Bất Hủ Phàm Nhân

- Liên Tịch...

Yến Thiên Linh khiếp sợ nhìn con gái của mình, con gái nàng đây quả thực là tại tìm đường chết a.

Anh Thủy Tiên Thành thăng cấp tới Thượng tiên thành thì như thế nào? Tại trước mặt Đan Đạo Tiên Minh loại này to lớn vô phách, cái gì cũng không tính.

- Má, ngài hàng ngày nói cho ta biết, người có thể bo bo giữ mình, lại không thể không biết ơn. Không có Mạc đại ca, Anh Thủy Tiên Thành sớm đã trở thành phụ thuộc tiên thành của người khác. Ta cùng mẹ kết cục sẽ là như thế nào?

Ôn Liên Tịch bình tĩnh nhìn Yến Thiên Linh, giọng nói tuy rằng ôn hòa, lại tràn đầy kiên quyết.

Yến Thiên Linh sửng sốt, lập tức tiến lên ôm mình nữ nhi nói:

- Liên Tịch, ngươi nói đúng.

Nàng vì mình bản thân có một nữ nhi như vậy mà kiêu ngạo. Tại Tiên Giới nàng gặp quá nhiều chuyện xấu xa, gặp quá nhiều người vì bảo vật vì tiên đạo, cả thân tình hữu tình đều không để ý cái gọi là cầu đạo. Con gái của nàng vì cảm ơn, lại đem cả Anh Thủy Tiên Thành kéo vào vòng xoáy.

Đàm Lương ở một bên cảm thán nói:

- Liên Tịch là nữ tử thiện lương nhất ta từng thấy, nàng nói rất đúng, một người không hiểu cả cảm ơn, làm sao có thể đi truy cầu đại đạo? Mạc Đan Sư nếu là thật bởi vì tiến vào Uẩn Tiên Tiên Cốc danh ngạch bài bị người uy hiếp, ta Đàm Lương cũng nguyện ý nói một lời công đạo.

Mạc Vô Kỵ trong lòng thầm nghĩ, Ôn Liên Tịch cùng mẹ nàng xem ra đều là người tốt, còn có Đàm Lương Đan Sư này theo bọn hắn cùng đi, nhân phẩm so với Cảnh Tể phải tốt hơn rất nhiều, chí ít sẽ không thẹn với lương tâm của mình.

Đàm Lương nói xong, hai đạo nhân ảnh đã rơi vào bên trong đại điện lầu một Nguyệt Quy Tiên Tức Lâu.

Đám người chung quanh càng là yên tĩnh, mọi người chỉ cần vừa nhìn quần áo trang sức của hai người này, liền biết họ là người của Đan Đạo Tiên Minh.

Đừng xem nơi này là Vĩnh Anh tiên thành, Đan Đạo Tiên Minh ở chỗ này chấp pháp, Vĩnh Anh tiên thành Thiên Đế Khuê Phong Vân còn thật không dám nói nhảm.


- Người nào dám vũ nhục Đan Đạo Tiên Minh, giết ngũ phẩm Đan Vương của Đan Đạo Tiên Minh ta?

Hai người vừa đến, một tên nam tử mặt đầy râu trong đó liền lớn tiếng quát lên.

Một người khác da dẻ trắng nõn, chỉ là đưa mắt từ trên người Mạc Vô Kỵ quét một cái, liền không nói thêm gì nữa.

Cảnh Tể thấy hai người lại đây, nhanh chóng tiến lên nói:

- Vị này gọi Mạc Tinh Hà Đan Sư, ỷ vào mình ở đan dược đạo thi đấu thu được top 3, cư nhiên dám ở chỗ này đối với động thủ Đan Đạo Tiên Minh Địch Bách Sinh Đan Vương. Thậm chí còn trực tiếp lấy đi một cánh tay của hắn.

Về phần nguyên nhân Mạc Vô Kỵ động thủ, hắn là nửa lời không đề cập tới.

Mạc Vô Kỵ cười lạnh nói:

- Ngươi cho là ta chỉ đánh rớt một cái cánh tay là thôi sao? Chuyện này còn vừa mới bắt đầu.

Mạc Vô Kỵ chán ghét nhất người như thế, ỷ vào hậu trường Đan Đạo Tiên Minh, kiêu ngạo. Lần này mình sớm tiến vào Đan Đạo Tiên Minh, trở thành trưởng lão danh dự. Nếu không, hắn đối mặt hai tên Đan Đạo Tiên Minh Đan Vương có thể làm sao? Ngoại trừ thỏa hiệp ra, cũng chỉ có thể chạy trốn.

Một khi chạy trốn, hắn còn muốn lấy Minh Tâm Thần Hoa nữa không? Nghĩ đến đây, Mạc Vô Kỵ trong lòng liền bộc phát nghĩ mà sợ, phẫn nộ cũng càng to lớn.

Vốn là hai vị Đan Đạo Tiên Minh chấp pháp giả muốn muốn dẫn Mạc Vô Kỵ đi, nghe được Mạc Vô Kỵ nói xong, lập tức thay đổi chủ ý. Nam tử mặt đầy râu đối với Mạc Vô Kỵ liền ôm quyền nói:

- Mạc Đan Sư mặc dù tại lần này đan dược đạo thi đấu thu được thứ tự tốt, nhưng công nhiên đánh Đan Đạo Tiên Minh Đan Vương, đã coi như là khiêu khích đối với ta Đan Đạo Tiên Minh. Chúng ta muốn mời Mạc Đan Sư cùng chúng ta đi một chuyến, đi Đan Đạo Tiên Minh Vĩnh Anh tiên thành phân bộ lại đem chuyện này giải thích rõ.

Tất cả mọi người rõ ràng, một khi đi Đan Đạo Tiên Minh phân bộ, cái này không cần phải giải thích. Dù cho Mạc Vô Kỵ thu được đan dược đạo thi đấu top ba, cũng là không có cơ hội trở ra. Về phần hai cái danh ngạch kia, vậy dĩ nhiên là của Đan Đạo Tiên Minh.

- Hai người các ngươi tên gọi là gì?


Ánh mắt Mạc Vô Kỵ quét một cái trên người hai tên kia, hắn phỏng chừng hai người này hẳn là cũng chưa tới cấp độ Tiên Vương, rất có thể là hai Đại La Tiên.

Nghe được Mạc Vô Kỵ nói, nam tử mặt đầy râu càng là sắc mặt bỗng ngưng trọng, ôm quyền nói:

- Chúng ta hai người là chấp pháp giả của Đan Đạo Tiên Minh phân bộ Vĩnh Anh tiên thành, ta gọi Lật Bân, hắn gọi từ Ngang Trường. Còn không có thỉnh giáo bằng hữu xưng hô như thế nào?

Mạc Vô Kỵ thu được top 3 Vĩnh Anh Tiên Vực đan dược đạo thi đấu, tên mọi người đều biết. Hai cái chấp pháp giả hỏi Mạc Vô Kỵ xưng hô, hoàn toàn là chém gió. Bọn họ muốn biết chính là lai lịch của Mạc Vô Kỵ.

Mạc Vô Kỵ lấy ra một quả ngọc bài ném qua đi nói:

- Đây là tên của ta.

Đó là một quả ngọc bài màu tím, góc trên bên trái ngọc bài có một cái chữ tôn, bên cạnh là đánh dấu Đan Đạo Tiên Minh, một cái lò luyện đan, hỏa diễm tại phía trên lò luyện đan.

Lại theo đó chính là chữ tứ phẩm Đan Vương, theo còn có một hàng chữ, trưởng lão danh dự Đan Đạo Tiên Minh.

Đứng ở một bên, Cảnh Tể thấy ngọc bài của Mạc Vô Kỵ, sắc mặt bỗng trở nên tái nhợt, nguyên bản Địch Bách Sinh sắc mặt đã tái nhợt, lúc này càng là không có chút huyết sắc nào, vãi tè ra quần.

Bọn họ cũng có ngọc bài, bất quá ngọc bài thân phận của bọn họ là màu xanh. Trước mắt Mạc Tinh Hà này có ngọc bài lại là màu tím, màu tím đại biểu cái gì? Bọn họ làm Đan Đạo Tiên Minh Đan Vương, lại rõ ràng bất quá, đó là ý tứ Tôn Cấp Đan Vương.

Dù cho tại Đan Đạo Tiên Minh, Tôn Cấp Đan Vương có mấy người? Đừng xem Công Dương Học lần này luyện đan thu được đệ nhất, hiện tại hắn có thể dễ dàng luyện chế ra toàn bộ là hạng nhất tứ phẩm tiên đan, nhưng hắn cũng không thể thu được danh hiệu Tôn Cấp Đan Vương. Hắn hiện tại muốn trở thành Tôn Cấp, nhất định phải muốn khảo hạch bát phẩm Tôn Cấp Đan Đế.

Chỉ có tại trong đan đạo tháp luyện chế ra một lò hạng nhất bát phẩm tiên đan, mới có thể trở thành bát phẩm (cấp 8) Tôn Cấp Đan Đế. Loại tỷ lệ này gần như là 0, không muốn nói Công Dương Học, Đan Đế lợi hại nhất Đan Đạo Tiên Minh, cũng không có Tôn Cấp.

Huống chi trước mắt thanh niên nhân này còn không chỉ là tứ phẩm Tôn Cấp Đan Vương, người ta còn là Đan Đạo Tiên Minh danh dự trưởng lão, vô luận là đẳng cấp hay là thân phận, đều xa xa thắng hai người bọn họ, vốn chỉ là ngũ phẩm Đan Vương.


Lần này đá phải tấm sắt con mẹ nó rồi, Cảnh Tể và Địch Bách Sinh sắc mặt trắng bệch, mồ hôi lạnh chảy ra đầy chym.

Cảnh Tể càng là hối hận hận không thể lập tức dập đầu vào đống cứt, một cái Đan Vương tuổi quá trẻ như vậy, Đan Đạo Tiên Minh sẽ bỏ qua sao? Hắn thế nào lại bị lợi ích che mắt tâm trí?

Lật Bân kính cẩn đem ngọc bài Tôn Cấp Đan Vương đưa đến trong tay Mạc Vô Kỵ, lúc này mới cẩn thận hỏi:

- Mạc Trưởng Lão tại, cùng hai vị xử lý như thế nào?

Nếu mà thực lực của Mạc Vô Kỵ đã đủ, hắn sẽ trực tiếp phế bỏ Cảnh Tể cùng Địch Bách Sinh. Hiện tại thực lực của hắn thiếu, hắn nhưng không muốn mượn người khác tay.

Không đợi Mạc Vô Kỵ nói chuyện, Cảnh Tể cùng Địch Bách Sinh liền đến trước mặt Mạc Vô Kỵ quỳ lạy tới đất:

- Chúng ta có mắt không tròng, dĩ nhiên mạo phạm Mạc Trưởng Lão, xin Mạc Trưởng Lão nghiêm phạt.

Đây là quy củ của Đan Đạo Tiên Minh, đắc tội Đan Đạo Tiên Minh trưởng lão cấp bậc cường giả, yêu cầu không phải là khai ân, mà là nghiêm phạt.

Mạc Vô Kỵ đối với cái gì Đan Đạo Tiên Minh cũng không cảm mạo, hắn đối với hai người Lật Bân cùng Ngang Trường nói:

- Hai người này mượn danh tiếng Đan Đạo Tiên Minh muốn chèn ép ta xuất ra ngọc bài Uẩn Tiên Tiên Cốc, các ngươi lại đem hai người này mang đi, dựa theo quy củ của Đan Đạo Tiên Minh mà nghiêm phạt.

- Dà.

Hai gã Đan Đạo Tiên Minh chấp pháp nhanh chóng lên tiếng, mang theo Cảnh Tể cùng Địch Bách Sinh cấp tốc rời đi.

Hai Đan Vương tại Đan Đạo Tiên Minh đã có chút địa vị, có nữa chút địa vị, ai cho ngươi đi đắc tội thượng cấp đâu nè, cái này gọi là điếc không sợ súng.

Người chung quanh sau khi biết Mạc Vô Kỵ là trưởng lão Đan Đạo Tiên Minh, trái lại bình thường trở lại. Ngoại trừ Đan Đạo Tiên Minh, đâu còn có Đan Vương lợi hại tuổi còn trẻ như vậy?

Ngược lại Ôn Liên Tịch chợt cúi đầu, Mạc Vô Kỵ trẻ tuổi như vậy, lại có bản lĩnh như này, tính tình cũng rất tốt. Nếu như nói nàng không có một chút hảo cảm, đó là không có khả năng. Đừng xem trong miệng nàng luôn nói mẫu thân đề nghị thái quá, trong lòng nàng vẫn là có chút mong đợi.

Ai không muốn đạo lữ của mình có bản lĩnh, ai không muốn đạo lữ của mình cường đại? Bình thường một vài đệ tử các tiên môn tinh anh tụ hội, nàng cũng đã biết không ít. Nhưng chưa từng thấy qua cường giả như Mạc Vô Kỵ, tuổi còn trẻ, lại có bản lĩnh, đẹp zai, khoai lại to.


Nếu Mạc Vô Kỵ không phải là trưởng lão danh dự của Đan Đạo Tiên Minh, chuyện giữa nàng và Mạc Vô Kỵ thật là có khả năng. Hiện tại gần như là không có nửa điểm khả năng. Một Tôn Cấp Đan Vương trẻ tuổi như vậy, tiền đồ tương lai coi như là đứa ngốc cũng biết là rực sáng.

- Các vị mời giải tán đi sao?.

Mạc Vô Kỵ đối với đông đảo tu sĩ vây xem khoát tay áo.

Tất cả mọi người cũng tản ra, vô luận có được quen biết cường giả như Mạc Vô Kỵ hay không, không có người nào ngu đi đắc tội một Tôn Cấp Đan Vương của Đan Đạo Tiên Minh.

Một phần tu sĩ vốn là muốn mơ ước thân phận ngọc bài của Mạc Vô Kỵ, cũng đều lặng lẽ hành quân. Mạc Vô Kỵ có cái thân phận này, bọn họ nếu mà dám làm chuyện như thế, vậy thứ chờ bọn họ cũng không phải là bị mang đi, mà rất có thể là diệt môn.

- Mạc Trưởng Lão, đa tạ ngươi đã cứu Anh Thủy Tiên Thành.

Yến Thiên Linh tâm tính cũng phát sinh biến hóa, nếu mà trước cảm thấy Ôn Liên Tịch và Mạc Vô Kỵ là rất xứng đôi, vậy bây giờ nàng đồng dạng không nghĩ như vậy. Mạc Vô Kỵ là Tôn Cấp Đan Vương của Đan Đạo Tiên Minh, trưởng lão danh dự, cái thân phận này coi như là so với thành chủ Anh Thủy Tiên Thành đều tôn quý hơn.

Đan Đạo Tiên Minh trưởng lão tôn quý như thế, làm sao sẽ để ý tới Ôn Liên Tịch tầm thường? Không sai, Ôn Liên Tịch xinh đẹp coi như là tại Vĩnh Anh Tiên Vực, cũng là có thể thi hoa hậu rồi. Nhưng tiên nhân tìm đạo lữ, xinh đẹp chỉ là cân nhắc ở sau cùng.

Mạc Vô Kỵ từ bên trong lời nói vừa rồi của Ôn Liên Tịch, biết phu nhân này là mẫu thân của Ôn Liên Tịch, hắn vội vàng ôm quyền nói:

- Tiền bối nói quá lời, không bằng đi vào phòng ta nói chuyện thêm?.

Mạc Vô Kỵ suy đoán Yến Thiên Linh mang theo Ôn Liên Tịch cùng nhau lại đây, ngoại trừ muốn cảm tạ hắn ra, còn có chính là muốn lấy đi một quả tiến vào ngọc bài Uẩn Tiên Tiên Cốc.

Dù sao cũng hắn hiện ở trong tay có hai quả, đưa một quả cho Ôn Liên Tịch cũng không sao.

- Ha ha, Mạc Trưởng Lão, ngươi chạy thật nhanh, ta và Hành Tuấn muốn tìm ngươi, ngươi đã đi rồi. Vô phương, chúng ta không thể làm gì khác hơn là làm ác khách tìm tới cửa, trên đường vừa hay gặp phải lão đệ Ngô Duẫn Thăng, liền cùng đi.

Một cái thanh âm cười ha ha truyền đến, Mạc Vô Kỵ đã nhìn thấy Công Dương Học.

Sau lưng Công Dương Học chính là hai cái Đan Đế khác, một là Hành Tuấn, còn có một người là Ngô Duẫn Thăng.

Mạc Vô Kỵ lúc này liền hiểu vì sao mấy tên này lại tìm đến, chính như hắn từ đan dược của mấy tên này cảm nhận được một cánh đại môn của đan đạo vậy, mấy Đan Đế này đồng dạng là khiếp sợ chính bản thân đối với tinh hoa tinh luyện dược dịch, chắc là muốn hướng hắn thỉnh giáo thủ pháp tinh luyện tinh hoa dược dịch đây mà.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui