Trên không hồ vực ma quỷ, Lục Ly đang ở trong vòi rồng, chân đạp Mệnh Luân bay múa theo từng con sóng.
Xung quanh ẩn nấp rất nhiều thám báo, chẳng qua đều rất bí mật.
Phụ cận vòi rồng có một chiếc phi thuyền thiết giáp, bên trong chỉ có một người, là Dạ Tra.
Vốn mấy trưởng lão Thanh Loan Tộc còn lại cũng muốn tới, lại bị Lục Ly cự tuyệt.
Bởi vì tốc độ Dạ Tra sánh ngang Nhân Hoàng, còn các trưởng lão khác thì yếu chút, tới cũng là chịu chết.
Mấy ngày nay Lục Ly một mực ở đây cảm ngộ áo nghĩa, hắn xếp bằng trên Mệnh Luân, tựa như lão tăng nhập định.
Trong tay cầm mấy chiếc ngọc phù, đúng lúc này, một ngọc phù trong đó bất thần vỡ toang.
Hắn lập tức mở mắt ra, nhìn xuống ngọc phù một cái, sau đó đảo mắt nhìn về phía Dạ Tra trên phi thuyền thiết giáp.
Dạ Tra phát hiện ánh mắt Lục Ly nhìn tới, cả người tức thì căng cứng, thần niệm tản ra thăm dò hồ vực bên dưới.
Hưu!
Lát sau, hắn vẫn không thực sự yên tâm, tung người bay vụt xuống, xông vào trong hồ, sau đó ngồi xếp bằng dưới đáy hồ, cảm ứng tình hình chung quanh.
Thần niệm hắn không mạnh bằng Tống Kỳ, lúc Tống Kỳ khóa chặt hắn, dự tính hắn còn chưa cảm ứng được Tống Kỳ.
Nhưng hắn có thể dò xét nước hồ ba động, Tống Kỳ tuyệt đối sẽ xuất hiện từ dưới đáy hồ, chỉ cần nước hồ có ba động dị thường, hắn lập tức sẽ biết được.
Lục Ly cũng không giấu được căng thẳng, một tên Nhân Hoàng bí mật tiềm hành đến, chỉ cần nhất thời không cẩn thận, hắn và Dạ Tra liền sẽ chôn xác ở chỗ này.
Hắn lần nữa nhắm mắt lại, lần này không phải đi cảm ngộ áo nghĩa, mà là đang cảm ứng không gian ba động và dị dạng quanh bốn phía.
Hắn lấy bản thân làm mồi nhử, mục đích chính là dẫn dụ Tống Kỳ tiến vào tiểu thế giới.
Nếu hắn không kịp tiến vào, thoáng chốc liền bị vực trường của Tống Kỳ bao phủ, như vậy hết thảy liền đi đứt.
Thời gian từ từ trôi qua, Thiên Ngục Thành cách hồ vực ma quỷ không xa.
Tốc độ Tống Kỳ lại cực nhanh, chỉ là sau khi tới gần hồ vực ma quỷ hắn liền thả chậm tốc độ, thần niệm tản ra lặng lẽ thăm dò, bắt đầu tìm kiếm Lục Ly.
Dần dần, hắn càng lúc càng áp sát vòi rồng.
Thần niệm rốt cục cũng đã yên ắng đảo qua người Dạ Tra, sau đó khóa chặt Lục Ly đang ngồi xếp bằng trong vòi rồng.
- Lục Ly!
Tức thì, ánh mắt hắn bỗng chốc trở nên băng hàn, sát khí và khí huyết bất giác cuộn trào khuếch tán.
Thần niệm hắn vô cùng khủng bố, dù Lục Ly có đeo lên mặt nạ Thiên Huyễn hắn cũng dò xét được, hắn từng thấy qua chân dung Lục Ly, lúc này xác định Lục Ly quả thực đang ở trong vòi rồng.
Ông
Dạ Tra và Lục Ly gần như đồng thời mở mắt, Dạ Tra cảm ứng được nước biển ba động dị thường, Lục Ly thì cảm ứng được một đạo sát cơ nhàn nhạt.
Hưu
Hai người đều không một chút do dự, lập tức phóng xuống dưới hồ.
Lục Ly bóp nát chiếc ngọc phù trong tay, vô số thám báo ẩn núp quanh bốn phía tuôn ra, ùn ùn lao xuống nước, ba tên Bất Diệt Cảnh khóa chặt lấy Tống Kỳ.
- Còn muốn trốn?
Sắc mặt Tống Kỳ lạnh lùng như băng, sát khí trên người rốt cuộc không cách nào ức chế, cuồng bạo phóng thích ra.
Lúc này dù phụ cận có mai phục Nhân Hoàng hắn cũng mặc kệ, dù phải liều mạng hắn cũng muốn chém giết Lục Ly cho bằng được.
Hưu!
Võ giả mai phục xung quanh dồn dập bắn ra Huyền lực công kích, ba tên Bất Diệt Cảnh càng là phóng thích huyết mạch thần kỹ, có một tên trong đó là trưởng lão Vũ gia, thả ra Hỏa Long bắn thẳng về phía Tống Kỳ.
- Cút!
Tống Kỳ phẫn nộ vung tay lên, bắn ra mấy đạo Huyền lực, trực tiếp xoắn nát mấy tên thám báo thành thịt vụn.
Trên người hắn lóe lên quang mang, một đạo vực trường vô hình hiện ra, cố định ba tên Bất Diệt Cảnh ở dưới nước, cánh tay lần nữa vung lên, ba tên Bất Diệt Cảnh lập tức nổ thành huyết vụ.
Còn có một số thám báo vọt tới bên này, Tống Kỳ lại không quản không nhìn.
Bởi vì Dạ Tra và Lục Ly đã lao xuống đáy hồ, phóng thẳng tới một vòng nước xoáy khổng lồ.
Thần niệm đảo qua vòng nước xoáy kia, chỉ thấy nơi đó sâu không thấy đáy, khả năng là kết nối với một tiểu thế giới khác.
Sao hắn có thể để hai người đào tẩu được?
Khí thế trên người đạt đến cực thịnh, tốc độ cũng đề thăng tới cực hạn, chỉ chớp mắt đã đến phụ cận vòng nước xoáy.
Nhưng lúc này Lục Ly và Dạ Tra đã vọt vào bên trong, biến mất khỏi tầm dò xét của thần niệm Tống Kỳ.
- Còn có thể trốn được đi đâu?
Tống Kỳ cười lạnh, tung người nhảy vào trong vòng xoáy.
Hai người Lục Ly vừa mới đi vào, khẳng định còn chưa thể hủy đi thông đạo.
Dù lúc hắn đi ra thông đạo đã bị hủy, chỉ cần chém giết được Lục Ly, cả đời hắn bị nhốt trong tiểu thế giới đều không sao cả.
- Hả?
Bạch quang lóe lên, hắn đột nhiên thấy được bốn phía toàn là một mảnh xanh mơn mởn, trong tầm mắt toàn là một mảnh khói xanh, căn bản không thấy rõ cảnh vật.
Chờ lúc hắn khuếch tán thần niệm, lại phát hiện chỉ có thể thăm dò trong khoảng cách trăm thước, bốn phía toàn là sương mù màu xanh, hắn hít một hơi lập tức cảm giác được khác thường.
- Độc chướng!
Tống Kỳ khẽ biến sắc, chút độc này ngược lại không ảnh hưởng quá lớn đối với hắn, then chốt là độc chướng có thể ngăn cách thần niệm thăm dò, đám người Lục Ly khẳng định sẽ nhân cơ hội đó đào tẩu.
Độc vụ này thật ra là một loại pháp trận, phải tiêu tốn ngàn vạn Huyền Tinh mới mua được, còn là mua từ Linh Lung thương hội.
Đây là do Yên phu nhân bố trí, mục đích nhằm để tranh thủ thời gian cho Lục Ly và Dạ Tra chạy đến lối vào Hoang giới, bằng không Lục Ly thân làm mồi nhử sẽ thành mồi cho cá.
Lục Ly và Dạ Tra chính đang dốc hết toàn lực phóng tới thông đạo, bọn hắn tin tưởng rất nhanh Tống Kỳ sẽ tìm được thông đạo này, sau đó lần nữa cùng theo.
Tống Kỳ xông ra độc vụ, lập tức tản ra thần niệm quan sát, lại không phát hiện thân ảnh Dạ Tra và Lục Ly, thế là hắn đành phải bay lên dạo quanh một vòng, thăm dò khắp bốn phía.
Rất nhanh hắn liền tìm được một tên võ giả Bạch gia, người này tự nhiên là do Lục Ly cố ý lưu lại.
Thân hình Tống Kỳ chợt lóe, trực tiếp bắt lấy cổ người kia, cấp tốc tra khảo.
Quá trình tra khảo diễn ra rất thuận lợi, người này khai sạch những gì mình biết, nói thế giới này là thế giới Lục Ải Nhân, diện tích không lớn.
Ở đây còn có một thông đạo nối liền với tiểu thế giới khác, ngoài ra có mấy nơi tương đối dễ để ẩn nấp.
Tống Kỳ hỏi xong liền bóp chết người này, sau đó lấy tốc độ nhanh nhất phóng tới lối vào Hoang giới.
Hắn tin tưởng chỉ cần Lục Ly không quá ngu, tuyệt đối sẽ không dừng lại trong tiểu thế giới này, bởi vì nơi đây quá nhỏ, không giấu mình được quá lâu.
Quả nhiên …
Chờ lúc hắn đến lối vào Hoang giới, thần niệm hắn vừa khéo phát hiện cấm chế truyền tống ba động, Lục Ly và Dạ Tra mới vừa biến mất ở phía dưới.
Bên cạnh còn có hai tên võ giả thủ vệ, chính đang cuống cuồng muốn mở lại đại trận.
Xuy xuy!
Tống Kỳ trực tiếp chém giết hai người kia, sau đó xông thẳng vào trong cấm chế truyền tống.
Chuyện khiến hắn vô cùng buồn bực lại lần nữa xảy ra, vừa tiến vào Hoang giới, hắn phát hiện bốn phía vẫn toàn là độc chướng, ngăn cách không cho thần niệm hắn thăm dò.
Chờ lúc hắn bay ra, dùng thần niệm dò xét một lần, lại phát hiện đã mất đi tung tích Lục Ly và Dạ Tra, bốn phía toàn là một chủng tộc cổ quái, chính là Dạ Xoa Tộc.
Vù vù!
Đầu lâu bay tới rợp trời, trong mắt vô vàn Dạ Xoa Tộc lấp lánh quang mang, ý đồ mị hoặc Tống Kỳ.
Tống Kỳ bạo nộ, bắt đầu ra tay đồ sát, cũng không thấy hắn có động tác gì khác, hai tay khẽ phất động, từng mảnh từng mảnh Dạ Xoa Tộc cứ thế nổ tung thành phấn vụn.
Dạ Xoa Tộc bị dọa sợ, cuống cuồng đào tẩu ra khắp bốn phương tám hướng.
Tống Kỳ lại không truy sát mà bắt lấy một tên Phi Thiên Dạ Xoa hỏi dò hướng đi của đám người Lục Ly và tình hình trong Hoang giới.
Phi Thiên Dạ Xoa nói tiếng cổ ngữ, Tống Kỳ lại là người Trung Châu, Tống gia đã truyền thừa mấy ngàn năm, cổ ngữ vẫn hiểu được một chút.
Hắn từ trong miệng Phi Thiên Dạ Xoa được đến một ít tin tức, biết đại ma đầu Lục Ly kia có quan hệ rất tốt với một đại tộc ở nơi này là Tinh Không Tộc, giờ chắc là đang tới Tinh Không Tộc tị nạn.
Sở dĩ nói Lục Ly là đại ma đầu, là bởi Dạ Xoa Tộc khai Lục Ly từng giết rất nhiều người của Dạ Xoa Tộc, là kẻ thù không đội trời chung của bọn họ.
Tống Kỳ không nghĩ quá nhiều, ở trong mắt hắn đại tộc ở tiểu thế giới thì đại được đến đâu? Cường giả chắc cũng chỉ cường tương đối.
Hắn lần nữa bắt lấy một tên Dạ Xoa Tộc tra khảo một phen, được đến đáp án gần như tương đồng, sau đó liền hỏi rõ ràng hướng đi tới Tinh Không Tộc, cứ thể một đường đuổi theo truy sát.
Đợi lúc Tống Kỳ đi rồi, trong sơn mạch nơi xa Bạch Thu Tuyết và Nghiệp Cơ mới hiện ra, thần sắc hai người đều như trút được gánh nặng.
Thành công dẫn dụ Tống Kỳ tới Tinh Không Tộc, chuyện còn lại đã không còn nằm trong tầm khống chế của hắn.
Kết quả cuối cùng sẽ thế nào, chỉ có xem ý trời..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...