Bất Diệt Long Đế


Tiểu chiến trường còn chưa bóc mở, Khương Khinh Linh hấp thu thần lực cần phải luyện hóa, trưởng lão chấp pháp không quản mà giao hết mọi chuyện còn lại cho Khương Thiên Thuận.
Chẳng qua trước khi đi, trưởng lão chấp pháp lại nhìn Lục Ly một cái, sau đó nhìn xuống tay áo hắn, dặn dò nói:
- Lục Ly, linh sủng này của ngươi cũng hấp thu thần lực, phải bảo hộ nó cho tốt, đừng để nó chết đi.

Chờ khi trưởng thành, chiến lực của nó tuyệt đối sẽ không tầm thường.
Lục Ly mới đầu còn có chút mong đợi, tưởng là tổ gia gia muốn nói với hắn về chuyện Lục gia, không ngờ lại chỉ dặn dò điều này.

Hắn khẽ gật đầu, trong mắt không giấu được vẻ thất vọng, lại không nói gì, chỉ đưa mắt nhìn theo đám người trưởng lão chấp pháp rời đi.
- Đi theo ta!
Khương Thiên dẫn Khương Khinh Linh và Lục Ly đi ra ngoài, qua mấy đoạn hành lang, tới trong một thành bảo nhỏ.
- Những ngày này các ngươi ở lại đây, đây là phủ đệ của ta.
Khương Thiên Thuận dặn dò nói:
- Đoạn thời gian này các ngươi đừng đi đâu cả, chỉ ở trong này.

Tiểu tử ngươi chờ ở đây, Linh Nhi đi theo ta.
Khương Thiên mang theo Khương Khinh Linh tiến vào trong một gian phòng, chắc là chỉ cho nàng cách làm sao luyện hóa thần lực, Lục Ly thì đứng ở trong đại sảnh.
Hắn chờ một lúc liền lôi Tiểu Bạch ra, xem xem Tiểu Bạch hấp thu những tự phù màu vàng kia, trên thân liệu có thay đổi gì không.

Chẳng ngờ Tiểu Bạch lại đã lần nữa ngủ say, từ vẻ ngoài thì thấy không khác gì trước kia cả.

Mỗi lần hấp thu đủ nhiều năng lượng, Tiểu Bạch đều sẽ ngủ say, dù sao nó vẫn còn quá nhỏ, từ lúc sinh ra đến giờ chỉ mới mấy năm, đối với Huyền thú mà nói thì vẫn là trẻ nhỏ.

Hấp thu năng lượng quá nhiều nhất định cần phải ngủ say, như vậy mới có thể triệt để luyện hóa năng lượng, càng thêm nhanh chóng trưởng thành.
Lục Ly đứng lẻ loi một mình trong đại sảnh, hồi tưởng lại dị tượng vừa nãy.
Trong lòng hắn rất là nghi hoặc
Hắn có thể dám chắc, dị tượng là do hắn dẫn phát lên.

Trước kia Khương Khinh Linh hẳn từng tới qua nơi này, cũng bái lạy qua pho tượng Đấu Thiên Đại Đế, nhưng không hề có bất kỳ dị tượng nào.
Điều này chứng tỏ dị tượng là do hắn dẫn phát.
Đương thời ấn ký Ngân Long không ngừng du tẩu, huyết mạch hắn cũng sôi trào, tất cả đều chứng minh điểm này.

Điều hắn nghi hoặc là vì sao mới đầu cột sáng nhắm đến hắn, cuối cùng lại dời tới Khương Khinh Linh, đồng thời truyền lại thần lực cho nàng?
Thần lực hẳn nên là thứ cực tốt, từ bộ dạng của đám người Khương Thiên Thuận liền có thể thấy phần nào.

Được ban cho thần lực, Khương Khinh Linh lập tức bị phán định là thiên kiêu, có thể thấy thần lực thần kỳ cỡ nào.
Không được đến thần lực, nhưng Lục Ly không hề hối hận.
Bởi vì khi ấy huyết mạch Ngân Long rất phản cảm và kháng cự, Lục Ly không biết nguyên nhân do đâu.

Nhưng huyết mạch Ngân Long là một thể với hắn, huyết mạch Ngân Long kháng cự, hắn tự nhiên cũng sẽ kháng cự.
Huống hồ Khương Khinh Linh là bằng hữu của hắn, Tiểu Bạch càng là thân như ruột thịt, một người một thú này được đến thần lực, đối với Lục Ly mà nói thì đó là kết cục tốt nhất.

Một khi hắn được đến thần lực, phỏng chừng hết thảy bí mật của hắn đều lộ ra ánh sáng, hắn không thích cảm giác bị vạn người nhìn vào như thế, đám người Dạ Tra Mông Thần rất nhanh cũng sẽ bị điều tra ra.

Hắn được đến thần lực mà lại không gia nhập Thí Ma Điện, như vậy sẽ vô cùng nguy hiểm, Lục Chính Đàn khẳng định không dung hắn.
- Điện chủ và hai vị phó điện chủ đâu nhỉ?
Đại sự như thế ba vị điện chủ lại không ra mặt, điểm này khiến Lục Ly rất là hiếu kì.

Trong lúc đang miên man suy nghĩ, Khương Thiên Thuận chợt đi ra.
Ánh mắt Khương Thiên Thuận nhìn Lục Ly có chút là lạ, hắn ngồi lên chủ vị, uống một ngụm trà hỏi:
- Ngươi tên Lục Ly?Là con trai Lục Nhân Hoàng?
- Đúng vậy, tiền bối!
Lục Ly cung kính nói.
Khương Thiên Thuận khẽ gật đầu, sau đó nhàn nhạt nói:
- Chuyện của ngươi ta đã tìm hiểu qua, nghe nói Vô Ngã phản đối ngươi đi lại với Linh Nhi?
- Đi lại?
Lục Ly thoáng cau mày nói:
- Tiền bối, có thể là ngươi hiểu lầm, ta và Khương Khinh Linh chỉ là quan hệ bằng hữu bình thường.
- Hừ!
Khương Thiên Thuận lạnh lùng hừ một tiếng nói:
- Ngươi không cần nói mấy lời này, ta chỉ muốn nói ta cũng phản đối.


Ngươi cũng thấy rồi đấy, Linh Nhi được đến thần lực, sau này nàng sẽ thành thiên kiêu Nhân tộc, mà ngươi chỉ mới là Bất Diệt Cảnh, còn bị Lục gia trục xuất khỏi gia tộc.

Ngươi hiểu ý ta chứ?
Lục Ly không đáp, người Khương gia đúng là cùng một đức tính, hắn cũng chẳng muốn giải thích, một mực trầm mặc.
- Thế này đi!
Khương Thiên Thuận nghĩ nghĩ rồi nói:
- Lần này nếu ngươi còn mạng đi ra được tiểu chiến trường, quay đầu ta sẽ để Vô Ngã đưa cho ngươi mấy ngàn ước Huyền Tinh, ngươi tu luyện cho tốt, đừng tới quấy nhiễu Linh Nhi.
- Mấy ngàn ức Huyền Tinh?
Vẻ tươi cười tắt ngúm trên mặt Lục Ly, lần đầu tiên giao dịch giữa hắn với Linh Lung Các đã có giá trị lên đến mấy ngàn ức Huyền Tinh.

Chỉ bằng mấy ngàn ức Huyền Tinh liền muốn thu mua hắn? Có phải Khương Thiên Thuận ở trong Thí Ma Điện lâu rồi, đầu óc có chút không được bình thường?
Hắn nhếch môi cười cười, lại không có ý tranh cãi với Khương Thiên Thuận mà chỉ khẽ gật đầu nói:
- Ta nghe tiền bối.
- Tốt.
Khương Thiên Thuận rất hài lòng, gật đầu nói:
- Được rồi, mấy ngày nay ngươi cứ ở lại chỗ này.

Vào trong tiểu chiến trường, ngươi chỉ cần đi theo Linh Nhi liền sẽ không xảy ra chuyện, ta sẽ nói cho Linh Nhi cách làm sao giữ mạng.
Khương Thiên Thuận rời đi, Lục Ly tiến vào một gian phòng khác trong thành bảo.

Hắn chẳng nghĩ gì sất, bắt đầu bế quan tu luyện.


Hắn vừa mới đột phá Bất Diệt Cảnh, cảnh giới còn chưa ổn định, cũng chưa tu luyện ra được thần niệm, mười mấy ngày này vừa khéo có thể tu luyện một phen.
Tộc trưởng Đỗ gia Đỗ Vũ rất nhanh liền tìm tới, Khương Dực cũng theo sát ngay sau.

Chẳng qua ván đã đóng thuyền, trưởng lão chấp pháp và Khương Thiên Thuận đều đồng ý cho Khương Khinh Linh tiến vào tiểu chiến trường, bọn hắn còn dám nói gì? Đành phải ảo não đi về bẩm báo.
Chẳng qua Khương Thiên Thuận có nói cho hai người chuyện Khương Khinh Linh dẫn động pho tượng Đấu Thiên Đại Đế, được ban cho thần lực.
Hai người lập tức đại hỉ, có được tin tức này, trở về Khương Vô Ngã chắc chắn sẽ không trách cứ hai người.
Gần đây Thí Ma thành rất náo nhiệt, chỉ sau một canh giờ chuyện Khương Khinh Linh được đến thần lực, có khả năng trở thành thiên kiêu Nhân tộc đời tiếp theo đã truyền khắp trong thành.
Phần nhiều võ giả Thí Ma Điện đều rất là hưng phấn, bởi vì một khi Nhân tộc xuất hiện thiên kiêu, như vậy mấy ngàn năm sau Nhân tộc liền có thể hoàn toàn lực áp tứ tộc.

Thậm chí có thể thượng nặng tứ tộc, mang đến cho Nhân tộc mấy vạn năm bình an và ổn định.
Chuyện này còn được truyền ra bên ngoài, chỉ sau hai ngày liền đã truyền khắp toàn bộ Thần Châu đại địa.
Cái tên Khương Khinh Linh bỗng chốc danh chấn Cửu Châu, Khương Vô Ngã và Linh Lung Các đại hỉ, lập tức phán định Khương Khinh Linh là thiếu tộc trưởng.

Giá trị Khương Khinh Linh đột ngột tăng vọt, nhảy lên trở thành tiểu thư số một đại lục.
Thiếu tộc trưởng Khương gia, một trong mười hai Vương tộc, tương lai sẽ thành là thiên kiêu Nhân tộc, chỉ bằng vài gạch đầu dòng kể trên Khương Khinh Linh đã nhẹ nhàng ngồi lên vị trí đệ nhất trên bảng xếp hạng, đè xuống tiểu thư Cơ Mộng Điềm của Luân Hồi Cung.
Vốn lần bóc mở tiểu chiến trường này sẽ không có quá nhiều công tử tiểu thư đến tham chiến, nhưng tin tức vừa truyền ra, vô số công tử tiểu thư hào môn đỉnh cấp lập tức khởi hành ngay trong đêm.

Lấy tốc độ nhanh nhất truyền tống tới một trong ba lối vào, ý đồ cũng muốn tiến vào tiểu chiến trường.
Những công tử ca kia tự nhiên là đến vì Khương Khinh Linh, có thể trở thành phu quân của thiên kiêu tương lai, đây là chuyện vinh diệu cỡ nào?
Các tiểu thư lại có chút không phục, muốn tranh phong với Khương Khinh Linh, đè xuống vị đệ nhất tiểu thư này, từ đó chứng minh sự bất phàm của bản thân.
Khương Khinh Linh và Lục Ly đều không ngờ được rằng, bởi vì sự xuất hiện của hai người mà tranh đấu tại tiểu chiến trường lần này bỗng chốc trở nên náo nhiệt dị thường.
Quy cách cao, nhân số nhiều, không nói sau này sẽ không tái diễn, chí ít cũng là trước nay chưa từng có..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui