Đột phá Mệnh Luân Cảnh trung kỳ, Lục Ly lại không có lập tức đi hồ vực ma quỷ, hắn cần tiếp tục tu luyện, ổn định cảnh giới một phen.
Hắn chuẩn bị ở lại Linh Đế Thành mười ngày, một là bồi Lục Phi Tuyết, hai là cùng Bạch Thu Tuyết tăng tiến cảm tình, ba là ổn định cảnh giới.
Hắn sai Yên phu nhân đi đấu giá trường mua một kiện Thúy Ngọc Giáp đưa cho Bạch Hạ Sương, cuối cùng Bạch Hạ Sương không truy cứu chuyện lần trước nữa.
Chẳng qua chuyện hắn muốn ở riêng tăng tiến tình cảm với Bạch Thu Tuyết vẫn không thực hiện được, bởi vì Bạch Hạ Sương không ngừng xuất hiện ngăn trở hai người hẹn hò.
Quan trọng nhất chính là lúc hẹn hò Lục Ly không dám đụng chạm sờ soạng Bạch Thu Tuyết, bởi vì đụng một cái Bạch Hạ Sương liền sẽ có cảm ứng
Lục Ly chỉ có thể bảo trì khoảng cách với Bạch Thu Tuyết, dùng ánh mắt biểu đạt yêu thương.
Lục Ly không phải không nghĩ tới cũng thu Bạch Hạ Sương vào hậu cung, thân là Đại Đế Bắc Mạc, có được mấy vị phi tử cũng là điều bình thường.
Nhưng con người hắn bị Lục Linh ảnh hưởng tương đối sâu, không có tình cảm hắn sẽ không cường hành thực hiện hôn thú, cũng như Tử Liên Nhi thường xuyên dùng ánh mắt nóng rực nhìn hắn, hắn lại vẫn nhìn mà không thấy…
Hiện tại trong lòng hắn chỉ có một mình Bạch Thu Tuyết, dung không được nữ tử nào khác.
Dù là với Khương Khinh Linh hắn cũng chỉ có chút đau lòng, xem như một muội muội thích gây chuyện, chứ không hề có nửa điểm ý tưởng dị dạng nào khác.
Bạch Hạ Sương cũng tương tự, hắn chỉ xem Bạch Hạ Sương như em vợ.
Dù đã từng nhìn qua nàng xả nước, lại vẫn không suy nghĩ quá nhiều, giờ trong tim hắn chỉ có mỗi Bạch Thu Tuyết.
Lục Linh đã từng nói cho hắn, yêu một người phải trung thành, nếu ngươi không mang đến hạnh phúc cho người ta, vậy thì tốt nhất đừng trêu chọc nàng.
Ở lại Linh Đế Thành mấy ngày, Lục Ly chuẩn bị lên đường, mặc dù phía Linh Lung Các chưa có tin tức báo về, Tống Kỳ hẳn vẫn còn đang trong tuyệt địa.
Nhưng Lục Ly không thể không phòng, tốt nhất cứ nhanh chóng chinh phạt Hoang giới xong rồi tính.
Chuyến này hắn không mang theo quá nhiều người, chỉ định mang theo đám Dạ Tra, Minh Vũ Vũ Hóa Thần đều không mang.
Chinh phạt Hoang giới, tác dụng Quân Hầu Cảnh không lớn, nếu có thể thu phục Nhân Hoàng Thái Thản Tộc, diệt sát Nhân Hoàng Tinh Không Tộc.
Chuyện sau đó cũng không cần bọn Minh Vũ đi làm, cứ dựa vào Thái Thản Tộc và đám Dạ Tra Mông Trí là đủ rồi.
Đương nhiên hắn còn mang tới một người khác, Bạch Thu Tuyết.
Không phải là hắn muốn mang theo Bạch Thu Tuyết để triền miên ân ái, mà là Bạch Thu Tuyết có tác dụng cực lớn.
Dạ Xoa Tộc cần Bạch Thu Tuyết thống soái, bản thân Thiên Mị Thuật của Bạch Thu Tuyết cũng vô cùng cường đại, Quân Hầu Cảnh đều có thể mê hoặc, là một cỗ chiến lực rất đáng kể.
Việc này Lục Ly không nói cho bất cứ người nào, bao gồm Yên phu nhân, hắn chỉ nói mang theo Bạch Thu Tuyết có việc cần làm.
Chuyện ở Bắc Mạc giao cho Lục Phi Tuyết và Yên phu nhân Vũ Hóa Thần quản lý, nhất là phải chú ý giám thị hải vực phía nam.
Lục Phi Tuyết và Yên phu nhân vui vẻ đáp ứng, tưởng là Lục Ly mang theo Bạch Thu Tuyết đi du ngoạn.
Yên phu nhân nhìn ra tình cảm mập mờ giữa Lục Ly và Bạch Thu Tuyết, trong lòng không khỏi mừng thầm.
Lục Ly dặn dò một phen, ngay trong đêm đó liền dẫn theo Bạch Thu Tuyết lặng lẽ truyền tống rời đi.
Đến Thiên Ngục Thành, Lục Ly tới bái phỏng Đỗ Tranh một chuyến, Dạ Tra sớm đã chờ sẵn ở chỗ này, chúng nhân ngồi phi thuyền thiết giáp bay thẳng đến hồ vực ma quỷ.
Đến hồ vực ma quỷ, Lục Ly không dừng lại, mà trực tiếp mang theo Dạ Tra và Bạch Thu Tuyết tiến vào trong tiểu thế giới Lục Ải Nhân.
Trên đường đi Bạch Thu Tuyết không hề hỏi dò, Lục Ly muốn làm gì tự nhiên có đạo lý của hắn.
Nàng đi theo Lục Ly tiến vào tiểu thế giới, tròng mắt lập tức trợn tròn.
Dưới ngọn núi nhỏ phía tiền phương đứng ba tên cự nhân, ba cự nhân kia ai nấy đều cao phải đến mười thước, toàn thân màu hoàng kim, trên đầu không có tóc, chỉ mặc da thú che khuất phần dưới.
Cánh tay thô tráng ngang thân thể người bình thường, cơ thịt toàn thân gồ lên, nắm đấm lớn hơn cả đầu người.
Bạch Thu Tuyết không chút hoài nghi, nếu một quyền kia nện ở trên người, nháy mắt nàng sẽ biến thành thịt nát…
Ba tên cự nhân dù đứng dưới núi, lại cao ngang đỉnh núi, cảm giác áp bách vô cùng cường liệt, khiến Bạch Thu Tuyết hít thở không thông, thật sự chẳng khác gì ba pho tượng Thần Ma.
Thùng thùng
Ba tên hoàng kim cự nhân bước tới, trên thân tán phát khí tức cuồng bạo, cả người Bạch Thu Tuyết khẽ run rẩy, chu sa nơi mi tâm sáng lên, đang định phóng thích Thiên Mị Thuật.
Bịch!
Đến cách trước mặt Lục Ly chừng mười thước, ba tên cự nhân ầm vang quỳ xuống, sau đó toàn thân cúi rạp xuống đất, người đi đầu quát khẽ nói:
- Mông Trí suất lĩnh hai vị trưởng lão tham kiến Thánh Chủ!
- Cái này …
Bạch Thu Tuyết mắt tròn xoe kinh ngạc nhìn sang Lục Ly, Lục Ly khẽ cười một tiếng, đưa tay vỗ vai trấn an Bạch Thu Tuyết, sau đó nói với ba người Mông Trí:
- Đứng lên đi, chúc mừng ba vị, đột phá Quân Hầu Cảnh.
Mông Trí chưa đứng dậy, mà lần nữa cúi người nói:
- Đa tạ Thánh Chủ, không có linh tài Thánh Chủ đưa cho, sợ rằng đời này chúng ta vĩnh viễn không ra được.
Bạch Thu Tuyết chớp chớp mắt, trước mặt người ngoài Dạ Tra chỉ gọi Lục Ly là công tử, mà không gọi Thánh Chủ.
Lúc này ba tên hoàng kim cự nhân cường đại lại gọi Lục Ly là Thánh Chủ, nói cách khác những dị tộc cường đại này đều là thuộc hạ của Lục Ly?
Nàng phát hiện trên thân Lục Ly càng lúc càng nhiều bí mật, không ngờ lại có một chủng tộc cường đại trung thành với hắn.
- Lát nữa ta sẽ từ từ giải thích, ta không có ý muốn giấu diếm ngươi.
Lục Ly nắm chặt tay Bạch Thu Tuyết, trong lòng kẻ sau lập tức dâng lên cảm giác ấm áp, Lục Ly để tâm đến mình như vậy khiến nàng rất cảm động.
- Được rồi, đứng lên đi, tới lối vào Hoang giới!
Lục Ly phất phất tay, thả ra Mệnh Luân, mang theo Bạch Thu Tuyết bay lên không.
Lối vào tiểu thế giới Lục Ải Nhân đã phái người phong tỏa, không ai tiến được vào trong tiểu thế giới này.
Dạ Tra và bốn vị trưởng lão dồn dập phóng thích Bản Mệnh châu, Mông Trí và hai trưởng lão Mãnh Tượng Tộc còn lại thì trực tiếp vung chân lao nhanh, tốc độ còn nhanh hơn cả Lục Ly.
Lục Ly vốn có thể để đám người Dạ Tra mang đi, chẳng qua vì muốn ở lâu thêm một chút với Bạch Thu Tuyết, hắn chọn cách tự mình bay, tốc độ hắn cũng không chậm.
Để mấy người kia đi ở đằng trước, hắn và Bạch Thu Tuyết theo phía sau, nhẹ giọng giải thích nói:
- Đây là Mãnh Tượng Tộc, còn mấy người Dạ tộc trưởng là Thanh Loan Tộc, ngươi có từng nghe nói qua về hai tộc này?
- Thanh Loan Tộc và Mãnh Tượng Tộc?
Bạch Thu Tuyết tính cách trầm lặng, rất thích đọc sách, kiến thức vô cùng uyên bác, hiểu được tương đối nhiều, vừa rồi nàng tưởng ba người kia là Thái Thản Tộc, không ngờ lại là Mãnh Tượng Tộc.
Nàng có chút căng thẳng nắm lấy tay Lục Ly nói:
- Hai tộc này là đại tộc viễn cổ, hình như mấy ngàn năm trước đã bị đại tộc Trung Châu tiêu diệt, Lục Ly, bọn hắn đều phụng ngươi làm chủ?
- Đúng!
Lục Ly gật đầu nói:
- Sau này ta còn phải dẫn dắt bọn hắn giết về Trung Châu, đoạt lại tổ địa khi xưa.
Hai tộc này tuyệt đối trung thành đi theo ta, chỉ cần ta có năng lực, khẳng định phải giúp bọn hắn.
- Trời ạ!
Bạch Thu Tuyết triệt để bị dọa sợ, đối với sự tình Trung Châu nàng có hiểu rõ ít nhiều, Lục Ly lại nói sau này còn phải đối kháng các đại thế lực như Luân Hồi Cung, hắn điên rồi ư?
- Đừng lo.
Lục Ly mím môi một cái, trên mặt chớp qua một tia tự tin, nói:
- Không có nắm chắc ta sẽ không loạn động, nếu đời này ta không thể đột phá Nhân Hoàng Cảnh, ta liền bồi ngươi an nhàn sống hết đời ở Bắc Mạc.
Còn nếu ta có năng lực, tất phải đi Trung Châu tranh bá một phen.
Ta muốn để con em Lục gia thấy được, năm đó bọn hắn trục xuất ta ra khỏi gia môn là chuyện sai lầm nhất là Lục gia từng làm!
- Ừm.
Bạch Thu Tuyết ngắm nhìn vẻ kiên nghị trên mặt Lục Ly, trùng trùng gật đầu nói:
- Vô luận ngươi đi đâu, ta đều bồi theo ngươi.
Nam nhân Bạch Thu Tuyết ta yêu thích, chú định vang danh khắp Cửu Châu, đứng ngạo nghễ trên đầu chúng sinh.
- Ha ha ha!
Lục Ly bị Bạch Thu Tuyết thiêu đốt lên hào khí trong lòng, hắn cười to mấy tiếng nói:
- Đường tranh bá thiên hạ bắt đầu từ chinh phạt Hoang giới, Hoang giới này ta quyết lấy bằng được!.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...