Bẫy Hôn Nhân: Vợ Trước Ôm Con Chạy

Kiều Vi Nhã cười híp mắt nghĩ. Cô vẫn yên lặng đứng bên cạnh anh mà không hề nói một câu nào.

Tin quan trọng lần này là về bộ phim chứ không phải Sở Lạc Duy, nếu như không phải vì hôm nay là lễ khởi quay thì Sở Lạc Duy sẽ không tới, cho nên lúc các phong viên hăng hái xông đến đoàn làm phim chuẩn bị phỏng vấn thì Sở Lạc Duy đã dẫn Kiểu Vi Nhã rời đi.

Sở Vi đi theo phía sau, không thể không nói cậu Hai thật quá nhỏ mọn. Bây giờ thì yên tâm rồi, cô gái suốt ngày đeo kính đen này ngoài một thân phận là con gái của Phong Ảnh đế ra thì còn một thân phận khác là bạn gái của cậu Hai Sở Lạc Duy!

Cậu đúng là kẻ nhỏ nhen mà!

Mà Kiều Vi Nhã chưa bao giờ nghĩ đến điểm này. Cô chưa bao giờ nghĩ trong đầu chàng trai đang đi bên cạnh lại lắm trò như thế.

Sau khi rời khỏi hội trường, Sở Lạc Duy đưa chìa khóa bảo Sở Vi đi về trước, còn cậu sẽ lái xe đưa Kiều Vi Nhã đi dạo vòng vòng.

Sở Vi nhún vai rồi rời đi, nếu không sẽ bị đống đồ ăn cho chó kia làm cho nghẹn chết.

Sau khi lên xe, Kiều Vị Nhã cẩn thận cài chắc đai an toàn rồi nhìn Sở Lạc Duy đang nhìn cô, hoặc nói đúng hơn là đang nhìn bàn tay của cô: “Đi đâu thế?”

Sở Lạc Duy híp mắt, sau đó đẩy tay của cô ra, tiếp đến là tháo đai an toàn của cổ rồi lại cài lại một lần nữa, ừ, nhìn thế này có vẻ thoải mái hơn.

Kiều Vi Nhã: “...”

Cái tên này bị điên à!


Sở Lạc Duy khởi động xe, sau đó quay sang nhìn Kiểu Vi Nhã: “Nhớ kỹ rằng cậu còn có một người bạn trai đấy!”

“Ông bác cậu ấy Sở Lạc Duy! Sao trước đây cậu không cài dây an toàn cho tôi hả?” Kiều Vị Nhã phản ứng lại rồi lớn tiếng mắng.

Sở Lạc Duy nhàn nhạt liếc nhìn cô một cái: “Trước đây cậu là bạn gái của tôi à? Hơn nữa tôi xác nhận rằng tôi không có người bác nào cả, nhưng cậu thì có.”

Phong Phong đứng hàng thứ tư, cho nên bác của Kiều Vi Nhã cũng khá nhiều đấy!

Kiều Vi Nhã: “...”

Tốc độ nhập vai của cậu nhanh quá, tôi còn chưa kịp làm quen!

“Đừng nghĩ cái gì mà quen với cả không quen nữa, sớm muộn gì cũng sẽ quen thôi.” Sở Lạc Duy đột nhiên lên

tiếng.

Kiều Vi Nhã: “...”

“Anh zai! Anh thật quá lợi hại! Anh có cẩn tôi tìm cho anh một cặp kính đen rồi thêm một cái bàn nhỏ để anh chuyển nghề làm thầy bói luôn!” Kiều Vi Nhã khinh bỉ nói: “Cơ mà rốt cuộc là đang đi đâu đây?”


“Thư viện, đi tìm sách cho cậu!” Sở Lạc Duy nói thắng.

“Khoan đã, chiều hướng phát triển này quá lạ! Trước đó cậu làm màu làm mà lâu như vậy chẳng lẽ không phải là cậu định đi hẹn hò sao?” Kiều Vi Nhã cảm thấy có khi chuyện tình của hai người họ là giả mất thôi, thế quái nào đi hẹn hò lại phải đến mấy chỗ như thư viện chứ?

Lẽ nào vì bọn họ còn đang là sinh viên à?

Sở Lạc Duy hờ hững liếc có thêm cái nữa: “Tôi đang chuẩn bị cho việc hẹn hò!”

Kiều Vị Nhã: “...”

Đến thư viện chuẩn bị cho việc hẹn hò?

Cậu đang tính đến thư viện để tìm sách tham khảo hay sao?

Sao cô không biết thư viện còn có mấy loại sách dạy yêu đương thế này nhỉ?

Còn hơn một tháng nữa là đến kỳ thi cho nên thư viện trở thành nơi vô cùng đông đúc, thời điểm mà hai người họ đến thư viện thì đã không còn chỗ trống để ngồi nữa rồi.

Sở Lạc Duy không có ý định tìm chỗ ngồi. Cậu dứt khoát kéo Kiều Vi Nhã đến phía sau giá sách rồi cầm một quyển bài tập văn học cận đại ra, sau đó kéo Kiểu Vi Nhã đi photo lại.

“Sở Lạc Duy kìa! Sở Lạc Duy kìa!” Có cô gái nào đó nhỏ giọng kêu lên.

“Hôm nay tôi mới biết hóa ra Kiều Vi Nhã là con gái của Phong Ảnh đế đấy! Thảo nào mà cô ta lại có quan hệ thân thiết với Sở Lạc Duy như vậy. Nhưng mà cô ta thật sự không xứng với Sở Lạc Duy chút nào, xấu quá!”

Bước chân của Kiều Vị Nhã hơi khựng lại một chút, cổ... xấu?!

Kiều Vị Nhã này xấu á?!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui