Bắt Nạt Tướng Quân Đến Phát Khóc



Chuyển ngữ: Gà - LQĐ

Mấy huynh đệ đồng tâm hiệp lực, trong một ngày đã thu dọn xong phòng ốc. Cửa gỗ đã được đóng chắc, khóa lại, tỏ vẻ căn này đã có chủ rồi.

Dương Thịnh lấy tiền thưởng của mình ra rồi mấy người cùng đến tiệm ăn. Nói là tiệm ăn, thật ra nó chỉ là một cái quán nhỏ có vài người ngồi xổm ven đường ăn, mỗi người một chén súp cay [1] và hai miếng bánh nướng.

[1] súp cay: món ăn truyền thống của Trung Quốc (mình kèm hình bên dưới nhé)

Đây là bữa ăn đàng hoàng nhất trong cuộc đời của họ từ đó đến giờ. Ngồi ở bàn, họ gọi món cho ông chủ tiệm bưng ra rồi sẽ ăn.


Dương Lục Hậu ăn lấy ăn để, quệt nước mắt.

“Ngon quá đi thôi, quả thật như nằm mơ vậy. Mới ngày hôm qua thôi ta còn là một gã nô lệ đến miếng bánh màn thầu vừa đen vừa cứng còn chẳng có nổi. Hôm nay sao lại có thể ngồi ở đây, bưng chén ăn cơm mà ăn thế này?”

Một người khác vỗ gáy gã: “Được rồi được rồi, nhìn ngươi kìa. Đi theo ta và Thịnh ca lăn lộn, sớm muộn cũng có ngày ngươi sẽ được ăn ngon mặc đẹp.”

“Ta, ta, vì súp này cay quá nên ta chảy nước mắt thôi.”

“Các ngươi nhìn kìa.” Dương Thịnh nhét miếng bánh vào miệng, ánh mắt nhìn ra ngoài phố.

Trên đường phố có một đội ngũ thật dài, tất cả đều là binh sĩ trong quân doanh, người người vui sướng, trên tay cầm đồ đạc hoặc nhiều hoặc ít.


“Đó là trạm dịch.” Ông chủ quán ăn đã sớm quen với cảnh này, vừa mang một lô bánh nướng mới ra, vừa giải thích cho họ: “Chúa công mới tăng không ít bưu dịch, chuyên di chuyển qua lại giữa Biện Châu và Giáng Thành, tiện cho binh sĩ trong thành gửi thư và đồ đạc về Giáng Thành cho người nhà.”

Trong đội ngũ thật dài đó, A Nguyên và đồng hương của y là A Hoàng và Thiên phu trưởng Hàn Thâm đang xếp hàng trong ấy. Đến bọn hắn, A Nguyên và A Hoàng nhường Hàn Thâm. Hàn Thâm cũng không khách sáo nữa, móc ra hai ngàn đồng từ trong ngực, đưa cho bưu dịch trước mặt hắn.Bưu dịch ghi chép địa chỉ và số lượng gửi của Hàn Thâm. Y lấy một tờ giấy, ở giữa có đường kẻ, phân thành hai bản sao chép, ở giữa đóng một cái giấu, bảo Hàn Thâm điểm chỉ vào, rồi mới xé tờ giấy đó ra, một phần đưa cho Hàn Thâm, một phần bỏ vào hồ sơ.

“Còn có lời gì muốn gửi gắm không?” Bưu dịch nhấc bút hỏi.

“Đa tạ dịch sử đã quan tâm. Ngươi nói cho nương của ta rằng bà ấy cứ cầm tiền mà xài, đừng tiết kiệm quá, con bà nay đã là Thiên phu trưởng rồi, có thể kiếm rất nhiều tiền. Ở nhà nếu con dâu không nghe lời, chỉ cần ra tay dạy dỗ nó, đừng tức giận hại

Click vào đây để xem tiếp nếu không thấy ảnh

Tập tin gởi kèm:
súp cayjpg


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui