Bát Hệ Triệu Hoán Sư Phế Vật Đích Tiểu Thư
Nhưng sau khi nhìn thấy tiểu nam hài từ dưới đất đứng lên sau lưng kia, ánh mắt có chút ngơ ngác, kinh ngạc, nhưng cũng nhanh chóng biến mất.
Lập tức khôi phục sự lạnh lùng cảnh giác!Chỉ thấy tiểu nam hài ban nãy mới lăn trên mặt đất như quả bóng kia đang bò dậy từ trên mặt đấm trên mũi còn mang theo hai dòng máu đỏ, Phong Hề đã sống hai mươi chín năm cũng không nhịn được mà nhìn đứa bé này nhiều thêm một chút.
Một đôi mắt xanh thẳm to tròn ngập nước, cái miệng nhỏ hồng hào, kết hợp với khuôn mặt trẻ con nhỏ nhắn mập mạp cùng với làn da trắng nõn không chút tì vết, đây chính là một tiểu chính thái manh không chịu được.
Lúc này tiểu nam hài đang chống nạnh, cau mày, đôi mắt xanh còn vương nước mắt vừa tức giận vừa đáng thương trừng mắt nhìn nàng.
Dường như đang lên án một cước tàn nhẫn ban nãy của nàng!Mà con thằn lằn khổng lồ to lớn kinh khủng khiến người khác buồn nôn đang đứng trước mặt Phong Hề như cảm nhận được sự tức giận của đứa bé kia, nó liền đung đưa chân trước đầy mụn của mình đi về phía Phong Hề.
Phong Hề tự nhận bản thân cũng coi như trải qua nhiều biến cố.
Nhưng nhìn con thằn lằn to lớn, trên người đầy những mụn bọc lớn vẫn không thể giữ được bình tĩnh, nhịn không nổi mà cảm thấy buồn nôn.
Chuyện này thật khiến người khác thẹn thùng mà!Rõ ràng là một tiểu chính thái siêu cấp đáng yêu nhưng lại triệu hoán một con vật buồn nôn như này ra là thế nào?Đúng lúc Phong Hề cảm thấy dạ dày của mình bắt đầu kháng nghị thì thanh âm của thiếu niên kia vang lên.
"Đây là thằn lằn đen cấp thấp, lực công kích không cao, nhưng rất thô bạo, thuộc về ma thú hệ hắc ám, nhưng bình thường Đông Đại Lục không có ma thú hệ hắc ám, loại thằn lằn này sinh sống ở những nơi tương đối âm u đen tối, có thể đến từ Tây Đại Lục!"Tây Đại Lục?Phong Hề không tìm ra bất kỳ tin tức liên quan nào đến nơi này, cũng phải, Phong Hề trước kia là một phế vật, cái gì cũng không biết.
Nếu bây giờ ra khỏi rừng ma thú thì chuyện đầu tiên cần làm chính là cần tìm hiểu rõ mọi chuyện về dị thế này, nếu không đến một lúc nào đó chết cũng không biết lý do.
Nhưng lúc Phong Hề đang nghe giọng nói của thiếu niên trong đầu thì tiểu chính thái đáng yêu lại đang lén lút đi về hướng nàng.
Tất nhiên Phong Hề chú ý đến cử động của tiểu chính thái, hành động của tiểu nam hài nhìn có vẻ lén lút nhưng người khác lại có thể nhìn rõ, Phong Hề cũng làm bộ không chú ý, nhìn xem đứa nhỏ định làm gì.
Rất nhanh khóe miệng Phong Hề giật một cái, khuôn mặt nhanh chóng xuất hiện ba vạch đen.
Chỉ thấy tiểu chính thái kia sau khi vụng trộm đi đến vị trí gần nàng thì cẩn thận cầm lấy vạt váy của nàng, sau đó rất lén lút lấy nó lau hai dòng máu trên mũi mình!"Ngươi làm cái gì vậy!"Phong Hề quát lên một tiếng, nhanh chóng rút váy của mình về, mũi chân di chuyển, lùi về sau hai bước, ánh mắt lạnh lùng như sương nhìn về phía tiểu nam hài.
Người này dáng dấp đáng yêu như thế, sao lại có thể làm mấy trò buồn nôn khiến người khác hận đến mức nghiến răng nghiến lợi vậy chứ!Tiểu chính thái giống như bị tiếng quát của nàng dọa nhảy lên một cái, đôi mắt to xanh thẳm chớp chớp, nhìn chằm chằm nàng một lúc lâu.
Nháy mắt đôi môi nhỏ nhắn hồng hào hơi nhếch lên, đôi mắt dần dâng lên một tầng sương mù, nước mắt lại lấp lóe ở khóe mắt.
Bộ dáng hoàn toàn nhận mọi sự khuất, cực giống như cô dâu nhỏ bị bắt nạt! Kết hợp với khuôn mặt kia, manh chết người!"Ngươi, ngươi khi dễ ta xong còn hung dữ với ta? Ô ô! Ta muốn Tiểu Kỳ Kỳ cắn chết ngươi! ".
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...