Bất Hủ Phàm Nhân

- Lan sư tỷ, ngươi đã bình phục?

Trung niên nam tử mặc áo bào tro thấy Thạch Cốc Lan đã ngồi dậy, lập tức ngạc nhiên mừng rỡ gọi một câu. Thế cho nên việc Mạc Vô Kỵ bổ ra vết đao sát ý đều chưa kịp hỏi.

- Tuyền Phong, ngươi tới rồi.

Thạch Cốc Lan trên mặt vẻ kinh dị và thất lạc lúc này đều ẩn nấp:

- Là Lâm Cô lại đem Mạc Đan Sư từ xa mà mời tới, đã chữa cho ta.

Tuyền Phong nam tử trung niên ánh mắt quét một vòng chung quanh, lúc này mới hỏi:

- Lâm Cô, vị Mạc Đan Sư tiền bối ngươi mời tới đã rời đi sao?

Lâm Cô nhanh chóng tiến lên nói:

- Phong sư thúc, Mạc đại ca còn đang ở đây.

Nói xong chỉ chỉ Mạc Vô Kỵ.

- Ngươi chính là Mạc đại sư...

Tuyền Phong mạnh mẽ lại đem hai chữ tiền bối nuốt xuống:

- Lan sư tỷ được ngươi trị hết bệnh?

Mạc Vô Kỵ tuổi tác đích xác không có khả năng xưng là tiền bối, vừa nhìn liền biết còn trẻ hơn so với Lâm Cô, hơn nữa tu vi cũng yếu hơn so với Lâm Cô nhiều lắm.

Mạc Vô Kỵ liền ôm quyền nói:

- Đại sư không dám nhận, ta chính là Mạc Vô Kỵ. Lan di đích thật là do ta trị hết.

Tuyền Phong trong mắt dần hiện ra mừng như điên, lập tức cúi người hành lễ với Mạc Vô Kỵ nói:


- Mạc đại sư, ta có một người bạn cũng bị bệnh cùng lan sư tỷ không sai biệt lắm, có thể hay không xin ngươi cũng đi hỗ trợ một cái?

Mạc Vô Kỵ áy náy nói:

- Thực sự là rất xin lỗi, ta tạm thời còn có việc gấp phải đi làm. Coi như là phải đi xem bệnh, cũng phải chờ ta lại đem chuyện này xong xuôi rồi lại nói.

Tuy rằng Tuyền Phong rất muốn Mạc Vô Kỵ lập tức đi cùng hắn, vẫn là nhịn được nội tâm lo lắng:

- Đương nhiên, đương nhiên, tự nhiên là dùng sự tình của Mạc đại sư làm chủ. Không biết Mạc đại sư có chuyện gì, có thể hay không cần ta Tuyền Phong làm giúp?

Lâm Cô tại một bên nói:

- Phong sư thúc, Mạc đại ca muốn đi Ngưng Hồn Tiên Quỳnh Trì.

Tuyền Phong trong lòng cả kinh, vội vàng hỏi:

- Lâm Cô, ngươi đoạn thời gian trước phát tin tức trở về, nói muốn một cái danh ngạch đi Ngưng Hồn Tiên Quỳnh Trì...

Không đợi Tuyền Phong nói xong, Lâm Cô liền thi lễ nói:

- Đúng vậy, ta đã đáp ứng Mạc đại ca chuyện này, muốn giúp Mạc đại ca kiếm một cái danh ngạch đi Ngưng Hồn Tiên Quỳnh Trì.

- Cái này, Mạc đại sư...

Tuyền Phong có chút lúng túng nhìn về phía Mạc Vô Kỵ hỏi:

- Trị bệnh yêu cầu thời gian rất lâu sao?

Mạc Vô Kỵ vừa nghe lời này, liền hiểu Tuyền Phong ý tứ, hắn rất nhanh thì hồi đáp:

- Cũng không nhất định, có đôi khi yêu cầu thời gian rất lâu, có đôi khi chỉ cần mấy tháng, thậm chí ngắn hơn.

Sở dĩ tại trước khi đi Ngưng Hồn Tiên Quỳnh Trì đến giúp Lâm Cô chữa bệnh, đó là bởi vì hắn thiếu nợ nhân tình Lâm Cô. Ngưng Hồn Tiên Quỳnh Trì là được Lâm Cô hỗ trợ, cả đi Vĩnh Anh Tiên Vực Uẩn Tiên Tiên Cốc, cũng là Lâm Cô nói cho hắn biết, hắn mới có cơ hội thu được Minh Tâm Thần Hoa. Tuyền Phong ý tứ chính là muốn cho hắn trước tiên đi hỗ trợ xem bệnh, rồi mới đi Ngưng Hồn Tiên Quỳnh Trì, hắn không có khả năng đáp ứng.


Quả nhiên Tuyền Phong có chút thấp thỏm hỏi:

- Mạc đại sư, có thể hay không xem tại mặt mũi của Lâm Cô, giúp bằng hữu của ta xem bệnh trước một chút, ngươi yên tâm, vô luận ngươi cần ta trợ giúp cái gì, chỉ cần ta Tuyền Phong có thể làm được, ta nhất định giúp ngươi làm.

Nếu như là đi địa phương khác, Tuyền Phong chờ Mạc Vô Kỵ đi qua lại trở về cũng không có quan hệ, thế nhưng là đi Ngưng Hồn Tiên Quỳnh Trì, chỗ đó coi như là Tiên Đế vận khí không tốt, cũng có khả năng ngã xuống. Hắn làm sao dám để cho Mạc Vô Kỵ đi qua sau đó lại trở về giúp hắn?

Mạc Vô Kỵ là đại sư có bản lĩnh, hắn sau này sẽ là có thể gặp phải cũng là phượng mao lân giác. Huống hồ gặp, người ta cũng nhất định là đại sư nổi tiếng, hắn Tuyền Phong bất quá một cái Tiên Vương mà thôi, có thể mời được đại sư loại này?

Mạc Vô Kỵ há có thể nghe không hiểu ý tứ Tuyền Phong, sắc mặt của hắn trầm xuống. Vô luận như thế nào, hắn cũng sẽ không bởi vì chuyện khác đẩy lùi nữa việc mình đi Ngưng Hồn Tiên Quỳnh Trì. Dù cho danh ngạch của Lâm Cô là từ Tuyền Phong lấy được, hắn cũng sẽ không đi. Bởi vì hắn thiếu nợ Lâm Cô đã trả, trợ giúp Thạch Cốc Lan trị bệnh, đủ để trả ân tình Lâm Cô.

Thạch Cốc Lan đã nhìn ra Mạc Vô Kỵ có chút mất hứng, Mạc Vô Kỵ là người có bản lĩnh lại không hiển sơn lộ thủy, tương lai nhất định là cường giả một phương, thậm chí là tồn tại không kém gì Tiên Đế. Người như thế chỉ có thể kết giao, tuyệt không có thể trở mặt.

Cho nên nàng lập tức ngắt lời nói:

- Tuyền Phong, nếu Mạc Đan Sư có việc gấp, vậy thì chờ Mạc Đan Sư lại đem chuyện làm xong xuôi sau rồi hãy nói.

- Đúng đúng, là ta ham hố quá.

Tuyền Phong cũng biết mình lời nói mới rồi không thích hợp, nhanh chóng hướng Mạc Vô Kỵ xin lỗi.

Lâm Cô rõ ràng ý tứ của Mạc Vô Kỵ, nàng nhanh chóng khom người thi lễ nói:

- Tuyền Phong sư thúc, vậy ta liền mang Mạc đại ca đi Ngưng Hồn Tiên Quỳnh Trì, mẫu thân ta bệnh vừa mới khỏi hẳn, tu vi là một điểm cũng không còn, còn xin tuyền Phong sư thúc đem mẫu thân ta đưa đến ngọn núi an dưỡng bế quan.

Nàng cũng không có nói sự tình Ngạo Tùng, loại chuyện này chờ nàng rời đi, mẫu thân tự nhiên sẽ nói cùng Tuyền Phong sư thúc.

- Lâm Cô ngươi yên tâm đi, lan sư tỷ tu vi khôi phục, ta sẽ xem như đệ nhất chuyện quan trọng để làm, ngươi tùy tiện đưa Mạc đại sư đi vào Ngưng Hồn Tiên Quỳnh Trì. Chờ Mạc đại sư làm xong xuôi mọi việc, lại mời Mạc đại sư đến ta Ma Nguyệt Tiên Môn làm khách.

Tuyền Phong nói.

Lâm Cô lần nữa cùng mẫu thân nói vài câu cáo từ nói sau đó, vội vã mang theo Mạc Vô Kỵ rời đi. Nàng rõ ràng Mạc Vô Kỵ trong lòng rất gấp, Mạc Vô Kỵ giúp mẫu thân nàng chữa bệnh xem trọng, bất cứ chuyện gì nàng nguyện ý hỗ trợ đi làm. Chứ đừng nói chi là chỉ là nhanh lên một chút mang Mạc Vô Kỵ đi Ngưng Hồn Tiên Quỳnh Trì mà thôi.


Sau khi Mạc Vô Kỵ cùng Lâm Cô hai người rời đi, Tuyền Phong này mới nhớ tới mình nhìn thấy một đạo đao khí sát ý này, còn có vết tích trước mắt bị vết đao bổ ra, vội vàng hỏi:

- Lan sư tỷ, vừa rồi có người ở nơi này động thủ là chuyện gì xảy ra? Còn có vết đao nơi này là ai làm ra?

- Là Ngạo Tùng hạ độc ta...

Thạch Cốc Lan chỉ nói nửa câu, Tuyền Phong liền phản ứng kịp, to lớn thất kinh hỏi:

- Vậy là ai chặn Ngạo Tùng?

Ngạo Tùng trước đây không lâu thăng cấp tới Đại Ất Tiên, Thạch Cốc Lan bệnh nặng vừa mới khỏe lại, vừa nhìn liền biết căn bản cũng không có bất kỳ năng lực chiến đấu nào. Đã như vậy, là ai chặn Ngạo Tùng?

- Là Mạc Đan Sư, đến bây giờ ta đều không thể tin được Mạc Đan Sư có thể ngăn trở Ngạo Tùng, hơn nữa còn nhìn như rất nhẹ nhàng.

Thạch Cốc Lan giọng nói vẫn như cũ có chút lay động.

- Lẽ nào hắn ẩn nấp tu vi?

Tuyền Phong thần niệm lần nữa rơi vào một đạo vết đao, mặt trên vẫn như cũ có nhàn nhạt sát ý quanh quẩn.

Thạch Cốc Lan lắc đầu:

- Không có, hắn chẳng những không có ẩn nấp tu vi, hẳn là vẫn chỉ là Huyền Tiên trung kỳ. Ta cho rằng thực lực của hắn, coi như là Ma Tiên Môn đệ nhất nhân tài mới xuất hiện Lục Gia Chi cũng không phải là đối thủ của hắn. Trong hậu bối có thể cùng hắn chống lại, ta phỏng chừng chỉ có La Lăng Tiên Vực Đại Kiếm Đạo Phương Thập Giang.

Tuyền Phong cũng hít một hơi hơi lạnh, một lúc lâu mới lên tiếng:

- Thật là lợi hại... Người này rốt cuộc là lai lịch ra sao?

Thạch Cốc Lan đáp:

- Ta cũng không biết, Lâm Cô mời hắn đủ hao tốn đã hơn một năm thời gian. Hắn tới nơi này chữa khỏi bệnh cho ta, đuổi đi Ngạo Tùng sau đó, tựa cùng Lâm Cô rời đi, ngươi vừa rồi cũng nhìn thấy, hắn dường như rất gấp đi Ngưng Hồn Tiên Quỳnh Trì. Cũng không biết hắn có thân nhân nào trọng yếu bị thất lạc thần hồn.

- Được rồi, khi ta tới, dường như thấy Ngạo Tùng cấp thiết xông ra, ngươi bỏ qua nàng?

Thẳng đến lúc này, Tuyền Phong mới nhớ tới Ngạo Tùng rời đi chuyện.

Thạch Cốc Lan lần nữa thở dài, không trả lời. Tuyền Phong dĩ nhiên hiểu rõ, Thạch Cốc Lan là không muốn nhắc lại sự tình Ngạo Tùng.

...


Tại Lục Luân Tiên Vực, thân phận của Lâm Cô chính là một cái chiêu bài. Mạc Vô Kỵ cùng Lâm Cô tiến vào Y Tinh Tiên Thành sau đó, chỉ cần là Lâm Cô lấy ra thân phận bài, làm bất cứ chuyện gì đều là dễ dàng. Thậm chí hai người cưỡi đến truyền tống trận Lục Luân Khư, cũng là được ưu tiên đưa đi, không cần xếp hàng.

Lục Luân Khư không chỉ có riêng chỉ là Ngưng Hồn Tiên Quỳnh Trì, nơi này càng là có đông đảo bảo vật khoáng thạch, tu sĩ vận khí tốt, thậm chí còn có thể ở chỗ này tìm được một phần động phủ của Viễn Cổ đại năng giả.

Cũng chính vì vậy, tu sĩ lui tới Lục Luân Khư rất nhiều. Thường thường mua phiếu truyền tống trận, còn phải chờ một hai ngày thời gian.

...

Lục Luân Khư, tuy nói còn đang ở trong phạm vi Lục Luân Tiên Vực, trên thực tế là ở vào giải đất vùng ven. Lục Luân Khư kỳ thực tựa cùng biển rộng bình thường giống nhau, đồ đạc trôi lơ lửng ở phía trên cũng tương tự với băng sơn trong biển rộng nổi lên.

Trên thực tế những thứ đồ đạc này cùng băng vỡ như nhau trôi lơ lửng tại bên trong Lục Luân Khư, chính là một phần lục địa. Bên trong vô số lục địa có thứ lớn như tinh cầu, có cái nhỏ như con gà. Vô luận là lục địa so với tinh cầu còn lớn hơn hoặc là hòn đá so với gà còn muốn nhỏ, cũng có thể tồn tại vô tận bảo vật. Hòn đá nhỏ như gà, rất có thể chính là một cái thế giới còn lớn hơn so với tinh cầu.

Cho nên vô số năm qua, vô số tu sĩ ở chỗ này tìm được vô số bảo vật.

Ngưng Hồn Tiên Quỳnh Trì ở vào chỗ sâu nhất Lục Luân Khư, cũng là chỗ nguy hiểm nhất Lục Luân Khư, bên trong lục luân vòng xoáy đi xuống.

Lúc này Mạc Vô Kỵ Phi Toa tại bên trong Lục Luân Khư cấp tốc đi tới, tại đây bên trong một mảnh màu xám tro hư không khư địa, Phi Toa như vặn vẹo quang mang, vòng qua một cái quỹ tích bất quy tắc uốn lượn, biến mất tại trong chỗ sâu Lục Luân Khư.

Tuy tiện có thật nhiều người thấy Phi Toa này cấp tốc đi tới, cũng không có người tiến lên ngăn cản. Có thể khống chế loại Phi Toa này, hiển nhiên không phải là tu sĩ tầm thường.

Hai tháng sau, Phi Toa ngừng lại, trước mặt Mạc Vô Kỵ và Lâm Cô là một mảnh to lớn hư không vòng xoáy.

Mạc Vô Kỵ thật giống như đứng ở miệng núi lửa dưới đáy biển Thái Bình Dương, nước biển cuốn xuống tạo thành một cái vòng xoáy hình phễu to lớn vô phách. Bất quá giờ khắc này vòng xoáy ở trước mặt Mạc Vô Kỵ, không phải là nước biển vòng xoáy, mà là một loại vòng xoáy do các loại hư không lưỡi mang tạo thành.

Đứng ở bên ngoài vòng xoáy nơi này, coi như là thần niệm thấm vào, cũng sẽ bị cuốn đi toàn bộ.

Mạc Vô Kỵ rốt cuộc hiểu rõ Tuyền Phong lo lắng, không muốn nói Ngưng Hồn Tiên Quỳnh Trì nguy hiểm, coi như là có thể thông qua cái vòng xoáy này tiến vào Ngưng Hồn Tiên Quỳnh Trì, cũng không phải sự tình đơn giản.

- Mạc đại ca, đi xuống cái vòng xoáy này chính là Ngưng Hồn Tiên Quỳnh Trì. Ngưng Hồn Tiên Quỳnh Trì ở vào giữa Minh vực cùng Lục Luân Tiên Vực giới vực, thứ có thể từ Minh vực đến Ngưng Hồn Tiên Quỳnh Trì chỉ có hồn phách. Cái vòng xoáy này rất nguy hiểm, bởi vì bên trong có thần niệm cũng không cách nào quét thấy không gian liệt phùng, vận khí không tốt, sẽ bị không gian liệt phùng xé rách.

Lâm Cô chỉ vào vòng xoáy nói.

Lâm Cô nói là vận khí, mà không phải thực lực. Có bị không gian liệt phùng xé xác hay không, cùng thực lực không quan hệ, hoàn toàn là vận khí cao thấp tạo thành.

Mạc Vô Kỵ gật đầu nói với Lâm Cô:

- Lâm Cô, đa tạ cô đã giúp ta nhiều như vậy. Cô đi về trước đi, ta sẽ không tiễn. Chiếc Phi Toa này ta tặng cho cô, coi như là bồi thường tổn thất lúc trước.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui