Bởi vì Lục Ly dũng mãnh, đám người Hồng lão chiến đấu hăng hái, bầy sói trong cốc người trước ngã xuống, người sau tiến lên, nhưng không cách nào đột phá phòng tuyến.
Trong cốc xác sói như núi, còn tạo thành một phòng tuyến thiên nhiên, chậm lại tốc độ của bầy sói, nên phòng thủ càng thêm dễ dàng.
Đương nhiên, bên Liễu Di thương vong cũng cực kỳ thảm trọng, gần năm mươi người chỉ còn lại không tới ba mươi người.
Trừ Liễu Di một thân là bảo và Lục Ly, thì người người bị thương, ngay cả Hồng lão kinh nghiệm chiến đấu phong phú cũng bị thương.
Cũng may thế cục bên ngoài đã triệt để vững chắc, bầy sói bị quét sạch hơn phân nửa, Lang Vương ở dưới Thái trưởng lão và một đám Huyền Vũ cảnh đỉnh phong vây công đã vết thương chồng chất, tùy thời bị giết.
- Phía trước có mấy phòng tuyến, cường giả các gia tộc đều tụ tập ở đó, Lang Vương này là làm sao chạy tới?
Thái trưởng lão một bên tấn công, một bên nghi hoặc nhìn vào trong cốc.
Phòng tuyến Hàn Vân Sơn này có rất nhiều đạo, bọn họ là phòng tuyến phía ngoài nhất, chỉ phụ trách dọn dẹp Huyền thú cấp thấp, nếu không sẽ không chỉ phái một Thần Hải cảnh như hắn trấn giữ.
Mấy phòng tuyến phía trước đều là cường giả, chuyên chịu trách nhiệm đánh giết Huyền thú cường đại, bọn họ đóng giữ ở đây đã lâu, này còn là lần đầu gặp phải Lang Vương nhị giai đỉnh phong.
Cho nên Thái trưởng lão có chút lo lắng, chẳng lẽ phòng tuyến bên kia bị đột phá?
- Ô ô...!ô!
Lúc này, trong cốc truyền đến hai tiếng rống to, thanh âm quanh quẩn thật lâu không tan.
Thái trưởng lão nghe được tiếng gào thét, toàn thân run lên, lập tức lớn tiếng kinh hô:
- Tiểu thư chạy mau, lại tới hai con Lang Vương nữa!
Bá bá bá!
Toàn bộ võ giả Liễu gia sắc mặt đại biến, một con Lang Vương đã khiến mọi người thiếu chút nữa toàn quân bị diệt, hiện tại lại tới hai con Lang Vương? Người nào có thể đỡ nổi? Không trốn mà nói, toàn bộ đều phải chết ở chỗ này.
- Có vấn đề, có vấn đề lớn!
Liễu Di và Hồng lão liếc mắt nhìn nhau, trong mắt hai người đều đầy vẻ tức giận.
Trong cốc kia có đạo phòng tuyến, có rất nhiều cường giả đóng giữ, cho dù phòng tuyến bị đột phá, ít nhất cũng sẽ có cảnh báo.
Nhưng từ con Lang Vương thứ nhất xuất hiện, đến bây giờ hai con Lang Vương, đều không có bất kỳ tin tức nào truyền đến.
Này chỉ có hai trường hợp, một là cường giả phòng tuyến phía trước chết hết, hai là...!có người cố ý thả ba con Lang Vương tới đây.
- Rút lui!
Bất kể là loại tình huống nào, đám người Liễu Di đều không có con đường để đi, chỉ có chạy trốn trước, có thể trốn được mấy cái tính mấy cái.
- Trốn...
Lục Ly cũng không chút do dự, theo như ước định, hắn đã sớm chém giết hơn trăm con Thiết Thứ Lang rồi, hoàn thành nhiệm vụ, bây giờ còn không trốn chỉ có thể chờ chết.
- Nhanh!
Hồng lão mang theo ba Huyền Vũ cảnh đỉnh phong, bảo hộ Liễu Di nhanh chóng lao đi, Lục Ly theo sát phía sau.
Dưới bóng đại thụ chỗ nào cũng mát, lực lượng hộ vệ bên cạnh Liễu Di tuyệt đối là mạnh nhất,
Nói không chừng Thái trưởng lão cũng sẽ tới bảo hộ nàng, đi theo bên người nàng an toàn nhất.
Bên ngoài, hộ vệ Liễu gia hóa thành chim muông bôn tẩu, đám người Liễu Di Lục Ly vừa mới vọt ra sơn cốc, nơi xa hai con Thiết Thứ Lang to lớn mang theo một đám Thiết Thứ Lang gào thét xông ra.
- Tiểu thư, các ngươi đi trước, ta đoạn hậu!
Thái trưởng lão gầm lên giận dữ, nện bay con Lang Vương thứ nhất, ngạo nghễ không sợ đón lấy hai con Lang Vương khác.
Hắn cực kỳ rõ ràng, nếu như không kéo hai con Lang Vương này chốc lát, tất cả võ giả Liễu gia một cái cũng trốn không thoát.
- Thái trưởng lão, ngươi bảo trọng!
Liễu Di hô lên, mang theo đám người Hồng lão chạy về bên trái.
Kỳ thực đường núi ở phía nam, bên trái không có đường, đi sẽ cực kỳ khó khăn.
Nhưng nếu như đi đường núi phía nam, chết sẽ càng nhanh hơn, các nàng làm sao chạy nhanh hơn Lang Vương được?
Quả nhiên!
Bầy sói thẳng tắp bôn tẩu, võ giả Liễu gia chạy trốn về phía nam bị bầy sói bao phủ, từng tiếng kêu thảm thiết vang lên.
Cảnh đêm mông lung thấy không rõ ràng, đám người Liễu Di cũng không dám nhìn nhiều, cắm đầu chạy như điên.
Đám người Liễu Di lựa chọn rất chính xác, đường núi khó đi, nhưng an toàn hơn nhiều.
Ở trong mắt Thiết Thứ Lang, mọi người đều giống nhau, tự nhiên sẽ không phân biệt ai thân phận cao quý mà đuổi theo.
Ban đêm ánh sáng mờ ảo, trong núi lại có nhiều bụi gai độc, bảy tám người trừ Liễu Di, toàn bộ khổ không thể tả.
Nhưng không ai dám dừng lại, bầy sói nhiều như thế, liên tục không ngừng, rất nhanh có thể lan tràn phương viên trăm dặm, trên người bọn họ còn đang đổ máu, bầy sói men theo vết máu có thể một đường truy sát.
- Vết máu?
Hồng lão nhớ tới chuyện này, vội vàng phân phát thuốc chữa thương cho mọi người cầm máu, hắn nhìn Lục Ly theo phía sau, cũng đưa tới hai viên thuốc chữa thương.
Lúc trước Lục Ly dùng hai viên thuốc chữa thương, thương thế trên người đã đóng vảy.
Bất quá về sau lại bị cào ra mấy vết thương, sau khi hắn nhận lấy chỉ ăn một viên.
Một lát sau, hắn lặng lẽ nhìn thoáng qua răng thú giấu ở trong cổ áo, quả nhiên lại phát ra bạch quang yếu ớt, vết thương của hắn nhanh chóng khép lại, sau khi chạy mấy dặm liền hoàn toàn đóng vảy.
- Ở phụ cận tìm sơn động, nhanh chóng trốn vào, trong đêm chúng ta chạy không lại bầy sói.
Lại đi về phía trước mấy dặm, Hồng lão trầm giọng nói, Liễu Di nghĩ nghĩ cũng phải.
Bầy sói ở trong đêm thị lực không bị ảnh hưởng, hơn nữa cái mũi linh mẫn, nếu như không có địa phương ẩn núp, nói không chừng rất nhanh sẽ bị bầy sói đuổi theo.
Mọi người lập tức phân tán ra, tìm sơn động ở phụ cận, không bao lâu, phía tây nam truyền đến tiếng hô của một võ giả:
- Bên này!
Mọi người theo tiếng chạy tới, phát hiện quả nhiên có một sơn động, hơn nữa rất hẹp và sâu, không biết kéo dài tới nơi nào.
- Ta đi dò đường, các ngươi đi tìm cự thạch lấp cửa động.
Hồng lão kinh nghiệm phong phú, cầm chiến đao đi vào trong sơn động, những người còn lại ở phụ cận tìm kiếm cự thạch.
Lục Ly tìm được một viên cự thạch khá lớn, hắn cột Thiên Lân Đao ở sau lưng, nâng cự thạch chạy về.
- Tảng đá này không tệ.
Lục Ly mang cự thạch về đủ lấp kín sơn động rồi, Liễu Di hơi gật đầu, mọi người ở cửa động chờ Hồng lão dò đường.
- Ô ô...!
Hồng lão còn chưa đi ra, nơi xa vang lên tiếng sói tru, hơn nữa tiếng sói tru càng lúc càng gần, rõ ràng là đang càn quét về bên này.
- Vào, Lục Ly lấp kín cửa động lại!
Liễu Di thấy tình huống không đúng, chỉ có thể cắn răng lệnh tất cả mọi người vào sơn động, Lục Ly khiêng cự thạch ngăn ở bên ngoài cửa động, sau đó vung vẩy Thiên Lân Đao phách chém, đánh xuống rất nhiều đá vụn, triệt để phá hỏng cửa động.
- Vù vù...
Mọi người ngồi ở cửa động thở dốc, bởi vì cửa động bị phá hỏng, bên trong không có một chút ánh sáng, đen đến làm cho người sợ hãi.
- Rầm rầm rầm!
Lúc này trong sơn động đột nhiên truyền đến thanh âm nặng nề, sắc mặt mọi người đại biến, dồn dập lao vào trong, lại thấy Hồng lão bắn ngược về, ở thật xa liền quát lên:
- Trong sơn động có Huyền thú Thạch Thử, lần này phiền toái lớn rồi...
Xèo xèo...
Vô số tiếng kêu từ trong sơn động truyền đến, bởi vì bên trong quá tối, căn bản không thấy rõ quái vật, chỉ có thể nghe được tiếng kêu và tiếng chân dồn dập.
- Phóng thích huyền lực!
Một võ giả Liễu gia quát lên, mọi người vận chuyển huyền lực, nhờ vào tia sáng yếu ớt nhìn ra xa.
Vừa nhìn thoáng qua, trái tim mọi người càng thêm trầm trọng, trong sơn động đều là chuột, như bầy sói chen chúc đến.
Những con chuột kia toàn thân màu xám trắng, mỗi một con đều lớn như cái đầu, răng nanh sắc bén phản xạ hàn quang, liếc mắt nhìn không thấy cuối cùng, cũng không biết có bao nhiêu.
Thạch Thử!
Đây là Huyền thú nhất phẩm, tấn công chỉ bằng răng nanh sắc bén, bất quá phòng ngự rất biến thái, bề ngoài màu xám trắng kia cực kỳ trơn trượt, rất khó đánh trúng.
Nếu như ở lúc bình thường thì không có gì, tốc độ của Thạch Thử không nhanh, mọi người có thể ung dung rời đi.
Nhưng hiện tại bên ngoài là bầy sói, bọn họ không đường có thể trốn, nếu như Thạch Thử quá nhiều hoặc xuất hiện một con Thử Vương mà nói...!Sự tình sẽ rất tệ...
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...