Bàn long đại trận được sương mù dày đặc bao phủ, bởi vậy ngoại giới lúc này không thể thấy rõ hoàn cảnh bên trong.
Vân Phàm khẽ động tâm niệm, đưa thần hồn dung nhập vào trong phong linh không gian.
Lần này tiến vào phong linh không gian, nơi đây đã biến hóa nghiêng trời lệch đất, khắp nơi chỉ thấy long khí màu vàng, Tiểu Ngu chìm đắm vào bên trong long khí, chung quanh có hai luồng khí tức hắc bạch truy đuổi lẫn nhau.
Cảm nhận được sự xuất hiện của Vân Phàm, Tiểu Ngu hoan khoái chạy đến bên cạnh hắn, hình thể tựa như lúc này đã mập hơn trước rất nhiều. Đáng tiếc Vân Phàm lúc này đang trong trạng thái thần hồn, không có thật thể, không thể tiếp xúc trực tiếp với Tiểu Ngu, chỉ có thể dùng thần niệm để câu thông.
Hai người quan hệ thân mật, giống như anh em ruột thịt, nhìn thấy Tiểu Ngu đã trưởng thành , Vân Phàm cũng vui vẻ vạn phần.
Sau một hồi ôn chuyện, Vân Phàm mượn âm dương bổn nguyên lực trong cơ thể của Tiểu Ngu thẩm thấu tới thần hồn của mình, vừa để cảm ngộ bổn nguyên lực lượng, vừa để trui luyện thần hồn.
"Xuy! Xuy! Xuy!"
"Ong ong ông!"
Tiên thiên hồn trị tiếp tục tăng lên, tám mươi độ... tám mươi mốt độ... tám mươi hai độ...
Phong linh không gian cũng theo đó mà dần dần khuếch trương rộng lớn, ba trăm phương... ba trăm mười phương... ba trăm hai mươi phương...
Bởi vì tiên pháp « Cửu Khổ » không có phần sau, Vân Phàm đành phải dùng phương pháp nguyên thủy nhất dùng cửu khổ làm lực, dùng thiên cương làm pháp, liên tục trui luyện thần hồn của bản thân, giúp cho nó dần dần lột xác, liên tục tuần hoàn như vậy, tích lũy càng ngày càng thêm sâu đậm.
Tu hành như thế có thể không tính là cao thâm, cũng không ẩn chứa quá nhiều được huyền diệu, nhưng đối với Vân Phàm trước mắt mà nói lại là biện pháp tốt nhất và hữu hiệu nhất.
Trước thời thái cổ, bên trong thiên địa vốn dĩ không phương pháp tu hành đại đạo, rất nhiều tiên thiên sinh linh coi thiên địa làm sư, dùng tự nhiên làm pháp, trải qua vô số năm tháng rèn luyện, mới đạt thành đại đạo chí cao. Sau đó đại đạo diễn hóa, mới có vô số phương pháp tu hành và thuật pháp vận chuyển.
Thời khắc tiên thiên hồn trị của Vân Phàm đạt tới một trăm độ, trong lòng hắn lúc này cảm thấy đã bão hòa, một đạo lực lượng huyền diệu đột nhiên sinh ra đem trọn cả phong linh không gian đốt cháy!
"Oanh!"
Không gian bỗng nhiên nổ tung, liên tục áp súc, thần hồn bị chấn động cường liệt này làm cho dao động.
Ngay lập tức, Vân Phàm dựa theo hướng dẫn của Tà Thần, đem toàn bộ thần hồn lực cùng tiên linh khí hòa hợp thành một thể.
Thần thai nhất trọng, thần hồn làm thạch, chế tạo căn cơ.
Vân Phàm không biết chế tạo thần thai cần tới bao nhiêu tài liệu, cho nên hắn dứt khoát đem toàn bộ hơn vạn viên hồn tinh hoá thạch hai năm nay tích lũy đổ vào trong phong linh không gian, không một chút do dự.
"Khúc khích khúc khích!"
Hồn tinh hoá thạch được thần hồn chi hỏa cùng tiên linh khí luyện hóa, dần dần ngưng tụ thành một khối. Dù sao chúng vốn là vật liệu đồng nguyên, vì vậy chỉ chốc lát đã dễ dàng dung hợp với nhau.
Chỉ là bởi vì có quá nhiều hồn tinh hoá thạch, cần tới năng lượng khổng lồ mới có thể đem chúng luyện hóa hoàn toàn, Vân Phàm phải đem vô số hồn tinh và linh bối đưa vào.
Linh bối cùng hồn tinh đồng thời thiêu đốt, hóa thành tiên linh khí cùng thần hồn lực.
Đệ nhất trọng thần thai còn chưa thành hình đã cao hơn ba trượng, hơn nữa đem linh bối cùng hồn tinh đổ vào, thần thai vẫn còn đang tiếp tục cao hơn.
Ba trượng một thước... Ba trượng hai thước... Ba trượng ba thước...
Bốn trượng... Năm trượng... Sáu trượng... Bảy trượng... Tám trượng... Chín trượng...
Chín trượng một thước... Chín trượng hai thước... Chín trượng ba thước
Cuối cùng, đệ nhất trọng thần thai cao tới khoảng chín trượng chín thước mới có dấu hiệu kiên cố, bốn phương tám hướng, trầm trọng như núi.
Mà lúc này, Vân Phàm đã tiêu tốn gần một ức linh bối cùng hồn tinh, hơn vạn viên hồn tinh hoá thạch cũng đã luyện hóa hết một phần ba.
Thấy tình huống như thế, Vân Phàm mới thở dài một hơi, cũng may lúc trước thu được rất nhiều tài vật từ dịch bảo đại hội, nếu không hắn thật sự không biết phải xử lý vấn đề này thế nào, nói không chừng còn bỏ lỡ cơ duyên lần này.
Lầu cao vạn trượng cũng phải bắt đầu từ mặt đất, muốn thần thai có thể vươn cao, căn cơ phải vững chắc mới được.
Tiên đạo tu sĩ bình thường nếu như đúc ra nhất trọng thần thai, có thể đạt tới sáu trượng sáu thước đã là quá tốt rồi, cho dù là tiên đạo thiên kiêu tư chất tuyệt đỉnh, cũng hãn hữu có người đạt tới cực hạn của thần thai là chín trượng chín thước.
Như vậy nếu như so sánh, đồng dạng là cửu trọng thần thai, độ cao cũng có sự khác biệt rất lớn, đây chính là chênh lệch giữa căn cơ sâu cạn.
...
"Rầm rầm rầm!"
Vân Phàm còn chưa kịp vui mừng, trong thiên địa đột nhiên truyền đến từng đợt áp lực kinh khủng, trực tiếp đánh sâu vào trong linh hồn, công kích làm hắn choáng váng, hai lỗ tai ù lên, suýt nữa thì ngất đi. Cũng may thần hồn của hắn vững chắc, ý chí bền bỉ, mới không có vấn đề gì.
Chế tạo thần thai, một bước lên trời, đây là một lần lột xác của sinh mệnh, tự nhiên sẽ phải thừa nhận khảo nghiệm của thiên địa, hơn nữa mỗi lần chế tạo nhất trọng thần thai, thiên địa uy áp sẽ tăng thêm gấp đôi.
Tiên sĩ bình thường căn cơ nông cạn, thần hồn phù phiếm, khó lòng thừa nhận thiên địa khảo nghiệm, tự nhiên không thể nào chế tạo thần thai quá cao, chỉ có tiên sĩ căn cơ thâm hậu, mới có tư cách siêu phàm nhập thánh, thành tựu vô thượng.
Căn cơ đã chắc chắn, như vậy kế tiếp chính là dày công vun đắp.
Vân Phàm vừa liên tiếp gia tăng linh bối cùng hồn tinh, vừa luyện hóa hồn tinh hoá thạch còn lại, một tầng nối tiếp một tầng.
Thần thai nhị trọng, chiều cao tám trượng tám thước!
Thần thai tam trọng, chiều cao bảy trượng bảy thước!
Thần thai tứ trọng, chiều cao sáu trượng sáu thước!
Thiên địa uy áp, càng ngày càng nặng thêm, mà Vân Phàm đột phá cũng càng khó khăn hơn.
...
————————————
Hoàng thành quảng trường, không khí lúc này đã cực kỳ ngưng trọng.
Vân Phàm ở trong bàn long đại trận chuyên tâm tu luyện, ngoại giới đã trôi qua ba ngày ba đêm, mà tiên đạo cùng võ đạo đã giằng co suốt thời gian này, lúc nào cũng có thể bộc phát.
Hỏa Vân tiến giai ngay đã kết thúc từ hôm trước, trải qua chín đạo lôi kiếp rèn giũa, hấp thu rất nhiều hồn tinh, trong cơ thể của nó đã ngưng tụ ra chín đạo linh uẩn chi tinh. Một bước bước vào cảnh giới cửu tinh, chỉ cần một bước nhỏ nữa sẽ có thể bước qua sự trói buộc của linh thú, cảnh giới tương đương với tiên đạo đại năng.
Cửu tinh linh thú cùng cửu tinh tiên linh vốn dĩ có bản chất khác nhau.
Người trước tiến giai dựa vào bản thân mình, người sau tiến giai lại dựa vào tiên sĩ. Nếu nói một cách tổng thể, cửu tinh linh thú sẽ cường đại hơn một chút, hơn nữa tiềm lực vô cùng lớn.
Chẳng qua bởi vì cửu tinh linh thú bản thân cường hãn, cơ hồ không có tiên sĩ nào dám chọn nó luyện hóa thành tiên linh, cho nên đại đa số tiên sĩ chỉ có thể lựa chọn linh thú đẳng cấp khá thấp, phẩm chất tương đối cao để làm tiên linh.
Hôm nay nếu Hỏa Vân biến thân, hình thể to lớn gần bảy trượng, lực lượng lại đạt tới chín nghìn quân, có thể sánh ngang thượng vị tông sư.
Hơn nữa theo lực lượng biến hóa, huyết mạch ấn ký trong cơ thể Hỏa Vân dần dần thức tỉnh, từ đó lĩnh ngộ ra một thức huyết mạch thần thông, tên là « Pháp Tướng Thiên Địa » .
Môn thần thông này có danh tiếng cực lớn ở thời kỳ viễn cổ, cơ hồ bất cứ vị thần ma nào cũng sẽ tu luyện, có thể trong nháy mắt đem lực lượng tăng lên mấy lần, quả thực tựa như chế tạo ra giành cho Hỏa Vân vậy.
Có Hỏa Vân trợ lực, Thiển Y cuối cùng cũng cảm thấy yên tâm, kế tiếp cho dù có tiên đạo gây khó dễ, bọn họ cũng có khả năng tự vệ.
...
"Sư tỷ, không thể tiếp tục chờ đợi như vậy."
Nguyễn Tâm Oánh cắn răng, quay sang khuyên nhủ Tâm Vô Lệ. Không biết bởi vì nguyên nhân gì, Vân Phàm ở trong trận càng lâu, lòng của nàng càng thêm bất an. Nếu không phải Tâm Vô Lệ không gật đầu, sợ rằng nàng đã bắt đầu điên cuồng công kích bàn long đại trận.
Tâm Vô Lệ nhíu nhíu mày, lại hướng về phía Túc Không đám người nói: "Võ đạo nhất phương nghe đây, bổn tọa nhẫn nại cũng có hạn, tiên vũ đại hội chính là do Đại Càn tổ tiên định ra quy củ, sao có thể vì người này mà dừng lại... Ba tức sau, nếu các ngươi không nhường đường, bổn tọa sẽ không lưu tình, cho dù Thánh chủ trách tội, bổn tọa sẽ tự mình gánh chịu!"
Tâm Vô Lệ lời này nói rất chắc chắn, trên thực tế cũng không phải nói cho người trong võ đạo nghe, mà là nói với Hoàng Đế Đại Càn.
Tiên đạo nhất phương đã đợi ba ngày ba đêm, coi như đã tỏ lòng tôn trọng tổ tiên của Đại Càn, như vậy hiện tại động thủ, cũng là hợp tình hợp lý, ai cũng không trách được bọn họ.
Một tức trôi qua, võ đạo nhất thời khẩn trương.
Hai tức trôi qua, không ít võ giả bắt đầu do dự, bọn họ dù sao cũng đã kiên trì ba ngày ba đêm, cũng coi như hết lòng quan tâm giúp đỡ, cần gì vì người khác mà liều mạng. Nhưng nghĩ thì nghĩ vậy, không có ai mặt dày bỏ đi, dù sao Túc Không cùng các đại tông sư cũng còn đứng phía trước, lúc này rời đi, sau này sao dám đặt chân trong võ đạo.
Ba tức!
Tâm Vô Lệ giơ tay lên muốn hạ lệnh công kích, nhưng lúc này bên trong bàn long đại trận truyền đến một trận vang động kịch liệt, cả mặt đất đều nhẹ nhàng lay động không ngừng.
Có chuyện gì vậy! ?
Mọi người vội vàng nhìn lại, chỉ thấy một tòa đài cao bốn phương tám hướng từ trong bàn long đại trận dâng lên.
...
Thần thai ngũ trọng, chiều cao năm trượng năm thước!
Thần thai lục trọng, chiều cao bốn trượng bốn thước!
Thần thai thất trọng, chiều cao ba trượng ba thước!
Thần thai bát trọng, chiều cao hai trượng hai thước!
Thần thai cửu trọng, chiều cao một trượng một thước!
...
Vân Phàm chống đỡ áp lực vô cùng vô tận, đem thần thai từng trọng nâng lên, cao gần bốn mươi chín trượng năm thước!
Mà đệ cửu trọng thần thai xuất hiện, Vân Phàm cảm giác thần hồn của mình giống như đã đến cực hạn, dần dần bắt đầu tán loạn.
Đã đạt tới cực hạn rồi sao?
Không có! Còn không có!
Vân Phàm cắn đầu lưỡi, đề tỉnh tinh thần, đem thần hồn dung nhập vào thần thai.
Bỗng nhiên, một loại cảm giác huyền diệu sinh ra.
Hỏa! Là hỏa!
Bình thường chi hỏa, quang minh chi hỏa, văn minh chi hỏa.
"Ong ong ông! ! !"
Không gian run rẩy kịch liệt, đệ thập trọng thần thai diễn sinh, xếp phía trên cửu trọng.
Cùng cửu trọng thần thai phía trước hoàn toàn bất đồng, đệ thập trọng thần thai cao chín thước chín, có mười cạnh mười phương mười cây thiên trụ, mỗi một cây trụ đều khắc đầy đồ đằng, thần bí huyền diệu.
Mà giữa mười phương thần thai, một ngọn lửa lẳng lặng đang thiêu đốt, hiện lên vô số hình ảnh hùng vĩ bao la.
Ở trên thần thai, một tòa cung điện mênh mông vĩ ngạn như ẩn như hiện.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...