Thần Vũ đế quốc thành lập, Lục Ly bắt đầu đại phong quần thần.
Lục Phi Tuyết là Nhiếp Chính Vương, tổng quản toàn bộ đế quốc.
Yên phu nhân là Đại Quốc Sư, nghe lệnh của Lục Phi Tuyết, phụ trách sự vụ lớn nhỏ trong đế quốc, tính là tổng quản hệ thống văn thần.
Vũ Hóa Thần và Tử Hoàn Kiều Minh Vũ đều là Thượng tướng quân, Vũ Hóa Thần quản lý Thiên Hàn Quốc Thiên Lương Đội, Tử Hoàn Kiều quản lý Thiên Vũ Đội, Minh Vũ thì phụ trách Ám Vệ, tuần sát thiên hạ.
Sự tình phân công xong xuôi, Lục Ly làm vung tay chưởng quỹ, giao hết mọi chuyện cho mấy người Lục Phi Tuyết, chính hắn thì lại chuẩn bị đi Bạch Vân Thành.
Hắn cần thương nghị chút chuyện với phía Khương Khinh Linh, Bắc Mạc có một ít linh tài đặc hữu, hắn chuẩn bị cầm ra bán cho Linh Lung thương hội, sau đó từ Linh Lung thương hội mua sắm linh tài tu luyện đỉnh cấp mà Bắc Mạc không có.
Đương nhiên…
Bắc Mạc cũng không có quá nhiều thứ tốt, chủ yếu đều là hàng cấp thấp, được cái số lượng tương đối nhiều, chẳng qua so ra thì Huyền Tinh kiếm được trong một năm còn không bằng một vực lớn tại Trung Châu.
Chuyện phân phối tài nguyên tự có Lục Phi Tuyết đi xử lý, hiện tại hắn tu luyện thật ra cũng không cần tiêu hao quá nhiều linh tài.
Hắn chuẩn bị giúp Thanh Loan Tộc Mãnh Tượng Tộc mua sắm một nhóm linh tài, để hai tộc càng thêm cường đại, như vậy ban bệ cốt cán của hắn mới càng mạnh.
Thủ hạ mạnh lên, đồng nghĩa với thực lực của hắn cũng mạnh lên.
Ừ, điều kiện tiên quyết phải là hắn có thể khống chế toàn cục.
Chế độ trên khắp Bắc Mạc bắt đầu được cải cách trên quy mô lớn, ba đại vương quốc triệt tiêu, biến thành mười tám vực lớn.
Mỗi một vực điều phái một Vực Chủ, chủ quản sự vụ chung trong vực, sau đó mỗi vực lại điều động một tướng quân, phụ trách quân vụ.
Một văn một võ, tương hỗ tiết chế, như vậy sẽ không để cho vực giới rơi vào tay bất cứ gia tộc nào.
Đây là chế độ được áp dụng ở Trung Châu, chế độ này càng thêm hoàn thiện, càng dễ quản lý, đồng thời có thể thu nạp càng nhiều tài nguyên.
Vũ gia, Bạch gia, Tử gia thu hoạch không ít, bởi vì rất nhiều vực chủ đều là người nhà ba tộc kia.
Toàn bộ địa bàn Thiên Vũ Quốc thuộc về Tử gia, đây là điều kiện Lục Ly đã hứa hẹn khi trước.
Vực Chủ Thiên Hàn Quốc về cơ bản đều là người của Bạch gia, Vũ gia thì khống chế Thiên Lương Quốc, Thiên Đảo Hồ vẫn do người Bạch gia nắm chủ đạo.
Thông tục mà nói thì là, toàn bộ lợi ích Bắc Mạc, có ba thành giao lên cho Lục Ly, Vũ gia Tử gia Bạch gia chiếm ba thành, các gia tộc lớn lớn nhỏ nhỏ ở Bắc Mạc chiếm ba thành còn lại.
Mặc dù là ba thành, lợi ích Lục Ly giành được cũng rất khả quan.
Quy ra Huyền Tinh, một năm phải đến vạn ức, nếu Lục Ly ngồi vững Bắc Mạc mười năm, đó chính là mười vạn ức Huyền Tinh, đủ cho hắn nhẹ nhàng tu luyện tới Quân Hầu Cảnh đỉnh phong.
Chẳng qua…
Hiện tại lợi ích hắn giành được còn phải phân cho Thanh Loan Tộc và Mãnh Tượng Tộc, mấy năm này hắn chuẩn bị đầu nhập không ít Huyền Tinh cho hai tộc, hắn cần thủ hạ càng mạnh, như thế mới có thể bảo vệ lợi ích cho hắn.
Mặc dù kiến lập đế quốc, nhưng tạm thời tình hình Bắc Mạc vẫn chưa thực sự an tĩnh.
Trong vô số thành trì vẫn còn đang phát sinh rối loạn, có một ít tiểu gia tộc đục nước béo cò, hoặc là có quan hệ không cạn với Đỗ gia Dạ gia, trong bóng tối âm thầm mưu đồ làm loạn.
Bởi thế, thời gian tiếp sau đó Vũ Hóa Thần rất bận, Yên phu nhân cũng bận, chỉ có Tử Hoàn Kiều là tương đối rảnh, dù sao trước kia Thiên Vũ Quốc một mực là địa bàn Tử gia, giờ đây chỉ là các gia tộc Thiên Vũ Quốc nhiều thêm một lão đại trên đầu lão đại mà thôi.
Lục Ly tu luyện ở Linh Đế Thành chừng nửa tháng, truyền tống trận Thiên Vũ Thành đã chuyển dời đến, Linh Đế Thành lần nữa lại kết nối được với Bạch Vân Thành.
Lục Ly chuẩn bị lên đường, hắn chỉ dẫn theo một mình Minh Vũ.
Đi Bạch Vân Sơn không cần cường giả hộ vệ, nếu thật có chuyện gì, dù có mang theo toàn bộ Quân Hầu Cảnh cũng vô dụng, bởi vì Thái Thiên Điện có Nhân Hoàng.
Lục Ly bóp nát một chiếc ngọc phù, truyền tống trận ở Bạch Vân Thành liền được mở ra, truyền tống hơn một canh giờ, Lục Ly và Minh Vũ thành công đi tới Bạch Vân Thành.
- Lục công tử!
Khương Hoằng sớm đã đứng chờ sẵn ngoài truyền tống trận, vừa nhìn thấy Lục Ly liền vội khom người, người Thái Thiên Điện thủ vệ truyền tống trận cũng cung kính cúi chào.
Lục Ly khẽ gật đầu, dẫn theo Minh Vũ đi ra, thấp giọng dò hỏi:
- Tiểu thư các ngươi có đây không?
- Không có ở đây!
Khương Hoằng lắc đầu nói:
- Tiểu thư trở về, nàng phải xung kích Quân Hầu Cảnh.
Nàng nói chờ sau khi đột phá Quân Hầu Cảnh lại tới Bắc Mạc chơi, công tử cần gì cứ nói với ta, tiểu thư sớm đã dặn trước.
- Được rồi, đi khách sạn cái đã.
Lục Ly trực tiếp đi đến khách sạn, sau khi tiến vào một tiểu viện độc lập, Lục Ly nghiêm mặt nói:
- Có một việc cần Linh Lung Các các ngươi điều tra giúp, ta muốn tìm một người.
Khương Hoằng nhún vai nói:
- Cái này đơn giản, ta có thể làm chủ, Lục công tử, mời nói.
- Tỷ tỷ của ta, Lục Linh!
Lục Ly lấy ra một bức chân dung, đưa tới, sau đó giải thích nói:
- Tỷ tỷ ta hiện tại hai mươi tuổi, nàng là Hỏa Phượng Thiên Thai, lúc ở Bắc Mạc từng bị Minh Xà bà bà mang đi.
Chẳng qua khi người Lục gia đến Thanh Châu tìm kiếm Minh Xà bà bà, người Thần Nữ Cung nói là nửa đường tỷ tỷ ta lại bị một cường giả bí ẩn bắt đi.
Cường giả bí ẩn kia có được Thánh Quang áo nghĩa thất phẩm, cảnh giới ít nhất phải là Quân Hầu Cảnh đỉnh phong, rất có thể là Nhân Hoàng, thậm chí Địa Tiên…
- Thánh Quang áo nghĩa?
Khương Hoằng nhướng mày, lẩm bẩm nói:
- Loại áo nghĩa này rất đặc thù, người cảm ngộ được rất ít, chắc sẽ dễ dàng điều tra.
Lục công tử, ngươi xác định Minh Xà bà bà không nói dối chứ?
- Không chắc lắm, các ngươi có thể phái người đi Thanh Châu thăm dò thử xem.
Cẩn thận là hơn, Lục Ly quyết định để Linh Lung Các lại đi Thanh Châu một chuyến.
Khương Hoằng khẽ gật đầu, sau đó lại hỏi dò một ít chi tiết cụ thể, biểu thị đi về nhất định sẽ để bộ phận tình báo Linh Lung Các chú trọng truy tra.
Khương Khinh Linh từng dặn dò, chuyện của Lục Ly chính là chuyện của nàng, chỉ cần không quá phận, hết thảy đều do Lục Ly làm chủ.
Hiện tại địa vị Khương Khinh Linh ở Linh Lung Các rất cao, một là bởi vì nàng là con gái độc nhất của các chủ Linh Lung Các, hai là bởi vì tốc độ tu luyện của Khương Khinh Linh.
Tốc độ tu luyện của nàng khiến ngay cả các trưởng lão Linh Lung Các đều bị dọa sợ, vị đại tiểu thư này mà cứ tiếp tục tu luyện như vậy, Địa Tiên Cảnh hoàn toàn ở trong tầm tay a.
Tiếp sau Lục Ly mới nói đến chuyện thứ hai, hắn muốn làm ăn với Linh Lung Các, muốn bán lại linh tài dư thừa ở Bắc Mạc cho Linh Lung các, sau đó lại từ Linh Lung Các mua sắm các loại linh tài cần thiết.
Đây là chuyện hai bên cùng có lợi, Khương Hoằng tự nhiên sẽ không cự tuyệt.
Linh Lung Các nắm trong tay Linh Lung thương hội, ở Bạch Vân Thành cũng thiết lập phân hội, Khương Hoằng lập tức phái người gọi tổng quản phân hội Khương Hoa tới, dẫn tiến cho Lục Ly.
Cũng biểu thị về sau hết thảy giao dịch đều có thể tìm vị Khương Hoa này, đồ bán ra tính theo giá cả Trung Châu, mua đồ ở Linh Lung thương hội sẽ được giảm còn tám mươi phần trăm.
Mặt mũi cấp đủ, tương đương với chắp tay đưa cho Lục Ly không ít Huyền Tinh.
Mới đầu Lục Ly tỏ ý cự tuyệt, Khương Hoằng lại khẽ cười nói chỉ cần là khách quý của Linh Lung Các đều có thể hưởng thụ đãi ngộ tương tự, không tính là gì.
Thậm chí không cần xin chỉ thị mặt trên, chính bản thân Khương Hoằng đã có được quyền hạn như thế.
Lục Ly thấy vậy liền không cự tuyệt nữa, lại hàn huyên một phen xác định chi tiết hợp tác, sau đó Lục Ly mua một nhóm đan dược tu luyện Huyền lực, Hồn Tinh rồi mang theo Minh Vũ trở về.
Đồng thời hắn đưa ra một tờ danh sách, gồm các loại linh tài chủ yếu cần cho tu luyện Quân Hầu Cảnh như Thăng Long Thảo, Thiên Chưởng Diệp…, nói lần sau tới sẽ trực tiếp mua sắm.
Lần này hắn không mang tới quá nhiều linh tài và Huyền Tinh, chuyện giao dịch vặt vãnh này hắn cũng không muốn quản, về sau chỉ cần để Minh Vũ tới giao dịch là được.
Khương Hoằng và Khương Hoa đích thân đưa tiễn Lục Ly tới truyền tống trận, chờ sau khi hai người truyền tống đi rồi, Khương Hoa mới nghi hoặc hỏi dò:
- Hoằng trưởng lão, giảm còn tám mươi phần trăm, như thế làm gì hợp với quy củ.
Bây giờ Lục Ly cũng đã không còn là con em Lục gia, làm vậy không tiện giải thích với phía Trưởng Lão Đường.
- Không cần ngươi đi giải thích.
Khương Hoằng lành lạnh nhìn Khương Hoa một cái nói:
- Ngươi là đứa ngu có mắt không tròng, Lục Ly chính là người được tiểu thư coi trọng.
Tiểu thư nhìn người rất chuẩn, chỉ cần Lục Ly không chết, không đến ba mươi năm tuyệt đối sẽ danh chấn Thần Châu đại địa!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...