Chiến đấu rất nhanh liền bạo phát, Liễu gia triệu tập Thành Vệ quân trở về, tự nhiên là để chuẩn bị tử thủ đại viện Liễu gia.
Lúc này bốn cửa chính đại viện Liễu gia sớm đã điều tập trọng binh, bốn đại gia tộc điều động hơn hai ngàn võ giả, võ giả Liễu gia cũng lên đến ba ngàn người.
Đương nhiên …
Đại bộ phận ba ngàn người này đều là võ giả Huyền Vũ cảnh, chiến lực tổng hợp không mạnh bằng bốn đại gia tộc, phải biết cường giả bốn đại gia tộc đều phá ổ mà ra.
Ở Hàn Băng Thâm Uyên không ít võ giả Liễu gia tử trận, lúc này còn có thể triệu tập nhiều người như vậy, có thể thấy được để uẩn Liễu gia mạnh đến cỡ nào.
Cửa chính Liễu gia, một ngàn võ giả chen chúc mà tới, nhưng còn chưa áp sát cửa, cung tên đầy trời đã bay vụt mà tới.
Bóng đêm mờ tối, tốc độ cung tên quá nhanh, võ giả bên ngoài lại rất nhiều, căn bản không kịp tránh né, thoáng chốc gần trăm võ giả đi đầu đã bị xuyên thủng, chết thảm đương trường.
- Thần Cơ nỏ?
Ánh mắt tộc trưởng Triệu gia chuyển lạnh, hắn đã liệu đến Liễu gia sớm có chuẩn bị, lại không ngờ Liễu gia yên ắng mua nhiều Thần Cơ nỏ như vậy, đây chính là Huyền khí Nhân giai bát phẩm, uy lực phi phàm.
- Triệu Bàn, Triệu Lệ, các ngươi mở đường!
Tộc trưởng Triệu gia phất tay, tộc trưởng ba nhà còn lại cũng lần lượt hạ lệnh, hai mươi mấy tên võ giả Thần Hải Cảnh lập tức tóe bắn mà ra, dẫn đội bắt đầu công kích.
Phập phập phập!
Sau tường đại viện Liễu gia, vô số mũi tên màu đen bắn ra, hệt như lưỡi hái tử thần câu đi sinh mạng.
Chẳng qua hai mươi mấy tên Thần Hải Cảnh đi đầu đã ra tay, vung vẫy binh khí vung vẩy từ bốn phía bao phủ mà tới.
Nương theo từng đạo tiếng va trầm muộn, vô số mũi tên bị đánh bay, võ giả bốn gia tộc từng bước áp sát đại viện Liễu gia.
Hây!
Một tên cự hán Lỗ gia vung lấy Thiết Chùy cực lớn nện ầm ầm lên cửa sắt cổng chính, một chùy liền nện nát cửa.
Cốc cốc cốc!
Sau cửa chính là mấy hàng võ giả Liễu gia đứng chỉnh tề, Thất trưởng lão lạnh lùng đứng sau cửa, hắn vung tay lên, cung tên đầy trời từ trong bắn ra, trút tới như mưa.
- Hừ!
Cự hán Lỗ gia vung vẩy chùy sát, đánh bay toàn bộ cung tên trước mặt, xung phong xông vào đại viện Liễu gia.
- Giết!
Thất trưởng lão chợt quát một tiếng, rút ra trường đao dẫn theo vô số võ giả Liễu gia chen chúc mà đến, xông lên ngăn chặn võ giả bốn gia tộc.
Mưa càng lúc càng lớn, huyết chiến bắt đầu kịch liệt, tối nay sợ rằng đại viện Liễu gia sẽ biến thành Tu La trường.
- Giết!
Đồng thời với đó, cửa bắc cửa đông cửa tây cũng bạo phát huyết chiến.
Ở mỗi cửa Liễu gia đều bố trí trí Thần Cơ nỏ, sau lượt giao phong đầu tiên đã nhẹ nhàng chém giết mười mấy tên võ giả bốn gia tộc.
Sau đó Thần Hải Cảnh bốn gia tộc dẫn đội phá cửa mà vào, song phương đánh giáp lá cà, bắt đầu huyết chiến thảm liệt nhất.
Tiếng quát lớn xung thiên, tiếng binh khí đụng nhau chan chát, tiếng tường thành phòng ốc sụp đổ, tiếng võ giả kêu thảm vang lên không ngừng.
Khắp nơi trong Vũ Lăng thành đều có thể rõ ràng nghe thấy được, con dân trong thành không ai dám ra ngoài quan sát, chỉ biết nơm nớp lo sợ tránh ở trong nhà, cầu nguyện chiến hỏa đừng lan đến bọn hắn.
….
Bên trong Khách Đường rất yên tĩnh, trong Khách Đường có hai mươi mấy khách khanh, loại trừ bảy tám người lặng lẽ chạy trốn ra ngoài, số còn lại đều tới cửa tây tham chiến.
Lục Ly không xuất chiến, không phải là hắn không muốn đi, mà lúc này hắn còn đang trầm ngủ.
Trước lúc khai chiến Thành Khuất đã tới cửa ba lần, nhưng Lục Ly một mực chưa tỉnh lại, hắn đành phải theo dẫn theo số khách khanh còn lại đi cửa tây nghênh địch.
Bắt đầu từ đêm qua Lục Ly một mực luyện hóa Luyện Huyết Đan, ở lần cuối cùng hắn một hơi luyện hóa mười hai viên, sau đó trực tiếp ngất đi.
Bên ngoài mưa vẫn như trút nước, chiến hỏa ngút trời, trên mặt Lục Linh lại không có vẻ gì là cấp bách hay lo lắng mà vẫn bình tĩnh như nước.
Nàng chính đang chỉnh lý thư tịch, chồng chất toàn bộ thư tịch phụ thân lưu lại thư tịch vào một nơi, sau đó ném từng quyển từng quyển vào trong lò lửa.
Những thư tịch này nàng cơ bản đã xem hết, lưu lại cũng không có ý nghĩa quá lớn, nàng không muốn để chúng lưu lạc ra bên ngoài, bởi thế chỉ còn cách đốt đi.
Đốt xong toàn bộ thư tịch, nàng chống quải trượng đi vào phòng, thấy Lục Ly còn đang ngủ say, cũng không nóng nảy, cứ thế an vị bên giường chờ đợi Lục Ly tỉnh lại.
- Ầm!
Cửa phòng đột nhiên bị phá tan, sắc mặt Lục Linh vẫn không chút biến hóa, chỉ khẽ giơ tay lên, cầm nỏ tiễn nhắm chuẩn cửa phòng.
Lúc thấy là một tên khách khanh quen thuộc, nàng mới thả tay xuống, nhàn nhạt nói:
- Cửa tây sắp không trụ được?
Khách khanh khẽ gật đầu, liếc mắt nhìn về phía Lục Ly, có chút bực bội nói:
- Bốn gia tộc phái sáu tên Thần Hải cảnh tới cửa tây, mấy người Di tiểu thư đã chống không nổi, nàng sai ta tới mời Lục Ly xuất chiến.
Lục Linh nhún vai nói:
- Ngươi cũng nhìn thấy rồi đấy, đệ đệ ta còn hôn mê bất tỉnh, ngươi chuyển lời nói mấy người Di tiểu thư vừa đánh vừa rút.
Triệt thoái tới Khách Đường bên này, đệ đệ ta nghe được tiếng giao chiến hẳn sẽ sớm tỉnh lại.
- …
- …
Tên khách khanh đứng nơi cửa trố mắt cứng lưỡi không biết nói gì, tiếng giao chiến ở cửa tây lớn như vậy, bên này có thể nghe được rõ ràng, giờ Lục Ly còn chưa tỉnh, đợi lát nữa làm sao tỉnh cho được?
Lục Linh khoát tay, vẫn cứ nhẹ nhàng nói:
- Đi đi, cứ chuyển lời của ta là được.
Để các nàng thối lui đến phụ cận Khách Đường, tuyệt đối có thể thủ được.
Khách khanh đành chịu quay lưng rời khỏi phòng, trong lòng lại thầm mắng, liệu có phải Lục Ly cố ý giả vờ hôn mê, không muốn đi tham chiến? Ăn Liễu gia dùng Liễu gia, tại thời khắc then chốt lại co đầu rút cổ không ra, tên Lục Ly này quả nhiên là con bạch nhãn lang …
Khách khanh rảo bước cuồng chạy, rất nhanh đã tới cửa tây.
Lúc này cửa tây đã không khác gì địa ngục, khắp nơi toàn là thi thể, song phương đã tử thương chí ít hai trăm người trở lên, quảng trường nhỏ trong cửa tây đã nhuộm đỏ máu tươi.
Liễu Di không xuất chiến mà đứng ở sau lưng đám đông, ánh mắt băng lãnh nhìn tiền phương.
Khách khanh đi tới bên người Liễu Di, thuật lại một lần lời Lục Linh nhờ chuyển cáo.
- Ha ha!
Nghe xong, nét mặt Liễu Di chớp qua một tia giễu cợt, nàng lắc đầu thở dài:
- Không phải người Liễu gia, quả nhiên không đáng dựa vào …
Lục Ly cự tuyệt gia nhập Nội đường hoặc Ngoại đường Liễu gia, khi đó nàng hẳn nên đã hiểu Lục Ly và Liễu gia không phải một lòng, Lục Ly không thể liều mạng vì Liễu gia.
Hôn mê? Ai tin?
Hôm nay Liễu Di đến cửa tây chỉ huy chiến đấu, thật ra chính là để Lục Ly xuất chiến.
Nàng cho rằng mình có chút ân tình với Lục Ly, Lục Ly hẳn sẽ nể mặt nàng mà xuất lực.
Dù Lục Ly chỉ là Huyền Vũ cảnh, nhưng lại có thể chém giết Tề Trường Lão Phác trưởng lão và mặt sẹo, Liễu Di đánh giá chiến lực hắn phải ngang cỡ Thần Hải Cảnh trung kỳ.
Nếu chiến lực như vậy mà xuất chiến, tỷ lệ chiến thắng ở cửa tây Liễu gia sẽ gia tăng một chút, dù chỉ là một chút, Liễu Di nhất định cũng phải tranh thủ.
Đáng tiếc, từ khai chiến đến bây giờ, Lục Ly một mực chưa hề đi ra, dù nàng sai người đi mời, Lục Ly vẫn cứ đang “hôn mê”, điều này khiến Liễu Di rất thương tâm, cũng triệt để thất vọng đối với Lục Ly.
Ầm!
Một tên võ giả Liễu gia bị đao trong tay Địch Bá đánh bay, thi thể nện xuống ngay trước mặt Liễu Di, chết không nhắm mắt.
Liễu Di thấy võ giả Liễu gia bị đè lên đánh, trong lòng thở dài, lần này nàng tưởng là Lục Ly sẽ xuất chiến, bởi thế không yêu cầu dẫn theo quá nhiều võ giả Thần Hải Cảnh.
Trái lại bên phía bốn đại gia tộc, bởi vì có Triệu Duệ dẫn đội, Thần Hải Cảnh rõ ràng nhiều hơn Liễu gia tận hai người ..
- Triệt thoái về Khách Đường!
Liễu Di quyết đoán hạ lệnh, không phải tỷ tỷ Lục Ly nói để các nàng triệt về Khách Đường ư? Vậy nàng cứ làm theo ý Lục Linh.
Để xem xem lúc đám người Triệu Duệ đánh tới Khách Đường, Lục Ly còn làm rùa rúc đầu kiểu gì?
- Giết!!!
Triệu Duệ và Địch Bá dẫn theo mấy người truy sát mà đến, ai nấy đều dũng mãnh dị thường, mỗi một kích đều xuất động toàn lực.
Lục Ly không xuất chiến, hai người tưởng là Lục Ly chạy trốn, bởi thế hận không thể sớm kết thúc chiến đấu, đuổi theo truy sát Lục Ly.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...