Quả nhiên chỉ có nữ tử Dạ Xoa Tộc mới có sức chiến đấu, đám nam tử quỳ trên đất kia đều không nhúc nhích, chỉ biết hiếu kỳ nhìn sang bên này.
Hưu
Mười mấy tên nữ tử Dạ Xoa Tộc chạy vội đến, tốc độ cực nhanh, động tác rất mạnh mẽ.
Bờ mông nở nang tựa hồ toàn là bắp thịt rắn chắc, mang đến cho các nàng lực lượng cường đại.
Lục Ly quét mắt nhìn qua, phát hiện tốc độ mười mấy tên Dạ Xoa Tộc này đều có thể sánh ngang với tốc độ phi hành của Mệnh Luân.
Dạ Tra không ra tay, ba tên trưởng lão Thanh Loan Tộc lại xông ra, mấy người Tề Thiên Phạm cũng bay tới.
Song đều không phóng thích Bản Mệnh Châu, cũng không phóng ra Huyền lực, ai nấy đồng loạt lấy ra binh khí, chuẩn bị giáp lá cà.
Một đám Quân Hầu Cảnh đối đầu một đám Dạ Xoa Tộc bình thường, nếu còn xuất hiện ngoài ý, vậy thì Dạ Xoa Tộc sớm đã nhất thống Thần Châu đại địa từ lâu rồi.
A...!Nha
Trong đám Dạ Xoa Tộc không ngừng vang lên tiếng kêu hét, Lục Ly lại nghe không hiểu, lập tức quay sang Dạ Tra ở bên cạnh hỏi:
- Các nàng nói ngôn ngữ gì đấy?
- Cổ ngữ!
Dạ Tra giải thích nói:
- Đây là thứ tiếng thông dụng trên Thần Châu đại địa ở thời kỳ Thượng Cổ, Dạ Xoa Tộc này hẳn là một trong những di tộc thượng cổ còn sót lại, trước kia hẳn cũng đã từng huy hoàng qua một đoạn thời gian.
Dạ Xoa Tộc tới gần, Lục Ly và một tên Dạ Xoa Tộc chạm mắt nhau, nội tâm hắn bất giác run lên, Hồn Đàm cũng khẽ ba động.
Cảm giác này rất kỳ diệu, tà hỏa nơi bụng dưới bốc lên, hận không thể tìm một tên Dạ Xoa Tộc “đại chiến” ba ngày ba đêm.
- Thánh Chủ, tĩnh tâm!
Tiếng nói trầm thấp của Dạ Tra vang lên bên tai Lục Ly, ánh mắt Lục Ly lập tức khôi phục tỉnh táo, hắn nhìn xuống “cột chống trời” bên dưới, có chút lúng túng vuốt vuốt cánh mũi nói:
- Mị thuật linh hồn của Dạ Xoa Tộc này thật lợi hại.
Dạ Tra khẽ gật đầu, đảo mắt nhìn về chiến trường nơi xa, quát khẽ nói:
- Đừng bị đầu lâu trong tay bọn họ nện trúng.
Bên kia, toàn bộ xương đầu trong tay Dạ Xoa Tộc bay lên đầy trời, tròng mắt tất cả Dạ Xoa Tộc đều sáng lóng lánh, ý đồ mị hoặc đám người Tử Hoàn Kiều Vũ Hóa Thần.
Đáng tiếc
Lao ra đều là Quân Hầu Cảnh, linh hồn quá cường đại, chút bí thuật ấy căn bản vô dụng đối với bọn hắn.
Minh Vũ thả ra Thế, tốc độ Dạ Xoa Tộc bỗng chốc giảm mạnh, những đầu lâu kia đều ngưng lại giữa trời, ông ông rền vang, định bay đi lại bị trấn áp không di động được.
Xuy xuy
Vũ Hóa Thần thả ra hỏa diễm, tia lửa bay múa đầy trời, phàm là bị tia lửa bắn trúng, trên thân lập tức bùng lên liệt hỏa hừng hực, chẳng mấy chốc liền bị thiêu chết.
Chúng nhân dần yên tâm, thần sắc vốn đầy vẻ ngưng trọng, giờ đây lại rất nhẹ nhàng, Dạ Xoa Tộc bình thường không đáng e ngại.
Ai nấy đồng loạt thi triển thần thông, một đường đồ sát tiến tới, chớp mắt hơn mấy chục tên Dạ Xoa Tộc đã bị giết chết.
Ô nha nha
Đám nam tử Dạ Xoa Tộc còn lại trên bãi cỏ đều bị dọa sợ, vội đứng lên chạy trốn, trên mặt chất đầy vẻ hoảng loạn.
Lục Ly quát khẽ:
- Giết sạch Dạ Xoa Tộc trong núi này, không chừa một ai, Vũ Hóa Thần, đốt hết thi thể, không được để lại vết tích.
Nội tâm Lục Ly dần trầm tĩnh lại, Dạ Xoa Tộc có vẻ cũng đâu quá khủng bố.
Dạ Tra nói Dạ Xoa Tộc chỉ có hai tên cường giả chiến lực sánh ngang Quân Hầu Cảnh, như vậy bọn hắn hoàn toàn có thể một đường nghiền ép, nhẹ nhàng cứu ra Bạch Thu Tuyết.
Chiến đấu diễn ra hơn mười mấy giây liền kết thúc, nơi này chỉ có hơn trăm tên Dạ Xoa Tộc, một đám Quân Hầu Cảnh xông tới như giết gà vịt, nhẹ nhàng quét sạch.
Tiếp tục tiềm hành, không ngừng vượt qua núi non hiểm trở.
Nơi này gần như đại bộ phận núi non đều được đào móc rất nhiều hang đá, có thể thấy được rất nhiều Dạ Xoa Tộc.
Một đường đi tới, chỉ thấy chiến sĩ Dạ Xoa Tộc toàn là nữ tử, nam tử cảm giác chỉ đóng vai trò ngựa giống và nô lệ.
Thậm chí ở trên một ngọn núi nhỏ, đám người Lục Ly còn thấy được cảnh Dạ Xoa Tộc làm tình giữa ban ngày ban mặt, nữ tử cưỡi ở trên, nam tử nằm ở dưới.
- Dạ tộc trưởng, tộc trưởng Dạ Xoa Tộc chắc cũng là nữ?
Lục Ly hỏi.
- Đúng vậy a!
Dạ Tra gật đầu nói:
- Nam tử Dạ Xoa Tộc không thể tu luyện, trên đường ngươi cũng thấy rồi đấy, nam nhân đều là nô lệ, nữ nhân mới là tộc Vương.
- Vậy là tốt rồi!
Lục Ly như trút được gánh nặng, như thế Bạch Thu Tuyết rơi vào trong tay Dạ Xoa Tộc đương nhiên sẽ không bị làm nhục, dù ngược đãi thế nào, chỉ cần không chết là được.
Dạ Tra đã thăm dò qua Dạ Xoa Tộc một lượt, thuần thục dẫn theo chúng nhân một đường đi tới, trên đường lần nữa bị mấy tiểu bộ lạc Dạ Xoa Tộc phát hiện ra, Lục Ly đành phải hạ lệnh trấn áp.
Hắn sợ đánh cỏ động rắn, dẫn đến Dạ Xoa Tộc sát hại Bạch Thu Tuyết.
Đi thêm chừng một canh giờ, trên đường không biết gặp phải bao nhiêu bộ lạc Dạ Xoa Tộc, đám người Vũ Hóa Thần không khỏi âm thầm kinh hãi, Dạ Xoa Tộc này rốt cục có bao nhiêu nhân khẩu? Chỉ riêng số nhân khẩu bọn hắn quan sát được, ít nhất đã phải mấy trăm vạn.
- Ngay ở phía trước!
Dạ Tra ngừng lại, chỉ vào tòa núi lớn trước mặt, thần sắc ngưng trọng nói:
- Mọi người phải chú ý, lát nữa xông vào nhất định sẽ bạo phát đại chiến, điều chúng ta phải làm chính là bằng tốc độ nhanh nhất giải quyết hoặc đánh trọng thương hai tên cường giả mạnh nhất Dạ Xoa Tộc, sau đó trấn áp Dạ Xoa Tộc phổ thông, cứu ra Thu Tuyết tiểu thư, triệt thoái rời đi.
Mọi người khẽ gật đầu, Dạ Tra quay sang nhìn Lục Ly một cái, kẻ sau khua tay nói:
- Xuất kích!
Nháy mắt, chúng nhân dồn dập thả ra Bản Mệnh Châu bay vút lên không, hơn mười đạo thần niệm như dao quét tới tiền phương, bao phủ toàn bộ ngọn núi trước mặt.
Trên ngọn núi này có rất nhiều Dạ Xoa Tộc, nhân số ước chừng phải hơn mười vạn, khắp nơi đều là quân đội và con dân Dạ Xoa Tộc, hang đá trên núi nhiều không kể xiết.
Khiến đám người Vũ Hóa Thần mơ hồ chính là, thần niệm bọn hắn rà quét khắp cả ngọn núi, nhưng không thấy được Bạch Thu Tuyết, thậm chí không thấy bất kỳ nữ tử nhân loại nào.
Ô nha nha
Trong núi vang lên một mảnh tiếng quái khiếu, vô số Dạ Xoa Tộc lao vụt ra từ trong hang đá, còn có một số Dạ Xoa sau lưng mọc hai cánh, như lợi kiếm bay vút lên giữa không trung.
Hưu hưu hưu
Trong núi từng bầy Dạ Xoa bay lên, như bầy sói ùa tới, còn chưa lại gần, xương đầu đã bay vụt đến, tựa như một đống vẫn thạch từ trên trời trút xuống, nhìn không thấy đâu là bến bờ.
- Chính giữa ngọn núi là cấm địa Dạ Xoa Tộc, Thu Tuyết tiểu thư hẳn là bị giam trong đó, giết đi vào!
Dạ Tra rống lên, hắn đã sớm thăm dò qua, Bạch Thu Tuyết tiến vào cấm địa Dạ Xoa Tộc.
Ở chính giữa ngọn núi có một sơn cốc mà thần niệm bọn hắn không cách nào tiến vào, đấy hẳn là cấm địa Dạ Xoa Tộc.
- Giết!
Lục Ly bạo hống, chẳng qua hắn không phóng thích Mệnh Luân, mà để Minh Vũ mang theo, những người còn lại thì vây quanh hắn thành trận hình mũi tên phóng tới tiền phương.
Dạ Tra và Vũ Hóa Thần đi đầu, Dạ Tra phóng thích Liệt Không áo nghĩa, Vũ Hóa Thần phóng thích Tinh Hỏa áo nghĩa, đám người Tề Thiên Phạm theo ở phía sau dồn dập xuất kích.
Minh Vũ thả ra Thế, lại chỉ nhằm trấn áp những đầu lâu đang bay vụt đến.
Trên những đầu lâu kia đều có độc dịch, không thể dính lên người, bằng không toàn thân sẽ bị ăn mòn chỉ còn mỗi xương trắng.
Rầm rầm rầm
Từng móng vuốt hoàng kim cực lớn như móng tay của thần gào thét mà đi, xé nứt cả không gian trước mặt.
Từng mảnh từng mảnh xương đầu bị quét bay, nhẹ nhàng mở ra một phiến không gian.
- Vạn Hoa Trận!
Tử Hoàn Kiều và Tử Hoàn Ninh cũng ra tay, Bản Mệnh Châu của hai người sáng rực, trên cổ hiện rõ ấn ký tiểu hoa màu đỏ.
Tiếp đó cánh hoa bay múa đầy trời, bao phủ lấy mất trăm tên Phi Thiên Dạ Xoa giữa không trung.
- Vạn Hoa Trận này thật cường đại!
Trước kia ở Luyện Ngục Nhai Lục Ly từng được chứng kiến qua Vạn Hoa Trận, lúc này lại lần nữa nhìn thấy, trong lòng vẫn không khỏi chấn kinh.
Mấy trăm Phi Thiên Dạ Xoa kia khẳng định đều là cường giả Dạ Xoa Tộc, thế mà giờ đây đều bị Tử Hoàn Kiều và Tử Hoàn Ninh vây khốn, xem ra rất khó thoát được.
Thế của Minh Vũ trấn áp xuống, những đầu lâu kia đứng im bất động, Liệt Không áo nghĩa mở đường, chúng nhân thế như chẻ tre, nhẹ nhàng tiến vào trong núi, lao thẳng đến cấm địa.
- Hừ!
Có tiếng hừ lạnh đột ngột vang lên, tiếp đó một bóng người bắn ra từ trong cấm địa.
Là một nữ Dạ Xoa vô cùng xinh đẹp, đầu đội vương miện màu đỏ, giữa mi tâm có một nốt ruồi đỏ tươi, trên cổ đeo một chuỗi dây chuyền đá quý màu xanh lam, toàn thân tỏa ra khí chất ung dung hoa quý, tựa như Nữ vương cao cao tại thượng.
Nữ Dạ Xoa này bay vụt lên giữa không trung, sau đó lân phiến màu đen trên người bất ngờ tan biến, lại không hoàn toàn biến mất.
Trước ngực và dưới hông vẫn có chút ít lân phiến che lấp, khiến tất cả mọi người đều trợn tròn mắt.
Không sai!
Không chỉ Lục Ly, giờ đây ngay cả Dạ Tra đã sống một hai ngàn năm cũng phải tròn mắt.
Trên thân nữ vương Dạ Xoa Tộc này tựa hồ có được một loại ma lực vô danh, hấp dẫn ánh mắt tất cả mọi người, khiến chúng nhân mất đi không chế, không cách nào thoát ra được..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...