Bát Hệ Triệu Hoán Sư Phế Vật Đích Tiểu Thư


Sau đó mặt dày mày dạn quấn hắn đến chết, mặc kệ hắn ném nàng thế nào, nàng đều có thể cùng vô lại dán lên gần như làm hắn nhịn không được muốn đấm nữ nhân này.

“Được rồi, các ngươi nhiều lần gặp mặt, có thể an tĩnh chút không? Ồn ào nhốn nháo như vậy, lỗ tai ta đều bị ồn điếc.

” Phong Hề từ cửa đi ra, bất đắc dĩ mở miệng.

Thị vệ ở cửa vừa thấy, ngay ngắn cung thưa về phía Phong Hề: “Tiểu thư! Cô gia!”Câu cuối tự nhiên là nói Kim Ca Diệp đang mang ý cười mười phần cạnh Phong Hề.

Kim Ca Diệp rất tán thưởng liếc bọn thị vệ một cái, dường như đang khen ngợi, tâm tình sung sướng.

Mà Hắc Viêm đi theo phía sau bọn họ, trong ánh mắt hơi chán ghét, lạnh lùng liếc dáng vẻ Kim Ca Diệp đang vui cười.

“Mỹ nhân, ngươi nhanh để nữ nhân xấu xí này cút xa ra đi, bằng không ta thật sự phải giết người.

” Lần đầu tiên Tả Vũ Phi trầm thấp phẫn nộ mở miệng.

Phong Hề nhìn Lý Mỹ Diễm chết sống quấn lấy Tả Vũ Phi, tâm lý buồn bực.

Lần đầu tiên nàng ấy đã thích quấn lấy Tả Vũ Phi, trong đó rốt cuộc có nguyên nhân gì cũng chỉ có nàng rõ.


Nhưng nếu tiếp tục như vậy, chỉ sợ còn chưa xuất phát, Tả Vũ Phi đã thật sự bạo nộ rồi.

Phong Hề giơ tay lên, tức khắc đã mang Lý Mỹ Diễm từ trên người Tả Vũ Phi xuống: “Được rồi, hôm nay phải đi, đừng náo loạn.

”Nói xong, liền liếc Lý Mỹ Diễm một cái.

Lý Mỹ Diễm cũng nhún nhún vai, dáng vẻ thỏa hiệp: “Được, ta nghe ngươi, tạm thời kiên nhẫn.

”Nghe một chút, nàng đang nói gì vậy?Tả Vũ Phi tâm trạng tức giận, nhưng lại cũng không nói gì, thân hình chợt lóe, cách Lý Mỹ Diễm rất xa, dáng vẻ như rời xa vi khuẩn.

Nhưng mà điều này lại là nguyên nhân làm Lý Mỹ Diễm càng thêm muốn chọc hắn chơi.

Đương nhiên, còn có một nguyên nhân thật sự, nàng còn không muốn nói cho bất kỳ kẻ nào.

Phong Hằng và Phong Nguyệt, còn cả Tiểu Hồ, các trưởng lão, vừa nãy đều đã nói từ biệt ở sảnh chính, mà Kim Đản Đản cuối cùng vẫn là như Phong Hề sở liệu, nó ở lại.

Đương nhiên, nó không có khả năng thừa nhận là không yên tâm Tiểu Bạch, mà là tìm một cái lý do sứt sẹo, nói luyến tiếc tiểu đệ của hắn.

Lời này ai cũng không tin, đương nhiên cũng không ai đi vạch trần.


“Vậy bây giờ mau đi thôi.

Nếu nhanh, nửa canh giờ hẳn là có thể đến chỗ Pháp lão.

” Kim Ca Diệp cười nhẹ, nói.

Tức khắc, mấy người cũng lăng không nhảy lên 'vèo vèo'.

Mà lúc này, giọng Kim Đản Đản lại từ Phong gia truyền đến: “Tỷ tỷ, đệ có tên mới, sau này tỷ đừng gọi đệ là Đản Đản, gia gia lấy cho đệ……”Đáng tiếc, nhảy không tới, vài bóng dáng chợt lóe đã biến mất, rõ ràng không nghe được lời Kim Đản Đản vội vã đuổi ra nói.

………………Trên không trung, 'vèo vèo' vài tiếng là cảnh vật đều nhanh chóng thấy không rõ lắm.

Sắc mặt Lý Mỹ Diễm hơi trắng xanh, rốt cuộc nhịn không được mạnh mẽ nắm lấy Phong Hề, hô to: “Chậm một chút, chậm một chút, ta bị say tốc……”Nghe qua say xe, còn chưa từng nghe qua say tốc.

Nhưng tiếng la của Lý Mỹ Diễm vẫn làm mấy người chậm xuống.

“Nôn……”m thanh nôn khan tức khắc vang lên giữa không trung.

Phong Hề mang theo Lý Mỹ Diễm phi hành, không khỏi đổ mồ hôi, cũng cảm thấy hơi buồn nôn.

Kim Ca Diệp nhíu mày, duỗi tay, tiếp nhận Lý Mỹ Diễm từ trong tay Phong Hề, ném một cái thẳng về phía Tả Vũ Phi.

“A…… Ngươi làm gì……” Tả Vũ Phi chợt lóe, hoàn toàn không nghĩ đón nhận, nhưng Hắc Viêm đứng cạnh lại đẩy tay một cái, làm hắn bay qua đã đón nhận Lý Mỹ Diễm bị ném tới.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận