Bẫy Hôn Nhân: Vợ Trước Ôm Con Chạy
Phong Phong ngậm một cây kẹo que, đôi chân vắt chéo đặt trên bàn trà nhìn đống kịch bản xếp đầy trên bàn.
Đạo diễn không hài lòng với anh: “Phim tình cảm đương nhiên phải có cảnh hôn rồi, hơn nữa cảnh đó cũng không có gì quá đáng cả, trước đây cậu...”
“Trước đây tôi chưa kết hôn!” Phong Phong tỏ vẻ đương nhiên.
Đoàn làm phim: “...”
Mẹ nó, người ta sau khi kết hôn thì còn diễn cảnh hôn nhiều hơn cả lúc trước, sao tên này lại già mồm như thế.
Cố Minh Hạo vẫn cứ mãi vuốt ve đồng hồ đeo tay của mình. Hắn nghe Phong Phong nói với giọng đương nhiên như vậy liền ngẩng đầu nhìn về phía anh: “Anh Phong, diễn cảnh hôn không chỉ đơn giản là để tăng tỉ suất người xem, nó còn liên quan đến tình tiết của kịch bản nữa. Một đôi tình nhân vốn là thanh mai trúc mã thì sau khi xác lập quan hệ nhất định phải diễn cảnh hôn. Cũng như anh với vợ anh ấy, chẳng lẽ lúc xác lập quan hệ rồi mà lại không...”
“Không có, bọn tôi chưa bao giờ có bước xác định quan hệ yêu đương.” Phong Phong càng nói càng tỏ vẻ đương nhiên.
Nhưng quả thực là bọn họ chưa từng xác định quan hệ yêu đương mà, suốt ngày chỉ biết cãi nhau, mãi đến khi kết hôn cũng chưa hề có giai đoạn yêu đương.
Cố Minh Hạo lại cúi đầu nhìn đồng hồ, hắn nghĩ nghĩ một chút rồi nói: “Cũng đã khuya lắm rồi, không bằng để ngày mai bàn tiếp vấn đề này đi! Nếu anh Phong nhất định không chịu diễn cảnh hôn thì tôi nghĩ chắc là bộ phim này cũng chẳng hợp với anh Phong đâu.”
Phong Phong lạnh mắt nhìn hắn một cái, ánh mắt kia rõ ràng đang nói: Anh cho rằng ông đây thích diễn cái thể loại phim này lắm chắc?
George vốn đứng ở một bên nghịch điện thoại di động. Anh ta nghe như vậy thì cuối cùng cũng nói: “Chắc anh Cố đây có điều chưa biết, mấy năm trước đây Phong Phong vì muốn theo đuổi Kiều Nhã Nguyễn mà chạy đến trường đại học làm giáo sư nửa năm. Người thích hợp với vai diễn này nhất chính là Phong Phong. Kể cả đến lúc tuyên truyền cho phim thì đây cũng là một điểm khiến nâng doanh thu lên một tầm cao mới.”
Việc này đúng là Phong Phong có làm, năm đó nó đã gây nên sóng gió không nhỏ ở thành phố A, cũng hơi giống với kịch bản của bộ phim này.
Đạo diễn cũng có ý này, dù sao Phong Phong cũng là ngôi sao lớn nên tính khí cớ hơi thất thường cũng là chuyện dễ hiểu, nhiệm vụ của bọn họ chính là dỗ dành thôi.
“Phong Phong! Cậu với Triệu Uyển Uyển đã từng hợp tác với nhau rồi mà, thế này cũng không tính là...”
“Đây chính là vấn đề! Ông có biết Triệu Uyển Uyển là ai không hả?” Phong Phong vừa nói vừa hạ chân xuống khỏi bàn trà liền nhìn đồng hồ: “Tôi nói này anh Cố, bây giờ cũng sắp năm giờ, muộn thì cũng đã muộn rồi, anh còn thiếu chút thời gian ngủ này à? Việc này mà không nói rõ ràng thì ai cũng đừng hòng được đi nghỉ!”
Cố Minh Hạo nhíu mày.
“Ông có biết người bảo hộ Triệu Uyển Uyển kia là ai không? Là Sư Hạ Dương đấy! Ông có biết Sư Hạ Dương là ai không? Xét về bối phận thì tên đó còn phải gọi tôi một tiếng sư thúc, chẳng lẽ tôi có thể hôn vợ sư điệt của mình được sao?” Phong Phong lạnh băng nói.
“Vậy hay là đổi nữ chính nhé?” Đạo diễn tốt tính nói, đằng nào thì danh tiếng của Triệu Uyển Uyển cũng không lớn đến mức không phải cô thì không được, bộ phim cổ trang kia còn chưa được công chiếu, ai mà biết được sẽ tạo thành hiệu quả gì.
“Đổi nữ chính? Sao ông không mạnh dạn đổi luôn cả tôi đi này?” Phong Phong cười lạnh.
“Triệu Uyển Uyển không đổi được, trọng điểm bồi dưỡng của Sở Thị chính là cô ấy! Vì muốn cho cô ấy có danh tiếng nên công ty đã hao phí rất nhiều nhân lực và tài lực! Hơn nữa vai diễn của Triệu Uyển Uyển là do đích thân Tổng giám đốc chỉ định.” George nói: “Triệu Uyển Uyển bị thương, chuyện chụp ảnh quảng cáo cũng phải đợi sau khi cô ấy khỏi bệnh, về điểm này thì Sở tổng đã tỏ ý rất rõ ràng, không thì ông có thể tìm Tổng giám đốc để bàn chuyện thay người.”
Phong Phong uể oải dựa vào ghế, nhìn Cố Minh Hạo đang đứng một bên: “Anh Cố, thế nào? Hợp đồng đã ký rồi, hay là anh Cố có thể hủy hợp đồng ngay bây giờ, để Sở Thị cũng đỡ phải quay bộ phim này của anh!”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...