Sở Lạc Duy đã nhìn thấy thông tin Phong Phong được mời đến trường khi đi ra khỏi nhà.
Bình luận bên dưới cũng nói rõ mọi chuyện.
Sở Lạc Duy chỉ cảm thấy chú Tư thật biết lợi dụng lúc người ta khó khăn.
Sở Lạc Duy ra khỏi nhà đúng lúc Phong Phong vừa về tới. Hai người nhìn nhau, trong ánh mắt có những tâm tình riêng.
Mà lần này, người vui vẻ là Phong Phong.
“Ôi, về rồi đấy hả?” Phong Phong cất lời với vẻ đắc ý.
Sở Lạc Duy mở cửa, lên xe, nhìn chú Tư đang đắc ý của mình, “Vừa mới về ạ.”
“Thế sao không nghỉ ngơi đi, đi luôn đấy à?”
Sở Lạc Duy đã không muốn tiếp lời nữa!
“Chú Tư nghỉ ngơi cho đầy đủ đi, lúc này đừng chơi điện thoại nữa, chắc nó sắp nổ rồi đấy.” Sở Lạc Duy có lòng tốt nhắc nhở, sau đó khởi động xe đi mất.
Phong Phong: “...”
Tâm trạng anh vẫn phơi phới lắm nhé!
Sở Lạc Duy lái xe tới trường, cậu tới phòng học của Kiều Vi Nhã trước, bất chấp giờ lên lớp mà lôi cô ra ngoài.
“Cậu về rồi hả?” Kiều Vi Nhã phấn khích hỏi, sau khi ra ngoài vội ôm lấy cậu.
Sở Lạc Duy: “...”
Những câu mắng cô đã chất đầy trong bụng đột nhiên tiêu biến hết chỉ vì một cái ôm.
Kiều Vi Nhã ôm chặt lấy cậu, không hề để tâm tới đám bạn ra ngoài hóng hớt ở phía sau.
Sở Lạc Duy đưa tay vỗ vỗ lên lưng cô, ra hiệu cho cô buông ra trước.
“Chuyện gì thế?” Sở Lạc Duy trầm giọng hỏi, “Không đợi tôi về đã vội giải quyết trước rồi?”
Kiều Vi Nhã vốn đang vui vẻ vì cậu quay lại, bỗng bị hỏi một câu thẳng thừng như vậy, Kiều Vi Nhã thấy không vui, “Đợi cậu về thì tôi bị người ta nuốt mất rồi biết chưa? Tôi vừa về tới trường đã thấy thông báo, tôi sẽ thấy thế nào chứ?”
Sở Lạc Duy: “...”
Sở Lạc Duy kéo cô rời khỏi đó, vừa đi vừa hỏi chuyện, “Đã xử lý rồi à?”
Cậu vẫn chưa kịp xem thông báo đó, đang định dẫn Kiều Vi Nhã tới hỏi hội học sinh.
“Giải quyết xong rồi, Bạch Phi ở lại trường thêm một năm, bị hoãn tốt nghiệp, đồng thời cũng bị đuổi khỏi hội học sinh. Hội học sinh cũng bị phê bình, yêu cầu cải tổ, kết quả này khiến tôi rất hài lòng.”
“Cậu rất hài lòng?” Sở Lạc Duy tức giận, cậu không hài lòng đó biết không?
Ba vợ cậu xuống tay nhanh quá, lần sóng gió này lại bị ba vợ cậu chiếm hết quyền hành. Phải biết rằng bây giờ tất cả mọi người đều biết chuyện Phong Phong giải quyết vấn đề giúp con gái rồi, mà chồng chưa cưới đi học cùng cô vẫn chưa... xuất hiện!
“Tại sao lại không hài lòng cho được?” Kiều Vi Nhã bị Sở Lạc Duy kéo xuống tầng, bước chân nhanh hơn, nếu không sẽ không theo kịp đôi chân dài của cậu, “Ba tôi tới giải quyết vấn đề giúp tôi thì đã sao, ông ấy là ba tôi cơ mà.”
Xuống dưới tầng, Sở Lạc Duy kéo cô vào một góc khuất không người, sau đó dồn cô vào bức tường phía sau, một tay chống lên tường, đầu hơi cúi xuống, “Ba cậu cũng không được, việc của cậu từ nhỏ tới lớn đều do tôi giải quyết, cũng chỉ có thể để tôi giải quyết thôi.”
“Cậu thật ngang ngược, không biết phải trái gì cả.” Kiều Vi Nhã nói.
Sở Lạc Duy đột nhiên cúi đầu hôn lên môi cô. Đôi đồng tử xinh đẹp của Kiều Vi Nhã nở to. Cô nhìn không rõ người kia, nhưng lại có khí thế ngang ngược áp đảo.
Sở Lạc Duy khẽ cắn vào môi cô. Kiều Vi Nhã vô thức hé môi, bị Sở Lạc Duy cướp mất quyền chủ động.
Nụ hôn kết thúc, Sở Lạc Duy mới chậm rãi rời khỏi, trả không khí lại cho cô. “Tôi ngang ngược thì đã sao?”
Kiều Vi Nhã: “...”
Tuy rằng kiểu ngang ngược đó rất gợi đòn, nhưng không thể không thừa nhận, ngang ngược như thế khiến người ta rất rung động!
Ít nhất bây giờ trái tim cô đang đập như sấm dậy đây này!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...