Trên Tinh Không Sơn lúc này đang rất náo nhiệt, gần như toàn bộ cường giả Tinh Không Tộc đều xuất động.
Ngoài ra còn có cường giả mấy đại tộc phụ cận được khẩn cấp triệu tập tới.
Chiến trường nằm ở mặt nam cách mười hai ngọn sơn phong chừng trăm dặm, nơi đây là một sơn mạch cực lớn, phía dưới có ít nhất mấy ngàn Tinh Không Tộc.
Trên không Tộc Vương Tinh Không Tộc Tinh Hóa chính đang dẫn theo một nhóm người đại chiến với Tống Kỳ, thân hình Tinh Hóa không ngừng lấp lóe giữa trời, trên thân Tống Kỳ thì là dây leo màu đỏ rợp trời.
Trên không trung có mười mấy tên cường giả Tinh Không Tộc, cộng thêm mấy cường giả chủng tộc kỳ dị khác, bọn họ dồn dập phóng thích ra thủ đoạn đặc thù tấn công những dây leo màu đỏ kia.
Nhìn bề ngoài Tinh Không Tộc không khác Nhân tộc là mấy, hình thể cũng tương đồng, chỉ là trên mi tâm nhiều thêm một vết kẻ dọc.
Cảm giác như có ba con mắt, chính nhờ vết kẻ dọc này, Tinh Không Tộc mới có được thần thông thuấn di.
Tinh Không Tộc tu luyện Huyền lực, sử dụng binh khí, Tộc Vương và hai tên trưởng lão Tinh Không Tộc thậm chí còn cảm ngộ áo nghĩa.
Chẳng qua áo nghĩa của hai tên trưởng lão rõ ràng đều chỉ là cấp thấp, không tăng cường được bao nhiêu chiến lực.
Tinh Hóa một mực không ra tay hết toàn lực, bởi vì Tống Kỳ mang đến cho hắn cảm giác rất nguy hiểm.
Hắn không dám mạo hiểm, chỉ để những cường giả khác của Tinh Không Tộc động thủ trước, nhằm thăm dò rõ ràng để uẩn của Tống Kỳ.
Không thể không nói, Mộc Chi Nguyên huyết mạch rất cường đại, huyết mạch này không chỉ có thể công kích và trói người, mà còn có thể dùng để phòng ngự.
Lúc này Tống Kỳ chính đang dùng dây leo bao bọc bản thân lại, một tầng tiếp một tầng.
Vô luận bên ngoài tới bao nhiêu công kích, đều rất khó phá vỡ đám dây leo kia, tấn công được lên thân thể hắn.
Dù dây leo bị xé mở, hắn lại có thể tiếp tục ngưng tụ ra.
Hơn nữa có cảm giác dây leo của Tống Kỳ có thể kéo dài vô hạn, lúc này mấy trăm dây leo chính đang chạy dọc xuống dưới, nháy mắt đã quấn lấy mười mấy tên Tinh Không Tộc.
Một khi bị cuốn lấy, vận mệnh của những Tinh Không Tộc bình thường kia liền đã chú định.
Trong dây leo sáng lên tử quang lấp lánh, nháy mắt liền sẽ không thể nào vận dụng được Huyền lực, hiệu quả không khác gì Tù Ma Liên của Lục gia.
Rất nhiều Tinh Không Tộc ở xung quanh đều có thể thuấn di, nhưng không có Huyền lực, bọn hắn lại chẳng làm được gì.
Chỉ biết trơ mắt nhìn sinh mệnh chi lực dần bị hấp thụ.
- Giao ra Lục Ly, bằng không bản tọa huyết tẩy Tinh Không Sơn các ngươi!
Tiếng nói đằng đằng sát khí của Tống Kỳ truyền ra, thậm chí còn là dùng cổ ngữ, chẳng qua không phải quá tiêu chuẩn.
Tinh Hóa và đám Tinh Không Tộc nghe mà nửa hiểu nửa không, lại thấy mười mấy tên tộc nhân Tinh Không Tộc hét thảm, tiếp đó biến thành từng bộ thây khô bị ném ra xa, ai nấy đều phẫn nộ biến sắc.
Xuy xuy
Mười mấy tên trưởng lão Tinh Không Tộc dồn dập ra tay, mặc dù không dám tới gần những dây leo kia, lại đều bắn ra Huyền lực công kích, từ bốn phương tám hướng hướng đánh tới dây leo.
Rốt cục Tinh Hóa cũng chính thức xuất thủ, trong tay hắn hiện ra một chiến đao màu đen cực lớn, chiến đao lấp lánh quang mang, khí tức cường đại, là binh khí Thánh giai.
Hắn vung lên trường đao đột nhiên chẻ xuống, một đạo đao mang kinh thiên xé rách trường không, khiến cho không gian nứt ra từng đạo vết rách, trong đao mang lấp lánh kim quang, rõ ràng có ẩn chứa Kim Duệ chi lực, lực phá hoại kinh người.
Tinh Hóa cảm ngộ được một loại áo nghĩa Kim hệ tứ phẩm, vừa rồi một mực không lấy ra chiến đao, lúc này tận mắt thấy mười mấy tên tộc nhân chết thảm, khiến hắn triệt để ngồi không yên.
Còn về Tống Kỳ nói giao ra Lục Ly gì đó? Hắn căn bản nghe không hiểu, cũng không đi nghĩ quá nhiều.
Năm đó Tinh Không Tộc cũng là bị Nhân tộc đồ sát đến nỗi thiếu chút diệt tộc, giữa hai chủng tộc là mối thù không đội trời chung.
Giờ đây Tống Kỳ còn chém giết nhiều Tinh Không Tộc như vậy, hắn tự nhiên bất chấp hết thảy, trước cứ phải giết Tống Kỳ rồi tính.
Rầm rầm rầm
Một đao kia so với công kích của những người còn lại rõ ràng có được uy ực khác hẳn, đám trưởng lão Tinh Không Tộc và mấy tên cường giả chủng tộc đặc thù cùng lắm chỉ có thể phá vỡ mười mấy tầng dây leo.
Thế nhưng một đao kia của hắn lại nhẹ nhàng xé rách từng tầng từng tầng dây leo, chỉ chớp mắt liền đã bổ ra ba mươi mấy tầng thuẫn bài phòng ngự do dây leo đan dệt mà thành.
Đáng tiếc …
Tống Kỳ ngưng tụ bốn năm mươi tầng dây leo, đao mang rất nhanh liền hao hết năng lượng, triệt để tan biến.
- Tiếp tục công kích, đồng loạt nhắm chuẩn một nơi mà đánh, oanh sát hắn!
Tinh Hóa thấy vậy, tinh thần lập tức đại chấn, chỉ cần có thể bổ ra dây leo, nhiều người như vậy hoàn toàn có thể nhẹ nhàng oanh sát Tống Kỳ.
Hắn không ngừng công kích, đám trưởng lão Tinh Không Tộc dồn dập tụ lại, nhắm chuẩn một điểm đồng loạt công tới.
Rầm rầm rầm
Từng tầng từng tầng dây leo bị xé nứt, khắp trời toàn là mảnh vụn dây leo, tốc độ ngưng tụ dây leo đầy trời của Tống Kỳ rõ ràng có chút theo không kịp tốc độ oanh kích của chúng nhân.
- Tốt!
Đám trưởng lão Tinh Không Tộc càng hưng phấn, dần dần áp sát về phía Tống Kỳ, muốn tiến một bước phá mở dây leo, sau đó để cho Tinh Hóa một chiêu chém giết Tống Kỳ.
- Hừ
Đúng lúc này, Tống Kỳ trùng trùng hừ lạnh một tiếng.
Hắn thấy đám người Tinh Không Tộc không có phản ứng, tưởng là Tinh Hóa quyết tâm muốn bảo vệ Lục Ly, trong lòng không khỏi giận dữ, một đạo khí tức vô hình tán ra, không gian phương viên ngàn thước lập tức cứng lại, Tống Kỳ mở ra vực trường đặc hữu của Nhân Hoàng.
Vực trường là thứ rất thần kỳ, tương tự như Không Gian áo nghĩa, tác dụng chính là cầm cố không gian.
Nhân Hoàng sơ kỳ có thể cầm cố không gian phương viên ngàn thước, trong vùng không gian đó, võ giả dưới Nhân Hoàng không cách nào động đậy, trừ phi là Quân Hầu Cảnh tinh thông Không Gian áo nghĩa.
Huyền Vũ Thần Hải Hồn Đàm là trẻ nít, Mệnh Luân Bất Diệt là thiếu niên, Quân Hầu Cảnh là thanh niên, mà đạt tới Nhân Hoàng Cảnh thì tương đương với tiến vào tráng niên.
Nhân Hoàng, đó chính là Nhân trung chi Hoàng, Quân Hầu chỉ là chư hầu bình thường, sao có thể kháng cự được ý chí Nhân Hoàng?
Vực trường chính là lợi thế khủng bố nhất của Nhân Hoàng, sau khi Tống Kỳ phóng thích vực trường, mười mấy tên trưởng lão Tinh Không Tộc mấy tên trưởng lão ngoại tộc xung quanh lập tức đều bị cầm cố.
- Ngươi dám?
Tinh Hóa đại nộ, đồng thời cũng rất hoảng sợ, trước kia những trưởng lão này còn cách Tống Kỳ hơn ngàn thước.
Lại bởi vừa rồi oanh kích quá thuận lợi, nương theo dây leo không ngừng giảm bớt, cự ly song phương dần kéo gần lại, không ngờ đã không cẩn thận tiến vào phạm vi ngàn thước …
Xuy xuy
Dây leo đầy trời bắn tới, cấp tốc quấn quanh thân đám trưởng lão Tinh Không Tộc.
Chúng nhân bị vực trường trấn áp, căn bản không cách nào thuấn di, chỉ còn biết trơ mắt nhìn bản thân bị dây leo cuốn quanh.
Hưu
Tinh Hóa động thủ, vô số đao mang bắn ra, đồng thời chính hắn cũng mở ra vực trường, trấn áp những dây leo kia, giải cứu cho các trưởng lão Tinh Không Tộc.
Tốc độ dây leo đúng là giảm mạnh, nhưng số lượng dây leo quá nhiều.
Tống Kỳ lại còn đang không ngừng bắn ra, kéo từng tên từng tên trưởng lão về phía mình, ở trong vực trường của Tống Kỳ, tốc độ công kích của Tinh Hóa cũng giảm mạnh.
Thấy từng tên từng tên trưởng lão bị Tống Kỳ lôi kéo lại gần, Tinh Hóa hoảng.
Đây đều là lực lượng trung kiên của Tinh Không Tộc, có thể đột phá được một hai tên Nhân Hoàng hay không đều hi vọng hết vào đám người này, nếu toàn bộ chết rồi, Tinh Không Tộc cũng đi đứt.
Dây leo quá nhiều, hơn nữa những người này một mực bị cầm cố trong vực trường ra không được, hắn dù chém đứt dây leo tạm thời cứu được mấy người lại ích gì, rất nhanh liền vẫn bị dây leo quấn chặt.
Trong mắt chớp qua một tia hung tợn, hắn quyết định liều mạng, phải cứu những trưởng lão này, muốn vậy chỉ còn cách chém giết Tống Kỳ.
- Nhân loại, chết đi
Cả người hắn hóa thành một đạo cuồng phong phóng vút về phía dây leo, lại không bắn ra đao mang, mà xách lấy đao trực tiếp bổ tới.
Huyền lực hóa thành đao mang, uy lực chỉ lớn chừng đó, áo nghĩa kim hệ của hắn muốn phóng thích ra uy lực lớn nhất, vậy thì phải cận thân chém giết, Huyền khí Thánh giai cũng chỉ có trực tiếp chém lên mới thể hiện được hết sức cường đại.
Hây
Quả nhiên, hắn xông vào trong đám dây leo, vung lên chiến đao Thánh giai tùy ý bổ tới, những dây leo kiên cố kia liền như hoa cỏ, nhẹ nhàng bị đánh đứt.
Tinh Hóa quét ngang chiến đao, thế không thể ngăn chém tới Tống Kỳ.
- Được lắm!
Trong sơn mạch nơi xa, Dạ Tra cảm ứng được cảnh này, lập tức mừng rỡ như điên, hắn hạ giọng nói với Lục Ly:
- Tống Kỳ và Tinh Hóa đã bắt đầu liều mạng, nếu một người bị giết, người còn lại trọng thương, vậy thì hoàn mỹ..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...