Vài ngày sau buổi chụp hình, những bức ảnh được tung lên tài khoản weibo chính thức của bộ phim, với nhiều ý kiến trái chiều.
Diêu Thẩm biết rằng cậu không nên dành quá nhiều thời gian trên mạng để tìm hiểu xem mọi người đang nói gì về mình, nhưng việc thiếu các hoạt động ký kết khác cho đến khi bắt đầu quay phim khiến cậu không có việc gì làm ngoài việc làm biếng.
Và tâm trí nhàn rỗi đưa ra những quyết định tồi tệ.
Một số người hâm mộ tiểu thuyết hài lòng với kiểu dáng của trang phục.
Họ khen ngợi chất liệu vải đắt tiền và sự tỉ mỉ đến từng chi tiết, một số người trong đó thậm chí còn thừa nhận rằng mặc dù trước đây họ không thể tưởng tượng Diêu Thẩm là Yến Thư Nghị, nhưng nhìn thấy tạo hình nhân vật của cậu thực sự đã thay đổi suy nghĩ của họ, và giờ bọn họ nghĩ rằng cậu có vẻ ngoài phù hợp với giáo chủ của Băng Phong.
Sự thay đổi giọng điệu của một nhóm người rất nhỏ này chỉ khiến đại đa số phẫn nộ.
Trường hợp điển hình:
Da Wang: "Không tệ nha! Diêu Thần này quả thực rất giống sư tôn!"
Flying Kites: "@Da Wang, đồ ngốc, với số tiền mà công ty sản xuất này có thì họ chắc chắn có thể biến cậu hoặc tôi trông giống sư tôn thôi."
Ji Li: "Đúng đó, anh chàng này nhận được vai vì công ty quản lý muốn anh ta có tiếng trong ngành thôi! Họ nói đây sẽ là một bộ phim có diễn viên thực lực, nhưng hóa ra cuối cùng lại là một bộ phim thần tượng. Thật đáng thất vọng."
Da Wang: "Làm sao có thể là một bộ phim thần tượng với Tân Hổ Lỗi đóng vai chính? Hãy để dành phán xét cho đến khi bộ phim lên sóng đi."
Thật không may cho Diêu Thẩm, có rất ít người như "Da Wang" - sẵn sàng cho cậu lợi ích từ sự ghi ngờ.
Điều đó khiến cậu cảm thấy lo lắng khi có quá nhiều người phản đối việc cậu được chọn vào vai này.
Việc cậu làm tốt vai diễn này còn quan trọng không nếu có quá nhiều người mong đợi cậu thất bại?
Cậu đã đọc kịch bản không ngừng kể từ khi buổi chụp hình, cố gắng hòa nhập với Yến Thư Nghị và cốt truyện. Cậu thậm chí còn bắt đầu viết một bản ghi chú cho Yến Thư Nghị, nơi cậu viết ra tất cả các đặc điểm tính cách, mục tiêu, động cơ, sở thích và không thích của anh ta, nhưng cậu cứ bị đánh lạc hướng và phải tự phỏng đoán lại lần nữa.
Điều tồi tệ nhất là cậu biết mình có thể làm tốt việc này, cậu là một diễn viên giỏi mà, chỉ là chưa tìm được vai diễn nào cho phép cậu thể hiện điều đó thôi.
Làm sao một diễn viên có thể thể hiện tài năng của mình nếu kịch bản họ được giao là vô nghĩa?
Mọi thứ khác đều hoàn toàn có thể là rác rưởi như máy quay, trang phục, tóc giả, bối cảnh, nhưng nếu kịch bản tệ thì diễn viên giỏi nhất thế giới cũng không thể cứu được.
Diêu Thẩm chắc chắn về điều đó, không chỉ là kinh nghiệm cá nhân, mà nhiều diễn viên kỳ cựu và tài năng hơn cậu đều nói nhiều như vậy.
Kịch bản "Sư tôn, đệ tử buộc phải giết người!" không phải là đệ nhất nhưng nó thực hiện đúng công việc của mình, nó kể một câu chuyện hợp lý, trong đó các hành động của nhân vật đều mạch lạc.
Quan trọng hơn là nó đã hoàn thành trước thời điểm quay phim và được viết bởi chỉ một người duy nhất.
Điều đó có nghĩa là sẽ không có những biên kịch trên trường quay thay đổi kịch bản mỗi ngày theo phản ứng của Internet khi bị lộ những rò rỉ mới nhất, ngay cả vị trí của mặt trời hay hướng gió thổi, trong khi tranh cãi với nhau như những đứa trẻ mới biết đi.
Diêu Thẩm đang suy ngẫm về sự bất công của vũ trụ với một bát mì ăn liền trong khi lướt vài video trên điện thoại của mình thì màn hình bị cắt ngang bởi một cuộc gọi đến.
Cậu ấn nhận và bật điện thoại ở chế độ loa ngoài để có thể tiếp tục ăn.
"Lô?" Cậu hỏi, húp một ngụm mì nóng hổi sùm sụp.
"Lão sư, cậu đã xem bài viết mới nhất chưa?" Bích Giả Lộ hỏi, có lẽ là người duy nhất theo dõi sát sao những gì Internet nói về cậu hơn chính Diêu Thẩm.
Diêu Thẩm ậm ừ thừa nhận.
Cậu gần như có thể tưởng tượng ra cảnh Bích Giả Lộ cắn môi dưới khi cô nói, "Chị đang nói chuyện với Hoàng tổng, và cả hai chúng tôi đều nghĩ rằng sẽ là một ý hay nếu lão sư đăng vài bài trên mạng, có thể bộc lộ sự ấn tượng của cậu đối với cuốn tiểu thuyết gốc và nhân vật. Những người hâm mộ sách sẽ đánh giá cao điều đó và có thể một số lời cay nghiệt sẽ giảm đi."
Diêu Thẩm cho rằng cô và Hoàng tổng quá lạc quan đi, cứ như thể một bài đăng có thể thay đổi diễn biến cuộc thảo luận trực tuyến, chứ không phải họ có thể có sự thay thế nào.
Ngoài ra thì có lẽ đội ngũ sản xuất đang dần lo lắng. Vẫn chưa quá muộn để họ thay thế cậu, nói rằng cậu có "vấn đề gia đình khẩn cấp" hay gì đó và sẽ không thể có mặt khi bắt đầu quay. Cũng không phải là lần đầu tiên một bộ phim truyền hình lớn rút lại một diễn viên được lựa chọn.
Điều đó thường xảy ra do những vụ bê bối khủng khiếp, nhưng dù sao, Diêu Thẩm hẳn không may mắn đến mức điều đó có thể xảy ra với cậu chỉ vì những người hâm mộ cuốn tiểu thuyết gốc không thích cậu.
Cậu thở dài vào hộp mì. "Chị và Hoàng tổng có ý định gì vậy?"
- --
Điều họ dự định là để cậu chụp một bức ảnh selfie ngẫu nhiên tại chỗ của mình, có thể nhìn thấy trang đầu của tập kịch bản và trích dẫn một dòng nổi tiếng của cuốn tiểu thuyết trong phần mô tả.
Đây hẳn là tấm ảnh có kịch bản nhất thế giới, nhưng Diêu Thẩm chỉ đành nở cười toe toét, chịu đựng và hy vọng vào những điều tốt đẹp nhất.
Cậu cầm nó đứng trước cửa kính ban công với ánh nắng chiếu vào mặt khiến làn da cậu trông mịn màng và sáng bóng hơn, và đôi mắt cậu sáng rực dưới ánh nắng ấm áp.
Trang đầu của kịch bản hầu như không thể nhìn thấy đặt trên bàn ăn phía sau cậu.
Diêu Thẩm chụp vài tấm rồi chọn tấm mà cậu không nheo mắt - đủ đẹp rồi.
Về phần chú thích, cậu chọn một trong những câu thoại mang tính biểu tượng nhất của Yến Thư Nghị, thứ được dán trên khắp các tác phẩm nghệ thuật của người hâm mộ và những hàng hóa không chính thức:
"Đạo (1) trải dài ở phía trước ta và bàn tay của Tạ Huân là thứ duy nhất ta nắm giữ khi bước đi trên đó."
Cậu không cho mình thời gian suy nghĩ sâu xa về câu trích dẫn trước khi đăng nó, chỉ nhớ gắn thẻ bộ phim cậu tham gia.
Điện thoại của cậu gần như ngay lập tức bùng nổ các hiển thị thông báo, và Diêu Thẩm tắt cài đặt đẩy cho weibo, vì cậu chả có tâm trạng để xử lý hàng nghìn bình luận ác ý mà cậu chắc chắn sẽ nhận được và đi làm việc khác.
Chỉ sau vài giờ chơi trò chơi điện tử, cậu mới nghĩ rằng mình đã đủ dũng khí để đối mặt với tài khoản weibo của mình.
Cậu đã mong đợi bức ảnh selfie của mình sẽ thu hút được nhiều sự chú ý nhưng sau đó lại bị sốc khi thấy nó thành chủ đề thịnh hành ở vị trí thứ 17.
Làm thế nào mà mọi người có nhiều điều để nói về bức ảnh selfie của một diễn viên không nổi tiếng vậy?
Cậu kiểm tra bài viết gốc, tim đập thình thịch trong lồng ngực.
Chỉ đến khi nhìn thấy bình luận được bình chọn nhiều nhất thì mọi sự phấn khích mới lộ rõ:
Tân Hổ Lỗi: "Ta sẽ loại bỏ mọi bóng tối trên đường đi của sư tôn, vĩnh viễn nắm tay người."
Diêu Thẩm không thể tin được Tân Hổ Lỗi thực sự đã bình luận về bức ảnh selfie ngu ngốc của cậu, và cả câu trả lời biểu tượng tương xứng của Tạ Huân đối với tuyên bố của Yến Thư Nghị.
Không hiểu sao cậu lại cho rằng loại chiến lược tiếp thị này quá kém cỏi so với Tân Hổ Lỗi. Những người hâm mộ tiểu thuyết đã rất vui mừng khi anh ta được chọn đóng vai Tạ Huân, anh ta không cần phải lấy lòng họ -- không giống như Diêu Thẩm.
Bình luận được bình chọn nhiều thứ hai là câu trả lời với Tân Hổ Lỗi.
Cún cưng của Lỗi Lỗi: "Tôi không thể tin được bình luận đầu tiên của Lỗi Lỗi trên weibo lại là để trả lời tên này."
- --
(1) Đạo ở đây ám chỉ Đạo xuất phát từ Đạo giáo, nghĩa đen là con đường.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...