Bẫy Hôn Nhân: Vợ Trước Ôm Con Chạy
Mặc Lộ Túc sờ sờ túi tiền thì mới phát hiện di động vẫn còn để ở gian phòng vừa rồi, không có cầm theo.
Mà lúc này, Tân Nhạc vẫn còn đang nói chuyện với lớp trưởng.
Lớp trưởng ngồi trên bệ cửa sổ, thân thể mập mạp của anh ta vừa ngồi xuống là có thể nhìn thấy ngấn bụng mỡ màng. Ngoại hình của lớp trưởng cũng không phải kiểu dáng hèn mọn thường thấy, mà trông có vẻ khá đáng yêu.
“Tình hình gia đình của Lý Tử không tốt lắm, cậu có biết không?” Lớp trưởng nói.
Tân Nhạc gật đầu: “Tôi biết, năm đó chẳng phải cô ấy vẫn luôn kiếm học bổng sao? Nhưng mà, con người cô ấy rất kiêu ngạo không chịu thừa nhận, cho nên thầy giáo từng nói không ai có thể nhìn ra hành vi của cô ấy mà.”
“Cậu có biết sau khi Lý Tử với Thương Huy chia tay thì vào Nam Khai không? Cô ấy học cùng trường với tôi. Tuy tôi từng theo đuổi Lý Tử, nhưng mà tôi cũng biết mấy năm nay Lý Tử chưa từng quên Thương Huy. Mặc dù lúc học cấp ba Thương Huy không phải người tốt đẹp gì nhưng mà Lý Tử lại yêu cậu ta!”
“Tôi nhớ lúc đó Thương Huy với Lý Tử chia tay chẳng phải là vì Lý Tử ngoại tình sao? Nói, cô ấy lúc quen Thương Huy còn có rất nhiều bạn trai khác nữa.”
“Má nó! Cái gì chứ, cái đó toàn là do mẹ của Thương Huy đi lan truyền bậy bạ trong trường! Ba mẹ của Thương Huy làm trong ngân hàng nên họ vẫn luôn coi thường Lý Tử!” Lớp trưởng tức giận nói.
Tân Nhạc ồ lên một tiếng: “Hóa ra lại là mấy chiêu trò của mấy bà nhà giàu! Tôi hiểu tôi hiểu.”
Lớp trưởng lại thở dài: “Gần đây, Lý Tử có liên lạc lại với Thương Huy, hình như hai người họ lại tốt rồi, ngay cả việc lần này Thương Huy về nước cũng là vì Lý Tử.”
“Hả?” Tân Nhạc chớp mắt, “Vậy cậu chia rẽ đôi lứa người ta à?”
“Hừm! Lớp trưởng của cậu là loại người như vậy sao? Ông đây không phải là mẹ của Thương Huy có được không? Lúc trước, Lý Tử vay tiền ngân hàng chữa bệnh cho ba mình, mẹ của Thương Huy lợi dụng chức vị để ép cô ấy, nếu không trả lại tiền thì phải rời khỏi Thương Huy! Lý Tử bị bà ta ép đến chết luôn, nếu không phải do tôi gặp được cô ấy... thì có khi cô ấy đã chết thật rồi!” Lớp trưởng thở dài nói.
“Thương Huy không biết mấy việc này sao?” Tân Nhạc hỏi.
“Cậu cảm thấy Lý Tử sẽ nói với Thương Huy sao?”
Tân Nhạc tựa vào thành cửa sổ suy nghĩ một chút, chắc là sẽ không nói.
“Việc đó với việc cậu với Lý Tử kết hôn thì có quan hệ gì?” Tân Nhạc nhất thời nhớ tới trọng điểm.
“Cậu nghĩ tôi muốn thế chắc? Cô ấy không thích tôi! Tuy ngoại hình tôi đây có chút xấu xí, nhưng mà tôi cũng có tôn nghiêm của một thằng đàn ông có được không hả?” Lớp trưởng lớn tiếng phản bác.
Tân Nhạc đưa tay trấn an lớp trưởng đang xù lông: “Không phải, không phải! Ý tôi không phải như vậy! Lớp trưởng không xấu xí đâu, cậu đáng yêu lắm đó!”
“Lý Tử muốn chia tay với Thương Huy, nhưng mà Thương Huy lại không đồng ý! Cậu ta hỏi Lý Tử lý do thì cô ấy lại nói là lúc ở Nam Khai đã qua lại với ông đây! Mẹ nó chứ, ông đây theo đuổi cô ấy suốt bốn năm trời, ra khỏi trường thì cũng hết hy vọng luôn rồi có được không?” Lớp trưởng tức giận nói.
“Nhưng mà, Lý Tử khóc lóc cầu xin tôi, nếu cô ấy không chia tay Thương Huy thì mẹ của cậu ta sẽ không buông tha cho cô ấy. Nghe cô ấy nói vậy, tôi đây lại mềm lòng. Cô ấy kết hôn rồi thì Thương Huy mới chết tâm được!”
Tân Nhạc nhìn lớp trưởng đáng thương của mình, rồi vỗ vai anh ta một cái: “Vậy hai người có gì gì đó không?”
“Nói cái gì vậy hả? Ông đây là loại người lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn sao?” Lớp trưởng kêu to.
“Không mà, không mà!” Tân Nhạc lại một lần nữa phủ định, “Nhưng mà cậu làm thế này là có ý gì, muốn đem việc này nói cho Thương Huy biết sao?”
Lớp trưởng gật đầu: “Đúng là ý của tôi là như vậy! Thương Huy có quyền được biết. Đến lúc đó nếu như Thương Huy không thể giải quyết được chuyện này thì tôi sẽ theo đuổi Lý Tử một lần nữa! Như vậy cũng coi như không có lỗi với anh em.”
Tân Nhạc vỗ vỗ vai lớp trưởng: “Lớp trưởng, cậu vẫn trượng nghĩa như trước đây, chỉ biết nghĩ cho người khác, hy vọng là Thương Huy...” Tân Nhạc đang nói thì đột nhiên sợ hãi hô lên: “Ôi mẹ ơi! Tôi quên mất một việc!”
Mặc Lộ Túc vẫn còn đang bị nhốt trong toilet! Bị nhốt đó! Đang bị nhốt đó!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...