Bất Hủ Thần Vương

Nguyên Tông Sư trầm tư thật lâu, bỗng nhiên đứng lên, hướng Vưu Thiên Chiến thi lễ một cái. Ngữ khí đạm mạc nói:

- Đa tạ sư tôn chỉ điểm, đệ tử xuống dưới minh tưởng một chút, tìm hiểu Đại Đạo.

- Tông Sư, nếu như ngươi thông suốt, trên dưới một trăm năm sau, ngươi liền có tư cách cạnh trục y bát truyền thừa của Trảm Không Đại Đạo, có tư cách quân lâm Sâm La Huyền Không Điện! Nhớ kỹ, truyền nhân của Trảm Không Đạo ta, quá nhiều, giết một cái, giết hai cái, giết một trăm, Vưu Thiên Chiến ta cũng không đau lòng. Như Lệ Đạo Tông, Tông Không Sân, học nghệ không tinh, bị Nhậm Thương Khung chém giết, đó là bọn họ chết chưa hết tội. Đồng dạng, nếu như tương lai ngươi học nghệ không tinh, bị Nhậm Thương Khung chém giết, đó cũng là ngươi kém cỏi. Vi sư đồng dạng sẽ không hỏi đến. Trảm Không Đạo dùng sát chứng đạo, không phải giết người, chính là bị giết. Đây là số mệnh các ngươi. Mà ngươi, là ngàn năm qua của Trảm Không Đạo ta, nằm trong số ít người có căn cốt tốt nhất. Ta hi vọng ngươi có thể khám phá Đại Đạo, đạt được y bát truyền thừa của ta!

Không thể không nói, Vưu Thiên Chiến giáo chỉ, có một phong cách riêng, nhìn như kiếm đi nhập đề, lại có tính kích động đệ tử tiến lên!

Mà cơ hồ cùng lúc đó, Thánh địa Hạ thị Âm Dương Đạo, bên trong Khô Vinh Thần Sơn.

Tổng quản Hạ thị Âm Dương Đạo Hạ Mạnh, đem tin tức năm đại phân đà phản bội Thiên Các, truyền đến Âm Dương Điện.

Trong Âm Dương Điện, ba đại Lão tổ của Hạ thị gia tộc, tất cả đều có mặt.

Thiên Các bốn đạo, Hạ thị Âm Dương Đạo vì cái gì có thể nhất chi độc tú, còn hơn cả ba đạo khác, cũng là bởi vì Hạ thị Âm Dương Đạo, có được ba gã Lão tổ!

Hơn nữa, Hạ thị Âm Dương Đạo đệ nhất lão tổ Hạ Tùng Ngâm, hoàn toàn xứng đáng là đệ nhất cường giả của Thiên Các, hơn nữa là hơn xa những Đại Đạo cường giả khác của ba đạo kia.

Lần trước xuất hiện ở Đại Vương Ốc Sơn, thu huyết mạch Hạ Vũ Trùng là Hạ Tùng Linh, đó là Lão tổ thứ hai của Âm Dương Đạo.

Mà Lão tổ thứ ba, thì trẻ tuổi nhất, tên là Hạ Tùng Phong.

- Tùng Linh, hai năm trước, ngươi từng đi qua Đại Vương Ốc Sơn. Đối với Nhậm Thương Khung kẻ này, cảm nhận như thế nào?

Đặt câu hỏi chính là đệ nhất Lão tổ, cũng là Thiên Các đệ nhất nhân, Hạ Tùng Ngâm.

Hạ Tùng Ngâm này, dáng người thấp bé, khuôn mặt như đồng tử, ngay cả thanh âm kia, cũng giống như thanh âm trẻ con. Cũng bởi vậy, Hạ Tùng Ngâm này, ở Đông Hoàng Châu, có một danh hiệu khác, tên là Âm Dương Đồng Tử.

Hạ Tùng Linh bị Âm Dương Đồng Tử hỏi như vậy, cũng không dám lãnh đạm nói:

- Đại đạo tôn, ngày đó thời điểm Hạ Vũ Trùng bị hắn đánh bại. Kẻ này dùng một thân phận phân đà đệ tử đánh bại Âm Dương Đạo truyền nhân ta. Đúng là thiên phú siêu quần. Chỉ là, ta thật không ngờ, hắn phát triển lại nhanh đến như vậy.

Hạ Tùng Linh khẽ thở dài một hơi, lại nói:


- Lúc ấy ta lấy khí thế áp địch, vốn là muốn thăm dò tâm chí kẻ này một chút, không nghĩ đến hắn bất vi sở động, tâm chí hết sức kiên định. Mà lúc sau Trảm Không Đạo cùng Chân Kiếm Đạo tranh đoạt, kẻ này cũng rất thản nhiên, cuối cùng lựa chọn Chân Kiếm Đạo.

- Ha ha khi đó, ngươi có từng nghĩ tới, người trẻ tuổi ngày đó ở Đại Vương Ốc Sơn, ngắn ngủn trong hai năm, vậy mà phá tan Thần Thông cảnh?

Âm Dương Đồng Tử Hạ Tùng Ngâm nhàn nhạt hỏi.

- Chưa từng nghĩ qua.

Hạ Tùng Linh than nhẹ một tiếng:

- Cho dù là Âm Dương Đạo truyền nhân ta, muốn luyện đến Thần Thông cảnh, dù là thiên tài có thiên phú tốt nhất, từ trước tới nay, nhanh nhất cũng cần ba năm, kia là còn có bí pháp độc môn của Âm Dương Đạo. Nhậm Thương Khung này, tuyệt đối là dị số của Thiên Các.

- Đáng tiếc a, Hạ thị Âm Dương Đạo ta, chỉ truyền Hạ thị huyết mạch. Nếu không, thiên tài bậc này, thực nên mời chào đến Âm Dương Đạo ta.

Hạ Tùng Phong xen vào một câu:

- Hắn phát triền nhanh như thế, có ảnh hưởng đến Âm Dương Đạo chúng ta không.

Hạ Tùng Ngâm lại cười nhạt một tiếng:

- Không sao, đại đạo chi lộ, đi nhanh cố nhiên là tốt, nhưng cười sớm nhất, thường thường không phải cười đến cuối cùng. Huyết mạch Hạ thị Âm Dương Đạo ta, ở Thiên các, vĩnh viễn là hạng nhất. Này là không thể nghi ngờ. Mà phương thức Hạ thị Âm Dương Đạo ta bồi dưỡng truyền nhân, cho dù là ba đạo kia, cũng chưa chắc biết rõ. Chính thức khảo nghiệm, còn ở phía sau.

- Nhậm Thương Khung này...

Hạ Tùng Linh trưng cầu ý kiến.

- Ta chỉ có bốn chữ “tất cả mặc kệ”.

Hạ Tùng Ngâm cười nhạt nói:

- Chân Kiếm Đạo Lý Dật Phong, không phải đơn giản, hắn truyền đạo lại không truyền lời, bởi vậy, đệ tử của hắn hơn phân nửa là dựa vào ngộ tính. Nhậm Thương Khung này thiên phú siêu quần, nhưng phương diện tâm chí, có thể xứng đôi cùng thiên phú của hắn hay không, mới là quan trọng. Một võ giả còn trẻ, nếu như chỉ có thiên phú, không có tâm trí đối ứng, tất nhiên sớm chết. Hắn đã thích làm náo động, thì cho hắn ở bên ngoài nhiều danh tiếng thêm một ít. Cho hắn nhiều cơ hội một ít, để cho hắn dương danh Đông Hoàng Châu...

Hạ Tùng Linh trầm ngâm một lát, mặt lộ vẻ đốn ngộ, thở dài:


- Đại đạo tôn cao minh, đến lúc đó thanh danh bên ngoài của hắn, cây to đón gió, bị danh lợi trói buộc mà mệt mỏi, tu luyện tất nhiên bị ảnh hưởng lớn!

- Không phải, hắn nếu không thể phá tan liên luỵ của danh lợi, vậy liền chứng minh tâm trí của hắn không đủ để thành tựu Đại Đạo; còn nếu có thể phá tan danh lợi trói buộc, ngược lại đáng để Thiên Các ta trọng điểm bồi dưỡng. Hai vị hiền đệ, địa vị của Hạ thị Âm Dương Đạo ta ở trong Thiên Các bốn đạo, không phải dựa vào không từ thủ đoạn chèn ép đối thủ mà có được. Hoàn toàn khác biệt, đó là dựa vào áp lực của ba đạo khác, thúc đẩy Hạ thị Âm Dương Đạo chúng ta không ngừng tiến thủ. Thiên Các bốn đạo, nhất thời đều có dài ngắn phân chia, nhưng lâu dài mà xem, Hạ thị Âm Dương Đạo ta đều không hề tranh luận là đạo thứ nhất. Vì sao? Bởi vì Hạ thị Âm Dương Đạo ta tâm chí kiên định, huyết mạch tinh thuần, nội tình thâm hậu, kiên quyết tiến thủ. Nhớ kỹ, nếu như trông cậy vào đối thủ suy yếu để duy trì địa vị Âm Dương Đạo, như vậy Âm Dương Đạo cách cái chết không xa, Thiên các cũng cách cái chết không xa!

- Vâng, Đại Đạo tôn!

Hạ Tùng Linh cùng Hạ Tùng Phong đều vô cùng thành kính, chăm chú thụ giáo.

- Mà thôi, những điều này đều là nói sau. Trước mắt, Hạng Thái Hư trung với Hạ thị Âm Dương Đạo ta, quyết không thể ngồi yên không lý đến. Tùng Linh, cũng là ngươi đi một chuyến a. Trên Đoạn Đầu Đài, hãy cứu Hạng Thái Hư nhất mạch. Căn cứ tình báo, Hạng Thái Hư này cùng năm đại phân đà phản bội liên lụy không lớn, chỉ là bọn người Nguyên Kỳ Lân cung cấp một ít tiện lợi, tội không đáng chết.

- Vâng, ta liền đi một chuyến.

Hạ Tùng Linh khom người lĩnh mệnh.

- Còn có, Nguyên Kỳ Lân nhất mạch, cũng thuận tiện cứu luôn.

Hạ Tùng Ngâm nhàn nhạt nói.

- Này... Nguyên Kỳ Lân nhất mạch, cùng Hạ thị Âm Dương Đạo ta không hề liên quan, vì sao cứu bọn họ?

Hạ Tùng Linh có chút không hiểu.

- Ha ha, nếu như ta không có đoán sai, Vưu Thiên Chiến nhất định là hi vọng Nguyên Kỳ Lân nhất mạch sớm chết đi, tuyệt đối sẽ khoanh tay đứng nhìn. Hắn muốn mượn chuyện này để trảm tục duyên của Nguyên Tông Sư. Ngươi cứu Nguyên Kỳ Lân, khảo nghiệm Nguyên Tông Sư một chút.

Hạ Tùng Linh tâm thần rùng mình, lập tức hiểu được.

Âm Dương Đạo dù sao cũng là đạo thứ nhất của Thiên Các, mặc dù Đại đạo tôn cường điệu không thể trông cậy vào sự suy yếu của đối thủ để cũng cố địa vị mình, nhưng mà, đối với truyền nhân đối thủ, luôn muốn thử dò xét khảo nghiệm thoáng một phát, thỉnh thoảng thiết lập một ít khó khăn. Biết người biết ta, mới có thể trăm trận trăm thắng.

- Tùng Phong, chuyện sáu đại tông môn đàm phán, tiến triển như thế nào?

Hạ Tùng Phong khẽ thở dài:


- Khó, vô cùng khó! Những người kia, đều vì tư lợi. Nhất là Truy Nhật Kiếm Minh cùng Thất Tinh Đạo Trường, cơ hồ là ấn định không dây dưa. Bọn hắn chỉ chịu xuất ra ba tòa thành trì.

- Ba tòa?

Hạ Tùng Ngâm hai mắt hiện lên một chút thần uy:

- Những hỗn đãn này, hẳn là cho rằng mười vạn năm đại kiếp nạn này là trò đùa sao?

- Những nhà khác, tối đa cũng chỉ chịu xuất ra sáu bảy tòa thành trì. Cách chúng ta mong muốn, chênh lệch rất lớn ah. Không dễ đàm phán.

Hạ Tùng Ngâm vỗ bàn một cái:

- Tiếp tục đàm phán, có cơ hội, ta tự thân xuất mã, bái phỏng từng cái. Những hỗn đãn này muốn Thiên Các ta làm quân tiên phong, đó là mơ tưởng!

- Đại đạo tôn, chuyện này, cần phải để cho Lưu Vân Đạo cùng Chân Kiếm Đạo tham dự ah. Không thể để cho bọn hắn ngồi mát ăn bát vàng được!

Hạ Tùng Ngâm lắc đầu:

- Không, Lưu Vân Đạo cùng Chân Kiếm Đạo, đều là một đám đầu óc vô nước, để cho bọn họ biết rõ, tất nhiên sẽ phá hư đại kế chúng ta. Chuyện này, chỉ thích hợp Âm Dương Đạo chúng ta cùng Trảm Không Đạo liên thủ.

- Giấy không thể gói được lửa ah.

Hạ Tùng Phong bất đắc dĩ thở dài.

- Không sao, đến núi ắt có đường. Đợi đến lúc đó, đại thế đã thành, bọn hắn ngoại trừ thuận theo, còn có biện pháp nào khác sao?

Hạ Tùng Ngâm ngược lại không cho là đúng, khoát tay áo:

- Chuyện này tiếp tục đàm phán, để cho Vưu Thiên Chiến đi đàm phán nhiều hơn một chút. Tùng Linh hiền đệ, Thiên Đoạn Sơn Mạch kia, nghe nói đoạn thời gian trước xảy ra một ít chuyện ngoài ý muốn, có thể tra được người nào làm không?

- Đại đạo tôn, Thiên Đoạn Sơn Mạch, đã chết mấy người. Mấy người kia, đều là người của phân đà Thiên Ám. Manh mối hoàn toàn đoạn tuyệt, không thể nào tra ra.

Hạ Tùng Linh nói chuyện này, cũng có chút bất đắc dĩ.

Hạ Tùng Ngâm trầm mặc, nói:

- Việc này còn phải tiếp tục điều tra, quan hệ đến sinh tử tồn vong của Thiên Các, không thể lơ là. Hai đại sự này, là mấu chốt để Thiên Các ta ứng phó mười vạn năm đại kiếp.


- Vâng.

Ba Đại Đạo tôn thương nghị chỉ chốc lát, Hạ Tùng Linh liền đứng dậy cáo từ.

Thiên Hình Đường, bên trên Đoạn Đầu Đài, tất cả Lão tổ thập điện, toàn bộ đến đông đủ. Nhậm Thương Khung ngồi trên chủ vị, thần tình lạnh nhạt, không có một chút dị động.

Tất cả phản nghịch của năm đại phân đà, toàn bộ bị đưa lên Đoạn Đầu Đài. Kể cả Ứng Vô Nhai trước kia đã bị Nhậm Thương Khung truy nã quy án, cũng nằm trong đó.

Kiểm kê nhân số, năm đại phân đà tổng cộng một trăm ba mươi người; mà Hạng Thái Hư nhất tộc, có bốn mươi ba người, tổng cộng một trăm bảy mươi ba người.

Kiểm kê hoàn tất, phụ trách hành hình Thiên Hình Đường Hình Vân lão tổ tiến lên bẩm báo:

- Thương Khung lão tổ, chư vị đồng đạo, kiểm kê hoàn tất, nhân số không sai. Mời Thương Khung lão tổ hạ lệnh.

Nhậm Thương Khung nhẹ gật đầu, vê lên lệnh bài, trực tiếp ném xuống dưới:

- Trảm!

Hình Vân lão tổ cao giọng nói:

- Trảm!

Một tiếng “trảm” vừa nói ra, hư không bỗng nhiên dâng lên một đạo khí lưu cường đại, như là thái dương bỗng nhiên rơi xuống, khí thế xông lên, trực tiếp rơi vào bên trên Đoạn Đầu Đài.

Gương mặt không chút biểu tình của Hạ Tùng Linh, xuất hiện lần nữa trước mặt Nhậm Thương Khung.

Âm Dương Đạo lão tổ?

Hiện trường lập tức một mảnh bạo động, tất cả Lão tổ, trong mắt đều toát ra một tia kinh hãi! Hạ Tùng Linh là Âm Dương Đạo lão tổ, sao lại đi tới Đoạn Đầu Đài?

Hẳn là, Âm Dương Đạo muốn làm trái quy củ?

Những Lão tổ này, không khỏi đều nhớ tới tin đồn ở Đại Vương Ốc Sơn, nhớ tới ân ân oán oán của Nhậm Thương Khung cùng Hạ thị Âm Dương Đạo!

Chẳng lẽ, Âm Dương Đạo muốn ở thời khắc mấu chột này, thanh toán khoản ân oán này?

- Thế nhưng mà, Nhậm Thương Khung là Chân Kiếm Đạo truyền nhân, Âm Dương Đạo công nhiên can thiệp mà nói, không sợ Chân Kiếm Đạo cắn ngược hay sao?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận