Phong trưởng lão vừa ra lệnh, mấy tên Quân Hầu Cảnh lập tức vây lại bốn người Lục Ly.
Minh Vũ và Vũ Hóa Thần nhìn sang Lục Ly, lúc này Lục Phi Tuyết đã tỉnh táo lại phần nào, nàng biết hôm nay ủ thành đại họa, đột nhiên đẩy ra Vũ Hóa Thần, bước đến nói:
- Việc này là do ta mà ra, Lục Phi Tuyết ta nguyện gánh chịu hết mọi tội lỗi, không liên quan gì đến mấy người Lục Ly.
- Cô cô, việc này ngươi gánh không được.
Lục Ly lắc đầu cười khổ, ngước mắt nhìn về phía Phong trưởng lão nói:
- Phong trưởng lão, ngươi không cần vội bắt người, nên chờ các trưởng lão còn lại đến đông đủ lại nói.
Với chút thực lực của mấy người chúng ta, các ngươi còn sợ ta chạy được chắc? Gia gia của ta còn chưa chết đâu!
Câu nói sau cùng khiến Phong trưởng lão không khỏi híp mắt lại, tại trường đã tới ba tên Nhân Hoàng, còn có Nhân Hoàng đang trên đường bay tới.
Với chút thực lực của đám người Lục Ly quả thực không lật ra được sóng gió gì, Phong trưởng lão liền cũng im lặng mặc nhận.
Sớm đã có người đi báo lên Thần Khải Sơn, chỉ đợi chừng một nén hương, phía Thần Khải Sơn liền có mười mấy thân ảnh bay vụt tới.
Từ xa xa mấy người Lục Ly đã nhìn thấy Tứ trưởng lão, Bát trưởng lão và đám người Lục Phong Hỏa, Lục Toan Lục Nghê Lục Lân Lục Hồng Ngư và một đám hậu bối cũng tới, vẻ giễu cợt nơi khóe miệng Lục Ly càng đậm mấy phần.
- Cô cô, lát nữa ngươi đừng nói gì cả, để ta ứng phó, tin tưởng ta!
Lục Ly nhìn Lục Phi Tuyết sắc mặt vẫn còn đang kinh hoàng, có chút không biết làm sao, bèn vỗ vỗ vai nàng thấp giọng nói.
Hôm nay Lục Phi Tuyết rõ ràng đã bị chuyện gì đó kích thích đến mất đi lý trí, để nàng đứng ra lên tiếng sợ rằng chuyện sẽ càng hỏng bét.
Lục Phi Tuyết nhìn nét mặt bình tĩnh của Lục Ly, bất giác có chút an tâm.
Nàng khẽ gật đầu, một tay nắm chắc Lục Ly, hai bên được Vũ Hóa Thần và Minh Vũ che chắn, Lục Ly thì vẫn cứ cười giễu cợt đứng ở phía trước mặt.
Hưu
Đám người Lục Phong Hỏa Lục Liên Thiên Tứ trưởng lão Bát trưởng lão bay vụt mà đến, Tứ trưởng lão Ngũ trưởng lão Bát trưởng lão nhìn thấy thi thể la liệt phía dưới, lại thấy hai mươi mấy tên trưởng lão chấp sự thống lĩnh Ngoại đường đứng sừng sững giữa không trung, trên các con phố phụ cận đều là người, sắc mặt lập tức khó coi dị thường.
Bát trưởng lão chỉ tiếc rèn sắt không thành thép hung hăng trừng Lục Ly một cái, cả giận nói:
- Lục Ly, sao ngươi lại gây chuyện? Ngươi cũng đâu còn bé bỏng gì, sao lại hỗn trướng vậy được, ngươi không sợ gia gia ngươi bị ngươi làm cho tức chết à?
Lời này của Bát trưởng lão rất có kỹ xảo, một là nói Lục Ly tuổi còn nhỏ, hai là khiêng gia gia Lục Ly đi ra, ý tứ rất rõ ràng, muốn chuyện lớn hóa nhỏ.
Lục Ly khẽ cười một tiếng, quét mắt liếc nhìn đám người Lục Phong Hỏa sắc mặt âm trầm ở đằng sau, mở miệng nói:
- Vừa rồi chư vị trưởng lão đi đâu? Trong thành xảy ra chuyện lớn như vậy, các ngươi lại chạy tới trễ thế này? Nếu là có gian tế ngoại tộc trà trộn vào, sợ rằng trong thành đã sớm chết mấy vạn người.
Lục gia danh tiếng vang lừng khắp thiên hạ, uy thế hiển hách, vậy mà năng lực ứng biến lại khiến người đáng lo a! Hay là các ngươi sớm biết ta muốn giết người, sau đó đều chờ đợi, chờ ta giết người xong mới đi ra bắt lại?
Lời này của Lục Ly khiến rất nhiều người phải trầm tư suy ngẫm, đám Lục Phong Hỏa không lên tiếng, chỉ có Lục Toan là cười lạnh nói:
- Lục Ly, ngươi giết người còn ngông cuồng vậy ư? Há miệng Lục gia, ngậm miệng Lục gia, ta thấy ngươi không giống như là con em Lục gia ta, chẳng lẽ ngươi chính là gian tế ngoại tộc trà trộn vào thành, mục đích chính là vì đồ sát con em Lục gia chúng ta?
Hoa
Lục Toan Lục Nghê chính là hai công tử đỉnh cấp nhất Lục gia, trong thành có ai mà không biết hắn.
Hắn nói chuyện như vậy, chẳng lẽ Lục Ly không phải là con trai Lục Nhân Hoàng, mà là gian tế ngoại tộc?
Lục Ly thoáng nheo mắt lại, nhìn chằm chằm Lục Toan nói:
- Nếu ta là gian tế ngoại tộc, vậy người hẳn nên giết nhất phải là ngươi? Chứ đi giết một tên trưởng lão Ngoại đường thì ích lợi gì? Giết ngươi và Lục Nghê mới thật sự là kích thích chứ, đúng không nào?
- Hỗn trướng!
Lục Phong Hỏa bạo nộ, quát lạnh nói:
- Còn đứng ngây ra đó làm gì? Lục Ly Lục Phi Tuyết tùy tiện giết người trong thành, mặc dù là con em Lục gia, nhưng cũng tuyệt đối không thể nhân nhượng.
Người đâu, bắt hai người này lại, tất cả trưởng lão Ngoại đường tới Trưởng Lão Đường, tổ chức đại đường hội, xét xử tội của Lục Ly Lục Phi Tuyết.
- Chờ đã!
Lục Ly bình tĩnh mở miệng nói:
- Muốn xét xử chúng ta cũng được, chúng ta cũng có thể nhận tội, nhưng các ngươi chủ thẩm, ta không phục.
Mời Thái Thượng trưởng lão đi ra, nên tội gì, muốn chém muốn giết muốn róc thịt, Lục Ly tuyệt không hai lời.
Còn nếu là các ngươi xét xử, ta sợ mình chết không rõ ràng, sau này gia gia ta xuất quan, sợ rằng các ngươi không cách nào giải thích với hắn.
- Bắt lại!
Lục Phong Hỏa căn bản không nghe Lục Ly, nổi giận rống to.
Một đám Quân Hầu Cảnh bay vụt đến, Bát trưởng lão thấy sát cơ bùng lên trong mắt Lục Ly, thú trảo lấp lánh ngân quang, tựa hồ định phản kháng, lập tức cắn răng trầm giọng nói:
- Lục Ly, đừng chống cự, bằng không ai cũng không cứu được ngươi.
Tứ trưởng lão gật đầu nói ra:
- Lục Ly, tin tưởng chúng ta, tin tưởng gia tộc!
Lục Ly và Lục Hồng Ngư cũng nhìn Lục Ly, hai người đều không ngừng lắc đầu, im ắng nói cho Lục Ly đừng làm loạn.
Lục Phi Tuyết đột nhiên bắt lấy tay Lục Ly, Lục Ly quay đầu nhìn một cái, Lục Phi Tuyết chảy nước mắt khẽ lắc đầu.
Chuyện hôm nay ồn ào huyên náo như thế, nếu Lục Ly tiếp tục giết người, sợ rằng sẽ bị kích sát đương trường.
Lục Ly khe khẽ thở dài, trầm ngâm thoáng chốc, Bát trưởng lão và Tứ trưởng lão hẳn là sẽ đi thông báo Thái Thượng trưởng lão, lúc này nếu tiếp tục gây sự, thua thiệt chỉ là bọn hắn.
Dù sao Lục Phi Tuyết giết nhiều người như vậy, hắn cũng đương chúng giết một tên trưởng lão Ngoại đường.
- Thôi được!
Cánh tay hắn lóe lên quang mang, thu hồi huyết trảo, đồng thời cũng thu hồi Mệnh Luân, hai người Minh Vũ Vũ Hóa Thần đều thu hồi Bản Mệnh Châu, một đám Quân Hầu Cảnh bay tới, bắt lại bốn người.
- Mang đến đại lao, nhốt ở phòng chữ Thiên, chờ đợi xử lý.
Lục Phong Hỏa vung tay lên, mấy tên Quân Hầu Cảnh lập tức mang theo bốn người bay về phía Thần Khải Sơn.
Lục Phong Hỏa còn liếc mắt nhìn sang một tên trưởng lão Nhân Hoàng, tên trưởng lão Nhân Hoàng Ngoại đường kia lập tức đi theo, đề phòng bọn Lục Ly thoát đi gây sự.
Đợi bốn người Lục Ly bị mang đi rồi, Lục Phong Hỏa mới mắt lạnh quét nhìn toàn trường một lượt, quát khẽ nói:
- Việc này là do Lục gia dạy bảo vô phương, Lục Phong Hỏa lần nữa thỉnh tội.
Mong mọi người tin tưởng Lục gia, nhất định sẽ cho mọi người một công đạo.
Con em Lục gia loạn sát trong thành, việc này mà xử lý không tốt tất sẽ dẫn lên khủng hoảng trong thành, người Ngoại đường cũng sẽ ly tâm ly đức.
Bởi thế Lục Phong Hỏa mới nói ra lời ấy trước mặt chúng nhân, để con dân trong thành nội và Ngoại đường an tâm.
Phong trưởng lão bắt đầu thanh trường, để con dân vây xem tán đi, đồng thời nhặt xác mai táng, an trí người Lý gia …vân vân.
Chư vị trưởng lão đều đi Thần Khải Sơn, ngoài mặt sự tình trong thành lần này dần lắng lại.
Chẳng qua ở vô số tửu quán trà lâu lại ồn ào đến lật trời, chẳng mấy chốc chuyện ở đây liền truyền khắp toàn thành, dẫn lên oanh động rất lớn.
Vô số người chửi rủa Lục Phi Tuyết và Lục Ly, dù sao đến cả hạ nhân thị nữ Lục Phi Tuyết đều giết, cứ thế một đồn mười mười đồn trăm, cuối cùng biến thành đại ma đầu giết người.
Trước đó thanh danh Lục Phi Tuyết vốn đã chẳng tốt đẹp gì, lần này triệt để thối khắp phố lớn hẻm nhỏ.
Đương nhiên
Lời của Lục Ly cũng dẫn lên rất nhiều người thảo luận nghi ngờ, từ trong lời Lục Ly không ít người suy đoán ra được một vài chuyện.
Các trưởng lão Ngoại đường trong thành cũng như trưởng lão Lục gia quả thực đến quá muộn, nếu đến sớm, Lục Ly chắc chắn sẽ không chém giết Lý trưởng lão.
Lục Ly hai lần nói “Lui hay không”, đấy rõ ràng là không muốn giết Lý trưởng lão.
Cuối cùng Lý trưởng lão muốn giết Lục Ly, hắn hết cách, vì tự vệ và bảo hộ Lục Phi Tuyết mới phải hạ sát thủ.
Lục Phi Tuyết đại khai sát giới ở Lý gia, từ lúc bắt đầu giết người đến khi Lục Ly đi tới, ít nhất kéo dài một nén hương, thời gian dài như vậy Phong trưởng lão khẳng định sớm đã nhận được tin tức.
Phong trưởng lão lại đợi sau khi Lục Ly chém giết Lý trưởng lão xong mới xuất hiện, trong này nếu không có ẩn tình, rất nhiều người đều không tin.
Chỉ là, dù có một vài người thông minh đoán được phần nào câu chuyện, lại không ai dám nói gì, đây nhất định dính tới đánh cờ giữa cao tầng với nhau, ai đi lắm miệng chỉ có con đường chết..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...