Vạn Kiếm Thông tính cách ổn trọng, sau khi quan sát cẩn thận, bảo đảm chắc chắn linh trận không có bất kỳ tính công kích, mới bắt đầu hủy linh trận này.
Sau một hồi ra sức, cuối cùng cũng đem linh trận này mở ra.
Ba kiện bảo vật này, phân biệt chứa trong ba hộp tạo hình bất đồng. Trong đó có một cái hộp vừa dài vừa hẹp, thì ra là một thanh kiếm.
Kiếm này linh lực dồi dào, vừa mở ra liền có một cỗ sát khí tận trời, giống như mở ra đại môn địa ngục, mùi máu tươi gay mũi đến cực điểm.
Chỉ riêng uy năng của kiếm này, đã làm Vạn Kiếm Thông một trận buồn nôn. Mà Chu Vân cơ hồ là cầm giữ không được, thiếu chút nữa nôn mửa ra.
Vạn Kiếm Thông vội vã đem nắp hộp đậy lại.
Cái hộp thứ hai, là hạt giống Linh dược, bên trong có hơn trăm túi linh nang, mỗi một linh nang đều mang một hạt giống Linh dược.
Những hạt giống Linh dược này đều là cao linh cấp bậc. Trong đó phẩm chất cao nhất, không ngờ là cao linh cửu phẩm.
Cao linh chủng tử đối với Chu Vân là đệ tử của Bách Thảo Đường mà nói, thì không coi vào đâu. Nhưng mà số lượng nhiều như vậy, Chu Vân vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy. Nhưng Vạn Kiếm Thông thì xem đến không rời.
- Nhiều cao linh chủng tử như vậy?
Vạn Kiếm Thông nhịn không được nguyền rủa ở trong lòng:
- Thì ra tên Trang Chấn Nam này trị vì vài thập niên, quả nhiên thu không ít đồ tốt a. Số cao linh chủng tử này, ở thế tục căn bản không có người trồng được. Thông thường đều dùng cho cống nạp? Khó trách năm này qua năm khác, vị trí Trang Chấn Nam ổn định như vậy, xem ra là tiến cống cho cấp trên không ít a?
Vạn Kiếm Thông đã quyết định, ba cái hộp này, một món hắn cũng không lấy, toàn bộ nộp lên cho Nhậm Thương Khung.
Tuy rằng Vạn Kiếm Thông cho tới giờ khắc này, còn không biết thân phận Nhậm Thương Khung, nhưng hắn có một dự cảm mãnh liệt, là chỉ cần ôm lấy chỗ dựa này, thì địa vị của hắn vĩnh viễn không ngã!
Hộp thứ ba mở ra, là một ngọc bội hình rồng. Ngọc bội kia ước chừng rộng khoảng ba đầu ngón tay, tạo hình rất hoa lệ, cổ kính, lộ ra một cổ hơi thở viễn cổ thần bí khó lường. Vừa nhìn liền làm cho người ta cảm thấy đây không phải là phàm vật.
- Đây tuyệt đối không phải đơn giản là một trang sức.
Ý niệm đầu tiên của Vạn Kiếm Thông là vậy. Bất quá hắn cũng không có nghĩ nhiều, ba kiện đồ vật trọng yếu này, tự nhiên đều phải trình lên cho Nhậm Thương Khung.
Ý niệm nghĩ đến đây, Vạn Kiếm Thông hạ lệnh nói:
- Toàn bộ bảo vật, tạm thời niêm phong cất vào kho. Chờ bổn Đà chủ trở về tiếp tục xử lý.
Nói xong quay đầu lại mỉm cười:
- Chu huynh đệ, ba vật trong hộp này, không giống bình thường. Chúng ta đem chúng đưa cho Thương Khung đại nhân, như thế nào?
Chu Vân cười nói:
- Vạn Đà chủ, ngươi có phần hiếu tâm này thật khó được. Ha ha, Vạn Đà chủ, nói lén một câu, ngươi lần này có thể định được đại cục. Tuyệt đối là quyết định anh minh nhất trong đời này của ngươi. Một ngày nào đó, ngươi sẽ vì lựa chọn hôm nay mà cảm thấy may mắn.
Chu Vân tuy không nói thẳng, nhưng Vạn Kiếm Thông là người khôn khéo, tự nhiên nghe được hàm ý trong lời nói, mừng rỡ trong lòng:
- Chu huynh đệ, lúc Thương Khung đại nhân từ trên trời giáng xuống, ta đã biết hắn nhất định không phải là phàm nhân. Nếu một nhân vật tầm thường, há có thể để một nhân tài trẻ tuổi như Chu huynh đệ khăng khăng một mực đi theo sao?
Vạn Kiếm Thông không hổ là cáo già, vuốt mông ngựa Nhậm Thương Khung, nhân tiện còn vỗ Chu Vân một cái. Một lời nói làm Chu Vân tâm hoa nộ phóng, dương dương tự đắc. Trong lòng không biết có bao nhiêu khoái trá, một cái Đà chủ, cùng hắn khách khí nói chuyện, phần hưởng thụ này, không phải người bình thường có thể cảm nhận được.
- Vạn Đà chủ, không phải huynh đệ ta thổi phồng. Đừng nói một cái Địa Chu phân đà nho nhỏ này. Coi như ở Đông Hoang đại đô, những thế lực đầu sỏ ở đó, muốn nịnh bợ đại nhân nhà ta cũng không có cửa. Ân, có mấy lời hiện tại không tiện nói, chờ Vạn Đà chủ thật trở thành người một nhà, liền biết đại nhân nhà ta có bao nhiêu lợi hại.
Chu Vân một mặt là thỏa mãn lòng hư vinh, về phương diện khác cũng là nhắc nhở Vạn Kiếm Thông. Ngươi nếu quy phục, thì nhanh tuyên bố nguyện trung thành đi.
Vạn Kiếm Thông ngầm hiểu. Không phải hắn không muốn tuyên bố nguyện trung thành, mà là ngay từ đầu không có làm ra thành tích gì, nên không dám nói ra nguyện trung thành.
Muốn nguyện trung thành, cũng phải có công trạng cái đã?
Hiện giờ, quét sạch dư âm của Trang Chấn Nam cùng Thạch Thiên Hào, tịch thu gia sản của Trang Chấn Nam, chiếm được ba kiện bảo vật coi như khá tốt, công trạng… hẳn là đủ rồi.
Ba cái hộp đã đặt ở trước mặt Nhậm Thương Khung. Nếu Vạn Kiếm Thông đã biết điều như thế, hắn tự nhiên không thể nào cự tuyệt.
Đảo qua hai cái hộp đầu tiên, ánh mắt Nhậm Thương Khung không dừng lại chút nào, nhưng nhìn đến cái hộp thứ ba, ánh mắt Nhậm Thương Khung lại máy động.
Ngọc bội trong hộp này, hắn cũng có một cái tương tự!
Trong trữ vật giới chỉ của Vạn Dược Tôn tiền bối, cũng có một khối ngọc bội tương tự như vậy, cũng rộng cỡ ba đốt ngón tay như vậy.
Nhưng mà, tạo hình lại có chút bất đồng. Cái ngọc bội này, lại là sài thủ long thân (DG: bó tay- ko bít, ai biết xin chỉ dùm), miệng ngậm một thanh trường kiếm, tạo hình hung hãn, hình thái tàn nhẫn vô cùng.
Nhậm Thương Khung tự nhiên biết, đây là một trong số những tạo hình của Long tử (DG: *** Long tử trong truyền thuyết Long sinh cửu tử).
Long sinh cửu tử, mỗi cái bất đồng. Tạo hình này là một trong Long sinh cửu tử, bài danh thứ hai.
Mà hắn đạt được ngọc bội kia, cũng là một trong Long sinh cửu tử, bài danh thứ năm.
Nhậm Thương Khung tuy rằng không biết lai lịch cùng công dụng của ngọc bội kia, nhưng hai quả ngọc bội này, đều có một đặc điểm, chính là khí tức Thái Cổ, ngọc bội kia giống như thần linh viễn cổ đang ngủ say, loáng thoáng phát ra khí tức, cho dù Nhậm Thương Khung hiện giờ có thể so với Kim Đan đỉnh phong, cũng có một sự rung động không rõ.
Nếu không có Bất Hủ Đế Khí áp chế, hắn căn bản không dám dùng thần thức đi điều tra ngọc bội kia.
Chỉ là, bất luận thần thức của hắn điều tra như thế nào, lại thủy chung không nắm được mấu chốt. Ngọc bội kia trừ khí tức thần bí ra, cũng không có biểu lộ đặc biệt nào khác.
Nhìn ba kiện đồ vật này, Nhậm Thương Khung hướng Vạn Kiếm Thông nói:
- Vạn Đà chủ, ngươi rất không tồi. Ba kiện đồ vật này, ta nhận. Ân, lấy thực lực Thất chuyển Kim Đan của ngươi, cao linh Linh dược, hẳn là ngươi dùng được. Chỗ này ta có một gốc cao linh lục phẩm Linh dược, liền ban cho ngươi. Ngày sau ngươi có cơ hội đột phá Cửu chuyển Kim Đan, cao linh lục phẩm Linh dược này, sẽ giúp ngươi tăng lên hi vọng đột phá.
Vạn Kiếm Thông nghe vậy mừng rỡ!
Hạt giống Linh dược, cùng Linh dược không thể so sánh. Nhất là ở trên tay hắn, cao linh chủng tử cơ bản không có khả năng đào tạo thành cao cấp Linh dược.
Nhưng mà, Nhậm Thương Khung lại trực tiếp ban cho hắn một gốc cao linh lục phẩm Linh dược, phần ban thưởng này, đối với một Đà chủ Địa Sát cấp mà nói, tuyệt đối là thưởng lớn!
Dù sao, Cửu chuyển Kim Đan luyện tới đỉnh, cần đột phá Thần Thông cảnh, khó khăn to lớn, cơ hồ là mười không được một.
Vì vậy, cao cấp Linh dược chính là chỗ dựa lớn nhất.
Vạn Kiếm Thông bởi vì xuất thân thấp, ở Thiên Các tổng bộ không có chỗ dựa vững chắc, không có cách nào kiếm được cấp cao Linh dược, càng khỏi nói tới lục phẩm Linh dược!
- Đại nhân!
Vạn Kiếm Thông không do dự nữa, quỳ một gối xuống, kêu lên:
- Thương Khung đại nhân, Vạn Kiếm Thông ta nguyện ý thề chết theo đại nhân, lấy thiên địa làm chứng, từ nay về sau, đối với đại nhân như Thiên Lôi sai đâu đánh đó, khăng khăng một mực, có chết cũng không từ. Nếu như có hai lòng, thiên địa đồng tru!
Chỗ dựa vững chắc, người nào cũng biết chỗ dựa vững chắc khó tìm, chỗ dựa vững chắc tốt càng khó tìm.
Nếu không có cơ duyên xảo hợp, lấy thân phận Vạn Kiếm Thông, chỉ sợ cả đời cũng tìm không thấy cấp bậc như Nhậm Thương Khung mà dựa vào, càng khỏi nói làm đến Phân Đà Đà chủ.
Đừng nhìn lúc trước hắn là Phân Đà Phó đà chủ, chỉ khác một chữ “Phó” này, có một số người là cả đời cũng khó có khả năng vượt qua.
Phó, chỉ là trợ thủ, nói khó nghe một chút, chính là tùy tùng.
Chân chính lấy tay che trời chỉ có một, chính là Đà chủ, danh chính ngôn thuận đệ nhất Đà chủ. Đó mới là Vương gia nắm quyền, nắm trong tay hết thảy.
Hiện giờ có chỗ dựa vững chắc ở trước mặt, Vạn Kiếm Thông nếu còn không biết quý trọng, thì hắn chính là một đầu heo.
Nhậm Thương Khung chẳng những thực lực mạnh, lai lịch thần bí, mấu chốt nhất chính là tuổi trẻ, tiền đồ vô lượng a!
Lúc Chu Vân cùng hắn xét nhà, được Vạn Kiếm Thông cho không ít ưu đãi, lúc này tự nhiên muốn giúp Vạn Kiếm Thông nói tốt vài câu, cười nói:
- Lão Đại, ta thấy Vạn Đà chủ rất có thành ý, so với Trang Chấn Nam kia hiểu chuyện hơn nhiều. Địa Chu phân đà này giao cho hắn chưởng quản, hẳn là không có vấn đề gì.
Nghe Chu Vân giúp hắn nói chuyện, trong lòng Vạn Kiếm Thông mừng rỡ, âm thầm may mắn vừa rồi thu mua Chu Vân là rất anh minh. Tịch thu chính là nhà của Trang Chấn Nam, dùng bảo vật cũng là bảo vật của Trang Chấn Nam, mà người được nhân tình lại là Vạn Kiếm Thông hắn, của người phúc ta (DG: xài đồ chùa ấy mà), đây quả thực là thống khoái.
- Vạn Đà chủ, tuy rằng Chu Vân có chút khoa trương, nhưng hắn nói, tổng thể không sai. Ngươi thật có tài năng đảm đương một phương.
Chu Vân theo Nhậm Thương Khung lâu như vậy, nghe vậy liền biết nên làm gì, cười nói:
- Vạn Đà chủ, đại nhân nhà ta nói như vậy, thì địa vị của ngươi không cần lo nữa. Phụ trách sự vụ Phân Đà, hẳn là Thiên Các thập điện Vạn Lý Đường đúng không?
- Đúng, đúng, bổ nhiệm Phân Đà Đà chủ, cần Vạn Lý Đường xét duyệt, quyết định, sau đó ban bố thông cáo. Như thế mới tính hợp pháp.
- Bên Vạn Lý Đường không cần lo lắng.
Nhậm Thương Khung khoát tay:
- Ta tự biết xử lý
- Vạn Đà chủ, ngươi đi chuẩn bị một chút. Qua hai ngày nữa, đại quân của tứ đại Phân Đà sẽ tiếp cận, tuy rằng không lo, nhưng phải đề phòng nội hoạn, đề phòng lòng người thay đổi.
- Dạ.
Vạn Kiếm Thông hiện giờ đối với Nhậm Thương Khung là vui lòng phục tùng, đương nhiên, hắn cũng muốn nhìn một chút, rốt cuộc người trẻ tuổi này, có thể sử dụng thủ gì thối lui tứ đại Phân Đà kia.
Ba ngày sau.
Đại quân của Tứ đại Phân Đà, đúng hạn đã đến, tư thế hào hùng, làm bụi bay đầy trời, mười vạn đại quân áp sát cổng thành, uy thế kia thật đáng sợ, quả thực là thiên lay địa chấn.
Thiên Xảo Phân Đà Đà chủ Yến Thương Lan, toàn thân mặc giáp trụ, khí độ bất phàm.
Những Đà chủ của tam đại Phân Đà khác, thì phân biệt ở hai bên Yến Thương Lan.
Đặc biệt là Thường Thu Đà chủ của Địa Ẩn Phân Đà, vẻ mặt giận dữ, gọi to:
- Phản tặc Vạn Kiếm Thông, mau đi ra nhận lấy cái chết!
Thường Thu này dọc đường nghiến răng nghiến lợi, thề phải chém giết phản tặc. Tất cả mọi người đều biết, hắn cùng với Trang Chấn Nam là bằng hữu nhiều năm!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...