“Vâng, vâng, em biết rồi. Live stream xong em ngủ ngay.” Sư Niệm vâng lời, cô tải xong ứng dụng weibo về điện thoại, sau đó đăng ký tên của anh, “Đặt tên gì bây giờ nhỉ?”
Sở Húc Ninh liếc cô một cái, không thèm để tâm, để cô tự mày mò là được. Anh vén chăn ngồi xuống đầu giường, cầm quyển sách trên bàn lên đọc.
Sư Niệm lặng lẽ cầm điện thoại chụp anh một tấm, nhìn không rõ mặt, nhưng góc nghiêng này thôi cũng thấy đẹp trai đến bùng nổ rồi. Sư Niệm vốn định lấy ảnh này làm ảnh đại diện cho anh, nhưng nghĩ rồi lại thôi, từ bỏ luôn, nhỡ đâu bị người ta lấy đi mất thì sao?
“Tên anh đặt là gì được nhỉ?” Sư Niệm nhất thời không nghĩ ra được tên nào hay ho nên đành phải hỏi anh.
“Sở Húc Ninh.” Sở Húc Ninh trả lời rất thản nhiên.
Sư Niệm: “...”
Anh gì đó à, anh thật thà quá, wechat và QQ do anh tự tạo đúng không, chẳng trách tên của cả hai cái đều là Sở Húc Ninh.
Sư Niệm quyết định thôi, để mình đặt, đầu tiên phải tìm cho anh một cái ảnh đại diện, là anh chiến sĩ phiên bản hoạt hình mà lúc trước Sở Lạc Nhất vẽ, trùng hợp cũng dùng hình tượng của anh để vẽ ra, sau đó lấy cho anh một cái tên vô cùng khí phách: Niệm Niệm Bất Vong*!
* Niệm Niệm Bất Vong có nghĩa là nhớ mãi không quên, nhưng cũng còn một nghĩa khác là không bao giờ quên Niệm Niệm.
Ha ha ha, khi cô nói cho Sở Húc Ninh biết, Sở Húc Ninh ngẩng đầu hỏi lại cô, “Khí phách?”
Khí phách ở đâu ra vậy?
Sư Niệm cười đến lăn lộn, tất nhiên là vì có tên cô trong đó rồi.
Sở Lạc Nhất nhấn follow Sở Húc Ninh ngay lập tức, Sư Niệm kinh hồn.
[Sư Tiểu Niệm là một đứa ngốc: Đậu mè, em thần tốc quá đấy, chị còn chưa kịp follow nè.]
[Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: Cái này chị không hiểu rồi, em vẫn còn đang xem mấy đứa cãi nhau trong weibo của chị. Chị đột nhiên có thêm một fan, bấm vào xem thì, ối giời ơi, Niệm Niệm Bất Vong, tên gì nghe ngu thế.]
[Sư Tiểu Niệm là một đứa ngốc: Biến ngay, biến ngay cho chị, biến ngay cho khuất mắt chị.]
[Sư Tiểu Niệm là một đứa ngốc: Đậu mè, đậu mè, đậu mè, Tiểu Bất Điểm em làm cái gì đấy? Chị còn chưa kịp follow đây này, mấy đứa bây định cho chị làm người thứ ba à?]
[Tiểu Bất Điểm là nữ vương: Chậc chậc chậc chậc chậc, chị chậm tay hơn còn trách em à? Số trời đã định chị là kẻ thứ ba rồi.]
Sư Niệm tức giận, gõ mạnh mấy cái lên đầu giường, ngẩng đầu thì thấy Sở Húc Ninh đang nhìn cô vì thấy cô phát điên, “Hai đứa kia bắt nạt em, em muốn là người đầu tiên follow anh cơ, thế mà thành người thứ ba rồi.”
Sở Húc Ninh: “...”
“Không sao, anh sẽ follow em đầu tiên, anh không follow hai đứa nó.”
Sư Niệm đắc ý rồi nha.
[Sư Tiểu Niệm là một đứa ngốc: Mấy gái cứ follow cho đã đi, dù sao thì nam thần nhà chị cũng không follow mấy đứa đâu, chỉ follow mình chị thôi, chỉ follow mình chị thôi, chỉ follow mình chị thôi.]
[Bánh Bao Đậu là một tiên nữ:...]
[Tiểu Bất Điểm là nữ vương:...]
Sở Húc Ninh cảm thấy, so với ba cô gái này, anh đúng là già rồi, hoàn toàn không hiểu cách giao lưu của họ rốt cuộc là kiểu gì?
Sư Niệm nói vậy nhưng vẫn lặng lẽ follow thêm mấy người xung quanh cô, sau đó tiếp tục nói chuyện với họ, đợi thời gian live stream.
[Sư Tiểu Niệm là một đứa ngốc: Bánh Bao Đậu, Cố Tỉ Thành vẫn chưa về à?]
[Tiểu Bất Điểm là nữ vương: Nếu như về rồi thì không yên lặng như bây giờ đâu.]
Sư Niệm vừa gõ chữ vừa cất tiếng hỏi, “Cố Tỉ Thành đi làm nhiệm vụ gì vậy? Tết rồi, thím Vu vừa mới qua đời, sao đột nhiên anh ấy đi mất tăm mất tích thế, bảo Bánh Bao Đậu phải nghĩ sao đây?”
Sở Húc Ninh ngẩng đầu nhìn Sư Niệm lắc lư hai chân, “Cậu ấy không thuộc quyền quản lý của anh, nhiệm vụ của cậu ấy cũng không do anh đưa ra, cho nên anh không biết.”
Sư Niệm kinh ngạc, ngẩng đầu nhìn Sở Húc Ninh, “Anh ấy không phải đoàn trưởng trong quân doanh của anh sao?”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...