Chúng nhân men theo sơn động đi tới lối ra ở đầu bên kia, phía này không thấy có Man tộc ngồi chờ, song không ai dám dừng lại ở phụ cận, vừa ra khỏi sơn động liền phóng tới một hướng khác.
- Nghỉ ngơi một lát!
Bôn tẩu suốt chừng một canh giờ, đợi khi đến trong một sơn cốc nhỏ, Lục Ly vẫy vẫy tay, Khương Khinh Linh lập tức dừng chân, những người khác cũng rất là nghe lời, dừng lại nghỉ ngơi.
Trong bất tri bất giác, Lục Ly đã biến thành thủ lĩnh của tiểu đội này.
Mới đầu đám người Khương Hỗ vốn rất khinh thường Lục Ly, dù sao bọn hắn đều xuất thân đại gia tộc, hơn nữa tuổi tác hay cảnh giới đều cao hơn Lục Ly tương đối nhiều.
Nhưng sau hai lần chiến đấu, Lục Ly thể hiện ra chiến lực mạnh mẽ, nhất là vừa rồi lúc bị Vũ tộc bao vây, nếu không nhờ Lục Ly và Khương Khinh Linh, sợ là có quá nửa trong nhóm người này đã vĩnh viễn nằm lại ở đây.
Cường giả xưa nay luôn được người tôn kính, không liên quan gì đến thân phận hay tuổi tác, trên thế giới này nắm đấm mới là đạo lí quyết định.
Lục Ly và Khương Khinh Linh ngồi cùng một chỗ, Lục Ly trầm mặc không nói, Khương Khinh Linh thì vẫn đang chìm trong hưng phấn.
Tròng mắt dập dờn quanh mang, phong tình thiếu nữ khiến nhịp tim đám người Khương Hỗ bất giác tăng nhanh, không ai dám nhìn thẳng.
- Khương Khinh Linh!
Lục Ly trầm ngâm một lát, cuối cùng mới hiếu kì hỏi:
- Lúc trước ngươi nói đã luyện hóa thần lực, sao vừa nãy không thấy ngươi dùng ra?
Khương Khinh Linh nghiêng đầu nghĩ một lát, sau đó mới ghé sát bên tai Lục Ly, thấp giọng nói:
- Dù thần lực đã được ta luyện hóa, nhưng cụ thể nên sử dụng thần lực thế nào, ta còn chưa biết.
Lục Ly nhíu mày nói:
- Gia gia ngươi không dạy? Sao ngươi không nghĩ cách để thần lực bám vào trên Phệ Hồn Ma Điệp, như vậy uy lực chắc sẽ tăng thêm không ít.
Khương Khinh Linh có chút đành chịu, thở dài nói:
- Gia gia ta cũng không biết, trong lịch sử chỉ có ba vị thiên kiêu được đến thần lực từ Đấu Thiên Đại Đế, bọn hắn đều không lưu lại cách thức sử dụng thần lực, mà phải tự mình mò mẫm…
- Vậy ngươi đừng đùa.
Lục Ly nghiêm mặt nói:
- Tốt nhất nên cân nhắc xem làm sao để vận dụng thần lực, chuyến đi tiểu chiến trường lần này ta một mực cảm thấy tâm thần không yên, chắc là sẽ có đại sự diễn ra.
Thực lực chúng ta đề thăng càng mạnh, mới càng có thể sống sót được ở chỗ này.
- Ừm!
Khương Khinh Linh rất nghe lời Lục Ly, lập tức ngồi xếp bằng, tĩnh tâm bắt đầu cảm ngộ.
Lục Ly cũng ngồi xếp bằng, trầm tư suy nghĩ cách đề thăng chiến lực, mặc dù hắn và Khương Khinh Linh phối hợp có thể dễ dàng diệt sát Man tộc Vũ tộc bình thường.
Nhưng hắn vẫn cảm thấy thực lực không đủ, để đề phòng vạn nhất, hắn nhất định phải trân quý từng phút từng giây gia tăng chiến lực.
- Phải làm sao để đề thăng chiến lực?
Trong thời gian ngắn, cảnh giới khó mà đột phá, chỉ có thể nghĩ cách đột phá từ phương diện khác.
Hắn càng nghĩ càng cảm thấy chỉ có hai phương hướng là khả thi.
Thứ nhất tiếp tục tham ngộ áo nghĩa, nhìn xem có thể được đến đột phá càng lớn ở phương diện áo nghĩa hay không.
Thứ hai liền là lợi dụng cảnh giới và áo nghĩa hiện có, thử xem liệu có thể đề thăng chút nào tốc độ và lực công kích không.
Với chiến lực hiện tại của Lục Ly, hai điểm mạnh nhất chính là tốc độ và lực công kích, tốc độ hắn đã siêu quá Nhân Hoàng sơ kỳ, huyết trảo cũng cảm giác không gì không phá.
Ngoài ra còn có thần kỹ phân thân, sản phẩm kết hợp giữa Kính Tượng áo nghĩa và di hình huyễn ảnh, nhờ vào ba loại thần thông thủ đoạn này hắn mới có thể nhẹ nhàng kích sát Man tộc và Vũ tộc.
Huyết trảo không khả năng đề thăng, đó là huyết mạch thần kỹ.
Còn tốc độ, trừ phi Tốc Độ áo nghĩa có bước đột phá lớn, bằng không cũng khó mà tăng lên cho được.
Về phần phân thân thần kỹ …
Hiện tại phân thân đã đạt tới trình độ năm đó của yêu ma, hắn cũng đã thông qua ký ức yêu ma được đến cảm ngộ mới về Kính Tượng áo nghĩa.
Nhưng đây không phải cảm ngộ từ chính hắn, bởi thế muốn tăng lên là điều khó càng thêm khó.
- Trừ ba thứ này, ta chỉ còn lại Nhiên Huyết thần kỹ và Long Ngâm thần kỹ!
Lục Ly còn nắm trong tay hai loại huyết mạch thần kỹ, chẳng qua hai huyết mạch thần kỹ giờ giống như là gân gà.
Nhiên Huyết thần kỹ giúp tăng cường lực lượng và nhục thể, tác dụng đã không lớn.
Còn Long ngâm thần kỹ, đối phó Bất Diệt Cảnh bình thường còn có chỗ hữu dụng, chứ dùng để Man tộc Vũ tộc Ma tộc Vu tộc trong tiểu thế giới thì e là tác dụng rất hạn chế.
- Đúng rồi! Ta còn có thần niệm, Khương Khinh Linh nói thần niệm của ta mạnh hơn hẳn người bình thường!
Lục Ly nhớ lại chuyện lúc trước, hình như thần niệm của hắn có khác biệt rất lớn với thần niệm của võ giả Bất Diệt Cảnh bình thường.
Thần niệm võ giả Bất Diệt Cảnh bình thường không thể nào xuyên phá cấm chế, trong khi Hồn Đàm hắn lại không khác gì Bất Diệt Cảnh sơ kỳ phổ thông, điều này chứng tỏ thần niệm hắn phải rất đặc biệt!
- Thần niệm là vươn dài của linh hồn, vậy liệu có thể làm thành công kích linh hồn được không nhỉ?
Trong đầu Lục Ly xuất hiện một ý tưởng, ý tưởng này vừa ra, lập tức như nước sông cuộn trào, không gì có thể ngăn cản.
Công kích linh hồn a!
Đó là lợi khí giết người trong vô hình, nếu hắn có thể nắm giữ được một loại công kích linh hồn, sau đó phối hợp với tốc độ và huyết trảo, vậy chẳng phải liền có thể quét ngang tiểu chiến trường
Đối với công kích linh hồn hắn hoàn toàn không hiểu, dựa vào chính mình suy xét khẳng định cũng không được.
Hắn mở mắt ra, nhìn về phía Khương Khinh Linh, lại phát hiện nàng đang bế quan, thế là lại chuyển sang Khương Hỗ.
Khương Hỗ không bế quan mà chính đang nghỉ ngơi chữa thương, vừa rồi bọn hắn bị Vũ tộc truy sát, rất nhiều người bị thương, Khương Hỗ cũng bị thương nhẹ.
Lục Ly đứng dậy đi tới chỗ Khương Hỗ, Khương Hỗ phát giác, mở mắt ra nhìn.
Lục Ly vẫy vẫy tay với hắn, Khương Hỗ đứng dậy đi theo.
Hai người tiến vào trong góc nhỏ, Lục Ly chắp tay nói:
- Khương công tử, Lục mỗ có một số việc muốn thỉnh giáo.
Lục Ly đột nhiên khách khí như vậy, Khương Hỗ có chút không quen, vội vàng khoát tay nói:
- Lục công tử, gọi ta Khương Hỗ là được, đừng khách khí như vậy.
Ngươi cứ hỏi, ta biết gì nói nấy.
- Được!
Lục Ly đi thẳng vào vấn đề, hỏi:
- Khương Hỗ, ngươi hiểu được gì về công kích linh hồn không? Làm sao để phóng thích công kích linh hồn, công kích theo cách nào … ngươi nói hết ta nghe.
- Công kích linh hồn?
Khương Hỗ nhíu mày trầm ngâm thoáng chốc, sau đó nói:
- Thứ này ta cũng không hiểu, ở Linh Lung Các người hiểu được công kích linh hồn chỉ có mấy vị trưởng lão, tinh thông lại chỉ có một vị, ta chỉ biết chút da lông đơn giản thôi.
Lục Ly đưa tay tỏ ý hắn cứ nói tiếp, Khương Hỗ nói:
- Công kích linh hồn, tên như ý nghĩa, chính là dựa vào phóng thích linh hồn để tấn công, mục tiêu công kích là linh hồn đối phương.
Phương thức phóng thích công kích linh hồn thì có rất nhiều, tỷ như dựa vào ánh sáng, thần niệm, thanh âm, hoặc là ba động vô hình.
- Nhưng bất luận là dựa vào phương thức nào, mục tiêu cuối cùng đều là truyền lực lượng linh hồn mình vào trong không gian linh hồn của kẻ địch.
Mê hoặc, vây khốn hoặc là cưỡng hành phá hủy linh hồn đối phương, từ đó đạt tới hiệu quả giết địch.
- Ta nghe các trưởng bối nói, có mấy loại phương thức công kích linh hồn, tỷ như chế tạo huyễn cảnh trong linh hồn đối phương, khiến cho địch nhân mê mất trong ảo cảnh.
Hoặc tỷ như cưỡng hành đâm nhói linh hồn đối phương, khiến đối thủ không cách nào phản kích.
Còn có nữa là khiến linh hồn kẻ địch hỗn loạn, hoặc là lợi dụng hồn lực cường đại hủy hoại linh hồn địch nhân.
- Chẳng qua công kích linh hồn không phải cứ đơn giản vừa học liền biết, đầu tiên phải có được linh hồn cường đại, hai là linh hồn phải trải qua tu luyện đặc thù, không có cường giả linh hồn chỉ dạy thì rất khó nhập môn.
Khương Hỗ quả nhiên chỉ hiểu da lông, được cái giảng giải rất ngay ngắn rõ ràng, giúp Lục Ly có được hiểu biết cơ bản đối với công kích linh hồn.
Nhục thân là gốc của võ giả, linh hồn là nguồn của võ giả.
Một khi linh hồn xảy ra vấn đề, nhục thân dù có cường đại đến đâu cũng vô dụng, bởi vì linh hồn khống chế nhục thân.
Công kích linh hồn kẻ địch, khiến cho đối phương dù có một thân thần thông áo nghĩa pháp thuật cường đại lại không thể phóng thích.
Đây chính là chỗ đáng sợ của công kích linh hồn, thế nên xưa nay công kích linh hồn mới được xưng tán là thủ đoạn quỷ dị âm độc, giết người trong vô hình.
Lục Ly lắng nghe nửa ngày, trong lòng dần dần hiểu ra.
Đợi Khương Hỗ nói xong xuôi mới đột nhiên nhếch miệng cười nói:
- Khương Hỗ, ta muốn nghiên cứu cách tấn công linh hồn, hay là ngươi … bồi luyện với ta.
Ngươi yên tâm … ta sẽnắm giữ phân tấc, sẽ không thương đến ngươi.
- Ngươi muốn nghiên cứu công kích linh hồn? Còn … thương đến ta?
Khương Hỗ ngạc nhiên, sau đó theo bản năng lộ ra vẻ giễu cợt.
Một kẻ đến cả nguyên lý công kích linh hồn đều không biết, lại muốn nghiên cứu công kích linh hồn, hơn nữa còn khoác lác không biết ngượng, nói đánh thương được hắn? Đầu óc tên Lục Ly này không bị lừa đá đấy chứ?
Khương Hỗ chính là con em trực hệ của Khương gia, ngay từ lúc nhỏ linh hồn đã được rèn dũa, Hồn Đàm rất cường đại.
Trọng yếu nhất chính là bên trong linh hồn hắn có bảo vật phòng ngự, một tên Bất Diệt Cảnh như Lục Ly lại muốn dùng công kích linh hồn đánh thương hắn? Không phải đang đùa đấy chứ?.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...