Bên này bà Hà cùng Hà Tử Tường dỗ Hà Thần ngủ, phòng bên, bà Cố đang ngồi nói chuyện với Cố Hướng Bồi, nói một hồi đề tài tự nhiên chuyển tới vấn đề tình cảm của Cố Hướng Bồi.
“Hướng Bồi, ngày mai đi xem mắt đi con.”
Cố Hướng Bồi mới đầu không chú ý, theo phản xạ định nói ‘dạ’, bởi vì trước đó mẹ đang nói phải tự chăm sóc bản thân cùng Tử Tường, mùa này nên ăn nhiều món gì thì tốt hơn, nãy giờ anh toàn gật gù ‘dạ dạ’ thành thói quen, môi hé mở, chữ ‘dạ’ vừa hình thành, âm thanh còn chưa kịp phát ra thì Cố Hướng Bồi đã khựng lại, hỏi: “Mẹ, mẹ vừa nói gì vậy?”
“Mẹ nói, ngày mai con đi xem mắt đi.” Bà Cố lặp lại lần nữa.
Biểu tình thoải mái tự tại của Cố Hướng Bồi thoáng chốc cứng đờ, có chút gượng gạo: “Con không đi. Mẹ, con đã nói rồi, đừng có sắp xếp mấy vụ này.”
Vốn hai mẹ con đang nói chuyện hài hòa cũng vì đề tài này mà trở nên cứng ngắc, bà Cố cũng không quá tức giận, nhiều năm qua, thái độ cường ngạnh cùng kháng cự của con trai bà đã sớm lĩnh giáo nhiều lần, cũng thực hiểu, vì sớm đã quyết tâm sẽ không tức giận với con (mỗi lần bà tức giận thì ông Cố cùng bà Hà liền khuyên nhủ đủ thứ, rồi dời qua chuyện khác), chuyện xem mắt mãi mà không tiến triển. Vì thế bà đã hạ quyết tâm, nhất định phải hảo hảo nói chuyện, nhất định phải khuyên bảo con đi xem mắt.
“Hướng Bồi, mẹ biết con không thích mẹ nhúng tay vào việc này, nhưng lần này đối tượng không giống, cô gái này là con gái của một người bạn làm chung tòa soạn báo với dì con, mấy hôm trước chúng ta vừa vặn gặp mặt ở chợ, cô gái đó bồi mẹ mình đi mua đồ ăn, mẹ với dì con đều cảm thấy cô bé không tệ. Cả tuần đi làm ở công ty, khó lắm mới có một ngày nghỉ lại còn cùng mẹ đi chợ, con nói xem, con gái bây giờ có đứa nào không thích shopping làm đẹp, làm gì nguyện ý từ bỏ son son phấn phấn chạy ra chợ với mẹ…”
Bà Cố kể đủ điều tốt về đối tượng xem mắt, bất quá Cố Hướng Bồi không chút chú ý, trước kia không, hiện giờ càng không, vấn đề hôn nhân cùng đời sau này, anh đã định trước sẽ có lỗi với ba mẹ.
Những chuyện khác anh có thể khoan nhượng, có thể thỏa hiệp, chỉ riêng vấn đề này thì không được, cũng tuyệt đối không chấp nhận.
Kỳ thực, từ khi Hà Tử Tường nói muốn hai người thử xem sao, anh đã nghĩ tới chuyện khi nào làm rõ tính hướng của mình với gia đình, trước kia không nói, bởi vì tình cảm của mình vốn không có hi vọng, nói ra cũng chỉ làm Tử Tường khó xử mà thôi. Hiện giờ tạm thời không nói, bởi vì quan hệ của anh cùng Tử Tường chưa tiến vào giai đoạn xác định, nói ra, nếu gia đình ngăn cản thì chút hi vọng khó lắm mới xuất hiện có thể nguy cơ.
Cố Hướng Bồi cho tới giờ vẫn luôn là một đứa nhỏ ngoan ngoãn nghe lời, mặc kệ là lúc bé tới trường đi học nay vào công ty làm việc, không hề cần ba mẹ hao phí chút tâm tư, không chỉ vậy, anh còn thường xuyên dẫn ba mẹ ra ngoài ăn cơm, còn nhớ cả ngày sinh nhật cùng ngày kết hôn của hai ông bà đưa quà.
Cho nên, Cố Hướng Bồi cái gì cũng tốt, đối với thân thích quan tâm hữu hảo (tỷ như mẹ của Hà Tử Tường), đối đãi với ba mẹ hiếu thuận nghe lời, đối với người khác lễ phép lịch sự, ấn tượng ban đầu là thực suất, cũng thực không tệ. Nhưng một thanh niên người gặp người thích hoa gặp hoa nở như vậy lại có một cái không tốt, chính là không chút để tâm tới hôn nhân đại sự.
Bất quá, Cố Hướng Bồi không gấp nhưng bà Cố lại gấp a. Bà không phải muốn bức con trai lập tức kết hôn rồi sinh con, nhưng ít ra cũng nên có một người bạn gái, hẹn hò này nọ, bằng không bà thực lo lắng, con trai có phải nghẹn quá lâu mà có bệnh không a!
Bà Cố nói cả buổi thì phát hiện con trai căn bản không để tâm tới mình nói gì, không khỏi chán nản, bất quá nghĩ tới quyết tâm thuyết phục con trai đi xem mắt thì hít sâu một hơi, tiếp tục nói: “Rồi, nếu cô gái này con không thích, vậy con nói đi, con thích dạng con gái thế nào, con không muốn tìm thì để mẹ tìm giúp.”
Bà Cố quyết tâm nhất định phải mọi ra chút yêu cầu, không thích cái này không hứng thú cái kia, vậy con thích gì, mẹ cứ dựa theo đó mà chọn là được rồi.
Kỳ thực đây là phương án của bà Cố cùng bà Hà cùng thảo luận, trước kia an bài vài lần xem mắt, nhưng vì Cố Hướng Bồi kháng cự mà không giải quyết được gì, vừa nói tới đề tài này, bà Cố liền bực, mà Cố Hướng Bồi thì không chịu phối hợp, cho nên tới tận bây giờ bà Cố vẫn không biết con mình rốt cuộc thích dạng con gái thế nào.
Bà Hà liền khuyên nhủ bà Cố, trước tiên đừng tức giận, mặc kệ thế nào, mục đích của chúng ta là Cố Hướng Bồi có thể tìm được một cô gái tốt, có tức cũng vô ích, kia cứ hỏi thẳng xem nó thích dạng gì. Cố Hướng Bồi cả ngày đi làm, đồng nghiệp phần lớn đều là nam, không có nhiều cơ hội tiếp xúc với nữ giới, nhưng trong cảm nhận của mỗi đứa con trai đều có một tiêu chuẩn riêng, cái nhìn của các cụ sẽ không giống đám nhỏ, vì thế cứ hỏi thẳng đi, xem Hướng Bồi thích dạng gì, nó suốt ngày bận rộn, mà chúng ta thì rảnh rỗi, có thể giúp nó tìm kiếm.
Cố Hướng Bồi nghe bà Cố hỏi nhưng không trả lời, bất quá trong đầu hiện lên Hà Tử Tường, nghĩ tới nụ cười của cậu, nghĩ tới những lời cậu nói, nghĩ lại mấy ngày qua hai người ở chung, chỉ cảm thấy trong lòng tràn đầy ngọt ngào cùng vui sướng. Chính là, không thể nói cho mẹ biết con trai mình thích Tử Tường, cứ theo đó mà tìm a. Đương nhiên không được, anh thích là thích Tử Tường, cứ không phải dạng người như Tử Tường; huống chi, hiện giờ anh đã có Tử Tường rồi, những người nhàm chán kia đừng có tới quấy rối.
“Mẹ, thích thì làm gì có tiêu chuẩn, đâu có như khuôn ép mà tìm với kiếm.” Chân tướng không thể nói ra, Cố Hướng Bồi chỉ có thể tiếp tục quanh co.
“…” Bà Cố bị Cố Hướng Bồi, bốn lạng đẩy ngàn cân làm nghẹn lời: “Cái gì mà không có tiêu chuẩn, con chưa từng có ý tưởng cô gái này tốt, cô gái này làm bạn gái của mình thì tốt biết bao à?”
Sao có thể không có, đối với một thanh niên đang độ tuổi thanh xuân chính khí sao có thể không có tiêu chuẩn về người trong lòng, có thể là một ngôi sao nổi tiếng, có thể là một bạn học xinh đẹp, nhất định có một đối tượng có thể tạo thành ảnh hưởng nhất định với sự yêu thích của mỗi người.
Trước khi gặp được người yêu, trong lòng trong mắt mỗi người đều có một cán cân tiêu chuẩn, chẳng qua đối tượng ở cùng mình sau này không nhất định tuân theo những điều đó mà thôi.
Đối với chuyện tình cảm, bà Cố không phải một người mẹ lạc hậu, chưa từng can thiệp vào quan hệ hữu hảo của con trai, với năng lực Cố Hướng Bồi, bà thực tin tưởng. Đương nhiên, cũng bởi vì quá tin tưởng mới tạo thành cục diện bây giờ.
“…” Vấn đề này Cố Hướng Bồi im lặng không đáp, bởi vì, quả thực không có, từ thời thanh xuân liền phát hiện bản thân dị thường, đồng thời cũng phát hiện tình cảm đặc thù của mình dành cho Hà Tử Tường, anh không còn để tâm chú ý tới gì khác.
Bởi vì tình cảm của con trai có vấn đề, bà Cố còn cố ý tìm kiếm không ít tiểu thuyết hiện đại, bà muốn tìm hiểu suy nghĩ của con trai, xem xem có thể tìm ra được chút gì hay không. Nói thật, xem tiểu thuyết quả thực phát hiện một vài chuyện kỳ lạ, tỷ như: “Mẹ thực không hiểu đám trẻ ngày nay nghĩ gì, cư nhiên xuất hiện thể loại tiểu thuyết gọi là đam mỹ.”
Cố Hướng Bồi sững sờ: “Đam mỹ là cái gì?”
Đó giờ anh lên mạng đều vào các trang web về giới Gay, lúc mới ý thức được tính hướng bản thân có lên tìm hiểu, bất quá mấy năm nay không còn nữa, cũng không rãnh đọc tiểu thuyết trên mạng, đối với tiểu thuyết thịnh hành quả thực không biết.
“Chính là chuyện tình cảm giữa hai người đàn ông a.” Bà Hà ở phía sau nói vọng tới.
Cố Hướng Bồi quay đầu, bà Hà cùng Hà Tử Tường từ phòng Húc Húc đi ra, đi tới ngồi xuống sô pha.
Đối với câu trả lời của bà Hà, Cố Hướng Bồi sửng sốt, hiển nhiên anh không ngờ bà Cố bà Hà lại nói về đề tài này, Hà Tử Tường cũng cứng ngắc, có chút mất tự nhiên ngồi cách xa Cố Hướng Bồi một chút.
“Mẹ, mẹ với dì xem mấy loại tiểu thuyết này à?” Cố Hướng Bồi không biết nên hình dung tâm tình mình thế nào, có chút phức tạp hỏi.
Anh thực xác định mình cùng Tử Tường không lộ ra sơ hở gì làm bà Cố cùng bà Hà phát hiện, bởi vì nếu biết thì hai người không có khả năng bình tĩnh nói về tiểu thuyết đam mỹ như vậy, nói cách khác, hai vụ hoàn toàn vô thức đề cập tới vấn đề này.
Cố Hướng Bồi kích động, bởi vì anh nghĩ tới một khả năng làm bà Cố cùng bà Hà dễ dàng tiếp nhận.
“Đúng vậy, dạo này ở nhà không có gì làm nên lên mạng xem tiểu thuyết.” bà Cố gật gật đầu: “Có vài trang web chuyên đăng tiểu thuyết cung đình tranh đấu không tệ, mẹ với dì con xem được vài bộ, bất quá tình tiết cứ tương tự nên cũng chán, sau đó bọn mẹ tìm được một trang web tên là Tấn Giang. Trang này cũng không tệ, thể loại nào cũng có, còn có một thể loại tên là đam mỹ đồng nghiệp, bọn mẹ tò mò lick vào xem thử, liền phát hiện hóa ra đam mỹ là thể loại nam nam yêu nhau.”
Cố Hướng Bồi có chút khẩn trương hỏi: “Vậy mẹ với dì cảm thấy tiểu thuyết kia thế nào?”
“Ừm, kỳ thực cũng không tệ lắm.” Bà Cố gật gật đầu, chia sẻ kinh nghiệm với con cháu: “Có vài truyện khá hay, có truyện viết về tu tiên, có truyện về cơ giáp, đọc rất mới mẻ, chỉ là vẫn chưa kết thúc, chờ xem cũng thực mệt a!”
” o(╯□╰)o!” Nghe bà Cố chia sẻ, kỳ thực căn bản không phải tâm đắc mà là chờ chap mới tới phát bực đi, Hà Tử Tường cùng Cố Hướng Bồi chỉ có thể làm ra biểu tình này, cũng không biết nên đáp cái gì.
“Không chỉ vậy đâu, còn rất nhiều bộ hay, dì cảm thấy cái bộ mà tiểu thụ trùng sinh ghép thành đôi với tiểu công cũng hay lắm.” Lúc này bà Hà xen vào.
“Ừ ừ, bộ đó cũng hay, đặc biệt là cái kết.” Nói tới đề tài này bà Cố thực hưng phấn, vốn bà cùng bà Hà ở nhà chăm cháu, ít nhiều cũng có chút nhàm chán, cuộc sống không thể nào cứ đảo quanh cháu trai, cũng muốn có chút yêu thích, mà tiểu thuyết đang thịnh hành trên mạng vừa lúc bù đắp vào chỗ trống, làm cuộc sống của hai bà càng thêm muôn màu muôn vẻ.
Nghe vậy, Hà Tử Tường nhất thời trừng to mắt, cậu nghe thấy cái gì?
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...