Bẫy Hôn Nhân: Vợ Trước Ôm Con Chạy
“Tốt nhất là mày đừng để tao tìm được chứng cứ, nếu không thì mặc kệ mày có là ai tao cũng không bỏ qua cho mày đâu!” Kiều Nhã Nguyễn nói xong liền xoay người đi tới chỗ Tiểu Sư Niệm.
Thủy An Kiều tức giận hằm hằm nhìn bóng lưng của Kiều Nhã Nguyễn, thế mà lại không giết chết được con bé khốn khiếp kia, đúng là ngoài ý muốn của cô ta.
“Xem ra đúng là rất náo nhiệt.” Vị phu nhân đứng ở cửa rốt cuộc cũng lên tiếng.
Kiều Nhã Nguyễn ôm Tiểu Sư Niệm xoay lại, lúc này hai tay của Phong Phong đã được sơ cứu qua rồi quấn vải xô, thế nhưng vẫn cần đến bệnh viện để xử lý.
“Niệm Niệm, con qua đây.” Phong Phong nhíu mày nói.
Tiểu Sư Niệm lập tức tuột xuống khỏi người của Kiều Nhã Nguyễn rồi chạy tới bên cạnh Phong Phong: “Ba Đẹp Trai, ba không sao chứ?"
Vị phu nhân kia mặc một bộ sườn xám màu lam cực đẹp, đi một đôi cao gót cùng màu, từng bước đi đều vô cùng tao nhã.
“Vũ Văn phu nhân! Sao cô lại tới đây?” Đạo diễn vội chạy ra đón, xem ra hôm nay bọn họ không thể tiếp tục quay phim được nữa rồi.
Vũ Văn phu nhân hơi cong môi: “Qua đây xem thế nào, vừa hay lại được xem một màn kịch hay này, lát nữa cậu James cũng sẽ tới.”
Thủy An Kiều hơi khựng người lại, cô ta bắt đầu bồn chồn trong lòng: “Bà là ai?”
“Tôi là ai?” Vũ Văn phu nhân nhìn cô ta từ trên xuống dưới, nói: “Tôi là biên kịch của bộ phim này, đồng thời cũng là nhà đầu tư chính.” Trong lúc Vũ Văn phu nhân nói, đạo diễn đã đi lấy ghế cho bà ngồi rồi.
Phong Phong cùng Kiều Nhã Nguyễn liếc nhìn nhau. Kiều Nhã Nguyễn hơi nhíu mày còn Phong Phong thì nhướng mi.
“Lúc trước Phong Phong có mời tôi tới xem hiệu quả thế nào, không ngờ lại được chứng kiến một màn hay như vậy.” Vũ Văn phu nhân nhàn nhạt nói.
Kiều Nhã Nguyễn: “...”
Quả nhiên là do tên này cố ý!
Vũ Văn phu nhân nói rồi ngẩng đầu nhìn Phong Phong, trong mắt ánh lên sự lo lắng rất rõ ràng: “Cậu bị thương thì mau đến bệnh viện đi! Chuyện ở đây tôi cho cậu một lời giải thích, đứa bé tên là Sư Niệm đúng không?”
Phong Phong khẽ gật đầu rồi cúi xuống nhìn Tiểu Sư Niệm.
“Bé con, qua đây nào!” Vũ Văn phu nhân nói.
“Cháu mới là người diễn Vô Niệm!” Tiểu Mạch Thụy vội vàng chạy tới rồi gân cổ nói.
Tiểu Sư Niệm dựa vào vào chân Phong Phong, không động đậy.
Chân mày của Vũ Văn phu nhân hơi nhíu lại: “Cháu?”
“Không sai! Chính là cháu! Con bé kia chẳng qua chỉ là thế thân của cháu thôi! Mẹ cháu nói hạng người hèn mọn như vậy cũng chỉ có thể đi làm thế thân cho người khác!”
“Mạch Thụy! Không được nói lung tung!”
Thanh âm của James đột nhiên vang lên, lúc này anh ta cũng đã tới.
Vũ Văn phu nhân đứng dậy rồi quay đầu nhìn anh ta.
“Cậu James, giờ cậu cũng thấy rồi đấy. Trước đây cậu đầu tư vào bộ phim này là để cho con gái của cậu có thể diễn nhân vật nhí trong đó, đáng tiếc, có vẻ như con gái cậu không làm được rồi, vậy nên tôi quyết định tìm người thay thế vai diễn của cô bé!”
Kiều Nhã Nguyễn nhìn Phong Phong rồi lại nhìn lòng bàn tay rớm máu của anh ta, cái giá này liệu có hơi lớn quá rồi không?
“Nếu Vũ Văn phu nhân muốn đích thân giải quyết thì chúng tôi xin phép đi trước.” Phong Phong nói rồi tỏ ý bảo Kiều Nhã Nguyễn bế Tiểu Sư Niệm đi, anh ta cũng theo sau.
Sau khi lên xe, Tiểu Sư Niệm vẫn lo lắng nhìn lòng bàn tay của Phong Phong. Kiều Nhã Nguyễn cúi đầu giúp anh ta sơ cứu đơn giản.
“Anh không ngờ con ả Thủy An Kiều đó lại có thể ra tay ngay như vậy.” Phong Phong khẽ nói một câu.
“Loại người như nó thì có gì mà không làm được chứ. Nhưng mà Vũ Văn phu nhân kia có lai lịch thế nào mà ngay cả James cũng phải nể mặt bà ấy vậy?” Kiều Nhã Nguyễn nheo mắt nhìn lòng bàn tay của Phong Phong, xem ra mười ngày nửa tháng cũng không thể lành được rồi.
“Chồng của Vũ Văn phu nhân cũng có chút máu mặt, cho nên rất nhiều người trong giới cũng sẽ nể mặt bà ấy. Hồi trước anh cũng từng hợp tác với bà ấy cho nên lần này mới mời bà ấy tới đây.”
“Từng hợp tác?” Kiều Nhã Nguyễn nghiền ngẫm cái từ này: “Thế có nghĩa là chắc chắn Niệm Niệm sẽ đoạt được vai diễn này, hơn nữa kẻ sai vẫn là Thủy An kiều sao?”
“Chắc chắn!” Phong Phong nhếch mép cười lạnh, đây chính là lý do tại sao anh ta lại mời Vũ Văn phu nhân tới đây.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...