Liễu Di không giở trò gì, chỉ là một chén tiếp một chén uống với Lục Ly, liên tiếp uống bảy tám chén, Lục Ly vấn đề không lớn, nàng lại mặt mũi tươi gay, ánh mắt mê ly, rõ ràng đã say.
Không thể không nói, dung mạo Liễu Di dù không tính tuyệt đỉnh, nhưng có thể xưng được là thượng giai, nhất là xuất thân từ đại gia tộc, có được khí độ ung dung hoa quý, nữ tử bộ lạc Địch Long căn bản không cách nào so sánh.
Một đại mỹ nhân uống say mèm, da thịt trắng hồng, thân thể mềm mại mềm nhũn, cử chỉ yểu điệu, ánh mắt mê ly.
Bộ dạng cực kỳ mê người, trong khi Lục Ly cũng uống không ít, còn là một thiếu niên khí huyết phương cương, bình thường rất ít tiếp xúc người khác phái, càng đừng nói tới là uống rượu với một đại mỹ nữ ở cự ly gần như thế.
Bóng đêm như vẽ, cảnh sắc ưu mỹ, giai nhân thổ khí như lan, mùi thơm trên thân dập dờn bay tới, Lục Ly không say cũng phải say.
Hắn thấy Liễu Di lung la lung lay đứng lên rót rượu cho mình, vội vàng đưa tay đi bắt bầu rượu, lại không ngờ bắt phải tay ngọc Liễu Di.
Hắn vội vàng thu tay lại, lúng túng nói:
- Di tiểu thư, đừng uống nữa, ngươi đã say!
Liễu Di lại không để ý, tiếp tục rót cho Lục Ly một chén, cũng rút cho chính mình một chén, rượu tràn hết cả ra ngoài, nàng nhấp một ngụm, lúc này mới nhắm mắt hít thật sâu mấy hơi, nhìn ra vườn hoa xa xa nói:
- Lục Ly, ta cũng không khách sáo với ngươi nữa.
Hôm nay ta triệu tập tiểu thư trong gia tộc mời ngươi dự tiệc, là vì gia tộc muốn ta mời chào ngươi, chỉ cần ngươi gật đầu, trừ ta ra, ngươi coi trọng bất cứ tiểu thư nào đều có thể đón về, thậm chí tối nay động phòng cũng được!
Lục Ly sớm đã có dự đoán, hôm nay nộp lên Thanh Long thương Ngân Hồng kiếm đã bại lộ rất nhiều chuyện, Liễu gia coi trọng hắn như vậy cũng là lẽ bình thường.
Một thiên tài có ý nghĩa cực phi phàm đối với một gia tộc, trong khi một tiểu thư trực hệ ở trong mắt đám trưởng lão lại không tính là gì, chỉ cần Lục Ly lấy tiểu thư nào đó, liền xem như gia nhập Nội đường Liễu gia.
Lục Ly không tiếp lời, Liễu Di cũng không quản hắn, tiếp tục cười khổ nói:
- Điều này nói ra rất buồn cười, cũng rất đáng buồn.
Những tiểu thư trực hệ trong gia tộc như chúng ta, nhìn thì gọn gàng bóng đẹp, cao cao tại thượng, thật ra đều là giả.
Thậm chí chúng ta còn không bằng được thiếu nữ trong bộ lạc bình thường, bởi vì lúc gia tộc cần chúng ta, chúng ta đều phải hi sinh bất cứ lúc nào.
Nói đến đây, trên mặt Liễu Di chớp qua một tia giễu cợt, lắc đầu nói:
- Ngươi biết vì sao Triệu gia có thể kéo được liên hệ với Vũ đại nhân không? Ngươi thật sự cho rằng Vũ đại nhân coi trọng thực lực Triệu gia hay là tộc trưởng Triệu gia biết vuốt mông ngựa?! Sai! Trên thực tế là … Ở Hàn Vân sơn, tộc trưởng Triệu gia dâng con gái bảo bối của hắn cho Vũ đại nhân, hơn nữa còn là cái loại không có bất kỳ danh phận gì.
Vũ đại nhân xử lý xong chuyện ở Hàn Vân sơn, vị tiểu thư Triệu gia kia liền sẽ bị vứt bỏ vô tình.
- Hả?
Lục Ly đầy mắt kinh ngạc, cũng tỉnh rượu hơn phân nửa, tiểu thư đại gia tộc không thể làm chủ hôn nhân bản thân, điều này hắn từng nghe nói qua, lại không ngờ Triệu gia ác đến vậy? Trực tiếp dâng một vị tiểu thư tôn quý cho cường giả mặc ý đùa bỡn …
- Ha ha, có phải cảm thấy rất hoang đường?
Vẻ giễu cợt nơi khóe miệng Liễu Di càng đậm, nàng quay đầu nhìn Lục Ly, gằn từng câu từng chữ nói:
- Thật ra ngươi không biết, đêm hôm đó ta cũng bị đưa tới, chỉ là Vũ đại nhân không nhìn trúng mà thôi.
Hơn nữa ta còn bị đưa cho ba vị đại nhân, cuối cùng chẳng ai nhìn trúng ta, ha ha ha!
Nói đến đây, nước mắt Liễu Di yên ắng trượt xuống, lúc này nàng đang cười to, nhưng đồng thời cũng đang rơi lệ, bộ dạng như thế khiến Lục Ly không khỏi chấn kinh.
- Di tiểu thư …
Lục Ly muốn an ủi Liễu Di, lại không biết nên bắt đầu nói từ đâu, Liễu Di xoa xoa tròng mắt, lần nữa nâng chén uống cạn, sau đó mới ngẩng đầu nhìn Lục Ly nói:
- Có phải cảm thấy đại gia tộc như Liễu gia Triệu gia quá dơ bẩn? Lục Ly a, thế giới này lớn vượt xa ngươi tưởng tượng, khoan nói bên ngoài, chỉ riêng Bắc Mạc đại gia tộc đã nhiều vô số kể.
Liễu gia chúng ta xưng vương xưng bá ở Vũ Lăng thành, nhưng đi ra bên ngoài, tuỳ tiện một cường giả đều có thể dễ dàng hủy diệt.
Tỷ như Vũ đại nhân, thậm chí hắn không cần đích thân động thủ, chỉ cần phái thủ hạ đi là được.
Có thể kéo được quan hệ với đại nhân vật như thế, đừng nói hi sinh một tiểu thư, dù là tộc trưởng phải quỳ xuống không khác gì con chó cũng phải làm.
Lục Ly không biết nói gì, hôm nay Liễu Di đã lật đổ nhận biết của hắn, khiến hắn càng thêm hiểu rõ sự tàn khốc của thế giới này.
Hô hô!
Liễu Di thở ra một hơi thật dài, ánh mắt khôi phục một tia tỉnh táo, nghiêm mặt nói:
- Lục Ly, ta không dối gạt ngươi, hiện tại Liễu gia chúng ta có thể bị đuổi ra Vũ Lăng thành bất cứ lúc nào.
Ba tháng trước gia gia ta trọng thương hôn mê, giờ vẫn chưa tỉnh lại, thậm chí có thể vĩnh viễn sẽ không tỉnh lại.
Bởi thế Triệu gia mới dốc hết vốn liếng đi kéo quan hệ với Vũ đại nhân như thế, bọn hắn muốn thay thế Liễu gia chúng ta, trở thành bá chủ mới của Vũ Lăng thành.
- Lục Ly, ngươi còn nhớ lần thức tỉnh huyết mạch khi trước, đứa trẻ Triệu gia thức tỉnh huyết mạch ngũ phẩm không? Lúc này đứa trẻ kia đã được đưa tới gia tộc Vũ đại nhân, thành là đệ tử Nội đường.
- Ở Hàn Vân sơn, Liễu gia chúng ta tổn thất nặng nề, chuyện lần trước chúng ta bị phục kích ở Hàn Vân hạp cốc ngươi cũng biết.
Chỉ vì một câu nói của Vũ đại nhân, không có bất kỳ gia tộc nào chủ trì công đạo cho chúng ta, mấy người Thái trưởng lão đều chết vô ích.
- Giờ những đại nhân vật kia còn đang bận rộn tranh đoạt bản nguyên tinh huyết Thú Hoàng dưới Hàn Băng Thâm Uyên, cần các gia tộc tiêu diệt Huyền thú cấp thấp, Triệu gia mới không dám làm loạn.
Một khi chuyện ở Thâm Uyên bên kia kết thúc, Triệu gia tuyệt đối sẽ ra tay đối phó chúng ta, có Vũ đại nhân làm chỗ dựa, Liễu gia chúng ta dù không bị diệt tộc, Vũ Lăng thành này khẳng định cũng ở không được nữa.
Sắc mặt Lục Ly càng thêm ngưng trọng mấy phần, xem ra thế cục nghiêm trọng hơn hắn tưởng tượng, hắn trầm tư một lát mới hỏi:
- Liễu gia các ngươi có thể trở thành bá chủ Vũ Lăng thành, chẳng lẽ mặt trên không có chỗ dựa.
- Có!
Liễu Di rất khẳng định nói:
- Chẳng qua chỗ dựa của chúng ta chỉ là gia tộc tứ phẩm, trong khi gia tộc Vũ đại nhân lại là gia tộc ngũ phẩm.
- Gia tộc ngũ phẩm!
Nét mặt Lục Ly thoáng co quắp, gia tộc có được ba tên võ giả Hồn Đàm cảnh là gia tộc tam phẩm, ba tên Mệnh Luân cảnh là gia tộc tứ phẩm, còn gia tộc ngũ phẩm chí ít phải có được ba tên cường giả Bất Diệt cảnh.
Bắc Mạc không có Nhân Hoàng, nghe nói Quân Hầu cảnh cũng không nhiều, ba gia tộc mạnh nhất chỉ là Vương tộc ngũ phẩm.
Ba Vương tộc ngũ phẩm không có ai họ Vũ, nhưng đã là gia tộc ngũ phẩm, vậy khẳng định sẽ không thua kém Vương tộc quá nhiều.
Nói cách khác gia tộc Vũ đại nhân đã là đại gia tộc đỉnh phong sừng sững ở Bắc Mạc.
Gia tộc như thế cường đại đến cỡ nào, có bao nhiêu gia tộc phụ dung? Dưới tay có bao nhiêu cường giả? Quả thực rất khó một lời nói hết.
Liễu Di nói Vũ đại nhân tuỳ ý phái một tên thủ hạ cũng có thể diệt Liễu gia, điều này hoàn toàn không ngoa.
- Vậy chẳng lẽ chúng ta chỉ có thể ngồi chờ chết?
Nội tâm Lục Ly có chút gấp gáp, Liễu gia đi đứt hắn cũng đi đứt, Triệu gia tuyệt đối sẽ không bỏ qua hắn, bởi thế lần này hắn không nói Liễu gia, mà là nói “chúng ta”.
- Tất nhiên không thể!
Ánh mắt Liễu Di sáng rực lên, tha thiết nhìn vào Lục Ly nói:
- Gia gia ta từng canh cửa cho Vương tộc Tử gia, chỉ cần gia gia tỉnh lại, hắn có thể đi cầu Tử gia, chúng ta liền có hy vọng.
Hơn nữa Vũ đại nhân không khả năng quang minh chính đại tham chiến, làm vậy sẽ khiến đại gia tộc Bắc Mạc chế nhạo.
Chỉ cần chúng ta triệt để diệt đi Triệu gia, Vũ đại nhân rất có thể sẽ không trực tiếp nhúng tay vào.
- À?
Mắt Lục Ly cũng sáng lên, thế thì dễ dàng hơn nhiều, hắn gật đầu nói:
- Liễu gia là gia tộc tam phẩm, Triệu gia lại chỉ là gia tộc nhị phẩm, cường giả ít hơn các ngươi rất nhiều, diệt Triệu gia hẳn là không khó?
- Khó vô cùng!
Liễu Di lắc đầu nói:
- Bởi vì kéo được quan hệ với Vũ đại nhân, gần đây rất nhiều cường giả tìm tới nương nhờ Triệu gia, mấy gia tộc như Lỗ gia Trần gia Hà gia đều liên hợp với Triệu gia.
Trong khi không ít cường giả Liễu gia chúng ta đã tử trận ở Hàn Vân sơn, bên lên bên xuống, thực lực chúng ta bây giờ đã không bằng Triệu gia.
- Bởi thế chúng ta rất cần cường giả!
Liễu Di đứng lên, sáp mặt lại gần Lục Ly, chân thành nói:
- Lục Ly, ngươi có thể giết chết đám người Tề Tứ Hải, thiên tư và tiềm lực của ngươi đã vượt ngoài tưởng tượng của chúng ta.
Chỉ cần ngươi gia nhập Nội đường hoặc Ngoại đường Liễu gia, Liễu gia chúng ta sẽ không tiếc bất cứ giá nào bồi dưỡng ngươi, bất cứ giá nào!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...