Sau khi các tin tình báo không ngừng đưa đến, Tống Thanh Sơn thiếu chút nữa thổ huyết tại chỗ.
Làm sao có thể?
Thiên Các cứ điểm, chẳng lẽ có tiền thì không cần lợi nhuận sao? Thoáng cái đem giá cả hạ xuống như vậy, đây không phải là giết địch một nghìn, chết mất tám trăm sao?
Ngược lại là Tống Lam, nhếch miệng nói:
- Gia gia, ngài không cần nổi giận, hôm nay Vân La Thành giới nghiêm, con đường nhập hàng Nghịch Yêu Đan từ bên ngoài, căn bản không thông. Bọn hắn lúc này hẳn là bán ra một ít hàng tồn. Đợi khi chút ít hàng tồn đó bán hết, xem bọn hắn đắc chí cái gì? Chúng ta hôm nay đã có Đan Đỉnh, hiệu quả lâu dài. Thị trường Nghịch Yêu Đan của Vân La Thành, sớm muộn gì cũng bị Tống gia chúng ta khống chế trong tay!
Tống Lam rất lạc quan, phân tích của nàng cũng có đạo lý. Đan sư ở Vân La Thành có tư cách luyện chế Nghịch Yêu Đan, chỉ có hai ba người.
Nhưng Đan sư có Đan Đỉnh, chỉ có Tống gia mà thôi.
Đợi hàng tồn bán hết, không có năng lực sản xuất nữa, thị trường Nghịch Yêu Đan còn không phải do Tống gia định đoạt hay sao?
Lần này ngay cả Đại trưởng lão Tống Kim Long cũng gật đầu nói:
- Lam nhi nói có lý. Dựa vào hàng tồn sẽ chống đỡ không được bao lâu. Tống gia chúng ta như nước chảy, liên tục không ngừng, mới coi là chính đạo.
- Chúng ta có nên hạ giá xuống một chút hay không?
Một gã trưởng lão phụ trách tiêu thụ Nghịch Yêu Đan đề nghị.
- Ân, tham khảo giá cả của Thiên Các cứ điểm, chúng ta hạ xuống theo.
Tống Thanh Sơn biết rõ, lúc này nếu như còn trữ hàng đầu cơ tích trữ, không chịu hạ giá tiền, cái kia chính là tự chui đầu vào rọ.
Chỉ là, làm cho Tống gia thật không ngờ chính là, đồng dạng giá tiền, tất cả người mua sắm vẫn là chen chúc hướng Thiên Các cứ điểm mà mua, căn bản không thèm tới cửa Tống gia hắn.
Tống Thanh Sơn biết rõ, trong khoảng thời gian trước nâng giá, đã làm nhiều người tức giận. Đồng dạng giá cả, nhưng tâm lý người mua đã khó chịu, tự nhiên là không lựa chọn Tống gia.
Không thể không thay đổi, Tống gia quyết định hạ xuống năm ngàn lượng, Nghịch Yêu Đan dưới chín thành, giá năm vạn năm ngàn lượng một viên.
Đang lúc Tống gia bên này dương dương đắc ý, đợi người mua lần nữa chen chúc mà đến, Thiên Các cứ điểm bên kia lại truyền tới tin tức…
Bên kia cũng điều chỉnh giá, cũng giảm năm ngàn lượng!
Tống Thanh Sơn choáng váng, Thiên Các cứ điểm là muốn gây khó dễ Tống gia hắn sao?
- Tộc trưởng, không xong rồi. Tâm phúc của chúng ta ẩn núp bên kia nói, mặc kệ Tống gia chúng ta điều chỉnh giá như thế nào, Thiên Các cứ điểm bên kia, nhất định sẽ ngang giá cùng chúng ta.
- Còn nữa, bọn hắn bên kia còn có hạ phẩm Nghịch Yêu Đan trên chín thành linh lực, giá tiền gấp đôi đó a.
Tống Thanh Sơn sắc mặt tái nhợt, hắn người trong nhà biết rõ chuyện nhà mình. Nghịch Yêu Đan ngoài chín thành linh lực, Tống gia hắn căn bản không có năng lực sản xuất.
Không phải vì Đan sư bọn hắn vô năng, mà là tư chất Đan Đỉnh kia, căn bản không đạt tiêu chuẩn. Bản thân Đan Đỉnh tư chất không tinh khiết, như thế nào có thể luyện chế ra Nghịch Yêu Đan ngoài chín thành linh lực cùng độ dung hợp?
Bất đắc dĩ hướng Bính trưởng lão nhìn thoáng qua:
- Bính trưởng lão, Đan Đỉnh này thật đúng là không thể cải tạo hay sao? Luyện chế không ra Nghịch Yêu Đan ngoài chín thành linh lực, Tống gia chúng ta, nhất định sẽ thất bại thảm hại a.
Bính trưởng lão hổ thẹn nói:
- Tộc trưởng, nếu ta có thể đạt tới võ đạo Trúc Cơ đệ cửu trọng, mặc dù Đan Đỉnh này tư chất bình thường, cũng có thể luyện chế ra Nghịch Yêu Đan ngoài chín thành linh lực. Nếu không chỉ có thể tăng lên tư chất Đan Đỉnh này, hoặc ta tăng lên chưởng khống lực, mới có thể luyện chế ra đan dược ngoài chín thành linh lực.
Tống Thanh Sơn nhẹ nhàng gật đầu, mặt sắc mặt ngưng trọng, nhưng lại trầm ngâm không nói, hiển nhiên đang suy tư cái gì.
Thật lâu, bỗng nhiên ngẩng đầu nói:
- Xem ra cũng chỉ có thể như thế. Tống gia ta những năm gần đây, cũng có chút dự trữ. Ở trong bảo khố gia tộc, có hai khỏa thượng phẩm Trúc Cơ Đan, năm đó Tống gia ta vì Vân La Thành lập nhiều đại công, thành chủ đại nhân tự tay ban thưởng. Hôm nay, hai khối thượng phẩm Trúc Cơ Đan này, ta định sử dụng. Một viên, cho Lam nhi trùng kích võ đạo Trúc Cơ đệ cửu trọng; một viên khác, thì cho Bính trưởng lão trùng kích võ đạo Trúc Cơ đệ cửu trọng!
Trúc Cơ Đan cũng có tam phẩm. Hạ phẩm, trung phẩm cùng thượng phẩm. Phạm vi áp dụng của thượng phẩm, chính là võ đạo Trúc Cơ tầng thứ bảy đến đệ cửu trọng mới có thể phát huy công hiệu lớn nhất.
Hai khỏa thượng phẩm Trúc Cơ Đan, nếu bán ra thị trường, bất luận phẩm chất như thế nào, đều trên hai trăm vạn!
Cho dù có người bỏ ra giá tiền này, cũng ít có người cam lòng ra bán!
Lời vừa nói ra, không khí toàn trường lập tức có chút vi diệu.
Nhắc tới hai khỏa thượng phẩm Trúc Cơ Đan, rất nhiều trưởng lão trong gia tộc dòm ngó đã lâu. Chỉ là Tống Thanh Sơn một mực cất dữ không chịu lấy ra.
Không nghĩ tới hôm nay bỗng nhiên nói ra. Lại rơi vào trên tay Tống Lam cùng Bính trưởng lão. Bất quá dưới tình hình này, ai cũng không thể phản bác.
Tống Lam là thanh niên đệ nhất cao thủ của gia tộc.
Mà Bính trưởng lão, dưới tình thế trước mắt, là trụ cột của gia tộc.
Tống Thanh Sơn lúc này biểu hiện đầy đủ quyền uy của một tộc trưởng, khua tay nói:
- Quyết định như vậy đi. Bính trưởng lão, ngươi đi theo ta. Đan dược của thượng phẩm Trúc Cơ Đan này, công hiệu thập phần cường đại. Ta cần phải giúp ngươi khơi thông kinh mạch một chút, tranh thủ điều kiện thuận lợi tiến vào võ đạo Trúc Cơ đệ cửu trọng!
Vì Nghịch Yêu Đan, vì lợi ích gia tộc, Tống Thanh Sơn có thể nói là tiêu hết cả tiền vốn, còn tự thân động tay. Đây chính là đãi ngộ mà bất luận một trưởng lão nào trong gia tộc đều chưa từng hưởng thụ qua.
Bính trưởng lão biết mình lớn tuổi, sự dẻo dai của kinh mạch không bằng người trẻ tuổi, dưới sự trùng kích của thượng phẩm Trúc Cơ Đan, không chừng còn có thể bị dược lực cắn trả.
Đã có tộc trưởng tự mình trợ giúp, tất sẽ không xảy ra chuyện gì.
...
Ba ngày sau, Tống gia xuất ra Nghịch Yêu Đan ngoài chín thành linh lực, bắt đầu tung ra thị trường, muốn cùng Thiên Các cứ điểm tranh đấu.
Tống gia vốn cho là, Thiên Các cứ điểm dựa vào hàng tồn, chống đỡ không được bao lâu. Không nghĩ tới, ba bốn ngày qua đi, như trước kiên quyết vô cùng, mỗi ngày đúng giờ lại định lượng bán ra.
Kể từ đó, ngoại trừ hai ba nhà cùng Tống gia quan hệ gần gũi, lẻ tẻ đến mua vài miếng, Nghịch Yêu Đan của Tống gia, có thể nói là ế ẩm vô cùng.
Vân La Thành không biết bắt đầu từ đâu, truyền ra một tin đồn. Nói Nghịch Yêu Đan của Thiên Các cứ điểm, đan dược công hiệu so với Tống gia tốt hơn rất nhiều.
Dưới sự lo lắng trước phong ba Yêu tộc, cho dù là khác biệt rất nhỏ, cũng đủ làm cho nhân tâm nghiêng về một phía. Huống chi Tống gia lúc trước cố định lên giá, làm mọi người căm tức vô cùng.
Bởi vậy, rất nhiều người có thực lực mua đan dược, đều tình nguyện đến trước Thiên Các cứ điểm xếp hàng, cũng không muốn đến Tống gia mua sắm!
Lúc Tống gia đang tin tưởng tràn đầy với Nghịch Yêu Đan trên chín thành linh lực, Thiên Các cứ điểm lại tuyên bố, ít ngày nữa sẽ bán ra vài viên trung phẩm Nghịch Yêu Đan, hoan nghênh mọi người tranh mua!
Toàn bộ Vân La Thành sôi trào!
Trung phẩm Nghịch Yêu Đan, ý vị như thế nào?
Trong lòng mỗi người đều tựa như gương sáng, tuy nói chỉ có mấy miếng, nhưng vẫn đủ để cho Vân La Thành điên cuồng.
Loảng xoảng!
Một cái bình hoa cực lớn bị đập nát trên mặt đất, Tống Thanh Sơn sắc mặt tái nhợt, phảng phất giống như vừa mất mẹ, vẻ mặt tức giận vô cùng.
Bảy ngày trôi qua, vốn muốn dựa vào phong ba yêu hóa lần này phát tài một chút, lúc này đã hoàn toàn phá sản.
Lúc trước cũng bán được mấy khỏa, nhưng hết thảy không nhiều lắm.
Nghịch Yêu Đan của Tống gia, bán không tới hai mươi khối.
Mà Thiên Các cứ điểm bên kia, bất luận bao nhiêu, cơ hồ vừa xuất ra liền bị tranh mua không còn.
Vì cái gì?
Bởi vì "Thiên Các" hai chữ này, bản thân là một biển chữ vàng, là một loại danh dự chắt chắn, quyền uy!
Mà Tống gia, ngay từ đầu đã cố định lên giá, làm cho người ta tức giận, bởi vậy bị người mua vứt bỏ, cũng là hợp tình hợp lý.
Bất luận Tống gia sau đó không ngừng hạ giá, nhưng mọi sự đã không thay đổi được nữa.
Mà Vân La Thành giới nghiêm, trải qua gần mười ngày cố gắng, rốt cục cũng thấy được tiến triển. Những yêu hóa khôi lỗi còn sót lại kia, không ngừng bị kéo ra, từng cái bị tiêu diệt.
Phong ba Yêu tộc được dẹp hoàn toàn, cảnh báo giới nghiêm rốt cục cũng giải trừ, cuộc chiến Nghịch Yêu Đan không có khói thuốc, Tống gia một lần nữa thất bại thảm hại.
Tuy cảnh báo được giải trừ, nhưng tâm tình Nhậm Thương Khung không vì vậy mà thoải mái hơn. Phong ba lần này để cho hắn ý thức được, tình thế so với trong tưởng tượng của hắn còn muốn gian nan hơn!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...