Lục Ly vẫy tay nói:
- Ngươi thu lại Bản Mệnh Châu rồi đứng nấp sau ta.
Khương Khinh Linh nghe xong càng thêm hưng phấn, lập tức thu hồi Bản Mệnh Châu bay vọt tới, đứng chung trên Mệnh Luân với Lục Ly.
Lục Ly vung lên ngân trảo, xoắn nát mấy mũi tên bắn tới, sau đó Mệnh Luân cấp tốc xoay tròn, trên người lấp lánh bạch quang, vô số phân thân lập tức hiện ra.
Những phân thân này rất thần kỳ, không chỉ mỗi Lục Ly và Mệnh Luân, mà ngay cả Khương Khinh Linh cũng xuất hiện hơn sáu mươi người.
Hơn nữa mỗi Khương Khinh Linh đều rất sinh động, giống hệt người thật.
- Oa!
Khương Khinh Linh thốt lên kinh ngạc, tựa như thấy được ma pháp thần kỳ nhất trên thế giới.
Có được thuật phân thân thật ra không tính là gì, trong lịch sử cũng từng xuất hiện qua thần kỹ và áo nghĩa kiểu này.
Nhưng phân thân của Lục Ly lại có thể sao chép được cả nàng, chuyện như thế quả thật chưa từng nghe nói, đúng là thần hồ kỳ kỹ (chỉ thần tiên mới làm được).
- Đừng nhúc nhích, nếu không phân thân của ngươi sẽ sụp đổ.
- Lục Ly vội vàng nhắc nhở, thật ra với hắn, làm được điểm này không quá khó.
Cái này cũng không phải thuật phân thân, mà là thần kỹ dung hợp giữa Kính Tượng áo nghĩa và di hình huyễn ảnh.
Kính Tượng, Kính Tượng.
Hết thảy đều có thể mô phỏng phục chế hệt như hư ảnh trong gương, tương tự như năm đó yêu ma khống chế hắn lôi kéo mấy chục cỗ quan tài bay rợp cả trời.
Quan tài đều có thể mô phỏng sao chép được, giờ mô phỏng ra Khương Khinh Linh cũng là điều rất bình thường.
Đương nhiên Khương Khinh Linh không thể loạn động, bằng không những hư ảnh trong gương kia đều sẽ sụp đổ.
Lục Ly điều khiển những phân thân này bay lên đầy trời, tốc độ được đẩy lên cực hạn, cũng tức là siêu quá tốc độ của Nhân Hoàng sơ kỳ.
Trong khi tốc độ đám Vũ tộc kia chỉ ngang ngửa Quân Hầu Cảnh đỉnh phong, so với Nhân Hoàng sơ kỳ thì vẫn có một khoảng cách không nhỏ, Bởi thế tốc độ song phương bỗng chốc trở nên chênh lệch cực lớn, khoảng cách giữa hai bên vốn không xa, chỉ chừng vài trăm thước, những phân thân này đột ngột từ bốn phương tám hướng bay vụt tới, lập tức dọa sợ đám Vũ tộc.
Soạt!
Nam tử Vũ tộc dẫn đội lần nữa hét lớn một tiếng, hắn cảm nhận được nguy hiểm, Tốc độ Lục Ly đột ngột tăng nhanh khiến hắn dự cảm được chẳng lành, lập tức hạ lệnh rút lui.
Đáng tiếc, tốc độ Lục Ly quá nhanh.
Chân thân Lục Ly cùng theo hư ảnh cấp tốc áp sát đám người Vũ tộc, miệng quát lớn:
- Khương Khinh Linh, phóng thích huyết mạch thần kỹ.
- Được!
Trên cổ Khương Khinh Linh lóe lên hắc quang, Phệ Hồn Ma Điệp bay rợp đầy trời, lúc này thân hình Lục Ly lần nữa lóe lên, bất ngờ phỏng chế ra vô số Phệ Hồn Ma Điệp.
Chỉ sát na, có cảm giác như toàn bộ thế giới đều bị Phệ Hồn Ma Điệp bao phủ.
- Cái này ..
Đám người Khương Hỗ đứng ở lối vào sơn động, nhìn thấy cảnh này, ai nấy đều trợn mắt há hốc mồm, trên mặt toàn là vẻ chấn kinh, ánh mắt nhìn Lục Ly bỗng chốc nhiều thêm mấy phần kính sợ.
Hưu!
Xuy xuy
Đám Vũ tộc kia hoảng sợ, rất nhiều người hốt hoảng rút đi, cung tên trong tay bắn loạn lên trời, ý đồ đánh tan phân thân Lục Ly, đánh lui Phệ Hồn Ma Điệp.
Chỉ là Phệ Hồn Ma Điệp không có thực thể, căn bản không cách nào giết lui.
Mười mấy tên Vũ tộc thoáng chốc đã bị Phệ Hồn Ma Điệp vọt vào trong thân thể, nháy mắt liền bị nhiếp hồn.
Bởi vì không cách nào vỗ động hai cánh sau lưng, cả người cứ thế rơi rụng xuống đất.
- Khương Khinh Linh, phóng thích Bản Mệnh châu, nghiền nát hết sạch đám Vũ tộc kia!
Lục Ly rống to, Khương Khinh Linh gần như không chút do dự, lập tức thả ra Bản Mệnh Châu, sau đó khống chế Bản Mệnh châu biến lớn, trùng trùng nghiền ép đi xuống.
- Phân thân!
Lục Ly lại lần nữa phân thân, trường cảnh lần này thực sự dọa cho đám Khương Hỗ bể mật.
Bởi vì Bản Mệnh Châu cũng bị Lục Ly mô phỏng sao chép, chỉ thấy vô số Bản Mệnh Châu ầm vang nện xuống, cảm giác cứ như mưa thiên thạch.
Oanh!
Một tên Vũ tộc linh hồn đang bị chấn nhiếp lập tức bị nghiền thành thịt nát, Khương Khinh Linh điều khiển Bản Mệnh Châu đánh xuống, nhẹ nhàng đụng nát từng tên Vũ tộc.
Năng lực phòng ngự và công kích của Vũ tộc đều không mạnh, chỗ biến thái duy nhất của bọn hắn chỉ là tốc độ mà thôi.
- Khốt khốt!
Nam tử Vũ tộc dẫn đội đã bay ra xa ngàn thước, hắn nhìn thấy Khương Khinh Linh không ngừng đánh giết tộc nhân, tròng mắt tưởng như bốc lửa.
Quái khiếu vài tiếng, thân thể đám Vũ tộc đang đào tẩu đột ngột sáng lên bạch quang, nơi mi tâm hiện ra ấn ký Thái Dương trắng như tuyết.
- Không hay, Lục Ly, Vũ tộc định liều mạng, rút lui thôi.
Khương Khinh Linh hơi kinh hãi, quát khẽ nói.
Lục Ly quét mắt nhìn tới, thấy được Vũ tộc đang đào tẩu dồn dập thu lại cung tiễn, trong tay hiện ra từng thanh từng thanh chủy thủ đen nhánh.
Nơi mi tâm lấp lánh bạch quang, tựa như mặt trời thiêu đốt, khiến người không dám nhìn thẳng.
- Hưu!
Tốc độ đám Vũ tộc kia đột ngột tăng mạnh, hệt như u linh vọt về phía Lục Ly Khương Khinh Linh, bạch quang nơi mi tâm khóa chặt Lục Ly và Khương Khinh Linh, khiến mắt hai người chói lòa, không nhìn thấy được gì.
- Đi!
Vừa rồi Khương Khinh Linh đã nện chết hơn ba mươi tên Vũ tộc, cũng tính là xả giận một phen.
Hiện tại Lục Ly còn chưa triệt để thăm dò rõ ràng để uẩn Vũ tộc, bởi thế không dám hành động quá mạo hiểm.
Mệnh Luân dưới chân cấp tốc xoay tròn, cả người như một đạo u phong phóng tới lối vào sơn động.
Đám Khương Hỗ thấy thế, vội vàng vọt vào, miễn cho ngăn trở đường thoát của hai người.
Hưu hưu hưu
Đám Vũ tộc thấy hai người Lục Ly định tiến vào sơn động, tức thì ném mạnh chủy thủ đen nhánh trong tay, tốc độ ném ra không ngờ còn nhanh hơn cả cung tiễn vừa rồi.
- Nhìn bản tiểu thư!
Giới chỉ trong tay Khương Khinh Linh sáng lên, một chiếc thuẫn bài cực lớn hiện ra, hoàn toàn che chắn cho hai người, nương theo từng tiếng va đập trầm muộn, toàn bộ những chủy thủ kia đều bị thuẫn bài ngăn cản lại.
- Thuẫn bài Huyền khí Thánh giai?
Lục Ly không khỏi nghẹn họng, chiến giáp trên người Khương Khinh Linh là Thánh giai, thuẫn bài cũng là Thánh giai, phỏng chừng binh khí của nàng cũng là Thánh giai, Linh Lung Các đúng là quá giàu?
Huyền khí Thánh giai chỉ có thể ngộ mà không thể cầu, thứ này không phải cứ có Huyền Tinh là có thể mua được.
Một khi xuất hiện thường thường đều sẽ bị gia tộc siêu cấp trực tiếp mua đi, rất ít cầm tới phòng đấu giá.
Lục Ly dắt theo Khương Khinh Linh xông vào trong thông đạo, sau khi tiến sâu vài trăm thước hắn mới ngừng lại.
Lối đi này quá nhỏ hẹp, Vũ tộc dù có tốc độ nhanh đến mấy cũng thi triển không ra, Phệ Hồn Ma Điệp của Khương Khinh Linh hoàn toàn có thể nhẹ nhàng trấn áp, hắn còn gì phải sợ?
Đám người Khương Hỗ lui trở về, ánh mắt nhìn ra phía ngoài.
Rất nhanh liền thấy được từng tên Vũ tộc đuổi tới, Lục Ly nhếch môi cười nói:
- Động thủ, tất cả phóng thích Bản Mệnh châu, đâm chết bọn hắn cho ta!
Ở bên ngoài cần Bản Mệnh Châu để giữ mệnh, riêng ở đây lại căn bản không cần giữ mạng.
Hai trường chiến đấu của Lục Ly đã mang đến lòng tin cực lớn cho chúng nhân, tất cả mọi người lập tức không chút do dự phóng thích Bản Mệnh Châu, đồng thời Khương Khinh Linh và Khương Hỗ cũng thả ra Phệ Hồn Ma Điệp.
Soạt!
Từng tên Vũ tộc quái khiếu lùi ra sau, nhưng vẫn có bảy tám tên Vũ tộc bị Phệ Hồn Ma Điệp đánh trúng.
Sau đó bị từng viên Bản Mệnh Châu đụng bay ra ngoài, nghiền thành thịt nát.
- Ha ha ha ha!
Ai nấy đều thống khoái không thôi, thấy Vũ tộc chạy trốn, bọn hắn lập tức đuổi theo truy sát.
Chẳng qua lúc sắp đến cửa ra, lại không ai dám đuổi tiếp nữa, địa hình bên ngoài quá mức bằng phẳng, tốc độ bọn hắn lại kém Vũ tộc quá nhiều, ra ngoài chỉ nước bị người đùa giỡn tới chết.
- Thống khoái!
Khương Khinh Linh sướng khoái vô cùng, được kề vai sát cánh, đồng tâm hiệp lực với Lục Ly, hơn nữa còn giành được đại thắng, điều này khiến nàng hưng phấn hệt như đứa trẻ.
- Đi thôi!
Lục Ly lại chẳng mấy hớn hở, những Vũ tộc rõ ràng đều chỉ là Vũ tộc bình thường.
Trong khi đám người Khương Khinh Linh Khương Hỗ lại đều là con em gia tộc siêu cấp của Nhân tộc, có được huyết mạch bát phẩm.
Nhưng giờ vẫn phải mượn nhờ địa lợi mới có thể thắng hiểm, như vậy nếu gặp phải con em Vương tộc của Vũ tộc thì sao?
Đấy còn là Vũ tộc, chủng tộc có sức tấn công tương đối yếu, nếu gặp phải con em Vương tộc khác như Man tộc Ma tộc Vu tộc thì sao? Ma tộc nổi tiếng âm hiểm xảo trá, vu độc và trùng cổ của Vu tộc lại càng đáng sợ, một khi trúng phải hậu quả khó mà lường được..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...