng kiến đó, còn tỏ vẻ bí hiểm để không ai thấy cơ, ha ha! Mặc dù vậy con vẫn chưa ra đời… con tốn quá nhiều thời gian đó!

  Cuộc đời còn vô hạn những điều đơn điệu mà diệu kì như vậy, hãy ăn thật khoẻ, tập thể dục thể thao tránh béo phì như ông chú nào đó, mọc lông mọc cánh và du ngoạn nhé.

  Lúc đó ta sẽ là người dẫn dắt con.

  Polly, ta rất mừng cho cậu, và hạnh phúc vì cậu cuối cùng cũng có thêm thành viên gia đình.

  Thân gửi,

  Đố biết là ai(gợi ý: bạn của cha mẹ con).

  Chú ý: sao con không thử nghĩ mọi thứ một cách… sáng tạo hơn?˝

  Poillodon bỗng khó thở, nước mắt tràn ra, nàng ôm lá thư vào lòng. Error với Ink nhìn nhau đầy khó xử, đặc biệt là Error.

  "Nè nè, Poipo— Poillodon, đừng khóc, đừng khóc nữa. Có gì thì cứ dừng khóc đi đã."-hắn rối ren, lúng túng dỗ nàng.

  "Ha ha…! Ôi Đấng ơi…!"-Poillodon bật cười trong nước mắt tèm lem.

  "Ai ngờ cậu ấy và Artlamis lại lên kế hoạch với nhau như này… thể nào … thể nào lá thư ấy đến được tới chỗ hai người… Artlamis thật sự là người biết tính toán…"-Poillodon nấc nghẹn, miệng mặn chát.

  "Đừng vừa khóc vừa nói nữa!"

  "Ý thần là sao?"-Ink nhướng mày.

  "Cái người viết lá thư này là ai vậy? Sao lại dùng cách chào bản ngữ của làng tôi…"

  "Bạn ta. Cậu ấy cũng tới từ ấy."-Poillodon sịt mũi, nhưng nước mắt tứ tràn lan.

  "… hừm… ai ta…"


  "Ai thì ai, Poillodon… đừng khóc nữa, xin thần."-Error toát mồ hôi.

  "Sao cuống lên thế? Anh… ghét nhìn người khác khóc à?"-Ink cười ranh.

  "Im! Chẳng ai thích nhìn người khác khóc cả, được chưa?"-Error thở hắt, hắn có thẳng tay giết người ra sao, nếu người ta bỗng khóc nức nở là hắn sẽ chẳng thể làm gì nữa.

  "… Kệ ta đi. Hoài niệm và chút đau còn xót thôi. Hai người mau tiếp tục giải câu đố."

  Poillodon nói rồi ngồi xuống tổ, cầm lá thư đọc lại, thi thoảng nấc, lau mặt mũi. Error gãi gáy, thở dài, đành bỏ qua.

  "Tôi đã bảo mà! Không có gì là bình thường trong mấy câu đố này sất!"

  "Được rồi được rồi, mau làm ngược lại đi."

  Ink tháo tấm thảm mặt trăng, khiến hắn tiếc nuối khung cảnh. Cậu làm y hệt nhưng ngược chiều kim đồng hồ, nguyệt thực rồi triều kém, cuối cùng là nhật thực.

  Đường đan nét mặt trời thắp sáng, chiếu xuyên qua đường đan nét mặt trăng. Từ vùng bóng đen trên tổ bỗng lấp ló ánh hào quang bé. Error với Ink vội chạy tới, lần này như mong đợi, chính là một lọ y hệt lọ trước nhưng toả nắng vàng tươi.

  Giọng nói quen thuộc xuất hiện, thì thầm qua tai hai người:

  "Tinh túy 2. Màu vàng."

  Mọi thứ rời hư vô trở về bình thường, nhưng cả Error lẫn Ink đều không nói gì.

  Ink hạnh phúc ngập úng, lôi tinh túy lá cây, hai tay cầm hai cái, càng ngắm càng yêu.

  Giờ thì hắn với cậu quá rõ, quá tin là thực sự có bảy lọ trong truyền thuyết.

  "TUYỆT VỜI QUÁ A HA HA HA HA HA!!!"-Ink gào rú, run rẩy nhét vào bên trong.

  "Được vãi cả…!"-Error chung vui, khuôn mặt muốn mếu cũng không được.

  "Được rồi, hiện tại là thời điểm thích hợp. Anh muốn hôn nhau như mấy cuốn tiểu thuyết lãng mạng kì lạ không?"-Ink quay sang Error, bĩu môi.

  "Gớm, tởm! Tìm được lọ thứ tư thì may ra nhá!"

  Poillodon vỗ tay tán dương.

  "Ta biết hai người làm được mà. Bravo!"

  Ink tiến tới thơm chụt lên hai má Poillodon, làm nàng trợn mắt, cứng đờ.

  "Cảm ơn! Và thần cười sẽ hợp hơn đấy!"

  "… ha ha, được thôi."-Poillodon thơm lại hai má cậu.

  "Muốn tham gia không?"-Poillodon hỏi, nhìn Error.

  "Tại hạ xin khất từ!"

  Ink giành thêm cả chục phút chỉ để chinh phục Error, tất nhiên, bất thành.

**TINH TÚY 2**

MÀU VÀNG

HOÀN TẤT

****

****

À.

Mình quên không cho bạn xem cái ni, cái ni từ rất lâu rồi nên có thể trôg hơi … dị một tí.

(SPOILERS !!!!!!)

Đọc từ phải qua trái. (Vì mình là qjpu)
 


Có lẽ sau này mình sẽ đi vẽ truyện.
24/3/2021
(ẺỈn Chânáicuộcđời là tên fb mình khi mình để mừng sinh nhật. … chín xác là… ngày mai… hí hí)


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui