- Không được, phải đẩy nha đầu này đi!
Lục Ly ngấm ngầm hạ quyết tâm, vừa trở về liền vung tay lên nói:
- Dạ Tra, phái người chuẩn bị yến hội, hôm nay phải chúc mừng một phen.
- Được!
Dạ Tra vội lui xuống bố trí, Bạch Thu Tuyết Bạch Hạ Sương mang đến một nhóm thị nữ và hạ nhân, đầu bếp cũng mang đến mấy tên, chính là vì phục vụ hai vị tiểu thư và Lục Ly.
- Oa, Lục Ly, không ngờ ngươi thật cảm ngộ được áo nghĩa?
Bạch Hạ Sương như hiếu kì bảo bảo kéo lấy Lục Ly hỏi:
- Ngươi cảm ngộ được áo nghĩa gì? Mấy phẩm? Bát phẩm hay là cửu phẩm? Mệnh Luân Cảnh liền có thể cảm ngộ áo nghĩa, thiên tư Lục Ly ngươi đúng là khủng bố, không lẽ ngươi được đến bí mật bất truyền gì đó ở Lục gia?
Bạch Hạ Sương líu ríu hỏi một đống, Lục Ly không có thời gian nói nhảm với nàng, nghiêm mặt nhìn sang Bạch Hạ Sương nói:
- Sương nhi, gần đây ngươi tu luyện tới cảnh giới gì rồi? Đã đột phá đến Hồn Đàm Cảnh đỉnh phong chưa?
Bạch Hạ Sương ưỡn ngực lên, không chịu thua nói:
- Lập tức liền có thể đạt tới Hồn Đàm Cảnh đỉnh phong, đến lúc đó ta tìm tiểu cô lấy linh tài, rất nhanh liền cũng có thể đột phá Mệnh Luân Cảnh, Lục Ly ngươi đừng xem thường bản tiểu thư.
Nội tâm Lục Ly khẽ động, thần sắc khá là khinh thường nhìn Bạch Hạ Sương nói:
- Bạch Hạ Sương, không phải ta xem thường ngươi, nếu ngươi có thể đột phá Mệnh Luân Cảnh trong vòng ba tháng, ta liền đưa ngươi ba phần linh tài xung kích Mệnh Luân Cảnh, làm sao, có dám đánh cược không?
Bạch Hạ Sương tính cách đơn thuần, lại nóng tính, chịu không được khích bác, lập tức trừng mắt với Lục Ly nói:
- Được, đây chính là ngươi nói đấy nhé, quay đầu cũng đừng quỵt nợ.
Nói xong Bạch Hạ Sương kéo tay Bạch Thu Tuyết nói:
- Tỷ tỷ, chúng ta về lại Linh Đế Thành đi, ta phải lập tức bế quan, trong vòng ba tháng nhất định có thể đột phá Mệnh Luân Cảnh.
Lục Ly cuống lên, hắn muốn lừa đẩy đi Bạch Hạ Sương, để tiện ở chung với Bạch Thu Tuyết, giờ Bạch Hạ Sương muốn lôi cả Bạch Thu Tuyết đi theo, chẳng phải hắn thành công cốc?
Lập tức xụ mặt nói:
- Sương nhi a, ta và tỷ tỷ ngươi còn có chính sự cần làm, ta chuẩn bị để nàng giúp ta làm một đại sự.
Hay là ngươi về trước đi, dù sao ngươi trở về cũng phải bế quan tu luyện.
Trên mặt Bạch Thu Tuyết bỗng chốc hiện lên hai mạt ráng hồng, Bạch Hạ Sương cảm giác được có gì đó không bình thường, nàng hồ nghi nhìn Lục Ly và Bạch Thu Tuyết vài lần, thần bí hỏi:
- Lục Ly, có phải ngươi nhìn trúng tỷ ta? Muốn tán tỉnh tỷ ta, cho nên mới cố ý đẩy ta đi?
- Tuyệt đối không có!
Lục Ly nghiêm mặt nói:
- Tỷ muội các ngươi đồng tâm đồng lòng, dù ta có muốn tán cũng là tán cả hai tỷ muội, làm sao lại đẩy ngươi đi?
- Phi!
Bạch Thu Tuyết và Bạch Hạ Sương đồng loạt “phi” một tiếng, Bạch Hạ Sương nhìn hằm hằm Lục Ly, kéo tay Bạch Thu Tuyết rời đi, vừa đi còn vừa trừng nhìn Lục Ly nói:
- Tỷ tỷ, sau này cách tên lưu manh kia xa chút, cẩn thận bị hắn lừa tiền lừa sắc.
- Ta xxx …
Lục Ly ngấm ngầm chửi đổng, cô em vợ này quá không bớt lo.
Khăng khăng ở phương diện tình cảm Bạch Thu Tuyết khá là thẹn thùng, hắn lại không thể trực tiếp đánh ngất Bạch Hạ Sương được.
- Đúng rồi, không thể đánh ngất thì có thể dùng cách khác mà.
Rất nhanh khóe môi Lục Ly nhếch lên ý cười, nhìn thế nào đều thấy rất hèn hạ bỉ ổi.
….
Tiệc tối rất phong phú, Lục Ly cảm ngộ được da lông áo nghĩa, tâm tình rất tốt, Dạ Tra cũng cao hứng, sai người làm cả bàn rượu ngon trà ngon, chuẩn bị nâng ly khánh chúc một phen.
Bạch Thu Tuyết và Bạch Hạ Sương cũng có mặt, nhìn từ bên ngoài Bạch Thu Tuyết và Lục Ly như hề chẳng có chút quan hệ nào, ở trên bàn rượu rất là dè dặt, chỉ kính Lục Ly một chén, rất ít nói chuyện.
Lục Ly cũng không dám tuyên dương việc này, một khi nói toạc Bạch Hạ Sương liền sẽ biết Lục Ly hôn môi sờ soạng Bạch Thu Tuyết, dẫn đến nàng cũng cảm giác bị hôn, bị sờ soạng.
Chuyện này Lục Ly còn chưa nghĩ ra cách xử lý, đành cứ phải tạm thời cứ lén la lén lút, trước giữ bí mật rồi tính.
Bạch Hạ Sương tính cách hào sảng, bế quan một đoạn thời gian, nàng buồn bực hỏng, còn chưa ăn qua được bữa nào ngon lành.
Lúc này được dịp liền ăn uống thả ga, hưng phấn ghê gớm.
Lục Ly thay đổi thái độ khi trước, rất là khách khí với Bạch Hạ Sương, không ngừng mời rượu, ngữ điệu cũng rất là nịnh nọt, thổi cho Bạch Hạ Sương cứ ở trên mây, chẳng mấy chốc mà đã say ngà ngà.
Bạch Thu Tuyết rất thông minh, tự nhiên biết được Lục Ly có ý đồ gì.
Chẳng qua có Dạ Tra ở đây nàng cũng không tiện nói nhiều, chỉ thỉnh thoảng trừng mắt với Lục Ly, lại bị Lục Ly không nhìn.
Yến tiệc ăn hơn một canh giờ, Dạ Tra mỉm cười lui xuống.
Bạch Hạ Sương uống say, cả khuôn mặt đỏ bừng, ánh mắt mê ly, trong tay vẫn cầm chén, không ngừng nói:
- Đến, Lục Ly uống, không say không về, không say không về…
Bạch Thu Tuyết nhìn không được, gọi thị nữ tới mang Bạch Thu Tuyết về phòng.
Đợi lúc không còn ai, nàng mới hung hăng trừng Lục Ly một cái, cáu giận nói:
- Sương nhi còn nhỏ, ngươi chuốc nàng làm gì?
- Ha ha ha!
Lục Ly cười lớn nói:
- Các ngươi là song bào thai, đều lớn như nhau, ngươi dựa vào cái gì mà nói nàng còn nhỏ.
Hơn nữa tâm tình nàng không sai, uống nhiều mấy chén lại đã sao? Ai cũng bảo con gái gả đi ra cánh tay liền quẹo bên ngoài, sao ngươi lại không giúp ta?
- Ai muốn gả cho ngươi!
Bạch Thu Tuyết lườm hắn một cái, sau đó nghiêm mặt hỏi:
- Lục Ly, ngươi cảm ngộ được áo nghĩa gì trong vòi rồng?
- Cụ thể thế nào ta cũng chưa rõ lắm, còn cần cảm ngộ thêm.
Lục Ly khẽ trầm ngâm, sau đó giải thích nói:
- Hẳn là loại áo nghĩa tốc độ, hiện tại ta mới chỉ cảm ngộ được một tia da lông, còn không biết vận dụng áo nghĩa này thế nào để tăng cường chiến lực.
Chẳng qua chờ ngày ta đại thành, ít nhất tốc độ có thể đề thăng gấp mười gấp trăm.
- Lục Ly, chúc mừng ngươi!
Bạch Thu Tuyết thật lòng cao hứng thay cho Lục Ly, tốc độ đề cao, chí ít khả năng giữ mạng sẽ được tăng cường không ít, áo nghĩa này cũng không phải tuỳ tiện là có thể cảm ngộ.
- Hắc hắc
Lục Ly nhếch môi cười một tiếng, đột nhiên dời lại chỗ ngồi của Bạch Hạ Sương vừa nãy, đưa tay muốn chộp về phía Bạch Thu Tuyết, miệng nói:
- Thu Tuyết a, ta cảm ngộ áo nghĩa khổ cực như vậy, ngươi có phải nên thưởng lệ chút không?
- Ha ha!
Bạch Thu Tuyết như cánh bướm bay lên, lướt tới bên ngoài, đến cửa ra mới ngoái đầu nhìn lại cười nói:
- Muốn thưởng thì chờ ngươi trở thành Nhân Hoàng lại nói.
Lão tổ tông nói qua, bản tiểu thư phải gả cho Nhân Hoàng, cảnh giới này của ngươi còn chưa đủ.
Bạch Thu Tuyết như cánh bướm bay vút đi mất, Lục Ly không khỏi nổi giận, hắn chính là Đại Đế Bắc Mạc, Đại Đế không phải chính là Nhân trung chi Hoàng ư?
Tửu kình dâng lên, hắn cũng không cố được quá nhiều, như một cơn gió phóng đi, chạy thẳng tới phòng Bạch Thu Tuyết.
Bạch Thu Tuyết vừa mới trở về phòng, cửa khoang còn chưa kịp đóng, Lục Ly đã như một cơn gió vọt vào.
Chẳng qua..
Lục Ly vừa xông vào lập tức cả người bất ổn, Bạch Thu Tuyết tròn mắt nhìn hắn, còn có một người cũng tròn mắt nhìn hắn.
Bạch Hạ Sương chắc là uống quá nhiều, rượu trong bụng rất nhiều, chính đang ngồi trên bô cạnh mép giường xả nước ...
Đây là khuê phòng của nàng và Bạch Thu Tuyết, làm sao ngờ được lại có nam tử xông vào?
Nhìn bờ mông trắng bóng, còn có chất lỏng óng ánh chảy xuống từ khe nhỏ, cùng với giải đất thần bí như ẩn như hiện, tròng mắt Lục Ly lập tức cũng trợn tròn.
Chẳng qua hắn phản ứng cực nhanh, bởi vì hắn phát hiện Bạch Hạ Sương mặt từ đỏ bừng chuyển thành xanh xám, toàn thân không ngừng cuộn trào sát khí.
Ánh mắt hắn bỗng chốc trở nên mê ly, liếc nhìn hai phía, sau đó gãi gãi đầu nói:
- Ai, đây không phải phòng ta à, đi nhầm phòng, chắc là gian kia, uống nhiều, hướng nào đều quên mất.
Vừa nói Lục Ly vừa lung la lung lay đi ra ngoài, phía sau lại truyền đến tiếng hét phẫn nộ sát khí đằng đằng:
- A, a … Lục Ly, ta muốn giết ngươi, ta muốn giết ngươi ..
-.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...