9.
Lúc tỉnh lại, tôi chỉ cảm thấy đầu óc đau như sắp nứt ra.
Sau đó mới phát hiện mình đang nằm trong căn hộ của mình, Tiều Kỳ thấy tôi tỉnh dậy, vội vàng mang canh giải rượu tới cho tôi.
“Sao chị lại ở đây?” Tôi chỉ nhớ tối hôm qua mình nằm mơ hành hung Hoắc Đình Tiêu, sau đó lập tức bất tỉnh nhân sự.
Mặt Tiểu Kỳ tràn đầy đau lòng nhìn tôi: “Hoắc Đình Tiêu gọi điện thoại cho tổng giám đốc La đến đón chị về.”
“Hoắc Đình Tiêu? Tối hôm qua… không phải giấc mơ?” Tôi nhanh chóng tỉnh hồn lại.
Lúc này, La Phong vừa khéo đẩy cửa bước vào.
“Kiều Tinh Thần, đều đã qua cả rồi. Chúng ta phải nhìn về phía trước. Cô yên tâm, tin tức ở quán bar đêm qua đã bị đè xuống rồi bộ rồi.”
Anh ấy giống như một người anh lớn, đau lòng ôm lấy tôi.
Không hiểu vì sao giờ phút này cuối cùng tôi cũng tan vỡ, lớn tiếng khóc nấc lên trước mặt La Phong.
Tôi khóc là vì tôi khi đó, khi Hoắc Đình Tiêu nói lên yêu cầu như thế tôi lại không từ chối mà lại cảm thấy vui vẻ vì có thể làm một chuyện lớn như thế vì Hoắc Đình Tiêu.
Tôi khóc là vì cho đến khi tôi bị tổng giám đốc Chu ăn sạch sẽ tôi mới giống như tỉnh mộng.
Đáng tiếc, cuộc đời khi đó của tôi đã muôn đời muôn kiếp không thể khôi phục được rồi.
Sau khi khóc xong, tôi chỉ có một suy nghĩ: Tôi muốn huỷ hoại Hoắc Đình Tiêu!
Tôi muốn cho anh ta biết việc cả cuộc đời bị huỷ hoại có mùi vị thế này!
…
Thật ra ban đầu khi biết nam thứ đổi thành Tống Diễn, trong lòng tôi đã thoáng hiện lên suy nghĩ trả thù Hoắc Đình Tiêu.
Tống Diễn chính là người của Hoắc Đình Tiêu.
Thế nên tôi đã vô tình hay cố ý khiêu khích anh ta.
Hình ảnh tôi dùng quy tắc ngầm với Tống Diễn ở phòng RV lên hotsearch hôm bữa cũng là tôi tìm người chụp giúp.
Mục đích của tôi chỉ có một: Để Hoắc Đình Tiêu và Tống Diễn rạn nứt.
Ở bên cạnh Hoắc Đình Tiêu một năm tôi hiểu rõ anh ta chính là một người có tính chiếm hữu cực mạnh, lại còn vô cùng biến thái.
Người phụ nữ của anh ta, anh ta có thể vứt bỏ, cũng có thể đùa giỡn.
Những nếu những người khác mơ tưởng đến, anh ta sẽ muốn bạn chờ xem.
Cho dù là người anh ta đã vứt bỏ.
Tôi muốn để Hoắc Đình Tiêu tự tay huỷ hoại cái cây hái ra tiền đang nổi lên này của anh ta.
Đây chính là bước đầu tiên trong kế hoạch trả thù Hoắc Đình Tiêu của tôi.
Nhưng sau một tuần nằm viện, chung sống với Tống Diễn… tôi vui mừng vì giữa bọn họ không xảy ra xích mích vì tôi.
Bởi vì Tống Diễn thật sự rất đơn thuần.
Hơn nữa lê do cậu ta gọt thật sự rất ngọt, rất rất ngọt.
Cậu ta không nên gánh chịu tội lỗi của Hoắc Đình Tiêu, không nên vì Hoắc Đình Tiêu mà phá hỏng cuộc đời vốn nên rực rỡ của mình.
Đáng tiếc vẫn là tôi vui mừng quá sớm.
Bởi vì hotsearch đêm đó dùng tốc độ nhanh như chớp leo lên vị trí thứ nhất.
Nội dung chính là Hoắc Đình Tiêu bị Tống Diễn, diễn viên dưới trướng của mình hành hung vô cớ.
Tin tức bùng nổ này nhanh chóng dẫn đến một sự ầm ĩ không nhỏ, không chỉ trong giới giải trí, gần như tất cả mọi người đều bàn tán về chuyện này.
“Tống Diễn điên rồi sao? Dám đánh cả ông chủ của mình!”
“Tôi biết, Tống Diễn đang muốn lên chức!”
“Chuyện kinh thiên động địa bên trong: Hoá ra Kiều Tinh Thần tên là Kiều Kiều, trước đây là bạn gái của Hoắc Đình Tiêu!”
“Hoá ra ngôi sao hàng đầu chính là người đẹp gây hoạ!”
“Hoắc Đình Tiêu là cái thá gì? Dám tranh giành phụ nữ với Tống Diễn của bọn tôi?”
“Phi, nếu tôi nhớ không lầm cách đây không lâu, Tống Diễn kia còn không biết xấu hổ gõ cửa phòng RV của ngôi sao Kiều, thứ rẻ tiền!”
…
Bởi vì những quá khứ này cũng không cố gắng ép xuống, quá khứ của tôi và Hoắc Đình Tiêu đều bị đưa ra ánh sáng.
Những người bạn trên mạng bổ óc tạo ra một kịch bản.
Chỉ có tôi biết, Tống Diễn đang trút giận thay tôi.
Tôi nhìn thấy Tống Diễn ở đồn công an.
Mùi rượu trên người cậu ta vẫn chưa tiêu hết, mặc dù chỉ bị nhốt không tới một ngày, nhưng chỉ sau một đêm Tống Diễn dường như đã già đi một tuổi.
Tống Diễn nhìn thấy tôi, ánh mắt vốn đang im lặng phát sáng.
“Cậu gây ra hoạ lớn rồi.” Nhìn thấy dáng vẻ của Tống Diễn, trong lòng tôi đau đớn: “Cậu có biết, cậu sẽ huỷ hoại của bản thân mình không?”
Diễn viên sợ nhất là đột nhiên xảy ra chuyện.
Đang đóng phim, các hợp đồng và cả hợp đồng công ty… từng cái từng cái đều có thể khiến diễn viên rơi xuống vực sâu.
Nhưng Tống Diễn lại không thèm để ý nhìn tôi cười cười: “Tôi không quan tâm. Chị có thể tới đây thăm tôi, cho dù có chết cũng đáng.”
Giờ phút này, tôi cảm thấy vô cùng đau lòng vì trước đây đã cố ý khiêu khích cậu ta.
Tôi thật sự muốn tát mình một bạt tai!
“Chị, hôm qua sau khi chị nhìn thấy tổng giám đốc Chu chị như vậy… có phải có liên quan đến Hoắc Đình Tiêu hay không?” Thấy tôi không nói, Tống Diễn đột nhiên nghiêm túc nhìn tôi.
Trong ánh mắt cậu ta có một sự tức giận không tiếng động.
“Cậu cũng vì chuyện này nên mới không để ý mọi thứ, động tay động chân với Hoắc Đình Tiêu?” Tôi không ngờ Tống Diễn lại kích động như thế.
“Mặc dù tôi không biết rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra với chị, nhưng khi nhìn thấy dáng vẻ ngày hôm qua của chị, lòng tôi rất đau.” Nhìn ra ngoài cửa sổ một chút, Tống Diễn lại cười một tiếng với tôi: “Chị, tôi đã nói, tôi sẽ bảo vệ chị thế thì nhất định sẽ không để chị bị tổn thương nữa!”
Tôi ngẩng đầu, phát hiện giờ phút này ánh mắt của Tống Diễn vô cùng kiên định.
“Tại sao cậu lại ngốc như thế?” Những lời này kẹt lại trong cổ họng tôi, cuối cùng tôi vẫn không thể nói ra được.
Nếu như dựa theo kế hoạch trước đi, khi đi đến bước này tôi hẳn là nên cảm thấy vui vẻ.
Bỏ qua một cái cây hái ra tiền như Tống Diễn, thân là ông chủ của công ty, Hoắc Đình Tiêu hẳn sẽ phải bồi thường cho đoàn làm phim không ít tiền.
Chuyện như thế này ảnh hưởng cực kỳ không tốt, bộ phim anh ta cực khổ chuẩn bị suốt một năm để giúp bản thân mình trở mình, chắc chắn cũng sẽ chịu ảnh hưởng.
Mặc dù cũng không đến mức huỷ hoại anh ta, nhưng bước đầu tiên trong kế hoạch báo thù đã thành công. Hơn nữa còn sớm hơn thời gian quy định khá nhiều.
Thế nhưng lúc này, khi nhìn thấy ánh mắt vừa nhiệt tình vừa đơn thuần của Tống Diễn, trong lòng tôi lại cảm thấy khổ sở.
Tôi biết bởi vì ánh mắt này của Tống Diễn, bước đầu tiên trong kế hoạch trả thù Hoắc Đình Tiêu đã thất bại
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...