Khi lần đầu tiên ta
trọng sanh thành Phong Thanh Nhã, bọn họ hy vọng ta tcó thể làm một Hộ
Quốc phu nhân tốt,cố gắng kiên trì đến lúc bọn họ tìm được phương pháp
để Phong Thanh Nhã về lại được thân thể. Bọn họ yêu cầu ta cái gì ta
cũng không muốn làm, nhưng ta lại có thể làm cho những người bọn họ muốn đối phó đau đầu không thôi. Mà khi bọn họ bắt đầu tìm cách lợi dụng ta như một con cờ thật tốt, thì ta chết .
Bị chết rất sạch sẽ lưu
loát, bị chết không một chút nào lưu luyến, sau đó, trọng sanh thành bé Mập, một hoa khôi Bách Hoa cung ,lại lần nữa rơi vào tay bọn họ vào
cung làm một con cờ, gặp được Hiên Viên Dat Phi, mà hắn, lại hy vọng ta có thể đi thay đổi một con người khác.
Đồng dạng cũng là lợi
dụng, nhưng lần này ta tình nguyện, lại còn mang theo ý nghĩ vui vẻ mà
chấp nhận, muốn giúp Hiên Viên Dật Phi ? Được rồi, nếu như Hiên Viên Dật Phi đang dùng kế dụ dỗ, bắt lấy tâm của ta, thì hắn đã thành công .
“Viễn Trần… Muốn tạo phản sao?” Ta dè dặt hỏi Hiên Viên Dật Phi. Hiên Viên
Dật Phi không có bất cứ động tác gì, hắn chỉ im lặng coi như trả lời
câu hỏi của ta.
“Ngươi… Tại sao lại tín nhiệm ta?” Đây là việc mà ta không thể hiểu được, dù sao ta vẫn cùng với Phong Thanh Nhã có thiên ti vạn lũ quan hệ.
Hiên Viên Dật Phi để bút xuống, tầm mắt nhìn
sang ta: “Bởi vì ngươi không thuộc về bất luận kẻ nào, kỳ thật, ta cũng
không có nắm chắc được ngươi sẽ nghe theo ta hay không.”
“Ta…”ngồi lên, hai tay khoanh lại, ngồi xếp khoanh chân trên giường, Hiên Viên
Dật Phi nói rất đúng, ta không thuộc về bất luận kẻ nào.
“Ta đã
tra quá, ngươi không phải người của Phong Thanh Nhã, cũng không phải
người của Thiên Cơ cung , ngươi đột nhiên xuất hiện, sau đó lại đột
nhiên biến mất, làm cho Phong Thanh Nhã cùng với tất cả mọi người bất
ngờ không kịp trở tay, cũng cho ta bởi vì sự thần bí của ngươi mà lâm
vào bị động…” Âm thanh của Hiên Viên Dật Phi lâm vào mê võng.
Bọn họ mỗi người đều bởi vì sự thân fbis của ta mà bị hấp dẫn. Nhưng, ta
cũng không thích cảm giác như thế. Bởi vì tò mò về ta , mà sinh ra hứng
thú với ta, điều này không làm cho ta vui mừng.
Ta chậm chậm đi
tới trước mặt Hiên Viên Dật Phi, hắn vẫn bởi vì nghi hoặc mà thất thần.
Ta mím môi, đưa tay ở trước mặt hắn quơ quơ, hắn theo phản xạ giơ tay
lên đinh cho ta một chưởng, ta bị dọa cho hoảng sợ, ngây người, hắn đã
bổ tới trước mặt của ta, trong giây lát, hắn kịp thời ngừng công kích. . .
“Ngươi không sao chứ!” Hắn thu hồi tay mở hai mắt. Trong con ngươi hổ phách mang theo tự trách.
Ta cười nhún nhún vai: “Nhìn, ta chỉ là người bình thường, tuyệt đối không có thần bí, chỉ là bởi vì vận khí tốt, trọng sanh hai lần mà thôi.”
“Trọng sanh?” Hiên Viên Dật Phi có chút kinh ngạc, nhưng hắn cũng không biểu
hiện ra kinh ngạc mãnh liệt, chẳng lẽ đây chính là khí phách đế vương?
Sẽ không bởi vì thái sơn áp đỉnh mà kinh hãi .
“Ân, trọng sanh,
sống lại, ngươi nghĩ sao cũng được. Cho nên lúc trước ngươi gặp Phong
Thanh Nhã cũng chính là Phong Thanh Nhã, mà hiện tại Phiêu đứng trước
mặt ngươi, cũng chính là Phiêu. Không có dịch dung, cái gì cũng không
có, không tin ngươi sờ sờ thử xem.” Ta đem mặt để gần mặt của Hiên Viên
Dật Phi, hắn chần chờ một chút, đưa tay lên xoa mặt của ta.
Nhưng, hắn cũng không có nhéo má ta mà kiểm ta, mà là chỉ nâng mặt ta lên tinh tế nhìn. Hốt, hắn cười nhẹ. Nụ cười kia khiến cho gương mặt cua hẳn lấp lánh rạng rỡ.
“Tối hôm qua ta đã biết ngươi không có dịch dung.”
“Cái gì!” Ta lập tức lùi đầu của mình lại, có điểm bực bội, “Ngươi sao có thể biết, sao có thể!”
“Ta lúc ấy chỉ là nghĩ muốn xác định, bởi vì ngươi tối hôm qua biểu hiện
của ngươi cũng không phải hoàn toàn giống ngươi lúc trước.”
“Có phải bộ y phục thái giám, ngươi…”
“Không sai.Chính là ta.”
“Ngươi. Ngươi sao lại có thể làm thế chứ!”
“Chỉ có anh em Thuần Vu biết, nhưng San San lại không ở đây. Chẳng lẽ ngươi
muốn ta gọi Tử Thần đến lấy y phục thái giám của ngươi?”
Há mồm, im lặng. Là ai cũng không muốn, nhưng nếu là San San thì cũng có thế suy nghĩ lại .
“Lười phải nói với ngươi!” Ta thở hổn hển tự mình lết về giường, chợt nhớ
ra rằng vẫn chưa có rửa mặt, liền vội vã gọi người chuẩn bị một phen,
sau đó tự mình bôi thuốc lên chân.
“Nhìn lại cảm thấy ngươi đối
với ta tốt như vậy, cho nên ta quyết định sẽ giúp ngươi.” Giương mắt,
Hiên Viên Dật Phi chạy tới trước mặt của ra, hắn nhìn chân của ta, nhăn mi: “Để ta.”
“Không không không cần, tuej ta có thể làm được.”
Cái thuốc này vốn được sử dụng cho biện pháp YD như vậy sao để cho Hiên
Viên Dật Phi làm được, “Được rồi, ta có thể giúp ngươi, nhưng mà ta
phải biết được mọi chuyện từ đầu đến cuối, còn có sau khi xong việc ta
muốn một vạn lượng hoàng kim.” Huynh đệ thân thiết, càng phải tính toán
rõ ràng, cho dù ngươi có làm hoàng đế chăng nữa, làm việc càng phải rõ
ràng hơn.
“Ngươi không muốn ở lại bên cạnh ta sao?” Hiên Viên Dật Phi đột nhiên nói ra những lời này, mặc dù ta biết rõ ràng hắn muốn ta làm thân tín của hắn, nhưng cũng không tránh khỏi mặt nóng lên, mà nghĩ linh tinh.
Dao động một chút trong lòng cũng không thể làm mờ
mịt được lí trí, cho nên ta kiên quyết lắc đầu: “Thật vất vả ta mới
rời đi được Hộ Quốc phủ, ta sẽ không lựa chọn cuộc xống như vậy lầm thứ
hai, ta muốn đi theo Hậu Huyền xông pha giang hồ , tìm một chân núi nào
đó mở một khách điếm, sau đó tiếp đãi anh hùng võ lâm bát phương tới,
nghe đủ loại chuyện xưa mới lạ, kiếm chút bạc vụn, nhàn nhã, trải qua
quãng thời gian tiêu dao sung sướng. Được rồi, ta sẽ đê lại cho ngươi
hẳn một phòng Hoàng Gia, chỉ dành riêng để tiếp đãi ngươi, được chứ?.”
Hai mắt nhìn về phía Hiên Viên Dật Phi , hai tay của hắn vẫn cắm ở trong
ống tay áo , híp mắt trong đôi mắt của hắn không thể thấy được bất cứ
dao động nào. Một lúc lâu sau, hắn mỉm cười: “Được, vậy ngươi ngủ đi.”
“Ách… được thôi.” Cảm giác được thái độ của Hiên Viên Dật Phi có chút thay
đổi . Nhưng, tâm tư đế vương thâm trầm giống như biển, có đoán cũng
không không đoán ra,ở cùng đế vương phải bảo trì cự ly nhất định, để
tránh bị thương tổn không cần thiết.
Chưa bao giờ nghĩ tới có một ngày, ta sẽ cùng hoàng đế chung sống cùng nhau.
Hiên Viên Dật Phi buổi tối đều sẽ tới đúng gờ, cùng ta ăn cơm, nhưng hắn
không ngủ cùng một chỗ với ta, ta nằm giường, hắn ngủ ghế. Ta cũng không phải là người không có lương tâm, hơn nữa nếu như mời ta mới một mỹ nam lên giường ngủ thì cũng có chút kỳ quặc chứ.
Cho nên trước tiên ta cứ phải chiếm lấy cái ghế , nhưng mỗi sáng sớm tỉnh lại thì ta luôn luôn nằm trên giường.
Hiên Viên Dật Phi , ngươi không nên đối xử với ta tốt như vậy, ta sẽ phải
lòng ngươi đó,cuối cùng rơi vào trong tay của ngươi, làm cho ta không
cách nào rời xa được ngươi nữa.
Thư Thanh Nhã a Thư Thanh Nhã,
ngươi ngàn vạn lần không thể như vậy được, không thể thích Hiên Viên Dật Phi , nếu như đặt tình cảm vào hắn, thì ngươi đang lao đầu vào lửa,
chính cá cảnh vùng nhiệt đới bơi được tới Bắc Cực, gấu Bắc Cực không
lông, sẽ chết đó!
Nhưng mà, nếu như là Hiên Viên Dật Phi lại
phải lòng bổn cô nương đây thì sao nè? Trong đầu bắt đầu hiện ra một
khung cảnh tuyết rơi nhẹ nhàng.
Cô nương nào đó xuất hiện, cũng chính là ta, ngạo nghễ đứng giữa trời gió tuyết, áo choàng lông chồn màu trắng tung bay.
Hiên Viên Dật Phi : “Không đừng đi —- xin nàng —-” hắn ôm chầm lấy chân Bổn cô nương , phủ phục dưới chân Bổn cô nương.
Bổn cô nương: “Không được, trong cung có cái gì tốt mà ở lại, phòng ốc mặc
dù lớn nhưng ta luôn lạc đường, thức ăn mặc dù nhiều nhưng không có sự
lựa chọn, ta ghét nhất chính là không được lựa chọn, chẳng lẽ ngươi
không biết rằng ta không muốn sống như thế sao!”
Hiên Viên Dật
Phi : “Được! Ta cho ngươi chuẩn bị kiệu chuyên môn dành cho nàng, mỗi
ngày cũng chỉ làm riêng đồ ăn mà nàng muốn!”
Bổn cô nương: “Vậy
còn Phong Tuyết Âm thì sao, còn Đông phi Tây phi nữa! Bổn cô nương có
yêu sạch sẽ, không thích cùng người khác dùng chung một người đàn ông.”
Hiên Viên Dật Phi : “Cái…này không thành vấn đề, ta có thể bỏ toàn bộ, chỉ cần một mình nàng thôi!”
Bổn cô nương: “Nhưng trong cung chỉ có ngươi một mỹ nam cũng không được, không được ngắm nghía cái đẹp cho thỏa thích.”
Hiên Viên ẩn bay cắn răng một cái: “Được rồi! Ta sẽ tuyển mỹ nam cho nàng,
ta hàng năm đều tuyển chọn một lần, đảm bảo là mỹ nam siêu cấp, được
chứ?”
Bổn cô nương bắt đầu tiến vào trạng thái suy nghĩ.
Hiên Viên Dật Phi tiếp tục khẩn cầu: “Ta sẽ để cho mỗi đêm nàng được chọn
một mỹ nam ở chung, tùy tiện vài P cũng được, ta cũng sẽ không để ý, chỉ cầu nàng thỉnh thoảng nghĩ đến ta,thưởng ta một đêm, ta đã cảm thấy mỹ
mãn rồi.”
“Oa tạp tạp tạp, ngoan, thực sự rất ngoan.” Ta cười lớn vuốt ve Hiên Viên Dật Phi đầu, sợi tóc mềm mại, cảm xúc không tệ.
Hả? Ở đâu có đầu tóc? !
Ta từ trong mộng tưởng hoàn hồn, đột nhiên phát hiện bên người có thêm một vật thể, mà ta, đang vuốt đầu của hắn.
“A! Vật gì vậy!” Ta kinh ngạc nhảy lên, ta đang đứng trong sân YY mà … chẳng lẽ YY ra cả con sao.
“Không phải đồ vật, là ta mà.” Cái thứ kia ngẩng mặt lên, ta giật mình, là Hậu Huyền! Hơn nữa, là Hậu Huyền mặc y phục thái giám!
“Thê chủ, ngươi đang suy nghĩ cái gì a,mà có thể cười dâm đãng đến như vậy.”
“Hậu, Hậu HUyền! Ngươi còn có mặt mũi tới gặp ta!” Ta vung lên tay liền đánh
hắn, Hậu Huyền ôm đầu chống đỡ: “Thê chủ đừng đánh, đừng đánh.”
“Ngươi hiện tại mới tới cứu ta, chậm rồi! Ta đã quyết định lưu lại làm thân
tín của Hiên Viên Dật Phi .” Ta hai tay khoang tay, uy phong lẫm lẫm.
Hậu Huyền gãi đầu đứng dậy, vỗ vỗ y phục thái giám: “Thê chủ ngươi hiểu
lầm rồi , ta vào cung không phải vì tới cứu ngươi, là vì Hiên Viên Dật
Phi .
Mặt ta đen xì, một hồi cuồng phong thổi qua, tâm thật lạnh thật lạnh. Hậu Huyền , ta nhận thức sai ngươi rồi , khóc.ing TT.TT
“Thê chủ, ngươi cũng nhìn thấy đấy, Hiên Viên Dật Phi thật đúng là cao thủ hiếm thấy, ta nhất định phải đánh bại hắn, bằng không ta sao có thể nào trở thành chân chính đệ nhất thiên hạ,! Cho nên ta quyết định tiến cung làm thái giám, để quan sát thật tốt Hiên Viên Dật Phi , tìm ra được
nhược điểm của hắn, sau đó, hắc hắc, đánh cho hắn gục xuống!” hai mắt
Hậu Huyền lập lòe kim quang, nói xong nước miếng tung tóe, diện mào tuấn tú của hắn lúc này, thực sự không thể nhìn được.
Nếu như, hắn là vì cứu ta mà phải làm thái giám, ta khẳng định sẽ cảm kích ,khóc rống, nhưng mà, hắn là vì Hiên Viên Dật Phi
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...