Bát Hệ Triệu Hoán Sư Phế Vật Đích Tiểu Thư
Lại làm tất cả mọi người nghe được rành mạch, ghen tuông bá đạo thật không phải giống bình thường.Đồng thời cũng làm người nhìn một màn này kinh ngạc đến cằm đều muốn rớt.Đây là chuyện gì xảy ra?Bạch Y Nhiên và Lãnh Tâm ở giữa không trung thấy được cảnh này, đáy lòng vốn sợ hãi vạn phần, tức khắc đã càng thêm kinh ngạc.Thực lực của một lớn một nhỏ này không ngờ lại là làm cho bọn họ không thể phát giác.Vậy là nói thực lực của một lớn một nhỏ này thế mà lại vượt qua bọn họ ư?Một Phong Hề đã đủ khủng bố.Này lại thêm một lớn một nhỏ, nếu một khi là địch của Phong gia, ngày đó thành Thiên Sơn còn có thể tồn tại ư?Bị ôm vào lồng ngực có hương vị bị đốt trọi, lòng Phong Hề cũng vạn phần bất đắc dĩ.Nàng khẽ nói: “Nó vẫn là tiểu hài tử, ngươi không thể nhường nó tí ư?”Sắc mặt Kim Ca Diệp tối sầm, Nhưng mặt hắn hiện tại đã đen đến mức nhìn không ra: “Nó sinh ra còn sớm hơn ngươi, ngươi cảm thấy hắn vẫn là tiểu hài tử à?”“Vậy ngươi muốn ta gọi hắn ca ca hả? Nếu vậy ngươi thử gọi trước xem.” Phong Hề nhìn chằm chằm hắn nói.Thật ra nàng hơi vướng mắc trong lòng, Kim Đản Đản rõ ràng là nàng ấp từ trong trứng ra, tính cả trước cả sau cũng mới hơn một năm.
Lúc đầu nó gọi nàng là mẹ, sau lại gọi tỷ tỷ, nhưng trong nháy mắt nàng lại phải gọi nó là ca ca.Này trước sau biến hóa quá lớn, nàng thật sự hơi không có biện pháp tiếp thu, càng thêm gọi không được.Cho nên, bây giờ nàng mới luôn gạt Kim Đản Đản sự thật này.Nhưng lòng ghen tuông của nam nhân này không giống bình thường.
Nếu vậy nàng cũng khiến hắn nếm thử vị.Kim Ca Diệp nghe vậy, lòng vui vẻ, nhưng ngay sau đó lại nhíu mày.Nếu tiểu tử thối kia trở thành ca ca của Phong Hề, không phải ý nói về sau hắn cũng phải gọi nó là ca ca ư?Sau khi tưởng tượng, Kim Ca Diệp cũng liền im lặng.Mà lúc này!Một bóng hình màu trắng từ nơi xa bay nhanh đến, trong tay cầm một cái tiểu hắc cầu.“Mỹ nhân, ta mang Đản Đản nhà ngươi về rồi.
Sao hắn lại trở nên xấu xí như vậy?” Tả Vũ Phi ghét bỏ nhíu mày, sau đó dường như ghét bỏ buông lỏng cổ áo Kim Đản Đản.Thân thể Kim Đản Đản lập tức trụy xuống, đương nhiên với thực lực của Kim Đản Đản, không có ai sẽ lo nó bị thương.“Ngươi đã đi đâu vậy? Không phải đi dạo phố ư?” Phong Hề nhìn Tả Vũ Phi, hắn vừa mới tới, rõ ràng sớm đã không ở trong phạm vi kinh đô.Tả Vũ Phi nhíu mày, khuôn mặt tuấn mỹ buồn bực: “Còn không phải cái tại nữ nhân xấu xí kia ư? Y như quỷ hồn, ta đi tới đâu nàng đều có thể theo tới đó, hại ta phải sang Biệt thành dạo phố.
Nhưng ai lại nghĩ đến, mới vừa dạo một nửa đã thấy hắc cầu đánh xuống, phát hiện là Kim Đản Đản nên ta đưa về cho ngươi.”Tả Vũ Phi nói rất không lựa lời, giọng của hắn làm không ít người đều nghe vào trong tai.Biệt thành?Đây là thành gần kinh đô nhất, cho dù cưỡi ngựa cũng phải mất nửa ngày.
Hắn bay cũng quá nhanh thì phải?Nhưng Bạch Y Nhiên và Lãnh Tâm lại run sợ.Đây là muốn nghịch thiên ư? Sao lại tới một cao thủ làm cho bọn họ không thể nhìn thấu?Mà khi một bóng hình màu đen từ hướng bảo tháp Phong gia lăng không đạp tới, sắc mặt Bạch Y Nhiên và Lãnh Tâm xem như hoàn toàn ngây ngẩn.Lại một người nữa ư?Mẹ nó!Phong gia rốt cuộc có bao nhiêu cao thủ ở vậy?Sao lại dọa người thế chứ?“Các ngươi nói đủ chưa? Nói đủ rồi, thì nhanh chóng để người tan đi, các ngươi không cảm thấy ồn nhưng ta cảm thấy ồn.” Hắc Viêm tựa hồ không kiên nhẫn, giọng nói rùng rợn truyền đến..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...